Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh

chương 107: rời khỏi gia mã đế quốc

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sáng hôm sau Cơ Huyền dậy sớm hơn mọi khi, nhìn Nhã Phi mệt mỏi Cơ Huyền không nỡ đánh thức. Cậu cúi đầu hôn nhẹ lên trán nàng một cái, mặc quần áo rồi lặng lẽ rời đi khỏi phòng.

Cơ Huyền tiến vào phòng Nhã Phi, ngồi khoanh chân, cánh tay xuất hiện một viên ngọc bích đấu khí tiến nhập vào viên ngọc bắt đầu xuất hiện vô số phù văn huyền ảo xuất hiện bao trùm lên căn phòng. Cùng lúc đó năng lượng thiên địa trở nên dày đặc hơn.

Cơ Huyền ngón tay khẻ động, một khỏa đan dược kim sắc tử vân vờn quanh thân tức thì xuất hiện ngay giữa hai ngón tay. Cúi đầu nhìn khỏa đan dược chính mình gần như hao hết khí lực mới luyện chế thành công Cơ Huyền khẽ trầm mặc một lúc. Đôi mắt chậm rãi nhắm lại. Hai tay cũng là kết xuất thành kết ấn tu luyện, thanh âm phập phồng trong ngực cũng dần dần bình ổn.

Sau khi Cơ Huyền nhắm mắt không gian cũng bắt đầu giao động mạnh mẽ, hóa thành hàng ngàn hàng vạn tia năng lượng con nhắm vào Cơ Huyền mạnh mẽ tiến tới, có điều sau khi gần tiền nhập vào thì vòng ngọc bích bỗng sáng lên bao quanh một trượng gần Cơ Huyền, các tia năng lượng được thanh lọc trở nên thanh thuần hơn rồi mới tiến vào cơ thể cậu.

Chậm rãi hấp thu năng lượng từ ngoại giới. Cơ Huyền miệng hơi hé ra, ngón tay đột nhiên búng nhẹ, khỏa đan đang được giữ ở trong hai ngón tay theo cổ xảo kình bắn ra bay vào bên trong miệng.

Tử Tâm Phá Chướng đan vừa vào trong miệng hóa thành nguồn năng lượng cường đại càng vô cùng tinh thuần năng lượng. Giống như dòng chảy của con sông theo yết hầu, một đường mãnh liệt ập xuống. Sau đó cuồng nộ rít gào tiến nhập vào bên trong kinh mạch.

Nguồn năng lượng hoá thành kim sắc và tử sắc năng lượng. Trong kinh mạch đoàn năng lượng trong khoảnh khắc giống như lưu tinh bay nhanh qua, sau đó cỗ năng lượng này phân hoá thành vô số tiểu năng lượng theo bốn phương tám hướng dọc theo kinh mạch trong cơ thể mãnh liệt mà đi.

Cơ Huyền cảm thấy biến cố trong nội thể thì gầm lên một tiếng, cánh tay kết lại thành một thủ ấn hắc sắc đấu khí trong kinh mạch bắt đầu vận chuyển đem nguồn năng lượng đó chạy theo lộ tuyến. Năng lượng như con sông tại khúc quanh co gào thét cố vượt qua kinh mạch lúc này cấp tốc khuếch trương. Khi năng lượng phân hoá ra. Sau khi đem một kinh mạch đả thông lại tiếp tục vọt tới trước.

Cỗ năng lượng này như vô cùng vô tận, trải qua nhiều lần công pháp tuần hoàn lại vẫn như cũ vẻn vẹn chỉ bị luyện hóa chỉ có một chút ít. Dựa theo loại này tốc độ. Muốn đem tất cả hoàn toàn luyện hóa. Thật sự cần tới khi nào đây?

Cơ Huyền thở dài một hơi cả thân thể biến thành một đầu hắc động khổng đồ, trong nội thể cũng bắt đầu hình thành vô số tiểu hắc động hướng tới cỗ năng lượng kia cắn nuốt.

Các tiểu hắc động sau khi cắn nuốt một lượng năng lượng nhất định liền hoá thành một đạo hắc quang tiến về vòng xoáy tụ khí. Tại lúc này, dưới sự tiến vào liên tục của các đoàn năng lượng thì đấu khí trong Cơ Huyền cũng không ngừng tăng cao lên. Ở trong kinh mạch nhanh chóng tuần hoàn đi qua - lượt tuần hoàn thứ nhất hoàn tất đem một cổ năng lượng thật lớn luyện hóa hoàn toàn thành tinh thuần năng lượng. Đều tập trung vào trong xoáy tụ khí. Mỗi một lần như vậy, thể tích của xoáy tụ khí tự nhiên tăng lên rất nhiều.

Theo thời gian chậm rãi trôi qua. Bên ngoài của Cơ Huyền toàn thân đã bị vô số gợn sóng màu đen bao phủ, các gợn sóng trên thân thể dần liên kết hình thành bộ dạng một đấu khí sa y. Sa y đấu khí không ngừng biến ảo theo dòng năng lượng cuối cùng hình thành lên bộ khải giáp đen tuyền, ở trước ngực có một đầu tiểu hắc động.

Bên trong nội thể của Cơ Huyền xoáy tụ khí đang điên cuồng u..u.. xoay tròn, từ từ nhìn thấy đáy của khối dịch thể năng lượng. Một cái tinh thể hình trụ kích thướng chỉ gần bằng ngón tay cái. Chậm rãi bay lên đến vị trí trung tâm của xoáy tụ khí rồi yên tĩnh bất động, phía trên thân thể chợt phát ra vô số hào quang. Biểu hiện như thông báo cho biết sự ra đời của tinh thể này. nhỏ bé này, là vật mấu chốt nhất cho việc trở thành đại đấu sư. Đại đấu sư cường giả bình thường còn có danh hiệu là "Đấu tinh".

Cơ Huyền thấy vậy liền biến đổi thủ ấn, vô số đầu hắc động tăng tốc đem toàn bộ năng lượng kia hấp thụ hết sau đó tiến nhập vào trong vòng xoáy đấu khí. Trong thoáng chốc các nguồn năng lượng chạy loạn đó bị Cơ Huyền hung hăng nuốt gọn. Nguồn năng lượng khổng lồ của Tử Tâm Phá Chướng đan giúp Cơ Huyền nhanh chóng đột phá lên đại đấu sư.

Bên ngoài nội thể thì đầu hắc động không ngừng cắn nuốt đấu khí tinh khiết. Tăng cường năng lượng đột phá đại đấu sư.

- Rắc rắc.

Tiếng vỡ nát nho nhỏ vang lên từ bên trong Cơ Huyền, nguồn năng lượng ồ ạt như tiến mạnh vào, đấu khí trong cơ thể không ngừng tăng mạnh. Sau một hồi, như đạt tới giới hạn đấu khí ngày càng tăng trưởng chậm hơn rồi chậm chậm dừng lại. Cơ Huyền mở mắt ra, cảm nhận nguồn năng lượng dồi dào khẽ cười nói:

- Không tệ thành công đột phá nhị tinh đại đấu sư.

Cơ Huyền ngồi trên giường, cánh tay huy động đấu khí tuỳ tiện đánh lên vách tường. Kình khí cường hán kiến người ta không thở nổi đánh lên vách tường, vách tường không chịu nổi kình lực liền vỡ nát thành bụi phấn.

Cơ Huyền cảm nhận thực lực của mình thì tương đối hài lòng. Cậu từ trong một chiếc nạp giới khác lấy ra một viên tử sắc đan dược, đây là đan dược được Viêm Lợi luyện chế trước đề phòng việc hắn luyện chế thất bại giở trò gian lận. Có điều Cơ Huyền lại là người hưởng lợi, tuy thành phẩm kém so với đan cậu luyện nhưng cũng đủ tăng lên một khoảng thực lực. Cơ Huyền búng viên đan vào miệng rồi tiếp tục luyện hoá.

......

- Tứ tinh Đại đấu sư.

Đến khi Cơ Huyền kết thúc tu luyện đã là qua một ngày. Đang tính rời khỏi phòng thì một con kim ưng nhỏ nhỏ bay tới. Đây là Hoàng Huyễn Ưng, là một ma thú biến dị phong-kim song thuộc tính, hình thể bé nhỏ nhưng thực ra đấu sư cũng khó làm gì được nó. Là ma thú được huấn luyện để đưa tin. Bay đến gần phòng Cơ Huyền thì Hoàng Huyễn Ưng bắn ra một cơn tiểu phong hướng tới cậu sau đó bay đi mất.

Cơ Huyền nhìn cơn tiểu phong đánh tới không né tránh cánh tay chụp mạnh bắt lấy cơn tiểu phong. Tiểu phong không chống chọi được sau khi va vào tay Cơ Huyền liên tan, một mảnh da dê xuất hiện. Cậu mở mảnh da dê đọc lướt qua, nét mặt thoáng hiện lên kinh ngạc rồi lại vui vẻ. Đem mảnh da dê cất vào trong nạp giới, cậu khẽ gọi:

- Khôi Mĩ.

Từ trong hư không Khôi Mĩ xuất hiện chờ lệnh.

- Ngươi hãy đến phủ của Thước Đặc Nhĩ Đằng Sơn chuyển vài lời cho ta.....

Khôi Mĩ nghe xong thân ảnh liền biến mất vô tung.

Làm xong mọi việc Cơ Huyền liền rời khỏi phòng.

.....

Trong bữa ăn của Cơ Huyền và Nhã Phi diễn ra rất tĩnh lặng. Khi người hầu dọn dẹp sạch sẽ bữa ăn trên Cơ Huyền ngồi thẳng lưng, hai tay đặt trên bàn nghiêm túc nói với Nhã Phi:

- Ta sẽ rời khỏi Gia Mã đế quốc này một thời gian.

Nhã Phi nghe vậy liền khựng người lại, ánh mắt thoát lên vẻ hoảng hốt sau đó bị nàng gắt gao áp chế lại. Nàng nhìn Cơ Huyền hỏi:

- Bắt buộc sao?

- Đó là cần thiết.

Cơ Huyền không trả lời câu hỏi " bắt buộc " mà chỉ nói " cần thiết ".

- Sư phụ ngươi yêu cầu?

Nhã Phi lại truy hỏi.

Cơ Huyền chỉ mỉm cười không trả lời Nhã Phi.

- Bao giờ thì sẽ rời đi.

- Sớm thôi.

Nhã Phi gật đầu không nói gì nữa, không khí của hai ngưởi rơi vào trầm mặc. Sau một hồi Cơ Huyền phá vỡ trầm mặc:

- Vậy ta lên phòng trước.

Sau khi Cơ Huyền bước lên trên lầu, một nữ hầu thân cận bước lên phía Nhã Phi nói khẽ:

- Tiểu thư, sao người không ngăn hắn lại. Tôi nghĩ chỉ cần người mở miệng nói thì cậu ấy sẽ không từ chối.

- Ta không muốn làm Cơ Huyền khó xử.

Nhã Phi khẽ mỉm cười nhưng trong đó có sự chua xót nhè nhẹ khó nhận ra được.

- Cơ Huyền có cuộc đời của chàng, nếu gò bó chàng ở nơi đây thì tương lai của chàng có lẽ sẽ là một nhân vật phong vân ở Gia Mã đế quốc này... Nhưng cũng chỉ thế mà thôi. Có điều nếu đi theo con đường sư phụ chàng yêu cầu tương lai chàng sẽ càng sáng chói hơn, Đấu Khí đại lục rộng lớn như thế nào không ai biết nhưng có một điều chắc chắn tương lai Cơ Huyền sẽ là một điểm sáng chói đánh lên dấu ấn của đại lục này. Đấu tông, đấu tôn, đấu thánh.... Thậm chí đấu đế cũng có thể xảy ra nhưng.....

Nhã Phi toả ra một khí thế hào hùng không thể ta được, khoảng khắc này nàng cũng phát ra khí thế cao quý giống hệt Vân Vận:

- Ta cũng sẽ không kém cạnh, chắc chắn ta sẽ bắt kịp bước chân của Cơ Huyền. Nếu Cơ Huyền là " rồng trong loài người " thì Nhã Phi ta sẽ là " phượng trong loài người " tuy không thể chạy song song cùng chàng nhưng có thể trở thành một điểm tựa... một chốn khi chàng buôn ba mệt mỏi bên ngoài có thể quay về để nghỉ ngơi, chống đỡ giúp chàng.

Người hầu nhìn khí thể của Nhã Phi trong lòng có cảm giác bội phục không thôi. Cùng là nữ nhân Nhã Phi lại có năng lực, tầm nhìn, thậm trí lí trí hơn xa hầu hết các nữ nhân khác. Không thể không công nhận Nhã Phi là một nữ nhân ưu tú dưới gầm trời này, người có thể sáng với nàng chỉ có trên đầu ngón tay.

- Chắc Cơ Huyền đã rời đi rồi. Cũng nên lên phòng xem chàng để lại thứ gì nào? Đồ tốt đã đưa hết cho ta rồi còn đâu?

Nhã Phi nhìn nữ hầu đang thất thần, cười khẽ nói. Nàng đứng dậy đi lên trên lầu, tiến tới phòng của Cơ Huyền. Nữ hầu thấy vậy vội vàng chạy theo sau.

Nhã Phi mở cửa phòng của Cơ Huyền ra, qua nhiên giống nàng đoán cánh cửa sổ mở toang ra. Trên bài có một phong thư. Nhã Phi đi đến phía phong thư, nàng mở phong thư ra trong thư chỉ đơn giản nói:

- Hẹn ngày tái ngộ, ta yêu nàng rất nhiều. Ghi chú: Nam nhân ngoài ta không ai là người tốt cả nàng nên tránh tiếp xúc với bọn chúng, nhất là tên Mộc Chiến chết bầm. Nếu hắn còn phiền nàng đừng ngại đánh cho hắn một trận.

- Vô vị.

Nhã Phi nhìn phong thư lời tạm biệt thì chỉ khoảng một dòng, nhưng ghi chú thì dài gấp ba. Nàng kẽ mỉm cười, miệng thì nói vô vị nhưng vẫn gấp phong thư cẩn thận lại đem cất đi. Hướng về cửa sổ đi tới, Nhã Phi tựa vào lan can nhìn ra bầu trời đêm một hướng vô định thì thào:

- Hẹn gặp lại, người nam nhân mà ta yêu.

....

Trong không trung, phương xa mà Nhã Phi nhìn tới cũng có một hắc ảnh mang chiếc mặt nạ vô diện ngồi trên lực một con ma thú khổng lồ đầu sư tử toát ra hung quang, kẻ đó cũng nhìn về phía Nhã Phi đang đứng.

Bỗng một nữ nhân đeo chiếc mặt nạ y hệt hắc ảnh nhân xuất hiện trên lưng đầu ma thú đó, nàng nói:

- Đã làm theo lời của ngài.

Hắc ảnh nhân gật đầu, vỗ lên lưng của ma thú đầu sư tử nói:

- Đi thôi, mục tiêu hướng tới Vạn Triều thành - Xuất Vân đế quốc.

Đầu ma thú nhận được lệnh, liền cấp tốc phi hành, đôi phi dực cực lớn vỗ mạnh không gian xung quanh cũng xung chấn, không khí cạnh đó bị đánh tản ra hết. Đầu ma thú trong thoáng chốc hoá thành một đạo lưu quang tử sắc hướng tới phía chân trời bay tới.

......

- Aiii!!!! Không nghĩ tiểu tử mà Nhã Phi coi trọng kia có bối cảnh kinh khủng đến vậy. Đến đấu hoàng cường giả chỉ làm bảo tiêu cho hắn.

- Haiz, đúng là già rồi mắt mờ. Cũng do tên tiểu tử kia giấu quá kĩ như vậy.

Trong nhà chính của Thước Đặc Nhĩ gia tộc, Thước Đặc Nhĩ Đằng Sơn cũng chắp hai tay sau lưng đứng ngoài ban công thở dài nói. Lão nghĩ lại tình huống vừa rồi tim không khỏi đập nhanh.

Quay lại khoảng khắc trước, Thước Đặc Nhĩ Đằng Sơn đang xử lí công vụ thì Khôi Mĩ quỷ dị xuất hiện. Lão chưa kịp ra tay thì bị uy áp kinh hãi ép tới khiến lão cảm tưởng chỉ cần làm gì vọng động sẽ vong mạng. Loại cảm giác này chỉ duy có Đấu hoàng mới gây lên, trong nháy mắt lão hiểu rõ thực lực của nữ nhân này.

- Tôn giá nửa đêm canh ba tiến tới Thước Đặc Nhĩ gia tộc không biết có gì chỉ giáo?

- Ta đến đây chuyển lời giúp thiếu chủ " Hãy để Nhã Phi tự do làm những gì mình muốn, nêu ngươi làm vậy Thước Đặc Nhĩ gia tộc sẽ an ổn, nếu không ta không ngại làm một trong tam đại tộc cường hãn của đế quốc biến mất đâu "

Khỗi Mĩ giọng nói không đem theo chút tình cảm nào nói.

- Ta khuyên ngươi đừng nghĩ đây là lời đe doạ xuông. Dưới tay thiếu chủ còn cường giả không dưới ta, còn có kẻ không thua kém gì lão già của hoàng thất đâu. Nếu bọn ta muốn thì có thể đem các ngươi diệt sát trước khi hoàng thất thủ vệ phát hiện ra. Tự suy nghĩ cho kĩ đi.

Khôi Mĩ chuyển lời xong thân ảnh quỷ mị biến mất khỏi phòng Thước Đặc Nhĩ Đằng Sơn như chưa từng phát sinh ra chuyện đó vậy.

Thước Đặc Nhĩ Đằng Sơn thấy nàng rời đi liền cười khổ không thôi, phòng của hắn mà Khôi Mĩ muốn đế thì đến muốn rời thì rời. Lão trầm ngâm suy nghĩ, xem xét và cân nhắc cuối cùng, gõ bàn hai nhịp một vị trung niên lão nhân như quản gia đầu tóc bạc phơ nở nụ cười hiền từ tiến vào. Thước Đặc Nhĩ Đằng Sơn nói:

- Truyền lệnh xuống toàn bộ gia tộc Nhã Phi chuyện không cần bọn họ quản, cuộc sống của nàng cứ để nàng tự quyết. Có thắc mắc thì lăn đến đây gặp lão tử.

Trung niên nhân nghe vậy liền ngạc nhiên, mau chóng thu hồi suy nghĩ vội vàng rời đi truyền tin.

- Tiêu Viêm, Cơ Huyền... Hai tên yêu nghiệt này.... Đúng là khiến bộ xương già của ta mệt mỏi nga.

Sau đó mọi việc diễn ra như trên.....

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio