Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

chương 878: nàng là đông nhi! (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lúc này những người khác đã leo lên đảo Hải Thần, mắt thấy Đường Vũ Đồng bay tới, còn Từ Tam Thạch nhanh chóng trốn đến sau lưng Giang Nam Nam. - Ta không phải cố ý, tại kinh hoảng mà thôi, sơ xuất, sơ xuất. Đường Vũ Đồng hạ xuống bờ hồ, mỹ mâu rất bất thiện nhìn chằm chằm Từ Tam Thạch. - Lại có lần tiếp theo, ta liền giết ngươi! Đường Vũ Đồng tức giận hừ hừ nói một câu, lập tức xoay người hướng sâu trong đảo Hải Thần rời đi. Hoắc Vũ Hạo theo sát phía sau hạ xuống bờ hồ, đôi chân bị hồ nước thấm ướt, hồn lực Cực Hạn Băng ngoại phóng, hơi nước lập tức hóa thành vụn băng, để hắn run chân tán đi. - Tiểu sư đệ, thế nào, tiếp xúc gần gũi có phát hiện gì không? Từ Tam Thạch thấp giọng cười nói. Hoắc Vũ Hạo khẽ gật đầu, trong ánh mắt tràn ngập vui mừng cùng ôn nhu: - Nàng là Đông Nhi. Đơn giản mấy chữ khiến tâm thần mọi người đều hơi rung rẩy, chỉ bất quá, cảm xúc của mỗi người cũng không giống nhau mà thôi. Đối với Bối Bối, Từ Tam Thạch bọn hắn mà nói, là vì Hoắc Vũ Hạo cao hứng, nhưng cảm xúc của Nam Thu Thu và Diệp Cốt Y liền không hưng phấn như vậy rồi. Từ Tam Thạch kinh ngạc nói: - Nhưng mà, nàng hoàn toàn không nhớ ra được chúng ta a, đệ sao có thể kết luận nàng là Đông Nhi? Hoắc Vũ Hạo lên tiếng: - Đông Nhi mặc dù mất đi ký ức, nhưng mùi hương trên người nàng lại biến không được, còn có, cơ bắp mềm mại trên cánh tay nàng cùng trước kia giống nhau như đúc, những thứ này đều không có cách nào bắt chước. Lúc trước, Thu Nhi mặc dù có dáng dấp giống Đông Nhi, nhưng ở phương diện này các nàng cũng có chỗ khác nhau. Cho nên, ta có thể khẳng định, nàng là Đông Nhi, bất luận nàng là thế nào quên chúng ta, ta đều nhất định sẽ giúp nàng tìm về ký ức. Lúc này trong ánh mắt của Hoắc Vũ Hạo tràn đầy đấu chí cùng phấn khởi. Với hắn mà nói, Vương Đông Nhi mất đi ký ức cũng không đáng sợ, đáng sợ là Đường Vũ Đồng căn bản không phải là Vương Đông Nhi. Nếu như vậy cho dù các nàng dáng dấp giống nhau, cũng không cách nào khơi dậy tiếng lòng Hoắc Vũ Hạo. Bối Bối ôm bả vai Hoắc Vũ Hạo, lên tiếng: - Đi thôi, chúng ta đi trước gặp Huyền lão. Chỉ cần xác nhận liền dễ làm, cần chúng ta phối hợp gì đệ cứ việc nói, tất cả mọi người sẽ dốc toàn lực giúp đệ. - Cảm ơn đại sư huynh. Mọi người cùng đi đến Hải Thần Các, đám người khác ở bên ngoài Hải Thần Các, sau khi Hoắc Vũ Hạo bái qua Hoàng Kim Thụ, cùng Bối Bối cùng đi vào. Bên trong Hải Thần Các, Huyền lão đã đợi ở trong đó, Đường Vũ Đồng hầm hừ đứng sau lưng Huyền lão, nhìn thấy Hoắc Vũ Hạo lập tức quay mặt qua chỗ khác, không để ý tới hắn. Hai lần gặp gỡ, Hoắc Vũ Hạo lưu lại ấn tượng cho nàng quả thực không được tốt lắm, lần thứ nhất bất chợt ôm ấp, lần thứ hai lại suýt nữa rơi xuống nước, hai lần đều bị thân thể của hắn tiếp xúc, đây đối với Đường Vũ Đồng mà nói quả thực vô cùng nhục nhã. Nếu như không phải đang ở học viện Sử Lai Khắc, nàng sớm liền nặng tay. - Huyền lão. Hoắc Vũ Hạo và Bối Bối hướng Huyền lão cung kính hành lễ. Huyền lão mỉm cười gật đầu, lên tiếng: - Vũ Hạo, chuẩn bị xong chưa? Bối Bối, ngươi như thế nào cũng tới? Bối Bối lên tiếng: - Huyền lão, mấy người chúng ta cũng đã tu luyện đến hồn lực cấp bảy mươi, muốn cho tiểu sư đệ mang bọn ta đi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm tìm kiếm hồn thú thích hợp dung hợp hồn linh, sau đó mới để bọn hắn rời khỏi. Chúng ta bên này quyết định, do Tam Thạch, Nam Nam, cùng Quý Tuyệt Trần, Kinh Tử Yên, Nam Thu Thu và Diệp Cốt Y cùng một chỗ đi theo Vũ Hạo tiến về biên cảnh. Huyền lão mừng rỡ nói: - Ngươi và Tam Thạch cũng đều cấp bảy mươi rồi hả? Rất tốt, đây là chuyện tốt. Nam Nam có phải cũng không xê xích gì nhiều hay không. Bối Bối nhẹ gật đầu, mỉm cười nói: - Ngoại trừ Tiêu Tiêu còn thiếu một chút ra, những người khác đều đã đạt cấp bảy mươi. Huyền lão lên tiếng: - Các ngươi liền đi trước đi. Đi tới Truyền Linh Tháp bên đó, trực tiếp tìm Phỉ Thúy Thiên Nga để nàng an bài là được. Có Vũ Hạo tự mình xuất thủ truyền linh cho các ngươi, ta cũng yên tâm. Dứt lời, Huyền lão đem một phần thư tín đưa cho Hoắc Vũ Hạo, Hoắc Vũ Hạo tiến lên mấy bước nhận lấy. Huyền lão lên tiếng: - Cái này là chứng minh thân phận của học viện cho các con. Danh tự phía trên do chính con tự điền là được. Có hồn ấn của học viện, thứ này nhất định không thể mất đi, phải tự mình giao cho Bạch Hổ Công Tước. Bạch Hổ Công Tước bên đó có Đái Thược Hành, cũng có thể giúp mọi người hỗ trợ lẫn nhau. Vũ Hạo, con nhớ kỹ, trên chiến trường biến hóa đa đoan, nhưng vô luận như thế nào, với năng lực của con, tự vệ cũng không có vấn đề, nhớ không thể hành sự lỗ mãng, hết thảy lấy an toàn bản thân làm trọng, rõ chưa? Đồng thời, các con cũng có thể trên chiến trường thể hiện ra năng lực hồn linh, khiến bên phía đế quốc Tinh La càng thêm tán thành tổ chức Truyền Linh Tháp. - Vâng. Hoắc Vũ Hạo trân trọng đem thư tín cất kỹ. Lần này lại đi tiền tuyến, thân phận của hắn cũng trở nên khác biệt, vốn nguyện vọng từ một tên tiểu binh từng bước một thăng lên cuối cùng vẫn không thể hoàn toàn thực hiện, dù sao, thân phận địa vị cùng năng lực khác biệt, khiến hắn như thế nào cũng không có khả năng giống một người bình thường . - Vũ Đồng, ta giới thiệu cho ngươi một chút, đây là Bối Bối, môn chủ Đường Môn, thành viên Hải Thần Các. Đứng đầu đương đại Sử Lai Khắc Thất Quái học viên chúng ta, đây là Hoắc Vũ Hạo, hắn có được vũ hồn Cực Hạn, mà lại là vũ hồn song sinh, thành viên Hải Thần Các. Đường Vũ Đồng sắc mặt lập tức liền lạnh xuống, nhất là tại thời điểm đối mặt Hoắc Vũ Hạo. - Vũ Đồng là lão sư học viện chúng ta mới mời đến, đồng thời cũng là thành viên dự bị Sử Lai Khắc Giám Sát Đoàn, lần này cùng các con cùng đi chấp hành nhiệm vụ, cũng coi là một lần khảo nghiệm. Điểm số khảo nghiệm của nàng do Vũ Hạo chấm. Vũ Đồng, có lẽ giữa hai đứa có một ít hiểu lầm, nhưng đối với nhân phẩm của Vũ Hạo, ta vẫn rất yên tâm. Hắn vì học viện làm ra cho bao nhiêu cống hiến, cũng là thành viên Hải Thần Các trẻ tuổi nhất, về sau các ngươi giao lưu nhiều một chút, hai đứa đều là thanh niên, tin tưởng hiểu lầm lúc trước rất dễ dàng hóa giải. Huyền lão nhẹ nhàng nói, nhưng lúc nhìn vào Hoắc Vũ Hạo, trong ánh mắt toát ra tiếu ý lại không che giấu được Đường Vũ Đồng hừ một tiếng, trừng Hoắc Vũ Hạo một chút, sau đó liền quay đầu đi chỗ khác. Hoắc Vũ Hạo lơ đễnh, hướng Huyền lão lên tiếng: - Huyền lão yên tâm, con nhất định sẽ bảo vệ tốt Vũ Đồng lão sư. - Ai cần ngươi bảo hộ? Đường Vũ Đồng mỉa mai một câu. Hoắc Vũ Hạo mỉm cười, không nói gì thêm, hắn cũng không muốn cùng Đường Vũ Đồng cãi nhau. Huyền lão lên tiếng: - Các ngươi liền đi đi. Vũ Đồng, ngươi không phải cũng muốn mở mang kiến thức kỳ diệu của hồn linh một chút sao? Vừa lúc cùng Vũ Hạo bọn hắn đi xem một chút, đáng tiếc ngươi đã có hồn hoàn thứ bảy, bằng không, đều có thể cùng một chỗ kèm theo hồn linh. - Vâng. Đối mặt Huyền lão, Đường Vũ Đồng vẫn rất tôn kính, đáp ứng một tiếng. Bối Bối mỉm cười nói: - Huyền lão, chúng ta liền xuất phát. Sau khi dung hợp hồn linh, Vũ Hạo bọn hắn liền trực tiếp đi đế quốc Tinh La bên đó sao? Huyền lão lên tiếng: - Đúng vậy. Vũ Hạo, có tin tức gì con cũng phải truyền về trước tiên. Bối Bối lên tiếng: - Huyền lão người yên tâm, ta sẽ để cho người của Đường môn từ đầu tới cuối cùng Vũ Hạo liên hệ. Hiện tại Đường Môn chúng ta chế ra truyền âm hồn đạo khí có thể truyền đi khoảng cách ước chừng một trăm cây số, chỉ cần phái mấy người tiến hành truyền tin, liền không cần Vũ Hạo lại chạy tới chạy lui. Huyền lão nhẹ gật đầu, lên tiếng: - Ngươi bên đó cũng phải gấp rút thành lập quân đoàn hồn đạo sư Đường Môn nhanh một chút. Lâm Nhi và Đa Đa mấy ngày nay liền sẽ đem người chiêu mộ. Ta nhắc nhở hai điểm, thứ nhất, phải để bọn hắn mau chóng thích ứng sử dụng hồn đạo khí, như ngươi lúc trước ở hội nghị Hải Thần Các đã nói, sử dụng hồn đạo khí đặc thù để phát huy vũ hồn khác nhau. Thứ hai, chỉ nên giúp chúng ta phát huy ra ưu thế hồn sư, không thể bởi vì sử dụng hồn đạo khí mà suy yếu sở trường của chúng ta. - Rõ! Bối Bối cung kính đáp ứng một tiếng. Huyền lão khoát tay áo, lên tiếng: - Các ngươi đi thôi. Vũ Đồng mới tới, các ngươi phải quan tâm nàng. Ra khỏi Hải Thần Các, Hoắc Vũ Hạo và Bối Bối đi ở phía trước, Đường Vũ Đồng theo ở phía sau. Bối Bối hướng Đường Vũ Đồng lên tiếng: - Vũ Đồng lão sư, ta giới thiệu cho ngươi đồng bạn của chúng ta một chút. Đường Vũ Đồng mặt lạnh không lên tiếng, Bối Bối lại giống không thấy được, đem mọi người từng người vì nàng giới thiệu. Thời điểm giới thiệu đến Từ Tam Thạch, Đường Vũ Đồng còn nhịn không được hừ một tiếng, hiển nhiên đối với hắn không có ấn tượng gì tốt. Thời điểm giới thiệu đến mấy nữ hài tử, sắc mặt của nàng mới trở nên nhu hòa mấy phần. - Chúng ta bây giờ liền lên đường đi. Vũ Hạo, chúng ta trực tiếp đi Truyền Linh Tháp hay là đi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm? Hoắc Vũ Hạo lên tiếng: - Vẫn đi Truyền Linh Tháp bên đó trước đi, Truyền Linh Tháp kiến tạo mặc dù còn chưa hoàn toàn hoàn thành, nhưng các phương đều đã phái người tiến vào. Còn bên phía Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, do Bích Cơ tiền bối một mực trú đóng, mời nàng giúp chúng ta tìm hồn thú thích hợp tương đối dễ dàng. Bích Cơ trong số hồn thú có thể nói là người ủng hộ tổ chức Truyền Linh Tháp nhất. Từ sau khi Truyền Linh Tháp thành lập, nàng cũng đã làm nhiều lần làm việc với hồn thú bên đó. . . . . . . . . . . . . . . . . . . Ra khỏi học viện, liền tiến vào tân thành Sử Lai Khắc, mà không phải vùng ngoại ô lúc đầu. Trải qua khoảng thời gian này thi công kiến thiết, cùng các Đại Thương Hội, thành Sử Lai Khắc toàn diện nhập tâm, tân thành Sử Lai Khắc đã bắt đầu thấy được quy mô. Khắp nơi đều là công trường khí thế ngất trời. Bối Bối cảm thán nói: - Chờ sau khi tòa thành mới này hoàn toàn tạo dựng lên, quy mô Sử Lai Khắc chúng ta cũng đủ cùng một vài thủ đô đế quốc so sánh, mặc dù diện tích còn không bằng Minh Đô, nhưng tương lai cũng liền từng bước xác lập địa vị trung tâm đại lục. Ta thấy, nhiều nhất lại thêm hai ba năm, tân thành liền có thể hoàn toàn dựng lên. Hoắc Vũ Hạo than nhẹ một tiếng: - Điều kiện tiên quyết là không bị chiến hỏa tác động đến. Bối Bối liếc mắt nhìn hắn, lên tiếng: - Tiểu sư đệ, đệ tựa hồ đối với đế quốc Thiên Hồn rất bi quan a! Bọn hắn có Bản Thể Tông ủng hộ, thật sẽ yếu vậy sao? Hoắc Vũ Hạo cười khổ nói: - Không phải đế quốc Thiên Hồn yếu, mà là hồn đạo khí của đế quốc Nhật Nguyệt quá cường đại. Định Trang Hồn Đạo Pháo Đạn cấp chín một khi xuất hiện trên chiến trường, ít nhất cho đến trước mắt, cũng không có bất kỳ lực lượng nào có thể ngăn cản. Cho dù là Cực Hạn Đấu La cũng không có khả năng va chạm chính diện. Đế quốc Nhật Nguyệt đến tột cùng dự trữ bao nhiêu Định Trang Hồn Đạo Pháo Đạn cấp chín rất khó biết được, nhưng ta cảm thấy, ít nhất sẽ không thấp hơn mười khỏa. Thời điểm công kích đế quốc Tinh La, ba khỏa Định Trang Hồn Đạo Pháo Đạn cấp chín liền đem Minh Đấu sơn mạch nổ tung một lỗ hổng lớn. Mà từ địa lợi mà nói, đế quốc Thiên Hồn còn không bằng đế quốc Tinh La. Quân đoàn hồn đạo sư của đế quốc Nhật Nguyệt, nếu như xuất hiện ở chiến trường bên đó, rất có thể là thế như chẻ tre a!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio