Diệp Phi Linh nháy mắt gia trì đệ nhị hồn kỹ, bản thân dựa vào Quỷ Ảnh Mê Tung mà thoát khốn. Màn mưa lôi này thập phần dày đặc, dường như ẩn chứa thêm cả chiến ý không ngừng giáng xuống.
Tuyệt đối có thể khiến đối thủ đo ván ngay từ lúc đầu.
Diệp Phi Linh hít vào một hơi, vẫn biết là Lam Điện Bá Vương Long thực lực cực mạnh, không nghĩ tới đối phương lại mạnh đến vậy.
Cũng phải, hắn hơn ta gần mười cái cấp bậc, sớm nên xuống đài rồi mới đúng.
Diệp Phi Linh nhủ thầm trong lòng, sau đó bạch quang trên tay chợt lóe, Đồng Hồ võ hồn bỗng chốc bị thay thế bằng Cầm võ hồn.
Đệ nhất hồn kỹ Cầm võ hồn lóe sáng, lại là một cái hồn hoàn màu tím. Ngọc Thiên Tâm nháy mắt cứng ngắc.
Vốn tưởng là đối phương chưa gia trì hồn hoàn cho cái võ hồn thứ hai, cho nên hắn có chút nương tay, dù sao đối phương xác thực không cùng cấp bậc, cho nên vẫn đúng mực chiến đấu.
- Ha ha ha, ngươi quả nhiên không làm ta thất vọng!
Ngọc Thiên Tâm cười lớn, trong nháy mắt lân phiến trên cánh tay hiện ra, phụ gia bĩ kỹ của Lam Điện Bá Vương Long hiện lên.
Long Hóa!
Diệp Phi Linh đáy mắt co rụt lại. Kẻ này năng lực còn cường đại hơn Ngọc Thiên Hằng mấy phần, không được, phải tiêu tán hồn lực của hắn.
Thăng Cầm!
Một cái phế hồn kỹ lúc này bỗng chốc trở nên hữu dụng. Mười ngón tay Diệp Phi Linh giống như nhảy múa, dưới chân gia tốc chạy trốn. Hồn lực ở trong cơ thể nàng dưới sự kích thích của hồn kỹ liên tục tăng lên.
Thủy Băng Nhi ôm mặt, trống ngực đập thình thịch. Vừa chiến đấu vừa biểu diễn, quả thực quá phấn khích. Các thiếu nữ khác cũng liên tục la lên, một bên ủng hộ Ngọc Thiên Tâm, một bên ủng hộ Diệp Phi Linh.
Lam quang trong tay Ngọc Thiên Tâm hiện lên, tia sét mạnh mẽ phóng đến. Diệp Phi Linh khóe môi chợt cười, một chân đá Cầm bay lên trên, bản thân gia tốc phi theo, lập tức treo ngược trên không trung, tránh thoát khỏi phạm vi tia sét công kích.
Tiểu Vũ thảng thốt không nhận ra đây là ai nữa? Diệp Phi Linh vốn là Khí võ hồn, cũng không phải là Thực Vật hệ võ hồn.
Nhân loại có thể dẻo như vậy sao?
Ngọc Thiên Tâm trong mắt hiện lên một tia hứng thú. Đối phương nói không sai, hắn cũng là kẻ theo đuổi lực lượng hoàn mỹ. Nếu như sau trận đánh này hắn không ghi thù, hai người tất trở thành bằng hữu.
Làm một cái phụ trợ hệ hồn sư, còn đã từng là đệ tử Cầm Các, điều tối thiểu nhất Diệp Phi Linh thực hiện được đó là chạy.
Ngọc Thiên Tâm cùng Diệp Phi Linh phảng phất như tìm được đồng đạo, ngươi đánh ta chạy trốn, chiêu thức hoàn toàn đẹp mắt khiến tâm tình các vị giám khảo có chút.. câm nín.
Các ngươi đây là thi đấu hay biểu diễn nghệ thuật đó hả?
Chính là thời gian cảm tưởng của các vị giám khảo cũng không lâu lắm, bởi vì ngay lập tức mọi người phát hiện, sau lưng Diệp Phi Linh đã hiện lên hai cột sóng hồn lực, nhanh chóng ảo hóa thành hình dạng hai thanh kiếm.
Ngọc Thiên Hằng cùng Độc Cô Nhàn đứng ở trên tầng nhìn tới, trong lòng không khỏi cảm khái. Nếu chiến đội của bọn họ đã tập hợp đủ các thành phần võ hồn cao cấp, nhưng so về thực lực, hẳn là phải thua Sử Lai Khắc học viện. Cá nhân chiến đấu năng lực quá vượt trội.
Kiếm Đấu La Trần Tâm nhíu mày.
Là cái chiêu phá vỡ võ hồn dung hợp kỹ của Thiên Thủy học viện.
Ngọc Thiên Tam lam mâu toát ra tinh quang. Đặc sắc, thật sự rất đặc sắc. Hồn lực đối phương hắn đã thử thăm dò quá, xuẩn xác là ba mươi tám cấp hồn lực không sai, nhưng chiêu thức mà hắn đang ấp ủ trước mặt, hồn lực tuyệt đối không thấp hơn năm mươi cấp bậc.
Bất quá, trước thực lực tuyệt đối, hắn vẫn sẽ là người thắng mà thôi!
Ngọc Thiên Tâm một tay nâng lên, lôi cầu trong tay hắn ngưng tụ, đệ nhị hồn kỹ mang theo uy áp khổng lồ phóng tới. Diệp Phi Linh chắp hai lại hợp nhất hai kiếm làm một, uy lực hợp nhất cùng Ngọc Thiên Tâm giao thủ.
Uỳnh một tiếng.
Âm thanh nổ lớn phát ra cùng một màn khói dày đặc. Diệp Phi Linh bị công kích phóng tới, nháy mắt cả người toàn là lôi điện, trong giây lát đem tóc nàng đốt cháy.
Ụa.
Diệp Phi Linh miệng hộc máu. Quả nhiên là không thể có chuyện ngạnh kháng vượt cấp, đối phương chuẩn đích là một tên Hồn Tông có năng lực, không giống với mấy tên khốn kiếp nàng đã từng gặp.
- Ta nhận thua!
Âm thanh nàng yếu ớt vọng tới, cùng với hao cạn hồn lực, bộ dáng tràn đầy khó coi mà lui về. Thế nhưng mọi người bên Sử Lai Khắc không hề oán trách nàng, ngược lại còn cẩn thận quan tâm chăm sóc nhiều hơn.
Hỏa Vô Song sờ sờ mặt. Mẹ nó, đúng là cái học viện biến thái, đã có một tên Đường Tam hắc hóa miễn hỏa, lại còn biến ra một tên Diệp Phi Linh phụ trợ công kích. Tuy rằng là thua Lôi Đình đội trưởng, nhưng những gì hắn đã biểu hiện ra, tiềm năng không phải là thứ mà bất kỳ trong số các học viện khác có thể làm được.
Đái Mộc Bạch chậm rãi bước lên lôi đài cùng với Ngọc Thiên Tâm so đấu. Đường Thủy Đoàn lại toát ra hào quang mãnh liệt phóng tới, đặc biệt là Thủy Nguyệt Nhi.
Sử Lai Khắc quả thực quá nhiều tuấn nam mỹ nữ. Từng người lên đài đều khiến cho mỗi người một cái kinh ngạc, nhưng hấp dẫn nhất, vẫn chính là nhìn xem tuấn nam mỹ nữ chiến đấu.
Ngọc Thiên Tâm ưu nhã nhìn tới Đái Mộc Bạch, mở lời trước:
- Tà Mâu Bạch Hổ, loại võ hồn cao quý của Hoàng Thất Tinh La! Thật vinh dự khi được chiến đấu cùng với ngươi! Hi vọng - ngươi có thể bù đắp cho tiếc nuối không được chiến đấu cùng với Đường Tam của ta!
Đái Mộc Bạch có chút im lặng, nhưng song phương khí thế đã tràn ra mãnh liệt. Một bên mang theo màu vàng cao quý, một bên là màu lam mạnh mẽ.
Ánh mắt Ngọc Thiên Tâm nghiêm túc nhìn đến. Đối phương hồn lực cũng không thấp hơn so với hắn là bao, chắc chắn có thể khiến hắn hoàn thành trận chiến này một cách hoàn mỹ nhất.
Roẹt một tiếng, hai bên hoàn thành võ hồn phụ thể, trong nháy mát giao thủ. Đái Mộc Bạch liên tiếp đấm tới ba quyền, nhưng đều có thể dễ dàng bị Ngọc Thiên Tâm cản lại.
Hai mắt Ngọc Thiên Tâm chùng xuống, cảm giác này không phải là điều hắn mong đợi.
So với Diệp Phi Linh chiêu thức hoa mỹ, Đái Mộc Bạch trực tiếp phản công, đặc biệt nhất chính là uy lực chiêu thức vô cùng mạnh, ép cho Ngọc Thiên Tâm phải sử dụng tới đệ nhất hồn kỹ Lôi Lạc.
Diệp Phi Linh khóe môi mỉm cười. Nàng đã hao cạn hồn lực của mình để đổi lấy bộ dáng đáng thương này, hồn lực của hắn có nhiều, mười phần thì cũng tiêu hao đi hai phần, trận này Đái Lão Đại thừa sức thở dốc.
Hơn nữa còn có hiệu quả của đóa Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc kia, nếu như ăn rồi còn không đánh cho đối phương bầm dập, thật là có lỗi với tiên hoa rồi.
Ngọc Thiên Tâm chán nản, tên này khá mạnh, nhưng động tác không có chút mỹ cảm nào, hoàn toàn là đánh thẳng tới phía trước. Đệ nhất hồn kỹ của Ngọc Thiên Tâm phủ xuống, ép ngược Đái Mộc Bạch phát động đệ nhất hồn kỹ Bạch Hổ Hộ Thân Chướng, trong nháy mắt quang mang màu vàng bao phủ hình thành một bức bình chướng chắn trước mặt, cản lại hồn kỹ của Ngọc Thiên Tâm.
Đảo ngược tình thế, Đái Mộc Bạch phát động đệ nhị hồn kỹ: Bạch Hổ Liệt Quang Ba!
Lôi đình kim sắc từ bên người hắn phóng tới, Ngọc Thiên Tâm ngược lại không chút yếu thế, hút một ngụm khí, triển khai đệ nhị hồn kỹ Long Tức của hắn tức khắc đè ép lại.
Đại Sư thần sắc trở nên ngưng trọng.
Uy lực mạnh như thế này, Long Hóa cũng đã hình thành, Lôi Đình học viện thực lực quả thật rất mạnh.
Bùm Bùm Bùm... ba tiếng nổ lớn liên tiếp vang lên, kèm theo đó là uy lực quang mang phát xạ đến chói mắt. Đái Mộc Bạch nhảy lên cao tránh thoát phạm vi công kích, tốc chiến tốc thắng mà phát động đệ tứ hồn kỹ Bạch Hổ Lưu Tinh Vũ.
Đáng tiếc, đối phương lại là Lam Điện Bá Vương Long.
Diệp Phi Linh dõi mắt nhìn người bước ra khỏi màn khói trắng, Ngọc Thiên Tâm chỉ dùng một tay đã có thể cản lại. Không chỉ uy lực công kích mạnh, mà lực phòng ngự cũng là tuyệt đỉnh, nhưng Đái Lão Đại còn có thể phát động được mấy lần công kích, mà hắn thì khả năng chỉ còn hai lần nữa mà thôi.
Thế nhưng ngoài dự đoán của tất cả mọi người, Ngọc Thiên Tâm phát động "" Long Hóa "".
Đại Sư kinh hãi mà phát hiện, Ngọc Thiên Tâm "" Long Hóa "". Hắn vậy mà đã Long Hóa ra cánh rồng trong cảnh giới Hồn Tông.
Phải biết rằng Chung Cực Bí Kỹ Long Hóa của Lam Điện Bá Vương Long muốn Long Hóa ra cánh rồng, ít nhất phải bước vào cảnh giới trên năm mươi cấp bậc.
Đái Mộc Bạch thua mất. Hơn ai hết, Đại Sư hiểu rõ sự cường đại của cái Chung Cực Bí Kỹ này, toàn tính năng đề thăng uy lực công kích lên tới một trăm phần trăm.
Diệp Phi Linh cắn một miếng đậu phụ, lười biếng thở dài. Thời gian biến nam của nàng không còn nhiều lắm, trở về trước tắm một cái rồi lại nói.
Ngay lúc Diệp Phi Linh rời đi, kim quang từ trên trời giáng xuống người Đái Mộc Bạch, trong nháy mắt Đái Mộc Bạch giống như biến thành một người hoàn toàn khác, phẩy tay một cái, đánh ngã Ngọc Thiên Tâm rơi đài.
Hai ngày sau khi thi đấu cùng Lôi Đình học viện, Đường Tam đã tỉnh lại.
Sờ sờ cái đầu bóng loáng, Diệp Phi Linh hí hí cười ngồi cạnh Đường Tam.
Hai sư huynh muội tóc đều bị đốt cháy, bây giờ mang theo quả đầu trọc lóc.
Mặc dù mọi người đã cố gắng nhịn để không cười, nhưng bộ dạng hai người thực sự vô cùng hài hước. Đường Tam có chút sầm mặt, nhưng cũng không nói gì. Đại Sư vậy mà cũng khụ khụ ho hai tiếng, trong âm thanh có chút bất đắc dĩ, giống như muốn cười mà nén cười.
- Được rồi, lần này nhờ có Đái Mộc Bạch, chúng ta chiến thắng Lôi Đình học viện, thế nhưng trận sau nhất định sẽ phải chiến đấu với Thần Phong học viện, trong số chúng ta không có một ai có thể khắc chế võ hồn của đối phương, cho nên bây giờ các ngươi có ý tưởng gì không?
Diệp Phi Linh nhún vai từ chối cho ý kiến. Lần này nàng không thể chiến đấu, Đường Tam tỉnh lại thì nhường cho hắn đi.
Đường Tam trong mắt toát lên một tia dị sắc, cuối cùng cẩn thận đáp lời sư phụ.
- Sư phụ, lần này có lẽ để con lên chiến trận đầu, đối phương có năng lực phi hành, ta nghĩ ta có thể trói buộc trước mấy người!
- Nhưng như vậy thì chỉ có mình ngươi chiến đấu, vậy những người còn lại thì sẽ làm gì?
Đại Sư bắt đầu đặt ra từng câu hỏi. Mọi người nhất thời chưa nghĩ ra được, thì có tiếng gõ cửa.
Là ai sẽ đến?
Hồi sau sẽ rõ!