Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

chương 333: hồn diệt sinh thông minh

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ba tháng kể từ khi liên minh tây bắc có một minh chủ mới, cái tên Yêu Cung – Yêu Chủ trở nên nổi tiếng vô cùng.

Có thể với Viễn Cổ Bát Tộc thì Yêu Chủ chưa là gì cả nhưng cho dù là Đan Tháp đệ nhất thế lực của Trung Châu cũng phải phái người tới Bắc Vực một chuyến đủ để hiểu sự tò mò của thiên hạ với nhân vật Yêu Chủ này, đáng tiếc khi vô số những thám tử từ Trung Châu tiến vào Bắc Vực muốn xem thực hư Yêu Chủ đều phải thất vọng, Yêu Chủ lúc này đã rời khỏi Bắc Vực.

Việc Yêu Chủ đi đâu thì toàn bộ Yêu Cung không một ai biết, người duy nhất đi theo Yêu Chủ trong hành trình mới là Tiểu Y Tiên.

….........

Trung Châu rộng lớn hơn Bắc Vực rất nhiều đồng thời nơi này cũng có số lượng cường giả khổng lồ vượt xa Bắc Vực và cũng vượt xa mọi nơi còn lại, ở Bắc Vực chỉ cần đạt đến đấu tôn đã là cực kỳ ghê ghớm về phần đấu thánh căn bản không hề xuất hiện qua, trường hợp Thiên Tàn Thánh Nhân căn bản là là trăm năm mới có một còn ở Trung Châu thì khác, thánh giai rất ít khi xuất hiện nhưng không phải là không có đặc biệt Trung Châu cũng không thiếu thánh giai cường giả.

Thánh giai nhiều nhất tại Trung Châu đương nhiên phải kể đến Hồn Điện, một thế lực đáng sợ bậc nhất của Trung Châu. Đan Tháp đương nhiên rất đáng sợ nhưng bọn họ muốn hành động còn phải hiệu triệu, còn phải có thời gian còn Hồn Điện căn bản không cần, bất cứ lúc nào cũng có thể tuyên chiến thậm chí một mình Hồn Điện có thể đối kháng với cả Trung Châu cũng không phải là nói ngoa.

Lúc này ngay tại Vong Hồn Sơn Mạch một hung địa của Trung Châu cũng là nơi đặt phân điện của Hồn Điện tiếp đón một vị khách cực kỳ đặc biệt.

Theo lý thuyết mà nói ở Vong Hồn Sơn Mạch chỉ là nơi đặt phân điện thì tuyệt đối cũng chẳng có cường giả kinh thiên nào tồn tại có điều hôm nay một hắc y nhân xuất hiện làm toàn bộ Vong Hồn Sơn Mạch phải lạnh gáy.

Trích Tinh Lão Quỷ một cường giả ngũ tinh đấu tôn giết người không ghê tay, một kẻ hung ác nổi danh toàn bộ Trung Châu vậy mà đứng trước kẻ này vẫn nhỏ bé vô cùng, đầy cung kính và sợ hãi.

Hắc y nhân có mặt lúc này ở Vong Hồn Sơn Mạch chính là Hồn Diệt Sinh, hồn chủ của hồn điện, cao thủ tứ tinh đấu thánh hậu kỳ.

Bằng thực lực của Hồn Diệt Sinh có thể quét ngang Trung Châu trừ khi đại nhân vật của Đan Tháp hiện thân nếu không tuyệt đối không ai là đối thủ của hắn, việc Hồn Diệt Sinh đích thân đến một phân điện thế này làm người khác khó hiểu vô cùng.

Hồn Diệt Sinh vừa đến lập tức ra lệnh trang hoàng lại toàn bộ phân điện từ trong ra ngoài sau đó dẫn theo năm vị đấu tôn cường giả từ sáng sớm xuất hiện bên trong Vong Hồn Sơn Mạch, từ sáng sớm đã ra đứng đợi một vị khách nhân.

Lúc này trên đỉnh cao nhất của Vong Hồn Sơn Mạch còn được gọi là Vong Hồn Sơn, nơi này hàn khí dày đặc đến mức cho dù đấu tông cường giả đi vào cũng bị hàn khí ép cho trọng thương, nếu không phải là dấu tôn rất khó có thể bỏ qua sự công kích của hàn khí này.

Ánh mắt của Trích Tinh Lão Quỷ lúc này híp lại, suốt hai giờ đồng hồ sáu người bọn họ bao gồm cả Hồn Diệt Sinh đều đã tập trung ở đây mà vẫn chưa thấy một ai xuất hiện, điều này làm Trích Tinh Lão Quỷ tò mò vô cùng.

Bằng thân phận của ông ta đương nhiên rất hiếm khi ông ta phải chờ đợi ai cả đặc biệt là chờ suốt hai tiếng như thế này bất quá Hồn Diệt Sinh còn chưa lên tiếng thì sao Trích Tinh Lão Quỷ dám lên tiếng?, trong lòng Trích Tinh Lão Quỷ chỉ có một câu hỏi, rốt cuộc thiên hạ này có nhân vật nào khiến hồn điện điện chủ phải chờ đợi lâu như vậy.

Hồn Diệt Sinh lúc này hai chân đang xếp bằng trên mặt đất, cả người ông ta che phủ bởi một bộ hắc y bất quá sát khí toàn thân ngưng tụ, từng hành động từng cử chỉ thậm chí một ánh mắt cũng khiến kẻ khác tim đập chân run, cái tên điện chủ Hồn Điện cũng không phải chỉ là để trang trí.

Hồn Diệt Sinh đột nhiên mở bừng cặp mắt lạnh lẽo của mình sau đó đứng bật dậy, âm thanh mang theo sự lạnh lùng và tàn nhân vô cùng thậm chí khi Hồn Diệt Sinh mở miệng còn khiến người ta cảm nhận được vị của máu, không biết kẻ này rốt cuộc đã giết bao nhiêu người?.

“Đến rồi”.

Một câu nói của Hồn Diệt Sinh làm năm vị đấu tôn sau lưng hắn cũng lập tức dựng thẳng sống lưng, vẻ mặt cả năm người khép nép vô cùng cho dù Trích Tinh Lão Quỷ cũng không ngoại lệ.

Từ trong màn sương mù dày đặc, từ trong cái lạnh thấu xương của Vong Hồn Sơn Mạch hai thân ảnh từ từ hiện ra, nữ nhân một thân quần áo màu trắng, hai bàn chân trắng ngần thủy chung cách mặt đất một khoảng, mái tóc màu đen kéo dài chấm lưng, vòng eo tinh tế đế cực điểm cùng làn da trắng nõn, cho dù nãng che mặt cũng làm cho người khác nhân định nàng tuyệt đối là một tuyệt thế mỹ nhân.

Về phần nam tử kẻ này trang phục mang theo hai màu trắng đen đối lập cực kỳ bắt mắt, mái tóc màu vàng tương đối kỳ lạ, hai tay khẽ để ra sau lưng cùng cước bộ bình ổn một cách đáng sợ, mỗi bước người này bước đi lại làm màn sương xung quanh lùi lại phía sau, người này xuất hiện làm lượng sương khí của Vong Hồn Sơn Mạch yếu đi một cách rõ ràng, mỗi bước chân của hắn như làm vô số oan hồn run rẩy, đáng tiếc cũng như nữ tử che đi dung mạo mình, nam tử này cũng có một chiếc mặt na vô diện che mặt khiến cho không ai có thể đoán được tuổi tác của hắn.

Hồn Diệt Sinh vừa nhìn thấy người này xuất hiện trong ánh mắt toát lên một tia kinh dị, bằng thực lực của Hồn Diệt Sinh vậy mà không nhìn ra sâu cạn của nhân vật trước mặt.

Bản thân Hồn Diệt Sinh đương nhiên không rảnh mà chạy đến Vong Hồn Sơn Mạch làm gì, một đấu thánh như hắn cực kỳ có thân phận, nếu không phải đại sự xuất hiện hắn tuyệt không rời khỏi chủ điện có điều ba ngày trước khi hắn đang bị một tấm lệnh bài điều động xuất quan, một tấm lệnh bài mà hắn căn bản không dám trái lời, lệnh bài của Hồn Hư Tử.

Cho dù là cường giả như Tứ Ma Thánh trước mặt Hồn Hư Tử vẫn luôn luôn rơi vào thế yếu thì một người như Hồn Diệt Sinh sao dám chống lại, một lệnh của Hồn Hư Tử lập tức triệu tập Hồn Diệt Sinh đến Vong Hồn Sơn Mạch này.

Điều làm Hồn Diệt Sinh khó hiểu nhất là đến cả danh tính người cần gặp hắn cũng không được biết thậm chí thân phận đối phương hắn cũng không nhận được, một người thần bí như vậy mà khiến Hồn Diệt Sinh phải đích thân đến gặp thì quả nhiên không tầm thường.

….......

Trận chiến hôm đó của Vô Song cùng Hồn Hư Tử quả thực nguy hiểm vô cùng, nếu làn đó mà Hồn Sát mở cửa tiến vào sớm một chút nữa thôi chỉ sợ không chỉ kế hoạch mà tính mạng của Vô Song cũng mất có điều liều ăn nhiều, ít nhất Vô Song cũng thành công rồi.

Lần đầu tiên Vô Song sử dụng Ngạ Quỷ Đạo chính là lúc quyết chiến cùng Chiến Vô Địch, lúc đó Như ý cũng chưa tỉnh lại, lúc đó Vô Song hoàn toàn là đánh bậy đánh bạ sử dụng mà thôi thậm chí tác dụng của Ngạ Quỷ Ấn hắn cũng biết, trong cuộc chiến đó Vô Song quả thực tung toàn bộ chiến lực của mình ra cũng không hạ nổi Chiến Vô Địch, Ngạ Quỷ Ấn là thứ cuối cùng hắn có thể hy vọng.

Lần đầu tiên sử dụng Ngạ Quỷ Ấn của Vô Song mang lại thanh thế kinh người bất quá lại bị Lãng Ông ngăn cản, lần đầu tiên sử dụng Ngạ Quỷ Ấn có thể coi là thất bại.

Lần thứ hai sử dụng Ngạ Quỷ Ấn là lúc cứu Tố Ngôn ở trong Tiềm Long Tử Địa, lần này cho dù Như Ý ở bên cạnh mình thì nàng cũng chưa bao giờ nói tác dụng của Ngạ Quỷ Ấn cho Vô Song cả, khi đó đối với cả Vô Song cùng Như ý thì Ngạ Quỷ Ấn được coi là cấm kỵ tiếc là lần đó Vô Song vẫn phái ử dụng.

Vì sự áp chế của Tiềm Long Tử Địa mà lần thứ hai dùng Ngạ Quỷ Ấn chỉ có một cánh tay hiện ra chứ không phải là toàn bộ thân thể Địa Ngục Chân Thần như lúc trước tuy vậy kết quả lại làm Vô Song bất ngờ vô cùng, chỉ dùng một chiêu không ngờ có thể thuấn sát Thượng Vị Thần hắc thi.

Vô Song cũng không rõ lần đó là thuấn sát hay không nhưng quả thực con Thượng Vị Thần hắc thi đó sau khi dính Ngạ Quỷ Ấn thì hoàn toàn đứng im không thể cử động, kể từ lần đó bản thân Vô Song bắt đầu chú ý về Ngạ Quỷ Ấn, ít nhất hắn có năm thời gian bên trong Tiềm Long Tử Địa để thử nghiệm thứ này.

Ngạ Quỷ Ấn là ấn mạnh nhất hiện nay Vô Song có thể nắm giữ và cũng là ấn nghịch thiên nhất trong tay Vô Song.

Ngạ Quỷ là sinh vật luôn luôn đói khát dưới địa ngục, bọn chúng không bao giờ biết no, bọn chúng không bao giờ biết đủ, Ngạ Quỷ là loài sinh vật kinh tởm đại diện cho sự tham lam, sự đói khát.

Ngạ Quỷ Ấn của Vô Song cũng vậy, nó cực kỳ tham lam tuy nhiên không giống với Linh và Lang của Súc Sinh Ấn, Ngạ Quỷ Ấn nuốt đi thứ khác.

Thứ mà Ngạ Quỷ Ấn lựa chọn chính là ký ức của kẻ khác, Ngạ Quỷ Ấn sẽ cắn nuốt toàn bộ ký ức, toàn bộ cảm xúc của đối phương. Năm đó một con Hắc Thi đạt đến Thượng Vị Thần bị Ngạ Quỷ Ấn xóa đi cảm xúc cũng triệt để mất đi tư cách tồn tại dù sao Oán Niệm không còn 'Oán' thì tuyệt đối không thể tồn tại nổi.

Kẻ bị Ngạ Quỷ Ấn đánh vào sẽ trở thành con rối của Vô Song, hắn ta không phải khôi lỗi nhưng cũng không khác khôi lỗi là bao, đây mới là lý do tại sao Vô Song nhất định phải tìm Hồn Hư Tử để ra tay, địa vụ của Hồn Hư Tử sẽ đảm bảo cho Vô Song có thể tung hoành đấu khí đại lục, ít nhất sẽ giúp Vô Song không bị Hồn Điện làm phiền thậm chí có được tuyệt đối quyền lực tại Hồn Điện.

