Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

chương 171: ẩn giấu thực lực (hạ)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Thì ra là thế.

Hoắc Vũ Hạo nghe Vương Đông giảng giải cảm thấy có chút xấu hổ với vốn kiến thức thường thức của mình. Đúng là đọc vạn quyển sách không bằng đi ngàn dặm đường, dẫu vậy hắn vẫn sẽ không thay đổi mình, dù sao đối với hắn, quan trọng nhất vẫn là chuyện tăng cường thực lực. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Bên cạnh hắn, bất kể là bạn học, học trưởng, đối thủ hay lão sư đều mang đến cho hắn một động lực thúc đẩy hắn tu luyện, cho nên, với mục tiêu này, hắn cần phải cố gắng tu luyện đến sức cùng lực kiệt, đấy cũng là một cách rèn luyện niềm tin và sự kiên định.

Và nó cũng là một điểm mạnh của học viện Sử Lai Khắc, trong bất cứ hoàn cảnh nào, dù là Hoắc Vũ Hạo hay một học viện nào khác, chỉ cần trong lòng bọn họ có chí cầu tiến nhất định sẽ bị kích thích mà cố gắng bằng tất cả sức mình. Từ đấy mới có thể kích phát được toàn bộ tiềm lực. Đấy cũng là lý do tại sao học viện Sử Lai Khắc chẳng những có nhiều thiên tài mà nhân tài lại còn xuất hiện lớp lớp không ngừng.

"Vương lão sư dẫn mọi người đến phòng đấu giá làm gì?" Trong lòng Hoắc Vũ Hạo tò mò tự hỏi, cũng ngay lúc này, Vương Ngôn cho cả nhóm một câu trả lời.

Vương Ngôn xoay người nhìn mọi người nói:

- Mặc dù các ngươi không xem các trận đấu, nhưng ta cũng muốn nói cho các ngươi biết, kỳ Đấu Hồn Đại Tái này không còn giống với các kỳ trước nữa. Điểm khác biệt rõ rệt nhất chính là còn rất ít học viện Hồn Sư đơn thuần. Đa số bọn họ đều phát triển theo hướng dung hợp giữa Hồn Đạo Sư và Hồn Sư.

- Dung hợp?

Bối Bối nhíu mày nói:

- Vương lão sư, dung hợp bằng cách nào?

Vương Ngôn nói:

- Phương pháp dung hợp có rất nhiều cách, đối với những học viện bình thường thì họ vẫn tiếp tục bồi dưỡng Hồn Sư như cũ nhưng sau đó mua Hồn Đạo Khí lắp ráp cho các học viên. Như thế chỉ cần các đệ tử hiểu được thao tác sử dụng Hồn Đạo Khí là được. Cho dù thao tác không thuần thục bằng Hồn Đạo Sư bình thường nhưng kiểu gì cũng giúp bọn họ tăng cường sức chiến đấu. Hiện nay, số Hồn Sư nguyên thủy càng ngày càng ít.

- Ví dụ như trận đấu đầu tiên của chúng ta, khi Vũ Hạo và Vương Đông phát động Hoàng Kim Lộ, các ngươi cũng đã thấy, trên người đối thủ có Hồn Đạo Khí Phòng Ngự. Nếu không lúc đó bọn họ còn bị thương nặng hơn nữa. Gần như bất cứ đệ tử nào dự thi cuộc thi này trên người cũng có Hồn Đạo Khí. Học viện của bọn họ cũng có hệ Hồn Đạo như chúng ta, hệ Hồn Đạo của bọn họ không những bồi dưỡng Hồn Đạo Sư mà còn chế tạo Hồn Đạo Khí cho Hồn Sư của học viện, như vậy thì tổng thể thực lực của bọn họ sẽ tăng lên rất nhiều. Ta ví dụ đơn giản cho các ngươi dễ hiểu. Như Nam Nam là Hồn Sư hệ Mẫn Công, nếu tiếp tục trang bị thêm Hồn Đạo Khí có tác dụng tăng tốc thì sẽ như thế nào? Đồng thời, nếu Nam Nam không giỏi về mặt phòng ngự thì sử dụng thêm Hồn Đạo Khí Phòng Ngự. Như vậy thì cô bé có thể thoải mái phát huy được toàn bộ thực lực.

- Ta không biết năm năm sau mọi thứ sẽ còn thay đổi đến mức nào nữa. Thật ra chuyện này đã bắt đầu từ vài thập niên trước, chẳng qua khi đó đa số các học viện đều bảo họ là học viện dành cho Hồn Sư, cũng giống như học viện của chúng ta, nếu sử dụng Hồn Đạo Khí sẽ làm giảm thân phận của họ. Nhưng, thời gian dần trôi, cụ thể nhất là từ các trận đấu vừa rồi, những học viện sử dụng Hồn Đạo Khí đều có thành tích khá tốt. Đây chính là kết quả của việc các học viện không ngừng thay đổi, chuyển biến tư tưởng. Có điều, ta không ngờ lần này lại có nhiều đến thế. Theo ta thấy trong số những học viện thông qua vòng đấu loại, có đến 80% được trang bị Hồn Đạo Khí. Với cái đà này, kỳ thi lần sau rất có thể toàn bộ các học viện tham gia đều có trang bị Hồn Đạo Khí.

Từ Tam Thạch nhíu mày nói:

- Bọn họ quên mất vinh dự của Hồn Sư rồi sao? Hồn Sư bình thường chiến đấu thế nào? Chỉ có kỹ năng của chính bản thân mình mới đáng tin nhất. Hồn Đạo Khí dù sao cũng là vật ngoài thân.

Vương Ngôn trầm giọng nói:

- Ngươi nói không sai, nhưng có chuyện này ta khẳng định ngươi vẫn chưa biết, Tam Thạch à, ý của ngươi cũng giống với đại đa số ý của các vị lãnh đạo cấp cao của học viện, đấy là lý do tại sao hệ Hồn Đạo của học viện chúng ta luôn luôn bị hạn chế. Nhưng qua cuộc thi này, ta phải công nhận, chúng ta không thể không thay đổi, hơn nữa còn phải thay đổi một cách nhanh chóng. Sau khi kỳ thi này chấm dứt, lúc chúng ta trở về học viện ta sẽ lập tức đưa ra ý kiến này với học viện.

- Hồn Đạo Khí chính là thành quả từ sự phát triển của thời đại, nếu chúng ta không theo kịp sự tiến bộ đấy thì một ngày nào đó bản thân chúng ta sẽ bị loại bỏ. Học viện Sử Lai Khắc mặc dù có bề dày lịch sử rất lớn, nhưng cái đó sẽ giúp chúng ta được bao lâu đây? Mọi người ở đây là đời Sử Lai Khắc Thất Quái kế tiếp, ta hi vọng sự thay đổi này sẽ bắt đầu từ các ngươi. Vì thế ta mới dẫn mọi người đến đây, hôm nay có một buổi đấu giá Hồn Đạo Khí, ta hi vọng mọi người có thể làm gương cho cả học viện. Đương nhiên, ta không ép buộc ai cả, nếu có người không muốn có thể quay về.

Vương Ngôn nói đến đây trong lòng bắt đầu có chút thấp thỏm, hắn đương nhiên biết truyền thống của học viện đã được duy trì từ rất lâu, có thể nói là thâm căn đế cố. Hệ Hồn Đạo được xây dựng nhiều năm nhưng đến nay vẫn bị hệ Vũ Hồn áp chế hoàn toàn, căn bản không đủ điều kiện phát triển thực sự.

Đệ tử nội viện của hệ Vũ Hồn đều là tinh anh trong tinh anh, còn hệ Hồn Đạo thì sao? Mặc dù hệ Hồn Đạo cũng có nội viện nhưng những đệ tử đó sau khi tốt nghiệp cũng rất bình thường, danh tiếng của hệ Hồn Đạo học viện Sử Lai Khắc chẳng có bao nhiêu trên đại lục Đấu La cả. Cái này cũng xuất phát từ những suy nghĩ rập khuôn truyền thống kia, và bây giờ, nó đã trở thành vật cản trở lớn nhất trong sự thay đổi và phát triển của học viện.

Bảy người Bối Bối đều im lặng, mỗi người đều suy nghĩ cân nhắc về những lời Vương Ngôn đã nói. Hiện giờ, Vương Ngôn chỉ có thể khẳng định, ở đây tạm thời ít nhất có hai người đồng ý với quan điểm của hắn, hai người đó không ai khác cũng chính là đệ tử hệ Hồn Đạo, Hòa Thái Đầu và Hoắc Vũ Hạo.

Còn năm người còn lại thì sao? Bọn họ đều là đệ tử hạch tâm của hệ Vũ Hồn, là tinh anh của hệ Vũ Hồn. Nếu bọn họ quyết định sử dụng Hồn Đạo Khí chiến đấu thì tương đương với chuyện bọn họ đã đồng ý với ý kiến của hắn. Tuy những đứa bé này tuổi đời không lớn lắm nhưng bản thân bọn chúng có thể đứng vững ở học viện thì ít nhất ngoài tài năng còn có đầu óc nhạy bén hơn xa bạn bè cùng trang lứa.

Tuy vậy, Vương Ngôn cũng không hề hối hận đã dẫn cả nhóm đến phòng đấu giá, đây là phép thử đầu tiên của hắn và dĩ nhiên không phải là lần cuối cùng. Tất cả cũng vì hắn quá hiểu rõ về Vũ Hồn nên mới sớm nhận ra tác hại của khuynh hướng phát triển hồn sư trong tương lai.

- Chúng ta tránh sang một bên trước đã.

Vương Ngôn dẫn mọi người sang một góc của phòng đấu giá tránh ảnh hưởng đến những người khác.

Vương Ngôn thấy cả nhóm vẫn đang suy nghĩ liền thở dài nói tiếp:

- Ta biết mỗi người các người đều có suy nghĩ riêng, nhưng đa số đều không muốn. Ta còn vài câu muốn nói. Tại sao chúng ta rơi vào tình trạng khốn đốn thế này? Không phải vì khi làm nhiệm vụ phát sinh sự cố bất ngờ sao? Đội chính thức người chết người bị thương cuối cùng trách nhiệm phải đặt lên vai các thành viên đội dự bị. Có thể các ngươi chưa nghĩ đến chuyện này, nếu ngày đó bảy người đội chính thức có trang bị Hồn Đạo Khí thì sao? Có thể bị tổn thất lớn đến vậy không?

- Bảy người đội chính thức đều có tu vi thấp nhất là Hồn Vương. Nói cách khác, bọn họ có thể sử dụng Hồn Đạo Khí cấp năm, thậm chí là cấp sáu. Chúng ta ví dụ thế này, nếu mỗi người bọn họ có trang bị Hồn Đạo Khí Phòng Ngự có tác dụng lớn, cụ thể là có tác dụng bảo vệ bản thân thì thế nào? Thái Đầu, ngươi là đệ tử của hệ Hồn Đạo, còn là đệ tử đích truyền của Phàm Vũ, ta hỏi ngươi một câu, nếu vụ nổ đó, bảy người kia có Hồn Đạo Khí Phòng Ngự thì kết cục sẽ ra sao?

Hòa Thái Đầu gần như lập tức đáp:

- Chắc chắn sẽ rất khác. Đệ tử có thể khẳng định vụ Thi Bạo kia không thể phá vỡ được Hồn Đạo Khí Phòng Ngự cấp sau. Mà có Hồn Đạo Khí Phòng Ngự cấp năm thì đệ tử dám cam đoan bọn họ sẽ không bị thương nặng, ít nhất giảm 60% thương tổn trên cơ thể.

Mọi người vừa nghe thấy câu trả lời của hắn đều giật mình. Đúng vậy, nếu có Hồn Đạo Khí Phòng Ngự thì lần đó sẽ không để lại hậu quả nặng nề như vậy. Và hôm nay bọn họ cũng sẽ không rơi vào hoàn cảnh khó khăn thế này.

Vương Ngôn thở dài nói:

- Mấy đứa nhỏ, với tuổi của ta, ta nghĩ mình có thể gọi như thế này. Ta công nhận, các con là những viên ngọc quý giá của học viện, đồng thời cũng là của gia đình các con lẫn cả đại lục này. Bồi dưỡng một thiên tài thì khó, nhưng để thiên tài ra đi thì rất dễ. Diêu Hạo Hiên không phải thiên tài sao? Nó có một kỹ năng thôn phệ, có thể nháy mắt thôn phệ đối thủ hơn mình tận mười cấp, khiến đối thủ hoàn toàn mất đi sức chiến đấu, có thể nói là một tinh anh của hệ Khống Chế, đồng thời nó cũng là một thành viên của Sử Lai Khắc Thất Quái. Nhưng kết quả thế nào? Có ai có thể dám chắc thiên tài sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Mà Hồn Đạo Khí chính là một thứ giúp chúng ta có thể hạn chế phát sinh chuyện ngoài ý muốn.

- Tác dụng của Hồn Đạo Khí thế nào hẳn là mọi người đều đã thấy. Như Hồn Đạo Khí Phi Hành đấy, nếu không có nó thì mọi người có thể trong một thời gian ngắn sau khi hoàn thành nhiệm vụ mà đến được đây không? Nếu nó không có tác dụng thì tại sao đến cả một cường giả thực lực khủng bố như Huyền lão vẫn sử dụng nó? Đấy là một trong những Hồn Đạo Khí cao cấp nhất của học viện chúng ta. Nhưng cao cấp hơn nó còn có Hồn Đạo Khí cấp chín và cấp mười nữa...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio