- Đoàn chiến trận đầu, người lên trước, Diệp Phi Linh ở lại!
Đại Sư nhìn tư liệu đối phương, cân nhắc một chút. Đối thủ ngày mai đó là một chiến đội cũ, hồn sư thực lực hầu như toàn bộ đều trên cấp, chuyện này tuy không bất lợi với nhị đồ đệ, nhưng ảnh hưởng tới toàn cục.
Đội này có tới hồn sư cường công. Một mình Đái Mộc Bạch không đủ. Tiểu Vũ ưu thế bị kém hơn, võ hồn bên kia có một người thuộc tính thủy hệ, không cẩn thận là cả bọn sẽ bị nhấn chìm. Áo Tư Tạp có mấy cái hồn kỹ với trận này phi thường thích hợp.
Diệp Phi Linh ngẩng đầu, xong lại cúi đầu xuống. Nàng đang thêu mấy cái đồ linh tinh, may quá đội ơn Đại Sư không chọn trúng.
- Vâng thưa sư phụ!
Ngón tay thoăn thoắt kéo lên kéo xuống, mũi kim mang sợi chỉ đỏ thêu xuống hình ảnh đôi mắt một con quái vật.
Một con quái vật màu xanh với đôi mắt đỏ, đúng, nó chính là biểu tượng của Sử Lai Khắc.
Sẽ nhanh thôi, Diệp Phi Linh đối với chính mình có lòng tin.
Nàng sẽ thay đổi giùm ông sư phụ keo kiệt kia thiết kế trang phục, ít nhất đảm bảo an toàn nữ sinh, lại không khiến tất cả phát rồ vì màu xanh lá.
- Phi Linh, ngươi tính toán như thế nào với trận này?
Đại Sư nhìn thế cục bày ra, trầm ngâm nói.
Diệp Phi Linh không hề ngẩng đầu, nàng cười cười:
- Sư phụ, đệ tử áp trận toàn bộ thắng rồi, hì hì hì!
Đại Sư lại cúi đầu trầm tư không nói gì.
Bên kia mấy vị sư phụ cũng chuyên chú ngắm nhìn, trận đánh này không nói là quá ác liệt, chỉ có thể nhìn xem hồn lực của bọn họ cao hơn đội Sử Lai Khắc mà thôi.
Một vài ánh mắt ác ý liếc về phía nhóm người Triệu Vô Cực. Phất Lan Đức đối với chuyện này không vui cho lắm, hắn hôm nay không có cược nhóm đệ tử thắng.
Nguyên nhân là vì Mã Hồng Tuấn. Hồn lực thằng bé còn yếu, bên kia lại có đối thủ khắc chế.
Đối với Đại Sư, đoàn chiến chính là để khảo nghiệm năng lực phán đoán của Đường Tam về đối thủ.
Diệp Phi Linh rõ ràng điểm này, cho nên nàng mới không để tâm. Tư duy Đường Tam rất khác mấy người kia, điểm này nàng chưa từng nghi ngờ hắn.
Tràng chiến đấu diễn ra trong p vẫn chưa phân thắng bại. Đối thủ ỷ vào hồn lực cao hơn đè ép người hồn lực thấp trong nhóm.
- Xem ra trận này tính sai rồi!
Đại Sư lẩm bẩm, cái này là do võ hồn khắc chế, hồn lực cao hơn.
- Sư phụ, tin tưởng sư huynh!
Diệp Phi Linh ôn hòa nói.
Quang hoàn của nam chủ ở đó, tuyệt không có một sai lầm nào sẽ xảy ra.
Vừa mới nghĩ tới, đúng là thủy hệ hồn sư kia bị Đường Tam cấp bắt lại. Mất đi người khống chế, đối phương có chút rối loạn.
Cơ hội!!
- Xem ta nướng thịt đây!
Mã Hồng Tuấn tức khắc lao lên. Có Áo Tư Tạp ở đó, hồn lực mọi người được duy trì đầy đủ.
- Vinh Vinh, Trúc Thanh, nhất kích!
Đường Tam thúc giục hồn kỹ, đồng thời chỉ đạo người.
Tiểu Vũ không cần nói, nàng chỉ cần nhìn ánh mắt Đường Tam là biết hắn muốn gì.
Thất bảo lưu ly tháp xoay tròn, tản mát ra ánh cầu vồng xinh đẹp.
- Thầy Triệu, thầy được bao nhiêu kim hồn tệ rồi?
Diệp Phi Linh nhìn nhóm người Sử Lai Khắc thất quái đang chiến đấu, trong lòng cười đến vui vẻ. Này không phải kim hồn tệ nữa, nàng sẽ kiếm được nhiều hơn.
- Không nhiều lắm, vừa đủ trả nợ cho học viện!
Triệu Vô Cực bình thản đáp, nhưng mà cái vẻ mặt sướng lên tận trời của hắn lại bán đứng nội tâm hắn.
- Ngày mai ngươi lên nghênh chiến đi, % đối thủ có khả năng là ái kim chiến đội, % là thác cốt chiến đội!
Đại Sư nhìn tràng đấu, phía đối diện bên đài kia là một nhóm người bộ dáng không tốt lắm.
- Ái kim chiến đội dường như là những kẻ yêu tiền! Họ đặt khá nhiều tiền vào đội bên kia rồi!
Hiển nhiên ai cũng hò hét vì nghĩ Sử Lai Khắc thất quái chiến đội thua. Ai mà nghĩ được rằng một nhóm hồn lực kém hơn lại có thể chiến thắng.
Diệp Phi Linh nghĩ cũng không nghĩ, chỉ yên tâm nhìn tràng diện trước mắt đang dần áp đảo đối phương. Ha ha, khinh thường lam ngân thảo ư, bồi tiền ra nhé!
Trận đầu cứ vậy diễn ra một cách oanh liệt. Trên khán đài Triệu Vô Cực đắc ý rung đùi đếm tiền. vị sư phụ còn lại cũng cười ha ha, hiển nhiên là cũng thắng đậm.
Đại Sư tuy rằng biểu tình trấn định, nhưng vô cùng hài lòng. Biểu hiện của người trên phối hợp tuy rằng không tốt lắm, nhưng đối kháng hồn lực cao hơn đã là ngoài dự đoán của Đại Sư.
Điều này cũng chứng minh lý luận của hắn là đúng, Đại Sư cảm thấy thật thỏa mãn.
Nếu như trận đoàn chiến ngày mai nhị đồ đệ có thể chiến thắng tiếp, Đại Sư lại càng cảm thấy yên tâm hơn.