Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng

chương 41: cấp tập huấn thứ nhất : thả lỏng!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Gần tháng trời ròng rã.

Đái Mộc Bạch vui vẻ nhào bột, dùng sức mạnh của mình khiến cho bột đều và mịn, cái chậu bột mỏng dính dưới lực ép của hắn thế nhưng không vỡ.

Chu Trúc Thanh bắt cá thành công, mỗi ngày giỏ đầy được Đại Sư tự mình vác đến phòng bếp.

Trữ Vinh Vinh tuy rằng ghê tởm việc trồng rau nhưng nàng lại rất ưa thích việc tưới nước. Đương nhiên Áo Tư Tạp phải làm toàn bộ mấy công việc như bón phân hay tưới mặn cho cái vườn. Những lúc như thế, tuy rằng ghét bỏ nhưng Trữ Vinh Vinh vẫn ở đó, nàng đứng đầu ngọn gió mà mở to đôi mắt xinh đẹp nhìn hắn.

Một vườn rau xanh mướt dưới bàn tay của kẻ phụ trợ cứ thế lớn nhanh, sạch sẽ và to khoẻ. Rau cải mập, hành tỏi thật nhiều nhánh, cà chua cũng lớn rất nhanh.

Nhất là thể lực của người này đã khá hơn rất nhiều.

Đường Tam xây nhà thành công. Dưới sự tỉ mỉ của hắn, căn phòng sơ bộ đã hình thành, vuông vức cùng rộng rãi. Bát Chu Mâu cũng thông thạo hơn nhiều lắm, hiện tại chỉ còn một cái cuối cùng đang được hắn luyện tập nhiều hơn.

Tiểu Vũ sau khi tự sáng hồn kỹ thì hồn lực cũng cao hơn. Nhiệm vụ của nàng là quấy rối sự tập trung của mọi người, nhưng dường như giờ đây mọi người có thể đáp lời nàng mà vẫn không phân tâm.

Mã Hồng Tuấn thăng chức phụ bếp chuyên nghiệp. Đây là Diệp Phi Linh tự mình nghĩ ra huấn luyện hắn, hiện tại theo nàng yêu cầu hắn đã có thể điều chỉnh hồn lực để nàng xào nấu, không cần phải đun hai cái bếp như xưa nữa. Cứ mỗi lần hồn lực hắn không theo kịp, nàng tự động xài hồn kỹ để đảm bảo đồ ăn đúng độ lửa.

Mùi thơm từ trong bếp truyền ra khiến các vị sư phụ không khỏi hoài niệm.

- Bánh mì à, thơm quá!

Bột mì là Đái Mộc Bạch nhào, Mã Hồng Tuấn nướng.

Bữa trưa của đám học viên chính làm Hamburger hảo hạng, của các vị sư phụ là bánh mì ăn kèm bít tết.

Phất Lan Đức khẽ cho Mã Hồng Tuấn một ngón tay cái. Mùi vị bánh mì rất chính xác. Thịt cũng chín đến, không bị khô. Lực khống chế lửa của thằng nhãi này rất tốt.

- Cửu muội, lần sau ăn cá có được không?

Chu Trúc Thanh ăn xong cái bánh đầu tiên, sau đó vẫn là không nhịn được hỏi. Bánh tuy rằng ngon nhưng nàng thực thích ăn cá hơn.

- Chiều tỷ bắt con cá màu đen trắng như hôm bữa về nha!

Diệp Phi Linh đáp ứng, cũng dặn dò lại như vậy. Chu Trúc Thanh gật đầu, nàng ăn xong cũng không vội vã rời đi trước mà chờ đồng bọn cùng ăn xong.

Đại Sư thấy vậy, yên tâm uống trà.

Bữa chiều cả học viện vui như trẩy hội. Diệp Phi Linh nhờ vị sư phụ dựng bàn ra ngoài sân cùng chuẩn bị củi lửa, Đại Sư cùng Triệu Vô Cực tháp tùng nàng đi chợ, Áo Tư Tạp cùng Trữ Vinh Vinh thu hoạch rau. Đái Mộc Bạch vẫn tiếp tục nhào bột.

Tiểu Vũ và Đường Tam chuẩn bị chén bát.

Thời điểm Diệp Phi Linh đi chợ về thì Chu Trúc Thanh cũng mang cá tới. Triệu Vô Cực ôm bao lớn bao nhỏ đặt vào phòng bếp, sau đó quay sang hỗ trợ Phất Lan Đức pha trà.

Phất Lan Đức vốn định kêu là xa xỉ, nhưng sau đó nhìn nguyên liệu đồ đệ mua về lại im miệng. Mấy thứ này toàn là đồ bình dân, cái mắc nhất cũng không đến một kim hồn tệ, lại nghe Triệu Vô Cực kể bản lĩnh bán manh của đồ đệ mà mua được hẳn - thứ, nhất thời đắc chí rung đùi.

Đó mới là học sinh của ta!

Mã Hồng Tuấn bữa nay được nhồi ăn. Hắn duy nhất buổi chiều ngày hôm nay được đặc cách ăn và ăn, bởi vì mọi người chuẩn bị lửa nấu.

Đại Sư đôi khi cũng thả lỏng tâm tình, dù sao đây là tự mình làm tự mình ăn, không phải kiểu quý tộc xa hoa, cho đám nhỏ chút dễ chịu.

Tuy rằng Đái Mộc Bạch thực thích ngồi ở quán, nhưng chính mình làm như thế này lại có hương vị gia đình, hơn nữa tự thân hắn cho rằng cùng với đồng đội chuẩn bị bữa ăn cũng là khảo nghiệm của Đại Sư.

Thật lòng, hắn quả thực kính trọng vị này. Dù hồn lực không đột phá cấp nhưng về mọi thứ thì người đó lại rất uyên bác.

Nếu như không vì hồn lực ngài ấy thấp, hắn thậm chí còn có lòng mời Đại Sư trở thành khách khanh của gia tộc.

- Ca, đoán xem hôm nay Cửu muội nấu gì nào?

Tiểu Vũ gặm cà rốt, một bên nhìn Đường Tam sơn tường.

- Tiệc cá, có lẽ thế đi!

Đường Tam lơ đãng nói. Căn phòng này chỉ còn ngày nữa là hoàn thành, không biết sư phụ có vừa lòng không nữa.

- Mỗi lần muội ấy nấu nướng đều đuổi ta ra ngoài, ca, ngươi nói xem vì sao lại như vậy?

Đường Tam dùng Bát Chu Mâu xách thùng sơn, lúc này mới phức tạp nhìn đôi mắt đỏ xinh đẹp của Tiểu Vũ mà nói.

- Nhà bếp dầu khói mỡ, không thích hợp cho muội tiến vào thôi!

Thật ra.. chỉ là tràng diện làm thức ăn quá máu me, sợ Tiểu Vũ không thích nghi mà thôi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio