Thấm thoát đã ngày trôi qua.
Trừ bỏ ngày đầu tiên chiến đấu vất vả một chút, càng về những ngày sau mọi người phối hợp càng ăn ý nhiều hơn.
Tiền nợ đã được Triệu Vô Cực thanh toán đầy đủ. Đây cũng là món quà mà hắn dành cho đám học viên, trên thân không cần vướng nợ, tự khắc bản thân mấy đứa thả lỏng một chút.
Tối hôm qua là nhóm Sử Lai Khắc chiến thắng Cuồng Chiến Đội.
Diệp Phi Linh cùng Đại Sư đứng ở trên khán đài, Đại Sư lại chỉ dạy thêm cho nàng nhiều kiến thức một chút. Trên đời có rất nhiều võ hồn kỳ lạ, giống như phụ trợ hệ hồn sư Tinh La Bàn kia, mức độ phụ trợ khiến cho Cuồng Chiến Đội tất cả cùng tăng hiệu ứng.
Điều này Trữ Vinh Vinh không làm được, Diệp Phi Linh cũng không làm được. Nàng từng thử áp dụng hồn kỹ, nhưng tối đa cũng chỉ được người, không có tác dụng với toàn bộ.
Hồn kỹ của Áo Tư Tạp là thông qua việc ăn mới có tác dụng, không có tác dụng phạm vi trên diện rộng. Cho nên nếu một phụ trợ hệ có thể sử dụng quần công tuyệt đối là phải giải quyết đầu tiên.
Diệp Phi Linh cắn bút, âm thầm ghi nhớ kỹ. Phụ trợ hệ hồn sư tác dụng quần công, đích thực đoàn đội sẽ tăng thực lực lên một khoảng lớn.
Hôm nay Diệp Phi Linh không có đoàn chiến, nàng đơn đấu xong tự dưng nổi hứng chạy sang đấu trường khác xem một chút.
Không nghĩ tới thấy một màn giết người.
Một trận đơn đấu diễn ra trong vòng phút. Một bên là chiến hồn sư, một bên là khống chế hệ chiến hồn sư.
Vốn dĩ trong cùng cấp bậc hồn lực, khống chế hệ hồn sư ưu thế cực lớn, thế nhưng khống chế hệ chiến hồn sư nam nhân kia bị giết một cách đầy máu tanh.
Khống chế chiến hồn sư quả thật rất kiêu ngạo, hắn thân thể cường tráng, độ tuổi cũng tầm , hơn nữa chiến tích trận không bại khiến cho hắn nhục mạ người khác đầy vui vẻ. Thêm vào võ hồn là một cái túi, hắn dễ dàng khiến người khác bại trận lại càng kiêu ngạo.
Người ngoài không rõ ràng khống chế chiến hồn sư kia nói gì, nhưng Diệp Phi Linh lại đọc khẩu hình cùng nghe loáng thoáng thấy hắn nói chiến hồn sư kia gà bệnh yếu ớt cùng những lời lẽ vô sỉ khác.
Thế nên hắn bị giết. Vị chiến hồn sư kia thân thể có chút mảnh mai, một đầu tóc dài ngang lưng như con gái, khuôn mặt quả thực rất mỹ. Tuổi cũng không lớn, đoán chừng - tuổi ngang Đái Mộc Bạch mà thôi.
Diệp Phi Linh không nghĩ tới cư nhiên ở cái Đại Đấu Hồn Trường này còn có hàng cực phẩm như vậy. Một kiếp bao năm ở Cầm Các, nàng còn có cái gì chưa nhìn thấy ngoài mỹ nam mỹ nữ? Thế nhưng thiếu niên trên sàn đấu này lại cho nàng cảm thấy mỹ vô cùng, thêm vào một thân đầy máu càng làm vẻ đẹp của hắn tăng lên.
Đang đắm chìm trong việc ngắm mỹ nam, dường như nàng nhìn quá chăm chú, ánh mắt hắn như có như không liếc về phía nàng. Diệp Phi Linh có chút chột dạ, nàng là phụ trợ hệ, không đảm đương nổi với chiến hồn sư võ hồn Nhân Diện Ma Chu như kia đâu.
Có lẽ nên tìm mấy vị chủ quản để xem có đối kháng với tên này không, hoặc là mua hắn thắng cũng kiếm được một bút tiền không nhỏ.
- Phi Linh, ngươi hôm nay có chút kì lạ đó?
Chu Trúc Thanh sờ sờ trán nàng, hỏi một câu. Vừa nãy mọi người thảo luận tác chiến đối thủ mới, nhưng Diệp Phi Linh thất thần.
- Không có gì, muội hơi hơi choáng váng với chiến tích của mọi người thôi!
Diệp Phi Linh lảng tránh nói. Mà cũng đúng, với một tổ đội người, ngoại trừ cái phụ trợ hệ thay phiên nhau lên sân, hồn lực còn kém hơn cấp bậc đối phương nhưng đã có tới liên thắng, tích phân hiện tại vô cùng nhiều.
- Dựa theo tình trạng này, nếu như chúng ta có thể thẳng một đường chiến thắng trong ngày nữa là có thể đạt tới cấp bậc ngân đấu hồn!
Đường Tam cùng Đại Sư xem xét tình huống như vậy. Hơn nữa tại nơi này cũng ít chiến đội, tối đa có chiến đội đánh đi đánh lại, Sử Lai Khắc thất quái chiến đội dường như là vô địch.
- Như vậy là có thể sớm ngày tốt nghiệp rồi hả?
Trữ Vinh Vinh cao hứng nói. Nếu baba biết chiến tích của nàng cao như này, hẳn là baba sẽ rất vui đi? Còn Kiếm gia gia cùng Cốt gia gia nữa.
- Đúng vậy, nếu như ngươi cùng Chu Trúc Thanh có thể đôi đấu thắng thêm trận nữa là được!
Đại Sư nghiêm túc nói.
Diệp Phi Linh đó giờ vẫn chưa gặp đối thủ cường đại nào, cho nên thành tích của nàng chưa có bại.
Đại Sư đối với việc nàng không đấu đôi chỉ đấu đơn cũng không miễn cưỡng ép buộc, bắt buộc chỉ có Áo Tư Tạp cùng Trữ Vinh Vinh vì hai người này không có năng lực tự vệ thôi.
- Tiểu Vũ còn trận nữa là cũng đạt ngân cấp rồi đó, mấy người các ngươi không cố gắng lên là ta cho nghỉ cơm hết!
Phất Lan Đức trầm giọng đe dọa. Nhưng điều này khiến cho cả đám không chỉ không sợ mà còn cười phá lên.
- Sư phụ, người nói vậy có phải là nên mua đồ ngon cho bọn con không?
Mã Hồng Tuấn hi hi cười, tay chỉ chỉ vào cái túi tiền của hắn.
- Hừ, học viện còn đầy chỗ dùng tiền lắm đó, các ngươi không cố gắng ta đánh cho nát mông!
Nói xong viện trưởng lủi mất, cả bọn lại ha ha cười, Mã Hồng Tuấn còn nhảy đi nhảy lại một điệu ngoáy mông khiến cả đám cười muốn nội thương.