" cái gì mà con nhóc gian thương, ta có tên đoàn hoàn đấy, ta tên là Lâm Bạch Liên nhớ kĩ lão già bốn mắt " Bạch Liên nhìn lão già nói.
" ngươi.... ngươi gọi ai là lão già bốn mắt, ta là Phất Lan Đức, còn ngươi nữa ta tìm ngươi suốt bữa nay, ngươi đấm gạt ta " lão già tức giận quát.
" ai lừa gạt ngươi, quả thật món đồ đó công hiệu và mọi thứ đều y như ta đã nói rồi gì " Bạch Liên mặt vô tội nói.
" ngươi còn nói, món đồ ngươi bán cho ta đúng là công hiệu y như những gì ngươi nói, nhưng cái giá ngươi bán đắt gấp mười lần người khác bán " Phất Lan Đức giận tím mặt nói.
" ai nói ta bán gấp mười lần giá người khác bán, ngươi có bằng chứng, mà ngươi mới bán giá gấp mười lần người khác " Bạch Liên mặt vô cảm nói.
" ngươi...." Phất Lan Đức tức đến nói không nên lời.
Chuyện là lúc Bạch Liên mới tới Tác Thác Thành có đi vào một tiệm bán đồ vật, mà chủ tiệm lại là lão già tên Phất Lan Đức này đây. Bạch Liên có mua một món đồ ở tiệm của lão, ai ngờ lão vô sĩ chém giá trên trời hơn giá gốc.
Bạch Liên ghét nhất ai dám lừa mình, liền lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một loại dược thảo bình thường trong số dược thảo của nàng, trải qua một vài thủ đoạn và nhờ vào việc Phất Lan Đức lại không hiểu biết về thảo dược thì liền bị nàng xoay đến mức tin là thảo dược châm quý liền trả giá gấp mười lần giá gốc để mua nó.
Tới khi Bạch Liên rời đi thì lão mới tới tra ra là thảo dược lão mua là thảo dược thuộc loại trung giá bán bên ngoài so với giá lão mua đắt gấp mười, không gấp lần bên ngoài, lúc biết được lão tức tới mức muốn phun máu, cả đời lão luôn là người lừa người khác ai ngờ hôm nay lại bị người khác lừa.
" Bạch Liên ngươi quen vị viện trưởng đây sao? " Đái Mộc Bạch nhịn không được hỏi.
" Viện trưởng " Bạch Liên thắt mắc hỏi.
" đúng vậy, vị đây là viện trưởng của Sử Lai Khắc Học Viện Phất Lan Đức hay còn gọi là Tứ Nhãn Miêu Ưng Phất Lan Đức, người mà được xưng là hồn sư có vũ hồn phi hành hiếm gặp trong các hồn sư, ngài viện trưởng đây so với Triệu lão sư còn mạnh hơn nhiều, và cũng là sư phụ của tên mập mạp ( Mã Hồng Tuấn) này đây " Đái Mộc Bạch giải thích.
" oh " Bạch Liên kinh hô rồi nói " vậy chắc ngài viện trưởng đây có nhiều tiền lắm nhỉ? ".
" đúng vậy nếu nói về tiền thì ngài viện trưởng đây có rất nhiều, nhưng lại rất keo kiệt và còn ham tiền " vị nam tử lạ mặt lên tiếng nói
Bạch Liên quay qua nhìn vị nam tử vừa nói, vị nam tử này nhìn qua khoảng tuổi, cao khoảng thước , gương mặt tuấn tú, thân hình cùng khí chất có chút phong thái của quý tộc, Bạch Liên nhìn vị nam tử này tò mò hỏi " ngươi là ai? ".
" ách... chúng ta mới gặp hôm qua ngươi đã quên rồi sao? " vị nam tử nói.
" ngươi là.... " Bạch Liên.
" ta là Áo Tư Tạp " vị nam tử nói.
" CÁI GÌ " Bạch Liên chưa kịp trả lời thì Tiểu Vũ ngồi kế bên liền kinh hô " ngươi là lã thúc thúc đó? Thật không giống nhau chút nào ".
" ha ha ha dĩ nhiên rồi có phải rất tuấn tú không? Dù sao thì các ngươi đã nhắm được người nào chưa? Ta thì có rồi không ai được giành vố ta đâu đấy " Áo Tư Tạp cưới hắc hắc nói.
" ngươi bao nhiêu tuổi vậy? " Đường Tam hỏi.
" à, ta năm nay tuổi " Áo Tư Tạp nói.
Nói chuyện một lúc thì Phất Lan Đức liền bình tĩnh lại, hướng tên học viên nghiêm nghị nói " bây giờ thì bắt đầu buổi học nào, những ai thuộc phụ trợ hệ liền ra sân chạy vòng quanh thôn cho ta, còn những người còn lại đi theo ta ".
Bạch Liên, Áo Tư Tạp cùng Trữ Vinh Vinh được Phất Lan Đức dẫn ra ngoài sân, mặc dù Áo Tư Tạp cùng Trữ Vinh Vinh có chút bất mãn nhưng cũng chẳng nói được gì, còn Bạch Liên mặc dù vũ hồn có khả năng phụ trợ nhưng cũng thuộc hệ cường công nên vòng cũng chẳng là bao.
Lúc đang chạy thì Áo Tư Tạp có lòng tốt dùng hồn kỹ của mình tạo ra đậu phụ hồi phục cho mọi người nhưng lại bị Triệu Vinh Vinh giở chứng nói " Ăn cái đầu ngươi, ta có bánh mì tại sao phai ăn của ngươi ", rồi dùng hồn kỹ của Thất Bảo Lưu Ly Tháp tăng phúc tốc độ chạy mất.
Áo Tư Tạp tính bảo là nàng chạy sai đường nhưng Trữ Vinh Vinh liền chay mất dạng, Bạch Liên nhìn sắc mặt u buồn của hắn khi nhìn bóng hình chạy mất của Trữ Vinh Vinh cũng không nói gì, liền cằm lấy đậu phụ của hắn mà ăn, dù sao nàng cũng chưa ăn sáng nên khá đói.
Vừa cắn một miếng Bạch Liên liền bị hương vị kì diệu của nó làm cho tái mặt, quay qua thì liền thấy gương mặt vui mừng của Áo Tư Tạp khi lần đầu tiên có người muốn ăn đậu phụ của hắn thì liền cố gắng nuốt xuống bụng.
Vừa xuống bụng thì Bạch Liên cảm thấy một luồng hồn lực ấm áp từ trong bụng tỏa ra bổ xung lại hồn lực bị tiêu hao, thì liền thầm than - hồn kỹ kì diệu như vậy mà hương vị lại quá khủng bố.
Bọn họ vừa chạy xong mươi vòng thì Trữ Vinh Vinh cũng trở lại, Áo Tư Tạp hướng phía Phất Lan Đức nói " Viện trưởng chúng ta chạy xong rồi ".
Phát Lan Đức nhìn ba người Bạch Liên một hồi rồi nói " chúng ta? Ngươi nói ngươi đã chạy xong hay là cả người các ngươi đã chạy xong? ".
Bạch Liên cùng Áo Tư Tạp liếc nhìn gương mặt vô tội của Trữ Vinh Vinh, Áo Tư Tạp cắn răng nói " thưa là chúng ta đã xong ".
Phất Lan Đức nghe vậy gương mặt hiện ra một tia cười tiếng lại lấy tay vỗ vai Áo Tư Tạp cười nói " tốt, ta rất thích tinh thần hỗ trợ đồng đội này của ngươi, bất quá để ta xem ngươi còn có thể giữ lại tinh thần hỗ trợ này không, ta đã phong bế hồn lực của ngươi, và hãy tiếp tục chạy thêm hai mươi vòng nữa để ta xem tinh thần hỗ trợ này của ngươi lớn tới đâu ".
" Ách.... Nhưng..." Áo Tư Tạp ấp úng nói.
" không nói nhiều nếu muốn ăn cơm thì chạy đi, không chạy xong thì đừng hòng ăn cơm " Phất Lan Đức vung tay nói.
Áo Tư Tạp nghe vậy cùng đành cắn răng chạy, đấm người Đường Tam chứng kiến cảnh này thì trừ Bạch Liên và Trữ Vinh Vinh ra thì toàn bộ đều khó hiểu nhìn Phất Lan Đức. Phất Lan Đức nhìn thấy những ánh mắt khó hiểu nhìn mình liền hướng Bạch Liên cười nói " Bạch Liên ngươi nói đi, ngươi chắc biết tại sao ta lại phát hắn phải không? ".
" hắn nói dối " Bạch Liên liền đáp.
Phất Lan Đức nghe xong câu trả lời liền cười nói " đúng vậy, hắn nói dối mặc dù đôi khi nói dối có điểm tốt nhưng bọn ngươi còn nhỏ không Nên nói dối " nói tới đây hắn đừng lại rồi quay qua những Trữ Vinh Vinh nói tiếp " Trữ Vinh Vinh ngươi nói xem ngươi đã hoàn thành bài học hôm nay chưa? ".
" đương nhiên rồi ngươ không thấy ta đã chay đó sao? " Trữ Vinh Vinh phản bát.
" đúng là ngươi có chạy, bất quá là chạy tới Tác Thac Thành ăn uống rồi vòng quanh các khu chợ rồi cong chạy về đây " Phất Lan Đức cười nói.
Nghe vậy Trữ Vinh Vinh liền tức giận nói " ngươi theo dõi ta "
" ta dù sao cũng là viện trưởng nên đảm bảo an toàn của học viên và đảm bảo hộ làm đúng quy định là nhiệm vụ của ta " đừng một chút Phất Lan Đức mặt nghiêm nghi nói " ngươi không những phi phạm nội quy tự ý ra khỏi học viện mà còn nói dối không chịu nhận và bắt đồng học bao che cho mình, dù ngươi mới tới nhưng phạt vẫn là phạt, Tiểu Bạch ".
Đái Mộc Bạch nghe thấy tên mình liền tiến tới, lúc này Phất Lan Đức nhìn Đái Mộc Bạch " Tiểu Bạch liền giúp Trữ tiểu thư đây thu dọn hành lí rồi đưa đi ".
" ngươi... ngươi dám đuổi ta " Trĩu vinh Vinh tức giận nói.
" sao ta lại không dám? " Phất Lan Đức cười nói.
" ngươi biết ta là Tiểu thư của Thất Bảo Lưu Ly Tông không hả " Trữ Vinh Vinh nói.
" thì sao chứ, dù ngươi có là ai đi nữa nhưng khi đã vào Sử Lai Khắc Học Viện thì phải tuân theo tất cả nội quy ở đây, và cũng thật đáng tiếc Thất Bảo Lưu Ly vũ hồn cường đại đã bị ngươi làm hỏng cả rồi " Phất Lan Đức lắc đầu nói.
" ngươi nói bậy, vũ hồn Thất Bảo Lưu Ly Tháp của ta là đệ nhất phụ trợ vũ hồn " Trữ Vinh Vinh quát to.
" đệ nhất?, cái từ đệ nhất này đến cả cha của ngươi còn chưa dám xưng là đệ nhất mà một con nhóc như ngươi dám đứng ở đây xưng đệ nhất, vũ hồn của Áo Tư Tạp tính ra còn hơn cả ngươi " Phất Lan Đức lạnh lùng nói.
" hứ, vũ hồn rác tưôir của tên đó làm sao so được với vũ hồn của ta " Trữ Vinh Vinh tức giận nói, từ xưa đến nay nàng luôn được người trong tông môn ca tụng là thiên tài, các anh trai của nàng thiên phú tu luyện và phụ trợ cũng không bằng nàng mà ở đây lại bị bảo là thua cả một tên có vũ hồn đê tiên, thì làm sao nàng không giận?.
Phất Lan Đức nghe vậy liền hừ lạnh nói " vũ hồn rác rưởi?, ngươi có thấy phụ trợ vũ hồn có tiên thiên mãn hồn lực không? ".
" không thể nào, chẳng lẽ tên đó, không có khả năng từ xưa đến nay phụ trợ vũ hồn không bao giờ xuất hiện tiên thiên mãn hồn lực " Trữ Vinh Vinh phản bát nói.
Tiên thiên mãn hồn lực là gì?, tiên thiên mãn hồn lực là khi một đứa trê vừa mới giác tỉnh vũ hồn mà hồn đã đạt được thập cấp thì được gọi là tiên thiên mãn hồn lực vũ hồn, mà từ xưa đến nay thực vật và phụ trợ vũ hồn chưa từng xuất hiện tiên thiên mãn hồn lực, còn Trữ Vinh Vinh được xưng là thiên tài vì lúc giác tỉnh thì hồn lực liền đật cấp chỉ cách tiên thiên mãn hồn lực một chút.
Đường Tam đang chăm chú lắng nghe thì khi nghe thấy tiên thiên mãn hồn lực liền nhìn Bạch Lưng đang đứng bên cạnh nghi hoặc, chẳng lẽ nàng ấy cũng là?.
" hừ, chưa từng có tức không phải là không có, mà người đó chính là Áo Tư Tập đây " Phất Lan Đức hừ lạnh nói.
" không thể nào, chẳng lẽ là " Trữ Vinh Vinh kinh ngạc.
Thấy Trữ Vinh Vinh đã nhận ra Phất Lan Đức liền cười nói " đúng vậy vũ hồn của hắn là do dị biến mà thành, do vũ hồn dị biến mà trở thành phụ trợ hồn sư trên đại lực có tiền thiên mãn hồn lực, hắn năm nay vừa tuổi nhưng hồn lực đã đạt gần cấp ta tin rằng trong vòng một năm liền đạt cấp hồn tôn, trong tương lai hắn chắc chắn có thể thay thế Thất Bảo Lưu Ly Tông, ngươi nói xem trong vòng một năm có thể đạt tới cấp chứ ".
Trữ Vinh Vinh nghe vậy liền cứng họng không nói lên lời, mặc dù nàng tự tin vào vũ hồn của mình nhưng lại không dám tự tin rằng có thể trong vòng một năm có thể đạt tới cấp mặc dù bây ý giờ nàng là cấp đại hồn sư.
Phất Lan Đức nhìn gương mặt không nói nên lời của Trữ Vinh Vinh cười nói " xem ra người không làm được chứ gì, không làm được thì chứng tỏ là ngươi không bằng hắn, ngươi đừng cho rằng hắn lớn hơn người và xem là khác biệt, người xem Bạch Liên năm này chỉ mới tuổi nhỏ hơn người rất nhiều mà hồn lực đã là hồn tốn mà vũ hồn của nó mặc dù có thể công kích những vẫn thuộc hệ phụ trợ thực vật vũ hồn, ngươi nói xem ngươi và Bạch Liên ai hơn ai ".
" ta....ta " Trữ Vinh Vinh hoàn toàn không nói được gì ấm ức nhìn Phất Lan Đức rồi chạy đi.
Đái Mộc Bạch nhìn Trữ Vinh Vinh bỏ đi liền hướng Phất Lan Đức cũng kinh hỏi " viện trưởng còn cần phải giúp nàng ta thu dọn hành lí không? ".
Phất Lan Đức trừng mắt nhìn Đái Mộc Bạch nói " không cần ngươi mau đi kêu Tiểu Áo về đây bảo rằng là ta hủy hình phạt, để hắn đi ăn ủi con bé ".
" Vâng " Đái Mộc Bạch nói xong liền chạy đi.
Sau khi Đái Mộc Bạch cùng Áo Tư tạp trở lại, khi biết được mọi chuyện Áo Tư Tạp liền chạy đi ăn ủi Trữ Vinh Vinh, sau khi Áo Tư Tạp bỏ đi đi thì Phất Lan Đức liền nhìn về đám người Đường Tam nói " còn các ngươi đi theo ta tới bài học tiếp theo" rồi quay đầu bỏ đi.