Nói là quyển sách nhưng những thông tin Vô Song thu được cũng không nhiều hầu hết chỉ là các sự vật sự việc trong Việt quốc dù sao Âm Dương Ma Tông quá nhỏ , ngoại trừ những thường thức trên đại lục cùng các sự việc liên quan đến Việt quốc ra thì không hề có thêm thông tin gì cả .
Nguyên tố thế giới chia tông môn làm cấp , thấp nhất là cửu phẩm tông môn còn cao nhất là siêu phẩm tông môn .
Một cái bát phẩm tông môn như Âm Dương Ma Tông ngoại trừ số lượng cao thủ ra thì cần phải có bốn cái cửu phẩm tông môn thuần phục cúng bái , tương tự với thất phảm tông môn , lục phẩm tông môn …..
Siêu phẩm tông môn thì lại là một khái niệm khác , nó không có nhất phẩm tông môn thần phục mà đó là sự liên hợp , bốn nhất phẩm tông môn liên hợp lại thành một trận doanh thì sẽ hình thành siêu phẩm tông môn . Toàn bộ Nguyên tố thế giới có tổng cộng cái siêu phẩm tông môn , tại Nam địa cũng chỉ có một mình Cực Hàn Băng Vực – Bắc Băng Cung là siêu phẩm tông môn .
Ngoại trừ siêu phẩm tông môn ra còn có thiên quốc , về mặt tương quan lực lượng mà nói thiên quốc cùng siêu phẩm tông môn là cùng đẳng cấp chỉ có điều siêu phẩm tông môn mọi quyết định do trưởng lão viện họp bàn còn thiên quốc chỉ cần hoàng đệ quyết định là được .
Vô Song cũng không thể nào quan tâm đến được siêu phẩm tông môn hay thiên quốc mạnh mẽ thế nào dù sao mấy thứ đó còn quá xa xôi với hắn , thứ Vô Song quan tâm tiếp theo là cảnh giới tu luyện nơi đây .
Nguyên tố thế giới không giống như đấu khí đại lục chỉ tu luyện đấu khí mà nơi này có rất nhiều thứ có thể làm cơ thể con người mạnh lên , linh khí của Nam Địa , nguyên tố lực lượng của Tây Địa , cương khí tại Bắc Địa ngoài ra còn có hoàng khí của riêng hoàng tộc cùng yêu khí của vô tận hải và Đông Địa nơi % dân số là yêu tộc .
Chính vì có quá nhiều cách để tu luyên mà rất khó có một cảnh giới thống nhất bất quá vẫn có một hệ thống cảnh giới được đa số thế lực trên nguyên tố thế giới chấp nhận đặt làm thước đo chung .
Luyện khí cửu trọng , dẫn khí vào trong cơ thể rèn đúc kinh mạch gân cốt , lục phủ ngũ tạng . Cảnh giới này từ nhất trọng đến ngũ trọng chỉ có thể coi là dành cho phàm nhân tăng cường thực lực , tăng cường sức khỏe . Từ ngũ trọng đến cửu trọng thì bắt đầu có dấu hiệu của một tu sĩ , sức khỏe khí lực đều gia tăng đồng thời không sợ nóng lạnh , kéo dài tuổi thọ . Luyện khí cảnh được coi là bước đặt nền móng cho cả một quá trình khổng lồ dài đằng đẵng .
Sau luyện khí cửu trọng chính là Hóa Cương cảnh , cảnh giới này cũng chia làm cửu trọng , cảnh giới cho phép bước đầu ngưng tụ khí ra ngoài cơ thể , bước đầu sử dụng khí chiến đấu , khi bước vào hóa cương cảnh có thể được coi là đi trên con đường tu luyện .
Sau luyện khí cửu trọng và hóa cương cửu trọng liền tiến đến Khai Môn Bát Cổng , bước vào cảnh giới này liền được coi là cường giả có tư cách hành tẩu ra ngoài thiên hạ , Bát Cổng của Khai Môn cảnh lần lượt là Quan Xung , Dương Trì , Hội Tông , Dũng Tuyền , Trung Phủ , Vân Môn , Thừa Khắp , Thái Xung . Đây chính là huyệt mạch quan trọng nhất trên con đường tu luyện của cường giả , có thể mở ra một huyệt thực lực đều bạo tăng tuy nhiên Vô Song cho dù luôn tự vỗ ngực là y sư thì hắn căn bản không nhận ra bất cứ một huyệt nào cả .
Sau khi vượt qua Khai Môn Bát Cổng liền chân chính thoát phàm , khi đó bước vào Hóa Anh cảnh giới , Hóa Anh chia làm sơ trung hậu tam cấp , trưởng môn của các bát phẩm tông môn hầu hết cũng chỉ là Hóa Anh cảnh cho dù là trưởng môn của các thất phẩm tông môn cũng chỉ Hóa Anh hậu kỳ mà thôi .
Trên Hóa Anh chính là Vấn Đỉnh trong truyền thuyết , cảnh giới này căn bản chỉ được ghi lại tên còn công dụng thế nào tu luyện ra sao thì Việt quốc không hề ghi lại , cao thủ mạnh nhất trong lịch sử Việt quốc cũng chỉ là hóa anh hậu kỳ mà thôi .
Sau suốt một ngày tìm kiếm Vô Song lại ngạc nhiên phát hiện , nguyên tố thế giới dĩ nhiên không ghi lại bất cứ thứ gì về linh hồn lực lượng cũng như linh hồn tu luyện giả cứ như căn bản thứ này chưa bao giờ xuất hiện vậy .
Đang phân vân suy nghĩ đột nhiên có tiếng gõ cửa phòng vang lên , Vô Song ánh mắt khẽ động sau đó gấp sách lại “ Mời vào “.
Mở cánh cửa bước vào là một trung niên nam tử , mái tóc đen dài , cơ thể hùng tráng khuôn mặt mang thêm chút nghiêm nghị và âm lãnh , người trung niên nam tử này vừa bước vào liền làm Vô Song cảm thấy sự gò bó , cảm thấy áp lực vô hình trong tim mình , đây chính là 'cha' của hắn Cửu U Huyết Nhận môn chủ Âm Dương Ma Tông , cường giả hóa anh sơ trung kỳ .
Vô Song lúc này như một thói quen , ánh mắt lạnh lùng nhìn Huyết Nhận “ Ông đến đây làm gì ? “. Quan hệ cha con hai người chính là xấu đến cực độ , trong năm qua số lần hai người nói chuyện với nhau chưa nổi hai bàn tay .
Cửu U Huyết Nhận nhìn đứa con ốm yếu gầy còm của mình , nhìn phế vật trong truyền thuyết của Việt Quốc ông đột nhiên lại bi ai phát hiện , ông ta không có gì để nói với nó cả , đúng hơn là ông đang chốn tránh ông không biết phải đối mặt với đứa con của mình ra sao , cả hai người đều đang chốn chạy .
Cửu U Huyết Nhận ném cho Vô Song một tấm lệnh bài , ánh mắt khẽ đảo qua chỗ sách trên giường Vô Song , ánh mắt xuất hiện chút kinh ngạc sau đó lạnh lùng nói “ Cầm lấy tấm thể bài này , ngươi không phải luôn muốn rời khỏi Âm Dương Ma Tông rời khỏi Việt Quốc ư , ba ngày sau sẽ có ngươi dẫn ngươi đi , ngươi từ nay cũng không cần quay về Âm Dương Ma Tông nữa “ .
Nói xong câu nói dài nhất trong vài năm qua , Cửu U Huyết Nhận quay đầu rời đi lưng ông ta hơi còng hơn một chút , từ bóng lưng đó Vô Song nhận ra một điều , sự cô đơn .
Khi Cửu U Huyết Nhận rời đi cũng là lúc Hạc lão bước vào , Hạc lão nhìn vẻ mặt thất thần của Vô Song trong lòng liền có chút xót xa “ công tử xin hiểu cho môn chủ , môn chủ chỉ là muốn tốt cho người mà thôi , mấy hôm nữa người nhà chính chi sẽ đưa công tử đi , ở đó có lẽ có vị thần nhân nào có thể giúp công tử tu luyện được có thể giúp công tử thoát khỏi cái danh phế vật , xin công tử đừng giận tông chủ nữa “.
Vô Song gật đầu sau đó lạnh lùng nói “Ra ngoài đi , ta muốn yên tĩnh “.
Hạc lão thời dài chậm rãi bước ra ngoài , trên khuôn mặt già nua xuất hiện nét buồn rầu , ông đã nhìn Vô Song lớn lên năm nay bây giờ phải xa Vô Song chính ông cũng có chút không nỡ .
Vô Song nhìn tấm lệnh bài trên tay liền nhíu lại , lệnh bài màu đen tuyền đồng thời mang cho người ta cảm giác thần bí và kinh sợ , lệnh bài này có một giọt huyết mạch của Cửu U Minh Tước .
Lệnh bài này phát ra khí tực cực kì quen thuộc làm Vô Song nhớ ngay đến Cửu U , sau đó khóe miệng Vô Song mỉm cười “ Cửu U Minh Tước à , thú vị đấy “.
Vô Song đương nhiên không quan tâm hắn phải đi đâu cũng chẳng quan tâm chính chi là gì hay bàng chi là gì , nếu chính chi có quan hệ gì với Cửu U Minh Tước thì căn bảng chẳng đáng cho Vô Song để ý , hắn là Bất Tử Phượng Hoàng , Cửu U Minh Tước trước mặt hắn chỉ có tư cách làm tôi tớ , lấy tư cách gì làm hắn quan tâm .
Một mình Vô Song trong căn phòng yên tĩnh , Vô Song đột nhiên di chuyển những ngón tay của mình , Vô Song sắp có một chuyến đi xa rời khỏi Việt Quốc theo lời 'cha' hắn nói , có lẽ đây là dịp để Vô Song trọng tổ thân thể nhưng trước hết hắn cần kiểm tra lại đấu kỹ mạnh nhất của mình Luân Hồi Lục Ấn . Linh hồn của Vô Song vẫn còn có thể sử dụng , huyết nhãn vẫn còn thậm chí bất tử hỏa vẫn còn , ngoại trừ thân thể ra thì hầu như Vô Song không yếu hơn lúc trước là bao .
Hai tay rất nhanh kết ấn , miệng khẽ lẩm nhẩm “ Luân hồi lục ấn – Nhân ấn “ . Một luồng linh hồn lực bàng bạc xuất hiện bên người Vô Song sau đó tạo thành một lớp áo giáp vô hình trong suốt , không ngờ nhờ lớp áo giáp này Vô Song đang trong tình trạng bán thân bất toại lại có thể di chuyển được bình thường , thực sự chính bản thân Vô Song cũng bị bất ngờ .
Vô Song chỉ suy nghĩ đơn giản là kiểm tra lại Luân Hồi Ấn của mình xem còn sử dụng được không nhưng không ngờ hắn lại được tặng một kinh hỉ . Luân Hồi Ấn như có biến dị nào đó mà hắn không thể nào hiểu được .
Vô Song liền đứng thẳng dậy sau đó hai mắt nhắm lại , toàn thân tập trung trên tay hắn một lần nữa xuất hiện một con mắt , con mắt của Tử .
Tử là sinh vật duy nhất có thể nói chuyện trong Luân hồi lục ấn cũng là người hiểu rõ luân hồi lục ấn nhất , nó hiểu rõ lục ấn hơn cả Vô Song .
Vô Song âm thanh bình thản vang lên “ Ngươi biết điều gì xảy ra đúng không , cho ta một lời giải thích , ngươi muốn gì cứ đòi hỏi ? “.
Âm thanh lạnh lẽo của Tử vang lên “ Luân hồi lục ấn đang bắt đầu thay đổi nói đúng hơn nó đang bắt đầu nâng cấp , cho dù ta không hiểu lắm nhưng ta có cảm giác cực kỳ thoải mái như đây chính là nhà ta vậy “.
Trái ngược với suy nghĩ của Vô Song , Tử lại dễ dàng trả lời câu hỏi của hắn , Tử lại không đòi hỏi bất cứ thứ gì tuyệt đối là hiếm lạ . “ Này sao lần này ngươi không yêu cầu thứ gì ? “.
Tử thản nhiên đáp lại “ Không biết nữa lúc trước mỗi lần ngươi liên hệ với ta hoặc mỗi lần ta xuất thủ cơ thể đều đau nhức vô cùng , chỉ có máu huyết của ngươi mới giúp cơn đau qua đi tuy nhiên ở đây rõ ràng ta lại không có cảm giác đó cứ như đây là nhà của ta , cứ như đây là cố hương của ta vậy “.
Vô Song lúc này ánh mắt đột nhiên xuất hiện một tia tinh quan Luân Hồi Lục Ấn quá mạnh căn bản thứ này không hề thua kém Phật Nộ Hỏa Liên thậm chí còn mạnh hơn , Vô Song tuyệt đối không tin tưởng một công pháp linh hồn có thể xưng là vô địch này lại vô danh đến mức chưa hề xuất hiện trong điển tịch , lý do duy nhất Luân Hồi Lục Ấn căn bản không phải là công pháp của Đấu Khí Đại Lục , rất có khả năng là Thiên nhúng tay vào .
Luân Hồi Lục Ấn rất có thể xuất thân từ Nguyên Tố Thế Giới , khi nó tiến vào Đấu Khí Đại Lục thì bị thiên đạo nơi đây mạnh mẽ ngăn cản , mạnh mẽ làm suy yếu đi chỉ khi được trở về nhà mới đúng là rồng về biển rộng mới thực sự trở về vị trí ban đầu của nó . Nhìn cơ thể mình cử động được bình thường Vô Song bỗng nhếch miệng , hắn không yếu như hắn vẫn tưởng .
Luân Hồi Lục Ấn lúc này đang nhận được sự biến hóa về chất ít nhất là Nhân ấn , Nhân ấn tạo cho Vô Song một cảm giác cực kỳ cường đại , cường đại hơn trước rất rất nhiều , nó không chỉ còn là một bộ giáp đơn giản mà nó đã trở thành một cơ thể hẳn hoi , cho dù cơ thể Vô Song bị liệt thì với Nhân ấn hắn vẫn có thể hoạt động bình thường , cứ như đang điều khiển Robot vậy .
Vô Song cứ như một đứa trẻ mới được cho kẹo vậy,khuôn mặt vui mừng cực độ . Cũng phải thôi với một người bị liệt đột nhiên biết mình có thể cử động bình thường thì ai lại không vui sướng .
Nhân ấn trước đây chỉ có thể duy trì trong đòn bất kể là phòng ngự hay tấn công bất kể nhẹ hay yếu tuy nhiên hiện nay rõ ràng Vô Song tự đấm vào tường hàng chục lần tấm giáp này vẫn chưa bị phá hủy , Vô Song ánh mắt lóe lên một tia thích thú “Để ta xem Luân Hồi Lục Ấn tiến hóa đến cấp độ nào “.