Hồn Hư Tử có thể không đủ quyền hành thay đổi quyết sách Hồn Tộc tuy nhiên nếu hắn muốn hiệu triệu Hồn Điện thì dư sức, Ngạ Quỷ Ấn có phần giống hệt với Tam Nhãn Bích Hoa Đồng của Thanh Lân cùng Thải Lân có điều không bị giới hạn trong phạm vi Xà Tộc và cũng cao minh hơn nhiều.

Điểm yếu duy nhất của Ngạ Quỷ Ấn là nó bị thiên địa này áp chế, bản thân Ngạ Quỷ Ấn chỉ có thể điều khiển đối phương khi linh hồn kẻ kia cùng Vô Song thua kém quá nhiều đồng thời bản thân Vô Song chỉ có thể sử dụng Ngạ Quỷ Ấn ba lần, chỉ có thể tìm được ba con rối cho bản thân mình, nếu muốn tìm một con rối mới trừ khi con rối cũ chết đi.

…...........

Tại Vong Hồn Sơn Mạch, bên trong phân điện lúc này Vô Song cùng Hồn Diệt Sinh cùng ngồi đối diện bên một chiếc bàn tròn, bên cạnh Vô Song chính là Tiểu Y Tiên, nàng vẫn luôn như vậy, nhẹ nhàng và ngoan ngoãn đứng sau lưng hắn, trong căn phòng rộng lớn chỉ còn có ba người mà thôi, những kẻ khác trong phân điện tuyệt đối không có tư cách xuất hiện ở đây.

Hồn Diệt Sinh lần này chắp tay với Vô Song, giọng nói có vài phần kiêng dè “Không biết các hạ là gì với Hồn Hư Tử đại nhân?”.

Vô Song biết câu hỏi này ảnh hưởng rất lớn đến vị thế của hắn trong mắt Hồn Diệt Sinh có điều Hồn Hư Tử hiện nay là con rối của hắn, Vô Song việc gì phải sợ cho dù hắn bịa ra thân phận nào thì Hồn Hư Tử cũng vẫn cứ xác minh cho hắn mà thôi.

Vô Song suy nghĩ một chút rồi mỉm cười “Cứ coi như Hồn Hư Tử là sư phụ của ta đi có điều ta đủ điều kiện xuất sư rồi, ít nhất ta không thua kém sư phụ mình là bao”.

Hồn Diệt Sinh nghe đến đây liền rùng mình nhìn Vô Song, hắn biết Hồn Hư Tử là loại người nào, Hồn Hư Tử cả đời không có con cái ít nhất đến bây giờ là thế, Hồn Hư Tử cũng nhận rất nhiều đệ tử nhưng tất cả chỉ là ký danh mà thôi, Vô Song có thể học được bản lĩnh của Hồn Hư Tử thì tuyệt đối có thể thấy được địa vị kẻ này trong mắt Hồn Hư Tử.

Hồn Diệt Sinh cũng không tin tưởng việc bản lĩnh của Vô Song có thể so sánh với Hồn Hư Tử, tỏng mắt Hồn Diệt Sinh thì Vô Song chỉ là đang dát vàng lên mặt mà thôi tuy nhiên trên khuôn mặt lạnh lùng của hắn vẫn cứ lộ ra một nụ cười mang theo vài phần lấy lòng “Vậy tại hạ phải chúc mừng công tử rồi, không biết tính danh của công tử là?”.

Đột nhiên khuôn mặt của Hồn Diệt Sinh biến sắc, hắn cảm thấy một áp lực đè nghẹt trái tim mình, một đôi mắt màu bạc không biết từ bao giờ khóa chặt cơ thể hắn, mồ hồi từ trên người Hồn Diệt Sinh rơi xuống như mưa, ánh mắt đầy kinh sợ nhìn Vô Song “Tiên cấp đỉnh phong linh hồn lực?”.

Không thể trách Hồn Diệt Sinh thất thố, linh hồn lực của Vô Song cho Hồn Diệt Sinh cảm giác không thua kém gì Hồn Hư Tử, không hề thua kém gì Hồn Thiên Đế.

Bản thân Hồn Diệt Sinh đã gặp rất nhiều luyện dược sư, ngay cả tiên cấp đỉnh phong linh hồn lực hắn cũng thấy rồi tuy nhiên linh hồn lực mang theo uy áp bậc này thì quả thực có thể làm Hồn Diệt Sinh run sợ.

Không phải tiên cấp đỉnh phong linh hồn lực nào cũng mạnh mẽ bởi không phải luyện dược sư nào cũng đắm chìm trong chiến đấu, không phải luyện dược sư nào cũng dùng linh hồn lực giết người vì vậy linh hồn lực của họ thuần một màu trắng bạc.

Linh hồn lực của Vô Song lại khác, linh hồn lực mang theo màu tím tà dị, linh hồn lực phảng phất ý vị của máu tươi, đây chính là cường giả chuyên tâm giết người bằng linh hồn, trong mắt Hồn Diệt Sinh thì Vô Song không khác gì một Hồn Hư Tử thứ hai.

Vô Song lúc này mới nhếch miệng mỉm cười “Họ Hồn tên Vô Niệm, ngươi gọi ta là Vô Niệm công tử là được rồi, những thứ khác không cần quan tâm”.

Hồn Diệt Sinh nghe đến đây lại càng run sợ, hắn đã từ lâu không trở lại trong tộc tuy nhiên sự tình trong tộc vẫn phải nghe một hai tuy nhiên cái tên Hồn Vô Niệm hắn thực sự chưa bao giờ nghe thấy, điều này chỉ có một đáp án duy nhất, Hồn Vô Niệm là quân bài được Hồn Hư Tử cố tình dấu đi.

Hồn Diệt Sinh lần này thông minh quá lại bị thông minh hại, hắn rất nhanh liên tưởng tiếp rất nhiều điều, Hồn Hư Tử dấu một quân át chủ bài đương nhiên phải có mục đích bất quá Hồn Diệt Sinh không nghĩ ra nổi mục đích là gì, trong Hồn Tộc người duy nhất có thể có lý do và có đủ thực lực để dấu đi một siêu cấp cao thủ như vậy ngoại trừ Hồn Thiên Đế thì còn có thể là ai.

Ánh mắt của Vô Song rất sáng cùng với giọng nói vô cùng trong chứng tỏ tuổi tác của Vô Song cũng không quá lớn, từ điểm này lại càng làm Hồn Diệt Sinh liên tưởng đến một việc, hắn lúc này không ngờ trong lòng lại có phần nắm chắc Vô Song là con tư sinh của Hồn Thiên Đế.

Vừa nghĩ đến đây thì Hồn Diệt Sinh lập tức run lên, hai tay chắp về phía trước giọng nói cung kính vô cùng “Vô Niệm công tử lần này đến gặp Diệt Sinh không biết có gì cần sai bảo?”.

Vô Song cũng không hiểu tại sao Hồn Diệt Sinh lại thay đổi nhanh như thế, bất quá đây đương nhiên là việc tốt. Vô Song mỉm cười lấy ra tấm bản đồ Trung Châu, ngón tay từ từ chỉ về một điểm, khi ngón tay của Vô Song dừng lại cũng là lúc Hồn Diệt Sinh hít một hơi khí lạnh.

Nơi Vô Song dừng tay chính là Phần Viêm Cốc.

…...........

Phần Viêm Cốc có một thứ mà Vô Song bắt buộc phải lấy đồng thời thứ này có lẽ cũng là món quà xuất môn mà Vô Song tặng cho Tiêu Viêm.

Tiêu Viêm năm nay tuổi đã chuẩn bị rời khỏi Già Nam Học Viện, mục tiêu của Tiêu Viêm chính là Trung Châu, hắn muốn tìm ra Hồn Tộc đòi lại công đạo cho gia tộc mình.

Đương nhiên Tiêu Viêm hiện nay mạnh hơn rất rất nhiều so với Tiêu Viêm trong nguyên tác ở cùng độ tuổi, năm tuổi Tiêu Viêm đã là đấu hoàng thất tinh, bản thân nắm Cốt Linh Lãnh Hỏa, Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, Vân Lạc Tâm Viêm cùng Hải Tâm Diễm.

Tiêu Viêm quả thực là một thiên tài, ít nhất tính về tư chất trong thiên hạ này ngoại trừ Huân Nhi ra thì Vô Song còn chưa thấy có ai theo nổi kẻ này cộng thêm với việc toàn bộ tài lực của Yêu Cung trợ giúp bản thân Tiêu Viêm chưa đột phá lên đấu tông còn là chậm so với dự tính của Vô Song.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio