Nguyên Tố Thế Giới thường được biết đến là Đông Tây Nam Bắc Tứ Đại Thiên cùng Vô Tận Hải rộng lớn vô bì.
Ngoại trừ năm khu vực rộng lớn này ra Nguyên Tố Thế Giới còn thông với các thế giới khắc, phía trên chín tầng mây là Thiên Giới còn ở dưới chín tầng đất liền mà Ma Giới.
Thiên Giới cửu môn, Ma Giới thập bát tầng cùng Vô Tận Hải thập nhị biển đây có thể coi là ba khu vực rộng lớn nhất mảnh đại lục này.
Thiên Giới, Ma Giới hay Vô Tận Hải bất cứ một địa phương nào cũng có diện tích bằng Đông Tây Nam Bắc Tứ Đại Thiên cộng lại.
Nói về diện tích của Nguyên Tố Thế Giới cũng không thể không kể đến Thập Đại Bí Địa có điều bọn những Bí Địa này ẩn trong không gian người thường gần như không có cách nào nhìn thấy về phần cao thủ chân chính cũng rất ít khi dám đi vào Bí Địa nếu không có phần nắm chắc bởi Bí Địa dù sao cũng là thế giới do Viễn Cổ Gia Tộc tạo ra, là nơi sinh sống của bọn họ.
Tất nhiên với hầu hết dân chúng của Nguyên Tố Đại Lục bọn họ không biết cái gì là Thiên Giới Cửu Môn, không quan tâm Ma Giới Thập Bát Tầng lại càng chưa bao giờ nghe đến Thập Đại Bí Địa vì vậy trong quan niệm của rất nhiều vẫn luôn lấy Đông Tây Nam Bắc Tứ Đại Thiên cùng Vô Tận Hải làm gốc cho Nguyên Tố Thế Giới.
Đông Thiên Yêu Giới.
Tây Thiên Pháp Giới.
Nam Thiên Đại Địa.
Bắc Thiên Cương Lĩnh.
Đây là tên gọi chính xác nhất của Tứ Đại Thiên, tất nhiên mỗi Thiên đều có đặc điểm khác nhau, mỗi Thiên đều có siêu cấp thế lực tọa trấn.
Quan hệ của Tứ Đại Thiên này cũng không hề gần gũi cho lắm, nếu không có đại sự xảy ra tuyệt đối sẽ rất ít khi thấy cao thủ từ Thiên này qua Thiên khác, thứ nhất quá trình di chuyển rất tốn công sức kể cả dùng truyền tống trận cũng là một khoản phí khổng lồ thứ hai kể tất cả các Đại Thiên đều có tính bài ngoại rất mạnh, cường giả đến từ nơi khác căn bản cực kỳ khó sống.
Bản thân Vô Song năm đó có thể đi từ Nam Thiên đến Tây Thiên cũng là nhờ Quang Minh Chân Thần trợ giúp còn từ Tây Thiên trở về Nam Thiên lại là nhờ Sát Đế, quả thực nếu không có đại nhân vật sau lưng tuyệt đối phi thường khó đi lại giữa các Đại Thiên dễ dàng.
Đương nhiên người chết vì tiền, có rất nhiều thứ Đại Thiên này không có mà Đại Thiên khác lại có, các cuộc giao dịch ngầm của các đại công hội trên đại lục này quả thực vẫn diễn ra nhưng diễn ra chủ yếu trên Vô Tận Hải, con đường giao thương này còn được biết với cái tên con đường buôn lậu, những kẻ đã chấp nhận đi trên chuyển hải vực này thì chắc chắn phải có chấp nhận mất mạng.
Theo lý thuyết thông thường Vô Tận Hải rất ghét loài người nhưng cũng không phải là tuyệt tình tuyệt nghĩa đến mức không cho ai sinh sống, Tứ Đại Thiên cùng liên thủ thì cả Vô Tận Hải cũng đảm bảo không thấy dễ chịu gì vì vậy ở Vô Tận Hải tồn tại một vành đai an toàn, ở nơi này cao thủ hải tộc chính là nhắm một mắt mở một mắt cho sinh vật khác qua lại thậm chí ở vành đai an toàn còn bắt đầu xuất hiện những hòn đảo khổng lồ do các thế lực đến từ Tứ Đại Thiên lập lên.
Vàng đai an toàn là con đường trên biển duy nhất để thông thương giữa Tứ Đại Thiên cũng là một thiên đường vận chuyển hàng hòa bất hợp pháp bởi nơi này cũng không có pháp luật, nơi này kẻ nào càng mạnh thì càng có quyền, sức mạnh chính là chân lý.
Các cuộc làm ăn ở vành đai an toàn tính ra cũng vẫn tương đối dễ chịu, ở đây chỉ có hai mối nguy hiểm duy nhất là con người cùng hải thú.
...
Ngày hôm nay ở vành đai an toàn là một ngày giông bão, bầu trới tối đen cùng những tia sét khổng lồ liên tục xuất hiện trên bầu trời, những ánh chớp lấp lóe liên tục trong thiên địa cùng tiếng sấm đinh tai nhức óc, gió biển thổi mạnh cùng những con sóng thét gào, những con sóng khổng lồ trên mặt biển giống như những con quái vật tham lam không biết đói, bọn chúng sẵn sàng nuốt chửng kể cả những con thuyền to lớn và chắc chắn nhất.
Đi biển không thể không gặp bão, bão đã là một phần của biển cả nhưng ở Vô Tận Hải gặp bão còn có một ý nghĩa khác.
Bão có thể ra do trời định mà cũng có thể do người làm, nếu là trời định cũng không có gì bởi bất cứ thuyền trưởng nào dám dong buồm ra khơi đều biết xem khí tượng, ít nhất bọn họ có thể đoán được thời tiết ngày hôm nay ra sao, nhìn mặt biển cùng hướng gió đoán cơn bão có đến hay không.
Bão do trời định còn có thể đoán trước còn bão do người làm thì không và ngày hôm nay rất đen đủi cho những con thuyề đi trên vành đai an toàn, bão hôm nay bọn họ gặp là bão do người làm.
Tất nhiên ai làm thì bọn họ cũng không quan tâm bởi có biết cũng không cách nào tìm đối phương báo thù, ở vành đai an toàn này không thiếu sản nghiệp của siêu cấp môn phái đến từ Tứ Đại Thiên, kẻ có thể không để ý đến cảm giác của những siêu cấp môn phái này căn bản không phải là thứ những chủ thuyền trên biển có thể suy nghĩ tới, thứ làm họ quan tâm nhất chính là dưới mặt biển kia, mỗi lần có bão mặt biển Vô Tận Hải đều không an toàn, dưới mặt nước đen ngòm kia là vô số hải quái.
Cơn bão này phi thường đặc biệt, một cơn bão lớn đến dọa người, không chỉ vành đai an toàn bị ảnh hưởng mà toàn bộ Vô Tận Hải đều bị hạt mưa bao phủ, sấm sét nổ vang trời, từng cơ gió thét gào như muốn hủy diệt cả trời đất, ngày hôm đó toàn bộ Vô Tân Hải đều bị dọa sợ, không biết bao nhiêu năm rồi Vô Tận Hải chưa đón tiếp một cơn bão đáng sợ như vậy hơn hết đây lại là một cơn bão không có hề có dấu hiệu báo trước, một cơn bão do sức người tạo ra.
Ngày hôm đó có một ánh mắt từ dưới đáy biển từ từ mở ra, một ánh mắt rất đẹp lung linh như những hạt ngọc trai dưới đáy biển, ánh mắt chớp động nhìn vào bầu trời đen ngòm kia.
“Rốt cuộc là kẻ nào gan to dám gây bão ở Vô Tận Hải?, đại tỷ không có mặt không ngờ lại có kẻ muốn làm loạn rồi?”.
Nàng nói xong mắt đẹp hiện lên một tia sát khí, thân hình từ trong hàn đàm đứng lên, từng làn băng khí khẽ bay quanh cơ thể hoàn mỹ như ngọc, khi nàng hoàn toàn rời khỏi hàn đàm cũng là lúc thân thể hoàn mỹ kia hoàn toàn lộ ra.
Nữ nhân này rất đẹp, vẻ đẹp đến dọa người hơn nữa sau lưng nàng có một luồng kinh thiên khí thế, thứ khí thế đặc biệt chỉ thuộc về Cực Đạo Chân Thần hay thậm chí còn mạnh hơn cả Cực Đại Chân Thần cảnh giới.
Thiên hạ này ngoại trừ đại tỷ ra còn chưa có ai có thể khiến nàng phải e ngại, một trong thiên hạ Ngũ Cường – Hải Thần Naga.
Ngày hôm nay quả thực Vô Tận Hải không có Tà Thần Medusa tọa trấn, nhưng chỉ cần Hải Thần ở đây đã tuyệt đối đủ tư cách làm chấn kinh toàn bộ thiên hạ, bản thân Naga cũng thực sự muốn xem là kẻ không biết sống chết nào dám thách thức Vô Tận Hải, dám mang mưa che kín bầu trời Vô Tận Hải.
Naga một lần nữa khoác lên chiến bào của mình, một bộ chiến bào màu đỏ tràn ngập hung khí.
Hơn năm trước Hải Thần không tính là mạnh, nàng gần như chỉ ở sau lưng tỷ tỷ của mình rất ít khi xuất thủ, nhưng kể từ khi Giới Chiến nổ ra thì thanh danh của Hải Thần càng ngày càng cao, cao đến mức dọa người, năm Hải Thần có tổng cộng lần tham ra Giới Chiến, trong lần này chiến tích của nàng chưa bao giờ dưới tỷ tỷ, lúc này toàn bộ thiên hạ lại một lần nữa sợ hãi, Hải Tộc không chỉ có Tà Thần vô pháp vô thiên mà còn có một Hải Thần mạnh mẽ vô ngần.
Hải Thần sau khi mặc xong chiến bào, thân hình của nàng lướt thẳng ra bên ngoài đại điện nhưng nàng còn chưa kịp có thêm bất cứ hành động gì cả cơ thể bỗng chốc cứng lại, từ dưới đáy biển Vô Tận Hải không ngờ Hải Thần lại nhìn thấy một kỳ cảnh, nàng thấy một ngôi sao màu vàng xuyên thủng bầu trời, vệt sáng rất dài rất dài chiếu sáng cả một vùng thiên địa, ngôi sao màu vàng kia chỉ thoáng lướt qua Vô Tận Hải, thoáng lướt qua ánh mắt của Hải Thần nhưng lại làm Hải Thần có một suy nghĩ phi thường hoang đường, nàng không ngờ lại cảm thấy sợ hãi với ánh sao màu vàng kia.
Bàn tay nhẹ nắm lại, khẽ cắn đôi môi đỏ mọng Hải Thần cố gắng hết sức dõi theo điểm màu vàng kia cho đến khi nó hoàn toàn thoát khỏi phạm trù cảm nhận của nàng...
“Là Đông Thiên Yêu Giới sao, rốt cuộc là thần thánh phương nào?”.
Sau khi ánh vàng kia hoàn toàn biến mất khỏi Vô Tận Hải cũng là lúc mặt biển DYAa trở nên yên tĩnh, mưa ngừng rơi, sấm chớp ngừng xuất hiện.
...
Đông Thiên Yêu Giới.
Nhắc đến Đông Thiên là phải nhắc đến Yêu Tộc, đây là thiên đường của Yêu Tộc, thiên đường của yêu thú thậm chí có thể nói là nơi tập trung toàn bộ yêu thú trong thiên hạ cũng không quá.
Nếu như Nam Thiên cùng Tây Thiên được coi là thiên đường của nhân tộc thì Đông Thiên là địa bàn của Yêu Tộc, tất nhiên ở Đông Thiên không phải không có con người sinh sống nhưng số lượng ít đến cơ hồ có thể coi như không tính, ở nơi này vô số tộc quền yêu thú san sát, ở nơi này con người bị đối xử cực kỳ tệ bạc, bọn họ thậm chí không khác gì nô lệ hay hàng hóa có giá trị thậm chí chỉ là hàng mua vui.
Đối với nhân tộc bình thường mà nói nếu không có việc gì tuyệt đối không đến Đông Thiên chịu chết.
Đông Thiên Yêu Giới lúc này cũng không hề yên bình, sau sự việc năm trước thì toàn bộ Yêu Giới đều biến chuyển một cách khổng lồ, thuở ban đầu Đông Thiên Yêu Giới là địa bàn của Long Tộc chí cáo vô thượng, tất nhiên Long Tộc tuyệt đối không hòa bình, tuyệt đối không phải một khối.
Yêu Giới năm trước lấy long tộc vi tôn, một bên là Hoàng Kim Thánh Long Tộc còn một bên là Địa Ngục Ma Long Tộc, hai tộc này là vạn thú chi vương, cao quý hơn tất cả giống loài khác của Yêu Giới, có rất ít đại tộc của Yêu Giới dám đối đầu với hai đại tộc này.
Sự việc năm trước quả thực đã thay đổi rất nhiều, sau khi thông đạo nối giữa Nguyên Tố Đại Lục cùng Thiên Giới xuất hiện đồng thời sau khi điều luật hòa ước giữa các đại tộc được lập ra để chuẩn bị cho Giới Chiến thì Phượng Tộc không ngờ lại từ Thiên Giới trở về Đông Thiên.
Phượng Tộc cùng Long Tộc vốn ngang hàng chỉ là năm xưa Phượng Tộc bị Tà Thần Medusa giết đến không còn mảnh giáp tổn thương thảm trọng phải bỏ xứ mà đi, nay bọn họ quay lại thực lực tất nhiên không bằng thời kỳ đỉnh cao nhưng lại không thua kém gì Quang Minh Thánh Long Tộc cùng Địa Ngục Ma Long Tộc, từ đó Đông Thiên Yêu Giới chia làm ba phần, thế sự đã loạn lại càng thêm loạn.
...
Đây là một chỗ sơn cốc với vô số đá vụn lởm chởm.
Đây là một chỗ sơn cốc có dòng suối nhỏ chảy qua.
Đây là một sơn cốc vắng vẻ nhưng cực kỳ đẹp đẽ.
Trong cái không khí yên tĩnh này một tiếng bước chân rất gấp vang lên, thấp thoáng xa xa một nữ nhân đang cố gắng chạy thật nhanh, nàng có mái tóc dài màu đen, khuôn mặt thanh thoát động nhân tâm thoạt nhìn cũng chỉ khoảng - tuổi, trên khuôn mặt xinh đẹp đó đang đầy sợ hãi cùng lo lắng, nàng chạy rất nhanh, thậm chí chạy như không có ngày mai, ánh mắt của nàng chỉ tập trung về phía sơn cốc trước mắt.
Nói đi cũng phải nói lại sơn cốc này nằm ở góc cực kỳ khuất lại được rễ cây che phủ, nếu không phải người thường xuyên đến đây chỉ sợ sẽ không cách nào nhìn thấy mà trực tiếp bỏ qua.
Nữ nhân này chạy rất nhanh đến mức đôi chân trần của nàng bật máu.
Nàng rất đau, cơ thể nàng không có chỗ nào là không đau đớn nhưng nàng vẫn phải chạy.
Nàng rất mệt, cơ thể nàng không có chỗ nào là có sức lực nhưng nàng vẫn phải chạy.
Nữ nhân này có ba điểm cực kỳ đặc biệt, đầu tiên nàng là phàm nhân chưa từng tu luyện, thứ hai nàng là nhân tộc nữ tử và cuối cùng bộ quần áo trên người nàng rách rưới không chịu nổi hay nói cách khác cả thân hình của nàng trần như nhộng chỉ là khoác một tấm vải rách lên người mà thôi.
Số phận có rất nhiều khi thật ác độc, nàng cố gắng chạy, nàng chạy đến không quan tâm tất cả, nàng chạy chỉ vì một con đường sống nhưng không có nghĩa số phận để cho nàng được sống.
Nàng có cố gắng thế nào đi nữa cũng chỉ là phàm nhân, chỉ một điểm này cũng khiến nàng không có cách nào tồn tại ở Đông Thiên Yêu Giới.
Nàng rất cố gắng nhưng cuối cùng vẫn cứ là thất bại...
Chẳng biết từ bao giờ ở trước mặt nàng đã xuất hiện ba bóng người cao lớn, ánh mắt đầy khinh thường nhìn nàng, nhìn con mồi của mình chạy trốn.
Khi nàng nhìn thấy bọn chúng lập tức cả người cứng đờ, ánh mắt như tan rã ngã ngồi xuống nền đất đầy đá sỏi bên dưới, thân hình nàng liên tục run lên.
“Tha... Tha cho ta... Đừng bắt ta trở về đó”.
Ba bóng người nghe nàng nói vậy lập tức bật cười ha hả, tiếng cười của bọn chúng rất lớn cũng rất dâm đãng.
“Lão đại, con đàn bà nhân tộc này không ngờ có thể chạy xa như thế, quả thực làm ta bất ngờ, có nên ‘thưởng’ cho nó chút quà không?”.
Tiếng cười của tên đứng giữa vang lên, lập tức hai kẻ bên cạnh cũng bật cười theo.
Tiếng cười của bọn chúng quả thực rất đáng sợ, ít nhất đối với nàng mà nói phi thường đáng sợ.
Ba kẻ đứng trước mặt nàng là hổ nhân, thân hình của bọn chúng phi thường cao lớn, thực lực cũng không đến mức quá cao nhưng so với nữ nhân kia mà nói căn bản là không thể chạm tới.
Ba hổ nhân cười tà nhìn nhau, trong ánh mắt của cả ba đều xuất hiện sự dâm đãng, đương nhiên bọn họ sẽ không làm gì quá đáng với nữ tử này, ít nhất trinh tiết của nàng cũng không bị bọn chúng đoạt đi, nữ nhân này được đánh giá là mặt hàng cao cấp, một nhân tộc nữ tử xinh đẹp lại vẫn còn trong trắng tuyệt đối có thể đổi được một viên ma hạch cao giao yêu thú, giá trị của nàng nếu biết sử đụng đúng cách còn cao hơn cả một tiểu bộ lạc tại Đông Thiên Yêu Giới.
Ba hổ nhân rất nhanh tiến tới chỗ nàng ngồi, bọn chúng có vô số cách tra tấn nàng khiến nàng sống không bằng chết, tiện nhân dám chạy trốn như nàng chắc chắn sẽ phải chịu hình phạt thích đáng.
Tên hổ nhân cao nhất cũng là tên có khí thế mạnh nhất trong ba người khẽ liếm cái miệng đỏ lòm, trên tay hắn chẳng biết từu bao giờ xuất hiện một sợi dây thừng, hắn chậm rãi tiến về phía nàng.
Nữ tử nhân loại thấy vậy lập tức xoay người, hai tay hai chân bò trên mặt đất cố gắng lùi lại chỉ là nàng tuyệt đối không bao giờ ngờ ngay lúc này từ trên trời một đại vật lao thẳng từ trên trời rơi xuống, một vật thể lạ không ngờ lập tức đè chết ba Hổ Nhân bên dưới thành thịt vụn.
Đá vụn bắn lên tung tóe, lập tức hất văng nữ tử nhân loại bay ra xa vài mét, cả người nàng ngã mạnh về phía sau, khói bụi mù mịt che phủ toàn bộ mảnh không gian này.
Nữ tử nhân loại cố gắng lắm mới có thể đứng lên, chân của nàng xuất hiện một vết rách thật sâu, nhìn được đến tận xương, cơ thể nàng lúc này cũng không còn tấm vải rách che chắn hoàn toàn lộ ra, thân thể đầy những vết thương do dấu vết của dây thừng, nàng cứ như vậy cố gắng bò về phía đám bụi mù.
Bụi mù dần dần tan đi, rốt cuộc nhân loại nữ tử biết được rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, ba tên hổ nhân bị đè thành thịt vụn chết đến không thể chết lại nhưng ở đây lại xuất hiện thêm một nam tử tóc vàng, nơi hắn ngã tạo thành một cái hố lớn trên mặt đất cứng rắn, một nam tử đang hoàn toàn rơi vào trạng thái hôn mê.
Nàng cứ như vậy cắn răng nhìn nam tử kia sau đó lại nhìn xung quanh, chân của nàng rất đau, đau đến mức nàng chỉ muốn khóc đáng tiếc nước mắt nàng đã cạn lâu rồi.
Ánh mắt của nữ tử này lại một lần nữa nhìn vào sơn cốc ở góc khuất kia sau đó cắn răng chậm rãi bò về phía đó có điều khi chưa đi được vài bước nàng có chút không đành lòng nhìn nam tử đang nằm kia không biết sống chết.
“Hạ Vũ à Hạ Vũ, chẳng lẽ ông trời nghe thấy lời cầu nguyện của ngươi, đưa một bạch mã hoàng tử xuống cứu vớt ngươi?”.
Nàng họ Hạ, tên một chữ Vũ năm nay vừa tròn tuổi, thân phận của nàng hiện nay là nô lệ, một món hàng hóa may mắn giữ được trinh tiết, một món hàng hóa bất cứ lúc nào cũng có thể để nam nhân Yêu Tộc thưởng thức.
Hạ Vũ tất nhiên không còn tin tưởng vào cái gì gọi là bạch mã hoàng tử chỉ là nàng vẫn quyết định, vẫn quyết định mang nam tử không rõ sống chết này đi cùng mình vào trong sơn cốc nhỏ, cho dù một chân của nàng bị thương rất nặng, cho dù nàng phải vừa bò vừa cõng hắn, cho dù trọng lượng của hắn nặng hơn nàng rất nhiều thì nàng vẫn cứ phải mang hắn đi.
Kẻ từ trên trời rơi xuống này không biết là vô tình hay cố ý nhưng hắn cũng vẫn cứu nàng, nếu nàng trở lại nơi đó liền không khác gì địa ngục, ân tình này nàng nhất định phải trả. Đương nhiên quan trọng nhất nàng là nhân tộc hắn cũng là nhân tộc, nàng không nỡ để hắn ở đây một mình, cho dù hắn chết nàng cũng cố xây cho hắn một ngôi mộ hẳn hoi, nhân tộc phàm nhân ở Đông Thiên Yêu Giới sống còn không bằng chó, sự thực này cho dù không hay ho gì nhưng nó là sự thực, một sự thực không hề dễ nghe.