Triêu Thiên Hương ngoài mặt cười vui vẻ nhưng trong lòng thì nghiến răng nghiến lợi mắng mấy đời tổ tông Triệu Vô Cực.
Còn nữa, cái lão già chết tiệt kia đang ở đâu rồi vậy? bà cháu ta đang bị bắt nạt đây này!?
Diệp Phi Linh nhìn ý tứ của Xà Bà, trong lòng hy vọng Đường Tam sớm kết thúc một chút.
- Đồ ngu, Lưỡi Ấn của ta rất là độc đó! - Mạnh Y Nhiên toàn lực tấn công.
Bất quá Đường Tam cũng chẳng kiêng nể gì. Muốn so độc với Đường Môn? Huyền Ngọc Thủ phát động lên mấy cái lưỡi ấn chẳng có gì hiếm lạ.
Đánh nhau chán, bên chuyển sang so đấu hồn lực. Mạnh Y Nhiên ỷ vào hồn lực hơn một cấp cứ thế tiến công, Đường Tam kiên trì phòng thủ, thoáng chốc cục diện trở nên giằng co mà không ai chịu thua ai.
Diệp Phi Linh cúi đầu. Long Công Xà Bà cho dù có tới đây thì sao chứ, chỉ bằng vào việc Đường Tam là con trai của Hạo Thiên Đấu La cũng đủ doạ họ sợ mất mật rồi.
- Áo Tư Tạp, ngươi chế thêm vài cái đậu hủ đi!
Trữ Vinh Vinh nhìn thời thế liền nhắc nhở. Đường Tam tuy rằng nãy giờ tỏ ra không sao, nhưng hồn lực rất nhanh sắp hao hết.
Sau đó Đường Tam cùng Mạnh Y Nhiên hồn lực hao hết mà ngã xuống, Đường Tam chỉ ngã sau một chút.
Tình huống như vậy khiến tất cả đều vô cùng bất ngờ. Chênh lệch một cấp hồn lực, tuy nói chỉ là một cấp, nhưng mấu chốt là hồn lực theo cấp cao hơn dĩ nhiên sẽ cao hơn.
Mạnh Y Nhiên vậy mà thua.
Xà Bà lo lắng cho cháu gái vội vàng đón Mạnh Y Nhiên rồi hậm hực rời đi.
- Tiểu Vũ tỷ, tỷ chịu khó đút đậu hủ cho sư huynh nhé!
Diệp Phi Linh ái ngại chạy đi tìm nguồn nước.
- Này, không được chạy lung tung!
Mã Hồng Tuấn hô lên, vội vàng đuổi theo. Triệu Vô Cực nhíu nhíu mày, bất quá nhìn đứa trẻ chạy cũng chỉ cách đó có m nên không nói gì nữa.
Áo Tư Tạp tập trung hấp thu hồn hoàn. Trữ Vinh Vinh nhìn hắn mà tràn đầy hâm mộ. Trẻ tuổi có tiền đồ, chỉ đáng tiếc là hệ phụ trợ không có lực công kích.
Thở dài một hơi, Áo Tư Tạp chậm rãi mở hai mắt. Trong phút chốc, hồng sắc quang mang trên người hắn xảy ra biến hoá, trở nên rực rỡ hơn, cả người hắn đắm chìm trong màn sáng.
Ba cái hồn hoàn từ dưới chân dâng lên, ngoại trừ hai cái hồn hoàn màu vàng ở ngoài, cái hồn hoàn còn lại màu tím nhanh chóng quay vòng khắp toàn thân, Áo Tư Tạp rốt cục đột phá cấp bậc Đại Hồn Sư tiến tới cảnh giới Hồn Tôn.
Thực vật hệ hồn sư Áo Tư Tạp, cấp Hồn Tôn.
- Cảm giác sao hả?
Đái Mộc Bạch nhăn nhó nhìn Áo Tư Tạp. Hắn vô cùng hiếu kỳ năng lực mới của Áo Tư Tạp.
- Lần này có thức ăn gì ngon hả?
Mã Hồng Tuấn cùng Diệp Phi Linh lấy nước trở lại liền nhào tới. Bộ dạng chảy dãi tràn đầy mơ ước khiến Trữ Vinh Vinh không khỏi dẩu môi lên khinh bỉ vài lần.
Tên mập chết tiệt, trong đầu toàn ăn ăn ăn!!!
- Lần này là năng lực gì vậy?
Chu Trúc Thanh cùng Trữ Vinh Vinh cùng ghé đầu vào hỏi.
Áo Tư Tạp đắc ý cười, úp mặt xuống đất hí hí hí vài tiếng.
Bộ dạng có bao nhiêu đê tiện thì chính là bấy nhiêu đê tiện. Sau đó Áo Tư Tạp tự dưng chạy ra xa rồi quay lại tông về phía cả đám.
Bất quá Đái Mộc Bạch tinh mắt kéo Mã Hồng Tuấn ngáo ngơ sang một bên, Chu Trúc Thanh cùng Trữ Vinh Vinh không nằm trong lộ tuyến, đương nhiên thanh niên ngáo mới lên cấp đâm vào ""cột "" Triệu Vô Cực.
Binh một tiếng.
- Khùng vậy cha ai nó chịu nổi? Hồn kỹ mới là gia tăng độ khùng đó hả?
Mã Hồng Tuấn bĩu môi, phía sau là một đám đầu đầy vạch đen.
- Biểu diễn lúc nãy không tính, ta làm lại lần nữa!
Áo Tư Tạp tội nghiệp hô lên.
- Thôi đi, chúng ta không có thời gian xem ngươi gia tăng độ khùng!
Cả bọn quay lưng không thèm đếm xỉa tới hắn, tiến đến chỗ Đường Tam chăm sóc thì tốt hơn.
Áo Tư Tạp ôm cái mũi bị đụng đau, hét với theo.
- Phi hành, là phút phi hành đó, đệ tam hồn kỹ của ta là dùng tốc độ con rắn đó phi hành!
Cả bọn tức thời đứng lại.
Cho dù là có hồn hoàn phụ trợ tự xưng là cực mạnh ở đại lục như Trữ Vinh Vinh, lúc này cũng phải trợn mắt nhìn Áo Tư Tạp.
Triệu Vô Cực vui vẻ cười lớn đập vai Áo Tư Tạp một cái làm cho hắn có cảm giác rụng hết toàn bộ xương cốt.
Diệp Phi Linh dõi mắt nhìn theo đám người vui vẻ kia, trong lòng suy nghĩ mông lung.
Hồn hoàn thứ của mình sẽ có hồn kỹ là gì đây?
Trữ Vinh Vinh cắn môi đầy nóng nảy. Nàng phải làm sao đây? Chẳng lẽ đường đường công chúa Thất Bảo Lưu Ly Tông lại thua một tên phụ trợ hệ?
Không, nàng sẽ không chịu thua đâu!
Triệu Vô Cực nhìn sắc trời đã ngả chiều, trong lòng có chút vội vàng thúc giục đám đệ tử trở về học viện sớm sớm một chút.
- Đợi Đường Tam tỉnh rồi tất cả mau chóng trở lại học viện, bằng không Long Xà cái thế quay lại chúng ta sẽ gặp rắc rối to đấy!
- Không được rồi thầy Triệu, chúng ta chưa trở về được!
Đường Tam mỏi mệt mở mắt. Hồn lực hao hết quả là khiến người ta khó chịu, nhưng đồng thời cũng thu được chỗ tốt cực lớn.
Đường Tam đã đột phá cấp.
Diệp Phi Linh rũ mi, sư huynh quả thật là tu luyện cực nhanh. Đồng dạng cũng là song sinh võ hồn, niên kỷ không kém nhau mấy nhưng bây giờ hắn đã là Hồn Tôn.
Cảm giác thua thiệt này thật sự kích thích ý chí chiến đấu của nàng.