Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

chương 278: vương giả hàng lâm (3)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tất nhiên sau khi Vô Song tiến vào được tầng rất nhiều người đang chờ đợi, rất nhiều người đang chờ mong hắn tiếp tục có thể tiến lên, tiếp tục có thể làm nên điều kì diệu.

Cho dù ban đầu có nhiều kẻ cũng không thích Vô Song tuy nhiên trong số bọn họ lại có rất nhiều người hiện nay chuyển sang thầm ủng hộ hắn.

Không rõ Vô Song xuất thân từ đâu nhưng hắn ghi mình đến từ Việt Quốc, một quốc gia nhỏ không thể nhỏ hơn.

Vô Song chưa có bất cứ một chiến tích nào nổi trội, hắn là lần đầu tiên tham dự Tiềm Long đại hội, hắn là một cơn gió tươi mát cho đại hội lần này.

Cuối cùng nguyên nhân quan trọng nhất là vị trí xếp hạng của Vô Song, hắn đứng thứ trong Long Môn đệ nhất quan.

Hắn giả heo ăn thịt hổ cũng được, hắn phế vật thật cũng được, hắn mạnh mẽ tuyệt luân cũng được, thứ mà mọi người chờ đợi là một phép nhiệm màu, là một câu chuyện cổ tích giữa cái thể giới thực lực vi tôn này.

Trong toàn bộ lịch sử của Tiềm Long đại hội thì Vô Song là người leo được nhiều tầng tháp nhất đồng thời nắm giữ kỷ lục leo nhiều tầng tháp nhất với số thời gian nhắn nhất, rất nhiều người muốn đợi hắn viết tiếp câu chuyện của chính bản thân mình.

Đáng tiếc cho mọi người và đáng thương cho Vô Thần vẫn đang miệt mài chờ đợi Vô Song vượt tháp, chờ đợi Vô Song tiếp tục nối dài chiến công của mình thì Vô Song lại lựa chọn đi ngủ, hắn lại lựa chọn chợp mắt.

Đương nhiên Vô Song không thể nào biết được ở ngoài kia có bao nhiêu người đang dõi theo mình, nếu hắn biết được hắn tuyệt đối sẽ không lựa chọn đi ngủ, sẽ tiếp tục vượt tháp.

Thời gian dần dần trôi qua, Vô Song vẫn chưa có dấu hiệu hành động, chủ nhân tầng vẫn cứ là Vô Song.

tiếng trôi qua không hề có động tĩnh.

tiếng trôi qua mọi sự vẫn bình yên vô cùng.

tiếng trôi qua không có gì đặc biệt xảy ra.

Dần dần không khí xung quanh cũng đã bắt đầu nhạt dần, rất nhiều người mất đi hứng thú với Vô Song thậm chí lúc này nhiều người đã suy nghĩ đến việc – Vô Song không đủ sức tiến lên tầng tiếp theo.

Những người vốn không ưa Vô Song đương nhiên lại được dịp phê phán hắn :”Biết ngay mà kẻ này làm sao có thể tiến thêm được, đây chính là cực hạn của hắn”.

“ Ha ha cái gì mà đồ sát toàn bộ Hoàng Kim Tháp, đánh với Xích Mị một trận chiến liền không có tự tin tiến lên tầng tháp tiếp theo, Xích Mị có thua cũng chơi được tên nhóc đó một vố, thú vị thú vị”.

tiếng trôi qua, trời yên biển lặng.

Vô Thần nắm chặt tay lại ánh mắt mong ngóng nhìn về phía Hoàng Kim Tháp khổng lồ lơ lửng giữa trời, cậu nhóc đương nhiên tin tưởng Vô Song tuyệt đối chỉ là không biết Vô Song đang làm gì, đang như thế nào mà thôi.

Đột nhiên lúc này một bước chân vang lên, một thân ảnh khổng lồ với nước da màu xanh lá cây xen lẫn nhưng họa tiết hoa vặn yêu dị, khuôn mặt được che kín dưới lớp mặt nạ vô diện, người này chính là Chiến Vô Địch, Chiến Vô Địch lúc này vậy mà tiến về hàng ghế của Hắc Ám Mị Linh Tộc.

Chiến Vô Địch đi đến đây đương nhiên làm nhiều người bất ngờ thậm chí kể cả hắn chưa từng phóng ra uy áp chỉ là chậm rãi bước đi cũng mang lạo áp lực khủng khiếp cho Mị Hồ cùng cùng đám người phía sau nàng.

Khuôn mặt Mị Hồ lúc này xuất hiện một tia lo lắng, nàng biết được quyền lực của Chiến Tộc tại Nam Hải, biết được tầm quan trọng của Chiến Tộc lần Tiềm Long đại hội lần này, nói không quá nếu Chiến Vô Địch muốn làm gì nhóm nàng thì Mị Hồ tuyệt đối không có khả năng phản kháng và chắc chắn cũng không có ai ra tay cứu giúp.

Đương nhiên Chiến Vô Địch không làm gì bất lợi cho đám người Mị Hồ, hắn đến đây đơn giản vì không có gì làm đồng thời Chiến Vô Địch cũng thực sự muốn vì Vô Song tạo thế, cho dù không thể giúp Vô Song thì hắn cũng sẽ giúp đám người Mị Hồ có thể hò hét mà không cần suy nghĩ gì.

Chiến Vô Địch dùng bàn tay thô ráp của mình vậy mà lại xoa đầu Mị Hồ, hắn thản nhiên nói :”Các ngươi không cần lo lắng quá, tên tiểu tử kia % là đang ngủ rồi, không cần quan tâm đâu, đợi hắn tỉnh lại hắn sẽ lại leo tháp tiếp thôi”.

Chiến Vô Địch đương nhiên quá hiểu Vô Song, nếu Vô Song không có đủ tự tin leo lên tầng cao hơn thì chỉ sợ thiên hạ này không ai có tự tinh.

Vô Thần nghe thấy Chiến Vô Địch nói lập tức tươi cười :”Đương nhiên rồi, Vô Song ca ca là ai chứ, ca ca chỉ ngủ một chút thôi sau đó chắc chắn sẽ tiến lên tiếp”.

Thời gian tiếp tục chậm rãi trôi qua đột nhiên một âm thanh vang lên làm rất nhiều người hứng thú. Không biết từ bao giờ trong thung lũng này cũng không chỉ có một mình Vô Thần dõi theo Vô Song mà còn có những người khác nữa.

“Nhìn kìa, trời ơi tầng đã biến thành một tầng trống, Vô Song hắn động rồi”.

Một câu nói lập tức thu hút vô số ánh mắt nhìn lại, Vô Song lại một lần nữa bắt đầu hành trình vượt tháp của mình sau tiếng nghỉ ngơi chợp mắt.

Đoạn đường từ tầng đến tầng cũng cực kỳ đặc biệt, trên đường đã có tuyển thủ mất khả năng chiến đấu điều này cũng chứng tỏ kẻ trấn thủ tầng mạnh mẽ bực nào.

Từ tầng đến tầng là một quãng đường tương đối dài nhưng lại toàn bộ là tầng trống khiến Vô Song thoải mái vô cùng tuy nhiên rất nhiều người lúc này đang chờ đợi, chờ đợi cuộc chiến của Vô Song với Diệp Vô Trần.

Thân phận cường giả đến từ bên ngoài của Diệp Vô Trần cho đến lúc này cũng hoàn toàn lộ ra, hắn là cường giả xếp thứ tại Long Môn đệ nhất quan sau đó tiến một mạch vòa vị trí đầu, chiến công của Diệp Vô Trần thậm chí còn kinh khủng hơn Vô Song.

Đương nhiên nói thẳng ra màn trình diễn của Vô Song cũng làm kẻ khác nghi ngờ không thôi, cũng may Vô Song được Hắc Ám Mị Linh Tộc bảo vệ điều này làm rất nhiều lời nghi ngờ không cánh mà bay đồng thời Vô Song còn được cả sự bảo đảm của Tiêu Dao Môn.

Tiêu Dao Môn là thế lực bài ngoại lớn nhất Nam Địa, cường giả từ bên ngoài xâm nhập vào Nam Địa sợ nhất là đụng độ Tiêu Dao Môn chính vì vậy việc Tiêu Thu Phong bắt tay cùng Vô Song đã dẹp tan toàn bộ dư luận.

Lúc này không khí một lần nữa sôi lên :”Các ngươi đoán xem Vô Song cùng Diệp Vô Trần kẻ nào sẽ chiến thắng”.

“ Tên Diệp Vô Trần đó không ngờ mạnh mẽ như vậy, một đường hát vang tiến thẳng đến tầng chỉ sợ kẻ này che dấu thực lực, chỉ sợ hắn là cường giả từ bên ngoài vào”.

“Cường giả từ bên ngoài thì sao chứ, Vô Song hắn ta đến cả Xích Mị còn có thể đánh bại cơ mà, đừng làm mất uy phong của thiên tài Nam Địa chúng ta”.

Nói thì nói thế nhưng rất nhiều người lo lắng cho Vô Song, bọn họ không phải cổ vũ hắn, không phải ủng hộ hắn mà chỉ đơn giản là không muốn thấy thiên tài của Nam Đại thua trước thiên tài đến từ nơi khác, lúc này màn trình diễn của Vô Song thực sự đáng với cái danh hiệu thiên tài.

Sự việc tiếp theo càng làm người ta há hốc cả mồm, hai mắt trừng lớn.

Cái tên Vô Song màu đen vừa xuất hiện tại tầng sau đó lập tức đổi thành màu đỏ còn cái tên màu đỏ của Diệp Vô Trần liền biến thành màu đen, tầng chính thức đổi chủ.

“Miểu Sát” , từ này hiện lên trong đầu của vô số người, lúc này chưa bao giờ Vô Song đạt đến độ cao như thế trong ánh mắt của người khác, Vô Song đang thể hiện sức mạnh tuyệt đối của mình.

Tại thung lũng lúc này rất nhiều ánh mắt kích động nhìn về phía Vô Song đang di chuyển, khi mà tầng đầu đã yên vị thì Vô Song chính là tâm điểm, là nơi vạn chúng chú mục.

“Trời ạ, từ tầng đến tầng chưa bao giờ Vô Song mất quá phút đồng hồ tính cả thời gian leo cầu thang, trận đấu kéo dài nhất mới chỉ là phút đánh với Xích Mị mà thôi, chẳng nhẽ Vô Song mạnh như thế ?”.

Lời nói của người này rất nhanh được kiểm chứng.

Tầng – Kết quả giây đồng hồ – Miểu Sát.

…....

Tầng – kết quả giây đồng hồ – Miểu Sát.

…....

Tầng – kết quả giây đồng hồ – Miểu Sát.

….....

Vô Song leo tháp bằng một tốc độ làm người khác níu lưỡi, hắn leo một mạch đến tầng , ở đó rất nhiều người cũng đang ngóng đợi hắn.

“Tầng chủ tầng chính là Huyền Sát của Hoan Hỉ Tông, cuộc chiến này tuyệt đối vô cùng thú vị nha, Huyền Sát không phải là quả hồng mềm”.

Người này vừa nói xong thì cái tên Huyền Sát cũng biến thành màu đen, tầng đổi chủ, Vô Song lao thẳng vào tầng .

Tiếp tục giữ tốc độ không thể ngăn cản,Vô Song đặt chân vào tầng . Bất cứ một tầng nào hắn đi qua kết cục chỉ có một đó chính là miểu sát, không có một ai có tư cách giữ chân được hắn.

“Trời ạ tầng là Huyền Thiên của Hoan Hỉ Tông đó, đừng bảo là lại miểu sát tiếp nhé, quá điên cuồng”.

Trên đài cao khuôn mặt lạnh tanh của Tuyệt Vô Tình cũng khẽ nhíu, hắn hoàn toàn không thể ngờ kẻ được gọi là Vô Song này lại mạnh đến vậy bất quá Tuyệt Vô Tình cực kỳ tự tin vào đệ tử Hoan Hỉ Tông.

“Hừ tên tiểu tử kia quả nhiên có chút bản lãnh tuy nhiên hắn muốn thắng được Huyền Thiên cũng phải dốc hết thực lực ra, Huyền Thiên tuyệt đối không thua hắn dễ dàng”.

Tuyệt Vô Tình vừa dứt lời cái tên Huyền Thiên biến thành màu đen,tầng đổi chủ- lại là miểu sát.

Toàn bộ thung lũng lúc này như hóa điên vậy, cả biển người ngoài này bắt đầu hô to cái tên Vô Song, màn trình diễn của Vô Song thực sự quá kinh khủng, quá đáng sợ.

Vô Song tiếp tục ngủ lại ở tầng , đương nhiên có lần ở tầng làm mẫu rất nhiều người lại im lặng chờ đợi, bọn họ chờ đợi Vô Song tiếp tục quá trình miểu sát của mình tuy nhiên đối thủ của Vô Song ở tầng tuyệt đối không phải tay vừa.

Độc Cô Thế Gia – Độc Cô Tuyệt.

Độc Cô Cửu Nhai lúc này ánh mắt thâm trầm vô cùng, từ nãy đến giờ Ninh Khiếu Thiên đã mất mặt, Tuyệt Vô Tình cũng tương tự, Độc Cô Cửu Nhai tuyệt đối không phát biểu ý kiến của mình, ông ta đang chờ đợi, đang chờ đợi Độc Cô Tuyệt đánh bại Vô Song.

Đáng tiếc một lần nữa trái với ước vọng của Đôc Cô Cửu Nhai, trái với dự đoán của rất nhiều người, ngay khi Vô Song tiến vào tầng thì cái tên Độc Cô Tuyệt biến thành màu đen, tầng đổi chủ, lại là miểu sát.

“Vô Song, Vô Song, Vô Song”.

“Vô Song, Vô Song, Vô Song”.

“Vô Song, Vô Song, Vô Song”.

Biển người phái dưới lúc này kích động đến điên rồi, cái tên của Vô Song được hô vang liên tục, vang vọng toàn bộ Hoàng Kim Thành.

Tất nhiên ai cũng biết lúc này Vô Song mới thực sự gặp khó, ở tầng là ba cao thủ của Bắc Băng Cung.

Bắc Băng Cung chủ Ngọc Khinh Trần là một phu nhân cực kỳ quý phái, thanh lệ thoát tục, cho dù đang mặc một bộ quần áo tương đối bảo thủ thì cũng không thể che hết đi vóc dáng của nàng, đương nhiên Ngọc Khinh Trần cũng lựa chọn một tấm lụa che mặt.

Ngọc Khinh Trần thản nhiên mỉm cười có chút bất đắc dĩ :”Băng Linh, Băng Di cùng Băng Ngôn liên thủ chỉ sợ Thiên Kiếp cảnh cũng phải thối lui, dù biết đánh cũng không vinh dự cho lắm nhưng huyền thoại mà tên nhóc này tạo ra do Bắc Băng Cung chúng ta phá rồi”.

Lời nói của Ngọc Khinh Trần càng có sức thuyết phuc hơn khi phút trôi qua bảng tên vẫn chưa đổi, đây căn bản đã là khoảng thời gian dài nhất Vô Song chiến đấu từ trước đến giời.

Tất nhiên không ai biết Vô Song dùng phút đồng hồ chỉ để nghe ba kẻ dở hơi của Bắc Băng Cung tám nhảm.

Rất nhanh Ngọc Khinh Trần cũng được thử nghiệm cảm giác kinh ngạc tột độ mà Tuyệt Vô Tình, Ninh Khiếu Thiên cùng Độc Cô Cửu Nhai cảm nhận được.

Tầng đổi chủ, Vô Song tiến thẳng vào tầng hay nói đúng ra là tầng , Vô Song tổng cộng mất tròn phút tại tầng .

Sự việc tiếp theo lại càng kinh động hơn khi mà Vô Song đặt chân đến tầng , toàn bộ thung lũng như chết lặng, toàn bộ các đại cự đầu mở to hai mắt, thậm chí rất nhiều khán giả còn dùng tay dụi mắt như không tin được vào mắt mình.

Tầng có tổng cộng chủ tầng màu đỏ cùng chấm màu đen thêm cả Vô Song cùng Lạc Nhạn là tròn người vậy mà tính từ lúc Vô Song đặt chân vòa tầng , đúng giây trôi qua lại một lần nữa từ Miểu Sát hiện lên, tầng đổi chủ, cái tên Vô Song xuất hiện ở tầng .

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio