Chương :
" Từ hôn cũng được đó!!" Bạch Tuyết cũng không có phản đối việc từ hôn này. Lúc trước khi rời Thanh Sơn Trấn trở về đây chính là một phần vì việc đi Tiêu Gia từ hôn.
Ánh mắt nhìn trải qua chính mình một phen trị liệu sau đó, tinh thần toả sáng, vẻ mặt hồng quang Nạp Lan lão gia tử.
Mà Nạp Lan Yên Nhiên đây, nghe được gia tộc rốt cục bằng lòng mình và Tiêu gia từ hôn, nàng thì là lòng tràn đầy hoan hỉ.
Đôi mắt đẹp lặng lẽ liếc mắt một cái đứng ở bên cạnh mình Bạch Tuyết, Nạp Lan Yên Nhiên sạch mỹ ngọc Dung Chi, phi cân nhắc cho phép động nhân đỏ ửng.
Một bên Vân Vận thấy như vậy một màn, nhìn nhìn lại Bạch Tuyết cùng Nạp Lan Yên Nhiên, nghiễm nhiên trời sinh một đôi, mà tạo một đôi, của nàng tâm lý tâm tình, càng thêm phức tạp.
" Năm đó, Tuyết Nhi đã nói, chính nàng, có thể đã quên mất đi...."Ở tâm lý, Vân Vận sâu kín tự nói.
Bạch Tuyết liếc mắt một cái cũng nhìn ra từ lúc nàng từ Thanh Sơn Trấn quay về Nạp Lan Yên Nhiên luôn quấn quít lấy nàng. Lúc đầu nàng còn nghĩ Yên Nhiên nhà đầu này mấy năm nay chắc là tính tình thay đổi nên nàng cũng không quá mức để ý. Nhưng hôm nay Nạp Lan Yên Nhiên lại nhìn nàng đỏ mặt, thêm việc nàng nhìn thấy bên cạnh Vân Vận sắc mặt có chút thay đổi nhưng che dấu rất tốt cũng không qua được mắt nàng. Bạch Tuyết cũng phần nào đoán ra Vân Vận đang nghĩ gì
Bạch Tuyết cũng bất chấp không hề để ý đến mình đang ở trước mặt Nạp Lan gia người mà hướng về Vân Vận nói " Vân Vận sư tỷ, ta trước nay chưa từng quên lời hứa năm xưa, ngươi cũng không cần biểu hiện với ta như vậy. Thật làm ta đau lòng!!"
Vân Vận không nghĩ tới Bạch Tuyết trước mặt nhiều người lại hướng nên nói như vậy trong tâm trí vừa vui lại vừa giận. Vui vì Bạch Tuyết chưa hề quên, nàng còn nghĩ lúc đó Bạch Tuyết chỉ đùa vui, giận vì Bạch Tuyết da mặt hảo dày trước mặt nhiều người như vậy hướng nàng nói. Nàng thấy Bạch Tuyết cũng úp úp mở mở không hề nói rõ chuyện năm đó nên cũng không có nói gì thêm, nàng da mặt rất mỏng không có giống Bạch Tuyết.
Còn về phía đám người Nạp Lan hai lão già kia cũng không biết hai sư tỷ muội này nói gì nhưng bọn họ cũng không dám hỏi gì. Chỉ Nạp Lan Yên Nhiên biết được đáp án bên trong mà nàng đã sớm đoán được từ lâu. Trong lòng có một cổ ê ẩm nhẹ, nàng vẫn biết Bạch Tuyết chỉ xem nàng là sư điệt, xem nàng như người bạn đối xử, người mà Bạch Tuyết yêu không ai khác chính là Sư phụ của nàng cũng là sư tỷ của Bạch Tuyết Vân Lam Tông chủ Vân Vận. Mà sư phụ đối với Bạch Tuyết cảm tình cũng đã sớm vượt qua giới hạn bước đến tình yên nam nữ.
Kế đó, Nạp Lan Kiệt cùng Nạp Lan Túc cha con, đã đem muốn đi Tiêu gia từ hôn một chuyện, hướng Vân Vận cùng Bạch Tuyết nói một lần.
" Tiêu Viêm tên tiểu tử kia lúc trước còn tưởng là thiên tài mười một tuổi đã là Đấu Giả không nghĩ tới chỉ một đêm thiên tài liền thành phế vật. Tôn nữ của hắn tuổi đã là Ngũ Tinh Đại Đấu Sư nếu để một tên phế vật cưới Tôn Nữ của hắn đây chính là chà đạp Nạp Lan gia cùng Vân Lam Tông." Nạp Lan Kiệt ở tâm lý hung tợn nghĩ
Vì thế, Nạp Lan Kiệt không tiếc đơn phương diện xé bỏ cùng Tiêu gia hôn ước, làm cho Nạp Lan Yên Nhiên cùng Tiêu gia từ hôn.
Đương nhiên, Nạp Lan Kiệt cũng hiểu được có chút hổ thẹn, có chút xin lỗi chết đi lão bằng hữu, cũng chính là Tiêu Viêm gia gia.
Nhưng người chính là như vậy, một ngày một cái ý nghĩ ở trong lòng của ngươi nảy sinh, nó liền Từ một cái dây giống nhau, vẫn điên Cuồng Sinh trưởng, làm sao cũng lái đi không được.
" Coi như hết! Vì gia tộc tương lai, xin lỗi lão bằng hữu thì thế nào? Ngược lại lão bằng hữu đã sớm chết rồi, chờ ta về sau đụng tới hắn, lại hướng hắn nói xin lỗi là được." Nạp Lan Kiệt ở tâm lý, như vậy thoải mái cùng với chính mình.
Từ hôn việc đặt hàng tốt sau đó, Nạp Lan Kiệt tại chỗ thảo ra từ hôn công văn.
Không có đem từ hôn công văn giao cho Nạp Lan Yên Nhiên, hắn thì là trực tiếp giao cho Bạch Tuyết.
" Vân Tuyết, ta Nạp Lan gia Tộc Tướng chuẩn bị một chút Kim Ngân tài vật, từ ngươi áp trứ, đưa đến Tiêu gia, cho rằng là từ hôn bồi thường vật, ta nghĩ muốn mời ngươi cùng Yên Nhiên tôn nữ của ta đi một chuyến tới Tiêu Gia không biết ý ngươi như thế nào?!" Nạp Lan Kiệt ánh mắt nhìn phía Bạch Tuyết, nhẹ giọng mỉm cười nói.
Bạch Tuyết cũng không có đáp chỉ quay đầu về nhìn Vân Vận như muốn đợi Vân Vận nói gì đó.
Bạch Tuyết tuy rằng được Vân Sơn chọn làm người kế thừa tông chủ sau này. Nhưng Tông chủ hiện tại vẫn là Vân Vận cho nên cần phải có sự đồng ý của Vân Vận.
Vân Vận suy nghĩ một chút sau đó thay Bạch Tuyết đáp ứng nói " Nạp Lan lão gia tử, ngươi yên tâm đi, ta đi sẽ để cho Vân Tuyết sư muội đi theo hảo hảo bảo hộ Yên Nhiên, không cho nàng chịu đến một chút xíu thương tổn."
" Như vậy rất tốt! Đa tạ Vân Tông Chủ!" Nạp Lan Kiệt khẽ cười nói, hai mắt đắc ý đều híp thành một đường tia.
Hắn hôm nay ý muốn để Bạch Tuyết đi cùng Nạp Lan Yên Nhiên đi Tiêu Gia từ hôn một phần để bảo vệ Yên Nhiên phần còn lại chính là muốn áp chế phía bên Tiêu gia để họ không dám làm càn. Dù sao thì Bạch Tuyết cũng là Vân Lam Tông thiếu Tông chủ lại là trẻ tuổi nhất Đấu Hoàng cường giả có nàng đi cùng hắn yên tâm hơn phần nào.
Trưa hôm đó, Vân Vận thông báo Vô Ngạo cùng Nạp Lan Yên Nhiên một phen Minh Nhật khởi hành đường lui ghi nhớ kỹ cẩn thận thoại ngữ, sau đó quay trở về Vân Lam Tông xử lý công vụ
Bạch Tuyết thì là ở Nạp Lan gia ở đây một cái đêm.
Sáng sớm ngày thứ hai, Bạch Tuyết cùng Nạp Lan Yên Nhiên rời giường sau khi rửa mặt, lại dùng một chút bữa sáng, đang ở Nạp Lan Kiệt, Nạp Lan Túc đoàn người đưa tiễn chi, tọa chiếc xe ngựa lớn, mang theo đầy xe tài vật, ly khai Gia Mã thành, hướng phía Ô Thản thành phương hướng chạy đi.
Ngồi ở mã xa, nhìn thùng xe đầy xe tài vật, Bạch Tuyết không khỏi bĩu môi, nhẹ giọng nói ra " Yên Nhiên, các ngươi Nạp Lan gia, thực sự là nhiều tiền lắm của a! Còn có ngươi nhìn xem sư tỷ ban sáng còn sai người giao cho chúng ta bảo mang cho bọn họ cả Tụ Khí Tán. Cùng một cái người sa cơ thất thế từ hôn mà thôi, còn phải đưa ra nhiều như vậy tài vật? Thực sự là đạp hư, chiếu ta nói, trực tiếp đi Tiêu gia cửa, hô một tiếng, Nạp Lan gia cùng nhà ngươi từ hôn, chúng ta liền lập tức đi sự tình.
Nạp Lan Yên Nhiên nhếch miệng, mỉm cười nói " Sư thúc, ngươi làm việc, làm sao lại như thế qua loa đâu? Trách không được sư phụ lão sư giáo huấn ngươi! Tiêu gia tuy là bây giờ là người sa cơ thất thế, nhưng Tiêu gia lão gia tử trên đời thời điểm, nhà bọn họ vẫn còn có chút danh tiếng.... Đây cũng là trước đây ta gia gia vì sao cùng Tiêu gia lão gia tử mua này môn oa oa thân một trong những nguyên nhân. Cho nên a, đối nhân xử thế không thể quá tuyệt, dù sao cũng phải cho Tiêu gia một chút bộ mặt mới được. Nhà bọn họ hiện tại nghèo, nhiều tiễn chút tài vật thì tốt rồi"
Bạch Tuyết ánh mắt nhìn phía Nạp Lan Yên Nhiên, cười hắc hắc nói " Cô gái nhỏ, người khác cô nương, vừa nghe nói từ hôn, đều là sợ được cái gì tựa như, ngươi khen ngược, thì dường như được cởi khổ hải giống nhau, vẫn cười đến như thế xán lạn, vui vẻ như vậy."
Nạp Lan Yên Nhiên ngọc dung đỏ lên, đôi mắt đẹp trắng Bạch Tuyết liếc mắt, nhẹ giọng sẵng giọng " Sư thúc! Đây vốn chính là gia tộc trưởng bối đi oa oa thân, ta vẫn là không biết. Chờ ta sau khi biết, liền muốn hủy diệt cửa hôn sự này! Ta Nạp Lan Yên Nhiên, cũng sẽ không để cho mình gả cho một cái không quen biết lại một điểm đều người không thích."
" Vậy ngươi muốn gả cho hạng người gì?" Bạch Tuyết mỉm cười nói.
Nạp Lan Yên Nhiên mỹ mặt đỏ ửng càng sâu.
Đôi mắt đẹp liếc mắt một cái trước mặt Khuynh quốc Khuynh Thành, lại anh khí vạn phần gương mặt, Nạp Lan Yên Nhiên vẫn là lấy dũng khí nói ra "Yên Nhiên muốn gả cho một người giống sư thúc người như vậy. Phong độ chỉ có, ôn nhu dễ thân... Quan trọng nhất là, Yên Nhiên vô luận cố gắng như thế nào, đều đuổi không nàng.
Bạch Tuyết sau khi nghe xong, lúc này cười ha ha một tiếng lắc lắc đầu nhìn ra ngoài cửa không hề đáp lại việc Nạp Lan Yên Nhiên hướng nàng thổ lộ.
Nạp Lan Yên Nhiên a~ta không phải không thích ngươi mà là ta chỉ xem ngươi như bằng hữu như muội muội đối đãi. Tình cảm này của ngươi Bạch Tuyết không có phúc phần nhận.