Những đứa bé ở Ô Thản Thành thực sự ngốc nghếch vô cùng, bọn chúng không hiểu được những người trước mặt kinh khủng như thế nào cũng không hiểu được hậu quả mà chúng làm có thể sẽ nhận lại thứ gì có điều chính sự ngốc nghếch này lại làm cảm động rất nhiều người.
Những đứa trẻ vô cùng hồn nhiên, bọn chúng đâu biết suy nghĩ thiệt hơn, đối với bọn chúng Phượng Dĩnh là người tốt là người đem lại ước mơ cho những đứa bé này, chỉ thế thôi là đủ, là quá đủ rồi.
Huyết Hà Tôn Giả ánh mắt lo lắng nhìn toàn bộ cảnh tượng trước mặt mình, ban đầu ông không thể nào nhận ra thân phận của những kẻ trong xe ngựa kia nhưng chỉ cần nghe bọn chúng nói là đủ hiểu xuất thân từ Thiên Yêu Hoàng Tộc, trong mắt Huyết Hà Tôn Giả thì Thiên Yêu Hoàng Tộc tuyệt đối là đại quái vật.
Thiên Yêu Hoàng Tộc mạnh đến trình độ nào thì Huyết Hà Tôn Giả không biết và cũng không có quyền biết chỉ có điều cho dù Hồn Điện dốc toàn bộ lực lượng chỉ sợ cũng không cách nào làm đối thủ của Thiên Yêu Hoàng Tộc, ngoại trừ Hồn Tộc, Cổ Tộc cùng Thái Hư Cổ Long Tộc ra chỉ sợ cũng chẳng có thế lực nào so sánh nổi với bá chủ Thú Vực nữa.
Nếu là Huyết Hà Tôn Giả trước đây ông ta lập tức lựa chọn quay đầu rời đi bỏ mặc tất cả, tính mạng bản thân quan trọng hơn nhiều có điều đáng tiếc Huyết Hà Tôn Giả đã chết rồi, ở đây chỉ còn Hà lão bán thịt nướng mà thôi.
Cánh tay Hà lão run lên những không phải do ông sợ hãi mà là cánh tay nhỏ bé của Điệp Điệp đang nắm chặt tay ông bắt đầu trở nên run rẩy, thân hình nhỏ nhắn của Điệp Điệp run lên liên hồi, Điệp Điệp cũng thực sự rất sợ.
Chẳng biết từ bao giờ đôi mắt to tròn của cô bé đã ngập nước, trong số những đứa trẻ đứng ra kia Điệp Điệp quen rất nhiều, có cả A Đại hàng xóm đứa bé luôn nghịch hai bím tóc của nàng, có cả Tiểu Hồng, Tiểu Thanh những cô bé thường xuyên chơi với nàng, có rất nhiều rất nhiều người bạn ngoài kia, đặc biệt hơn nữa Điệp Điệp thực sự không muốn những kẻ kia bắt Dĩnh a di đi.
Ánh mắt của Điệp Điệp ngước lên nhìn Hà lão, trong mắt Điệp Điệp thì Hà gia gia của cô bé rất lợi hại, Hà gia gia không gì không biết, Hà gia gia đi rất nhiều nơi kể rất nhiều việc Điệp Điệp chưa bao giờ nghe, Hà gia gia còn biết cả chữ, Hà gia gia của cô bé lợi hại nhất thiên hạ.
Hà lão nhìn thấy ánh mắt đó bất đắc dĩ thở dài, bản thân ông đã thay đổi rồi, ít nhất nhìn Phượng Thải Thải ra tay đồ thành thì ông không làm được, Hà lão đột nhiên mỉm cười, một nụ cười vui vẻ từ tận đáy lòng, ông ngồi xuống vỗ nhẹ đầu Điệp Điệp “Điệp Điệp ngoan, con nhất định phải đi ra khỏi tòa thành này, ra ngoại thành rồi ông cháu ta lại gặp nhau được không, gia gia đi một chút rồi sẽ về thôi”.
Hà lão thủy chung vẫn giữ nụ cười trên mặt, cả cơ thể Hà lão đang còng xuống không ngờ lại đứng lên, thân hình ông trở nên cao lớn vô cùng, ít nhất trong mắt tiểu Điệp Điệp thì bóng lưng của Hà gia gia lớn bằng cả bầu trời này, bóng lưng làm cô bé cảm thấy sự an toàn, bóng lưng đó khiến thân thể nhỏ nhắn kia không còn run rẩy nữa.
Hà lão không rõ Điệp Điệp hy vọng gì vào mình, ông cũng không mong chờ có thể ra ngoài kia đánh bại địch nhân trước mặt, một ngũ tinh đấu tôn, một bát tinh đấu tôn, một thất chuyển đấu tôn cùng hai bán thánh, đội hình này trừ khi toàn bộ Hồn Điện thiên tôn tập hợp nếu không Hà lão căn bản không có hy vọng chiến thắng chỉ là có những việc biết là không thể nhưng vẫn phải làm ít nhất Hà lão không muốn reo buồn cho đôi mắt kia, ông lại càng không muốn Điệp Điệp bị nguy hiểm.
Hà lão không có thân thích đến cả bằng hữu cũng không có, ông ta đi trên một con đường cô độc trải đầy máu và xương, Điệp Điệp có lẽ là người đối xử với Hà lão tốt nhất, là người thân duy nhất của Hà lão trong cuộc đời này, đứa bé hồn nhiên này ít ra đã dạy cho Hà lão biết cuộc sống này không chỉ một màu xám vô vị, cuộc sống này là bảy sắc cầu vồng.
Hà lão cả đời đã làm vô số việc xấu, giết người đồ thành Hà lão làm đâu có ít?, ông không có tư cách nhận xét đám người Thiên Yêu Hoàng Tộc chỉ là lúc này Hà lão muốn làm người lương thiện mà thôi.
Không chỉ Hà lão có suy nghĩ này mà trong Ô Thản Thành còn rất nhiều rất nhiều người......
…..........
Ai cũng biết cửu chuyển thành thánh, ai cũng biết sau đấu tôn đỉnh phong gọi là cửu chuyển, sau cửu chuyển là bán thánh sau bán thánh là thánh nhân.
Cửu chuyển không phải ai cũng làm được nhưng chỉ cần bước vào cửu chuyển tuyệt đối mạnh hơn đấu tôn đỉnh phong nhiều, những người bước vào cửu chuyển được thế nhân dành tặng xưng hiệu chí tôn, cửu chuyển hoàn toàn có thể coi là một cảnh giới tu luyện riêng biệt, chí tôn cũng hoàn toàn có thể coi là một cảnh giới riêng biệt.
Không khí trong Ô Thản Thành đột nhiên trở nên lạnh lẽo vô cùng, cho dù thời tiết đang vào hè nhưng trên trời dĩ nhiên lại có tuyết rơi, một nam tử áo trắng đứng trước mặt Phượng Dĩnh, nam tử áo trắng xuất hiện như đóng băng toàn bộ thiên địa.
Nam tử trẻ tuổi này vừa hiện thân lập tức khiến Phượng Thải Thải sợ hãi lùi lại ba bước, đến cả Cửu Phượng cao ngạo chưa bao giờ để ý đến kẻ khác cũng phải khẽ nhíu mày, hai vị hộ pháp của Cửu Phượng lập tức bước lên một bước chắn trước người công tử nhà mình, ngay cả người đánh xe ánh mắt cũng nhíu lại bắt đầu tập trung khí thế.
Cửu Chuyển Chí Tôn, nam tử vừa xuất hiện chắc chắn là một vị Cửu Chuyển Chí Tôn chỉ còn thiếu một bước nữa liền có thể đột phá lên bán thánh.
Nam tử này vừa hiện thân liền nhếch miệng “Nếu các ngươi không chịu ra tay thì lão phu không chắc bảo vệ được Ô Thản Thành đâu”.
Người này vừa dứt lời trên không trung có chín thân ảnh thần bí xuất hiện, đạp không mà đứng, không gian thần phục – Đấu Tôn cường giả.
Tính cả nam tử bên dưới có tổng cộng thân ảnh xuất hiện, khí thế của người này không ngờ mạnh mẽ đối chọi với đám người Cửu Phượng tuyệt không tỏ ra yếu đuối chút nào.
Cửu Phượng không thể tin nhìn vào những điều trước mắt, hắn nào đoán được bên trong Ô Thản Thành này có đến vị đấu tôn cường giả thủ hộ thậm chí trong mắt Cửu Phượng xuất hiện một tia sợ hãi, Ô Thản Thành mà còn thế này thì các đại thành khác rốt cuộc có bao nhiêu cao thủ.
Quang – Ám hai vị hộ pháp của Cửu Phượng lúc này cũng bắt đầu nhíu mày sau đó lần đầu tiên hai người này chịu mỏ miệng nói với người khác không phải công tử nhà mình “Hàn Băng Chí Tôn của Băng Hà Cốc? Ngươi không phải đã tọa hóa rồi sao?”.
Hàn Băng Chí Tôn cái tên này thực sự cũng đủ kêu, danh tiếng cũng thực sự đủ lớn khiến Quang- Ám hai vị bán thánh phải nhíu mày.
Băng Hà Cốc là thế lực nổi tiếng đặt song song cùng Phần Viêm Cốc, hai thế lực này thậm chí còn chia làm hai cực đối lập luôn luôn đại chiến với nhau, Phần Viêm Cốc cũng thế mà Băng Hà Cốc cũng vậy không thế lực nào có thể làm gì được nhau cho dù Phần Viêm Cốc có Phần Viêm Thánh Nhân đích thân ra tay thì cũng đừng hòng đụng vào Băng Hà Cốc.
Phần Viêm Cốc có Thiên Hỏa Tam Huyền Biến mạnh mẽ bá đạo vượt xa mọi loại công pháp phụ trợ khác thì Băng Hà Cốc lại cực kỳ nổi tiếng với Ách Nan Độc Thể hai bên có muốn cũng không làm gì nổi nhau.
Ách Nan Độc Thể của Băng Hà Cốc đương nhiên không phải là tiên thiên thể chất như Tiểu Y Tiên mà chỉ là hậu thiên thể chất được tạo ra bằng độc dược cùng với đánh cuộc sinh mạng của mình có điều uy lực của hậu thiên thể chất cũng không phải bình thường.
Hàn Băng Chí Tôn lại càng là một nhân vật nổi tiếng, ông ta chính là đường huynh của Băng Tôn Giả cốc chủ Băng Hà Cốc có điều theo rất nhiều nguồn tin Hàn Băng Chí Tôn bị Ách Nan Độc Thể phản phệ đã sớm rời khỏi thế gian này không ngờ vậy mà vẫn có thể xuất hiện ở nơi đây.
Ô Thản Thành nhìn bên ngoài thì hết sức bình thường nhưng nơi đây chính là nơi tập trung toàn bộ bệnh nhân được Vô Song chữa trị trên toàn bộ Đấu Khí Đại Lục, điều kiện để được xuất hiện trong Ô Thản Thành ít nhất cũng phải là là thất tinh đấu tôn cường giả, đương nhiên trong số những bệnh nhân ở đây hầu hết không được Vô Song chữa trị mà họ đến đây phần nhiều là chịu ơn Thần Nông sư phụ của Vô Song, ngoại trừ Huyết Hà Tôn Giả cùng Hàn Băng Chí Tôn hai người duy nhất đích thân Vô Song ra tay.
Hàn Băng Chí Tôn nhếch miệng nhìn Quang- Ám hai người “Đúng là lão phu, lão phu vẫn chưa có chết bây giờ thì cút đi”.
Cửu Phượng liếc mắt nhìn Hàn Băng Chí Tôn sau đó lại nhìn những thân ảnh lơ lửng trên bầu trời rồi nhếch miệng “Băng Hà Cốc dám đụng vào Thiên Yêu Hoàng Tộc không sợ ngày mai toàn bộ Băng Hà Cốc bị diệt sao?”.
Đáp lại lời của Cửu Phượng là cái nhìn khinh thường của Hàn Băng Chí Tôn “Diệt?, lão phu còn đang đợi Thiên Yêu Hoàng Tộc của ngươi bị diệt đây, ếch ngồi đáy giếng, gà trụi lông lại tưởng Phượng Hoàng”.
“Gà trụi lông” từ này thực sự có sức sát thương rất lớn đối với Cửu Phượng, thậm chí sát thương rất lớn với toàn bộ Thiên Yêu Hoàng Tộc, lời nói này khác gì đang chửi vào mặt Thiên Yêu Hoàng Tộc đâu?.
Trên người Quang- Ám hai vị hộ pháp bắt đầu xuất hiện sát khí dày đặc, hai người đồng thời lên tiếng “Chí Tôn dám đấu với Bán Thánh?, loại như ngươi căn bản không biết tự lượng sức mình, Hàn Băng Thánh Nhân nếu ra đây thì chúng ta còn nể nang một hai bằng ngươi cũng xứng”.
Quang tên thật là Cửu Quang còn Ám là Cửu Ám hai người đều là gia thần trung thành của họ Cửu trong Thiên Yêu Hoàng Tộc thực lực hai người này thực sự đáng sợ vô cùng, lại am hiểu hợp kích thuật nhất tinh đấu thánh nhìn thấy hai người cũng chưa chắc đã đánh lại huống gì một cửu chuyển chí tôn như Hàn Băng Chí Tôn?.
Khoảng cách giữa bán thánh cùng đấu tôn không khác gì một cái rãnh trời vậy thậm chí một bán thánh cùng thừa sức đồ sát mười tên đấu tôn đỉnh phong, cho dù Hàn Băng Chí Tôn là cửu chuyển chí tôn thì trước mặt Quang-Ám hộ pháp cũng chẳng là gì cả, một người trong bọn họ ra tay cũng thừa sức tiêu diệt ông ta.
Thiên Yêu Hoàng Tộc nổi tiếng nhất là tốc độ, bọn họ là bá chủ bầu trời của Thú Vực chưa kể huyết mạch cường hãn bán thánh của Thiên Yêu Hoàng Tộc mạnh hơn bán thánh bình thường nhiều, vừa dứt lời Quang hộ pháp lập tức biến mất sau đó lao thẳng về phía Hàn Băng Chí Tôn, từ đầu đến cuối Quang-Ám hai người thậm chí cả Cửu Phượng cũng chưa bao giờ nhìn lên những kẻ đang phiêu phù trên bầu trời, toàn bộ những người kia trong mắt họ chỉ là nhất tinh đấu tôn, nhất tinh đấu tôn căn bản không đáng quan tâm.
Đáng tiếc bọn họ không nhận ra ngay khi Quang hộ pháp lao tới thì trên miệng Hàn Băng Chí Tôn xuất hiện một nụ cười, một nụ cười lạnh giá như con người hắn vậy.
Quang cực nhanh nhưng Hàn Băng Chí Tôn cũng không phải là đèn đã cạn dầu, bàn tay ông ta xuất hiện một luồng hàn băng chi khí lạnh thấu xương sau đó mạnh mẽ cứng đối cứng một quyền cùng đối thủ, thân thể Hàn Băng Chí Tôn lập tức bay về phía sau như diều đứt dây còn Quang thân hình chỉ bị chấn động một chút mà thôi có điều lúc này dị biến xảy ra.
Bình thường mà nói Quang tấn công còn Ám phòng thủ bảo vệ Cửu Phượng tuy nhiên không hiểu tại sao Ám ở sau lưng Quang lại mạnh mẽ bắn thẳng về phía sau, khóe miệng còn trào ra một tia máu.
Quang lập tức phát hiện không bình thường vội quay đầu lại có điều mặt đất dưới chân hắn liền bị đóng băng khiên tốc độc của hắn bị mạnh mẽ giảm lại, trước mặt Quang hai thân ảnh già nua gầy dơ xương hiện ra chặn đường lùi của hắn.
Lúc trước hai người này cố tình dịch dung cộng thêm bản thân Quang không quá quan tâm đến mấy kẻ 'nhất tinh đấu tôn' trên kia có điều hiện nay nhìn thấy hai người làm hắn kinh hãi gần chết, hai người này đâu phải là 'nhất tinh đấu tôn', cả hai người không ngờ đều là cửu chuyển chí tôn, cả hai không ai thua kém Hàn Băng Chí Tôn cả trong đó Quang còn nhận ra một người trong số họ.
Quỷ Cốt Chí Tôn của Quỷ Cốt Hung Địa.
Với các cường giả ở Trung Châu thì Quỷ Cốt Hung Địa cũng không xa lạ gì, đây là một hung địa còn nổi tiếng hơn cả Chính Hỏa Sơn Mạch hay Vong Hồn Sơn Mạch chỉ có một điều khác biệt là Quỷ Cốt Hung Địa nằm ở Tây Vực.
Tây Vực cũng giống như Bắc Vực vậy là một trong bốn vực lớn bao phủ Trung Châu và Quỷ Cốt Hung Địa cũng là một trong số những thế lực lớn nhất Tây Vực, nó hoàn toàn không hề thua kém Thiền Xà Phủ hay Sư Minh Tông của Bắc Vực.
Vị cửu chuyển chí tôn cuối cùng là một nhân vật cực kỳ vô danh căn bản rất ít người biết, nếu Quỷ Cốt Chí Tôn là một lão nhân làm nghề lái đò bắt cá lại ham ăn ham ngủ thì vị cửu chuyển chí tôn này lại yêu thích canh tác gieo trồng và quả thực thân phận của ông ta cũng là một chuyên gia canh tác.
Người này chính là dược đồ cai quả Thần Nông Sơn Mạch của Thần Nông lão nhân, một vị cửu chuyển chí tôn hàng thật giá thật, người thủ hộ Thần Nông Sơn Mạch của Thần Nông lão nhân đồng thời cũng là nô bộc mà Thần Nông lão nhân tặng cho Vô Song, người này không có quá khứ cũng chẳng có tên, hắn được Vô Song ban cho hiệu – Vô Danh.
Hàn Băng Chí Tôn, Quỷ Cốt Chí Tôn cùng Vô Danh Chí Tôn rất nhanh khóa chặt Quang vào giữa, ba vị cửu chuyển chí tôn liên thủ quả thực có tư cách cầm chân một bán thánh cường giả, càng quan trọng hơn nếu Quang bị cách ly ra thì Ám cùng Quang không thể nào hợp kích.
Ba vị cửu chuyển chí tôn này gần như đã là mạnh nhất dưới bán thánh có điều vẫn không phải là nhân vật mạnh nhất của Ô Thản Thành này, người mạnh nhất Ô Thản Thành là người vừa ra tay đánh bay Ám, một bán thánh cường giả hàng thật giá thật.
Một bán thánh, ba cửu chuyển chí tôn, hai cửu tinh đấu tôn, bốn thất tinh đấu tôn đây chính là đội hình thực sự của Ô Thản Thành, đương nhiên còn chưa tính Huyết Hà Tôn Giả bát tinh đấu tôn cảnh giới.
Ám hộ pháp cũng không hổ là yêu thú tu thành thân thể của hắn mạnh đến biến thái, kể cả có bị bán thánh của Ô Thản Thành đánh bay đi vẫn rất nhanh ổn định lại cơ thể, ánh mắt hắn nheo lại nhìn đối thủ trước mặt.
Một lão nhân cao gầy toàn thân trong bộ đồ màu trắng, mái tóc của kẻ này cũng bạc trắng, nhìn thấy lão nhân này bản thân Ám hộ pháp còn sợ hãi hơn là nhìn thấy Hàn Băng Chí Tôn nữa “Dĩ nhiên là ngươi?, ngươi dĩ nhiên chịu rời khỏi nơi đó?”.
Lão nhân đầy khinh thường nhìn Ám sau đó thản nhiên gật đầu “Ai quy định không thể đi ra chẳng qua lão phu không có lý do để xuất thế mà thôi”.
Cửu Phượng ánh mắt nhíu chặt lại, hắn không rõ tại sao những đấu tôn cường giả đang phiêu phù trên không trung kia có thể che dấu khí tức đáng sợ đến thế, bản thân Cửu Phượng có khả năng nhận biết kinh người vậy mà chưa một lần đoán giá bên trong Ô Thản Thành tồn tại nhiều cao thủ thế này, mọi việc đang dần dần thoát khỏi tầm kiểm soát của Cửu Phượng có điều ánh mắt của hắn thủy chung vẫn chưa rời khỏi Phượng Dĩnh đang ngơ ngác ngồi kia.
Dùng Phượng Dĩnh uy hiếp Phượng Hoàng trưởng lão, có Phượng Hoàng trưởng lão trống lưng thêm thân phân nam nhân của Phượng Thải Thải thì ba họ lớn của Thiên Yêu Hoàng Tộc đã có hai họ toàn lực ủng hộ hắn khi đó cơ hội tiến lên hoàng tọa lại cao hơn một bậc.
Cửu Phượng tự cao tự đại, Cửu Phượng khinh người quá đáng nhưng kẻ này cũng không ngu xuẩn, hắn chính là đang bắt đầu suy nghĩ thiệt hơn, Cửu Phượng thân là thiếu chủ của Thiên Yêu Hoàng Tộc nhưng hắn chắc chắn địa vị của mình không được đảm bảo, đừng nói là Cửu Thải Thiên Phượng truyền nhân mà cho dù là Phượng Hoàng thần thú sống lại cũng chưa chắc có thể yên vị ngồi trên hoàng vị, Hoàng Thiên chỉ cần một ngày chưa chịu buông bỏ quyền lực thì Cửu Phượng còn chưa thể an toàn.
Chỉ trong một giây suy nghĩ Cửu Phượng rất nhanh đưa ra quyết định, quyết định của hắn chính liều, hắn không quan tâm mấy đấu tôn cường giả này ở đâu chui ra cũng không quan tâm là thế lực nào, hắn chỉ cần mang Phượng Dĩnh về Thiên Yêu Hoàng Tộc là được, so về tốc độ thì Thiên Yêu Hoàng Tộc tuyệt đối ngạo thị thiên hạ.
Cửu Phượng trầm giọng một tiếng “Quang, Ám động thủ đi”.
Bản thân Ám lúc này cảm thấy đau đầu vô cùng, hắn khác với công tử của mình bởi hắn biết lão già bán thánh này là ai, bản thân Ám cũng từng có dịp đi dạo chơi Trung Châu một lần cũng có dịp đụng độ vài gương mặt nổi tiếng ở Trung Châu vừa vặn đủ giúp hắn nhận ra đối thủ trước mặt.
Người này nếu quyết đấu bản thân Ám có phần tự tin đánh bại được đối thủ nhưng sau đó mang lại hậu quả gì hắn là người hiểu rõ nhất. Đan Tháp – Đan gia tộc trưởng Đan Khinh Trần, tất nhiên lý do tại sao lão bất tử Đan gia này đến Ô Thản Thành thì đánh chết Ám cũng không nghĩ ra nổi.
Bằng thân phận của Đan gia đương nhiên chưa đủ để đối đầu cùng Thiên Yêu Hoàng Tộc có điều bản thân Đann Khinh Trần là bát phẩm đỉnh phong luyện dược sư lại là trưởng lão của Tiểu Đan Tháp, đụng vào kẻ này không khác gì chọc tổ ong vò vẽ cả, tất nhiên khi mà công tử đã ra lệnh thì Ám không có quyền thu tay.
Ánh mắt Ám cau lại nhìn Đan Khinh Trần “Ta không hiểu tại sao một người sớm không màng thế sự như ngươi lại xuất thế, lại đến Ô Thản Thành khỉ ho cò gáy này?”.
Đan Khinh Trần khẽ vuốt bộ râu của mình mỉm cười “Nợ ân tình thì phải báo, nếu ta đoán không nhầm những kẻ sau lưng lão phu toàn bộ cũng là vì ân tình mà đến đây”.
….......
Đại chiến lúc này lập tức nổ ra, ba vị chí tôn quyết đấu cùng Quang, Đan Khinh Trần đại chiến với Ám, một mình xa phu của Cửu Phượng độc đấu hai vị cửu tinh đấu tôn.
Trong bốn vị thất tinh đấu tôn còn lại có hai người phải tách ra trợ giúp mang toàn bộ người dân ra khỏi chiến cuộc, chỉ còn hai người khác quyết đấu với Cửu Phượng mà thôi, về phần Phượng Thải Thải đương nhiên là lao tới bắt cóc Phượng Dĩnh, Phượng Thải Thải cùng Cửu Phượng đều có suy nghĩ đánh nhanh thắng nhanh trong đầu, cho dù trong miệng Cửu Phượng chưa bao giờ coi Yêu Cung ra gì nhưng hắn thực sự đang chiến đấu trong địa bàn Yêu Cung, hắn không dám liều mạng.
Cửu Phượng trong ánh mắt ngập tràn tự tin, hắn thân là thiên chi kiều tử muốn đánh bại hai cái thất tinh đấu tôn liền dư sức, Phượng Thải Thải thân là ngũ tinh đấu tôn thì càng không gặp khó khăn nào bắt giữ Phượng Dĩnh, lần này cho dù nhiệm vụ thăm dò thực hư của Yêu Chủ và Yêu Cung có thất bại thì Cửu Phượng hắn vẫn trúng lớn tuyệt đối không có gì phải nuối tiếc.
Đương nhiên cũng không chỉ có Cửu Phượng là nhắm đến Phượng Dĩnh, có một người còn nhanh hơn cả Cửu Phượng, ngay khi bàn tay của Phượng Thải Thải đưa ra lập tức một bóng đen hiện ra, chỉ một cái phất tay đã quật cho Phượng Thải Thải thổ huyết đương trường, cả người bay thẳng ra bên ngoài.
Người này vừa xuất hiện nhưng uy thế đã lớn đến dọa người nơi hắn đứng toàn bộ bầu trời đều bị nhuộm đỏ, người này toàn thân xuất hiện từng vòng từng vòng huyết khí, đứng gần hắn thậm chí làm huyết khí nhộn nhạo như muốn phá thân mà ra, Huyết Hà Tôn Giả huyền phù giữa trời.
Bản thân Hà lão thực sự phải dụi mắt vài lần mới có thể tin được những gì trước mặt, lúc trước ông còn nghĩ lần này ra tay tuyệt đối là thập tử vô sinh vậy mà không ngờ trong tòa thành này lại có nhiều cao thủ ẩn tàng như thế, trong ánh mắt Hà lão từ từ có một tia ngộ ra, những người tiềm tu trong Ô Thản Thành tuyệt đối không có một ai là người tốt cả tuyệt đối là ma đầu hung danh lan xa có điều vì bảo vệ tòa thành thường dân này tên mà đầu cùng nhau liên thủ, đôi khi cuộc đời thật thú vị.