Dụ Tư có thể là bị màn rải cơm chó của Thẩm Tinh Nhược và Lục Tinh Diên hớp hồn. Sau đó đến lượt anh ta trả lời, anh ta phải mất ba bốn giây mới có thể tập trung suy nghĩ đáp án.
Rõ ràng là đã đọc qua ở đâu rồi, thế nhưng ngay tức khắc lại thực sự không thể nhớ được câu trả lời đầy đủ, chỉ có thể ngay người nhìn xem mười lăm giây đếm ngược dần kết thúc.
Ba, hai, một.
“A a a a a! Thắng lớn rồi! Nhược Nhược thắng rồi! Các bà có thấy không! Con trai của tôi! Con dâu của tôi!”
Bùi Nguyệt đột nhiên thét lên một tiếng cao một quãng tám doạ mấy người chị em bạn dì hồn vía lên mây, mọi người không hẹn mà cùng vỗ ngực, đưa mắt nhìn về phía Bùi Nguyệt, lại nhìn về phía màn hình TV, cô bé đang đứng dưới một trời mưa bông giấy màu vàng cúi đầu nói lời cám ơn – là con dâu của bà.
Vẻ ngoài thật xinh đẹp.
Khí chất cũng tốt.
Còn thông minh như vậy.
Đừng nói nữa, càng nói càng nhiều điểm tốt làm cho người ta ước ao ghen tị:).
Ngày hôm nay Bùi Nguyện đến nhà người bạn khuê mật già nơi gửi nuôi con chim công trắng chơi, hai người trò chuyện cả ngày, ăn cơm tối xong bà bạn khuê mật già còn lôi kéo không cho bà về, nói cái gì mà … tới cũng đã tới rồi, không bằng làm vài ván mạt chược.
Bùi Nguyệt cũng là con nghiện cờ bạc, có đánh bài đương nhiên là gật đầu lia lịa cứ như gà mổ thóc.
Bà còn gọi điện thoại rủ thêm bà bạn, ai dè bà bạn kia nói rằng mình đang dạo phố với Trương phu nhân, mọi người đang thiếu hai tay vậy tôi đây dẫn Trương phu nhân tới luôn.
Người ta đã nói như vậy rồi, Bùi Nguyệt cũng không tiện từ chối, chỉ có thể vừa trợn trắng mắt vừa cười nói: “Tốt lắm tốt lắm! Trương phu nhân đánh bài là hay nhất!”
Hay cái quỷ! Chỉ giỏi làm màu!
Bà rất không ưa sự giả tạo cùng với dáng vẻ kệch cỡm của Trương phu nhân!
Người thì đã hơn bốn mươi tuổi rồi mà còn không có điểm dừng, ngày nào cũng ăn mặc mấy bộ đồ cưa sừng làm nghé trang điểm lộng lẫy mặc kệ trời mưa dông gió bão cũng phải cầm theo cây dù Lolita viền ren hoa hoè hoa sói ra che làm ngứa mắt người khác!
Với lại còn vô cùng không biết điều!
Lần trước bà chỉ là nhất thời sơ sẩy không kịp dọn dẹp tủ quần áo … Chủ yếu là sợ lạnh, cho nên mặc một chiếc áo len chui đầu bên trong chiếc áo khoác dạ, ai ngờ lại bị Trương phu nhân nhìn thấy được, Trương phu nhận trợn tròn mắt ba trăm sáu mươi độ giễu cợt bà một hồi, nói cái gì mà chiếc áo len bà mặc bên trong kiểu dáng màu sắc già đến mức có thể làm mẹ của bà ta!
Sau đó Trương phu nhân còn lắm mồm đem chuyện này rêu rao khắp nơi, làm Bùi Nguyệt xấu hổ đến mức nửa tháng không dám đi ra khỏi nhà!
Một lát sau, lại gặp nhau trên bàn mạt chược.
Trương phu nhân vừa mới đến đã ra vẻ ngượng ngùng nói lời xin lỗi với Bùi Nguyệt, nói cái gì mà bà ta chỉ nói với xx, không ngờ xx lại đi kể cho xxx nghe, dù sao có sai cũng là người khác sai, bà ta vẫn là một đoá hoa sen trắng trong sạch.
Bùi Nguyệt cũng nở nụ cười công nghiệp, ngoài miệng thì nói: “Việc nhỏ việc nhỏ thôi tôi không ngại,” trong lòng lại âm thầm thề hôm nay nhất định phải lấy lại danh dự trên bàn mạt chược này.
Thế nhưng ngày hôm nay vận may của bà không tốt đẹp gì mấy, mấy lần thả cờ cho Trương phu nhân ù liên tục.
Trương phu nhân còn cười tủm tỉm trào phúng, nói bà đã lớn tuổi nên đầu óc cũng già theo rồi.
Bùi Nguyệt tức giận đến mức mém chút nữa đã hộc máu thăng thiên tại chỗ.
Cũng may đúng lúc quan trọng, Bùi Nguyệt chợt nhớ tới Lục Tinh Diên có nói qua cái gì mà, Thẩm Tinh Nhược sẽ tham gia thi đấu chương trình gì đấy, ngày hôm nay vừa đúng lúc tiến vào vòng chung kết, có truyền hình trực tiếp.
Bà nhân cơ hội trong lúc có người đi nhà về sinh lơ đãng nhắc đến Thẩm Tinh Nhược trong cuộc trò chuyện, sau đó bật TV lên.
Thật khéo, vừa mở lên đã mở trúng đài truyền hình Tinh thành, mà lại vừa đúng lúc chương trình đang diễn ra vòng loại trực tiếp cuối cùng.
Mọi người ngồi lên ghế sô pha vừa xem TV vừa nói chuyện phiếm.
Lúc trên sân khấu chỉ còn một mình Thẩm Tinh Nhược, Trương phu nhân kia lại nhẹ nhàng móc mỉa, cái miệng hoàn toàn là không ngậm xuống được.
Bùi Nguyệt tức giận đến nỗi không nói được lời nào, nhưng dần dần số người trên sân khấu từ từ giảm bớt mà vị trí của Thẩm Tinh Nhược vẫn không lung lay, Trương phu nhân mới im bớt miệng lại không nói nữa
Cho đến cuối cùng, người dẫn chương trình tuyên bố nhà vô địch của chương trình thi đấu giữa các trường đại học trọng điểm là Bắc Đại, Bùi Nguyệt cũng không thể ngồi yên được nữa, đứng dậy hú hét, phấn khích đến nỗi nói năng lộn xộn không thành câu.
Sau đó mọi người quay lại bàn mạt chược, chủ để trò chuyện đương nhiên là liên quan đến Thẩm Tinh Nhược và Lục Tinh Diên.
Mặt mày Bùi Nguyệt rạng rỡ, ba hoa chích choè nói mãi không ngớt, một khi tâm trạng tốt thì vẫn may cũng đến, “Á, Trương phu nhân, chờ một chút, tôi cần con bài đó, vừa đủ để hồ một đôi! Ha ha ha ha ha ây dà thật sự là không cố ý.”
Một đêm này sắc mặt Trương phu nhân cứng ngắc, Bùi Nguyệt vui vẻ rạng ngời, lúc về nhà còn đem theo con chim công trắng, khỏi cần nói vui vẻ đến mức nào.
–
Nhờ vào Thẩm Tinh Nhược mà Bùi Nguyệt lấy lại được mặt mũi, trong một vòng quan hệ nào đó ở trên mạng, cũng bởi vì trận tranh tài này mà trực tiếp nổi lên một cơn sóng dữ.
Thật ra tỉ lệ người xem chương trình tối hôm nay còn lâu mới được gọi là đáng chú ý, cũng không đủ độ nóng đến lên hot search, ngoại trừ có vài bài thảo luận bay lung tung trên các trang đầu ở những diễn đàn lá cái, thì cũng không có việc gì kỳ lạ, thế nhưng trong giới SA lại bởi vì trận đấu này mà trở nên long trời lở đất!!!
Lúc chương trình sắp kết thúc, Thẩm Tinh Nhược đã sử dụng quyền trợ giúp tại trường quay và nhờ Lục Tinh Diên giúp đỡ, ống kính chỉ dừng lại trên mặt Lục Tinh Diên chừng ba mươi giây.
Có cô gái nhỏ nào đó nhìn thấy nam sinh này, lập tức nhớ tới đối tượng thầm mến của blogger SA mà mình rất hâm mộ [Đại Manh Cam].
Sau đó mở Weibo [Đại Manh Cam] ra, cô gái nhỏ kia cảm thấy tim đập bình bịch, dáng người kia hình như, quần áo cũng giống nhau như đúc, còn có … Chiếc đồng hồ đó! Chiếc nhẫn đó! Chính là anh ấy!
Cô gái nhỏ mơ mơ hồ hồ, đã để lại một bình luận trên bài đăng Weibo mới nhất hỏi rõ nghi vấn của mình.
Làm mới trang web một lần nữa, trong nháy mắt đã có hơn mười mấy phản hồi dưới bài đăng Weibo này, đều là những người đã xem chương trình và nhận ra có điều gì đó không đúng!
[Đối tượng thầm mến của Cam Cam đã có bạn gái à?!]
[Rõ ràng là đã có bạn gái rồi!]
[Thẩm Tinh Nhược chính miệng thừa nhận đó là bạn trai của cô ấy! Còn cặp nhẫn đó nữa, là nhẫn đôi đấy!]
Lại làm mới trang web, cô gái nhỏ phát hiển, bài đăng Weibo này của [Đại Manh Cam] đã bị xoá.
Lúc này đây Trần Manh Manh ngồi trước máy vi tính đã hơi hoảng loạn.
Cô ta cũng đang xem trực tiếp chương trình , nhìn thấy Thẩm Tinh Nhược sử dụng quyền trợ giúp nhờ Lục Tinh Diên giúp đỡ, lúc khoe ân ái nói đây là bạn trai cô, trong lòng cô ta chỉ là có chút ghen tị, cho đến khi cô ta xem xong chương trình mở Weibo lên, mới nhận thấy mười mấy phản hồi vừa mới nhắn tới thì giật mình đổ mồ hôi lạnh cả người.
Đồng hồ? Chiếc nhẫn?!
Mấy người này sao không đi làm thám tử đi, mấy cái này cũng để mắt tới à?!
Cô ta tâm phiền ý loạn làm chuyện đầu tiên có thể nghĩ ra chính là xoá bài đăng.
Thế nhưng cô ta không biết, từ khoảnh khắc Lục Tinh Diên xuất hiện trên màn hình, thì đã muộn rồi.
Dường như Lục Tinh Diên vừa trả lời câu hỏi xong, bên trong diễn đàn của các blogger SA đã có người đặt ra nghi vấn.
Mới đầu fan hâm mộ theo dõi Trần Manh Manh còn bao che cho cô ta, nhìn cũng chưa them nhìn đã nói không phải, thế nhưng sau đó so sánh kỹ càng một chút, mọi người nhận ra thật sự chính là một người, mà người này, đã có bạn gái.
Dù vậy, fan hâm mộ vẫn tìm cách bao che, luận điểm chủ yếu chính là: “Cam Cam chắc chắn không biết anh ta đã có bạn gái.”
Còn có người đưa ra suy đoán hão huyền, nói Thẩm Tinh Nhược chính là Đại Manh Cam.
Nhưng mà giả thuyết này quá buồn cười, đừng nói tính cách hoàn toàn không giống, Thẩm Tinh Nhược học ở Bắc Đại, cần gì phải lập Weibo nói mình đang học một trường nào đó ở phương nam, với lại đã là bạn trai bạn gái với nhau còn đăng Weibo viết nhật ký thầm mến, cái này chẳng phải là một sự lừa dối nghiêm trọng hơn hay sao.
Trong lúc nhất thời, trang đầu của diễn đàn SA đều là những bài viết liên quan đến scandal nóng hổi này.
Bên trong giới blogger SA có không ít blogger ngứa mắt nhìn Trần Manh Manh dựa vào mấy bài đăng nhật ký thầm mến mà trở nên nổi tiếng, một khi xảy ra chuyện, thì trở nên vô cùng náo nhiệt.
Còn có người xem biết được Lục Tinh Diên là sinh viên Tinh Đại, đương nhiên cũng có thể suy đoán ra Trần Manh Manh cũng là sinh viên Tinh Đại.
Ngày thường Trần Manh Manh giữ bí mật cũng coi như là kín kẽ, mọi người cũng không thể nào nhanh chóng bắt được cô từ hàng hà sa số học sinh sinh viên ở Tinh Đại này.
Nhưng chỉ cần nghe ngóng thêm một chút, người có tâm đều có thể biết được hàng loạt sự tích của Lục Tinh Diên ở Tinh Đại.
Nhất là việc nữ sinh tỏ tình dưới lầu ký túc xá đụng phải bạn gái chính thất – quả thực so với bài đăng Weibo của Trần Manh Manh cười trên trên nỗi đau của người khác thật là không sai lệch đi đâu được!
Cho nên fan hâm mộ ra sức tẩy trắng cô ta không biết đối phương đã có bạn gái là hoàn toàn không có khả năng!
Trần Manh Manh tâm hoảng ý loạn, nhìn thấy những phản hồi trong bài đăng trên diễn đàn dần dần phát triển không thể khống chế, thì không quan tâm nổi số lượng fan hâm mộ vất vả xây dựng bấy lâu cũng như những lợi ích dễ dàng có được, cô ta cắn răng, gấp gáp run rẩy di chuyển con chuột, xoá bỏ tài khoản Weibo.
Trong lòng cô ta chỉ còn một ý nghĩ, cô ta tuyệt đối không thể bại lộ cuộc sống thực tế được!
Thế nhưng không chờ cô ta xoá bỏ dấu vết, điện thoại di động lại vang lên.
Là Bạch Lộ gọi điện thoại tới.
Cô ta cố gắng điều chỉnh tâm trạng, không để lộ chút sơ hơ nào.
Ai ngờ được, vừa mới nhận điện thoại, Bạch Lộ đã trực tiếp mở miệng mắng xối xả, cái gì mà tiện nhân trà xanh, từng lời từng chữ khó nghe lần lượt chui qua từ đầu dây bên kia.
Sắc mặt Trần Manh Manh trắng bệch, biết không xong rồi.
Tuần này Bạch Lộ không về nhà, nằm trên giường lướt shop trên Taobao, chọn quà sinh nhật cho Trần Manh Manh.
Chẳng biết có chuyện gì, Lý Thính đột ngột chạy tới.
Không chờ cô ta nói thêm câu thứ hai, Lý Thính liền nói mình phát hiện được một chuyện thú vị, có liên quan đến cả cô ta và Trần Manh Manh, cô ta mặc dù ngờ vực, nhưng cũng tò mò, liền để Lý Thính vào phòng, sau đó nhìn thấy được diễn xuất hai mặt của Trần Manh Manh trên mạng xã hội!
Nhất là bài đăng của Trần Manh Manh trước đó: Ngày hôm này có nữ sinh tỏ tình với anh ấy dưới lầu ký túc xá trước mặt tất cả mọi người, hạ màn vô cùng thê thảm, lá trà xanh tôi đây vô cùng vui vẻ!
Bạch Lộ sau khi nhìn thấy mém chút nữa tức mà chết!!!
Con nhỏ trà xanh này! Thì ra cô ta cũng thích Lục Tinh Diên! Lúc trước nếu không phải là do cô ta khuyến khich! Bạch Lộ cô đây sao dám làm ra chuyện xấu hổ như vậy chứ! Đê tiện quá là đê tiện! Lại còn đăng lên Weibo xem cô ta như trò cười! Không chừng đã làm ra không ít chuyện sau lưng cô ta rồi!!!
Bạch Lộ cũng không thèm quan tâm đến việc Lý Thính đang ở bên cạnh chế giễu, cầm điện thoại lên mắng Trần Manh Manh một trận xối xả đỡ không kịp.
Cô ta cũng không phải cái gì mà “Chịu thiệt là có phúc” hay là “Tỷ muội tình thâm không so đo tính toán,” với lại cô ta và Trần Manh Manh ngày thường cũng chỉ là chị em thân thiết thân ai nấy lo, chỉ mắng một trận làm sao có thể giải hận.
Uống ly nước cho tỉnh táo một chút, Bạch Lộ nhanh chóng viết một bài đăng có lập luận có chứng cứ đăng lên vòng bạn bè chiêu cáo thiên hạ, còn kêu gọi bạn bè trong lớp tẩy chay Trần Manh Manh, nói rằng bản thân cô ta cũng chỉ là một bông sen trắng bị xúi giục, cô ta nói Trần Manh Manh là loại người khẩu phật tâm xà tâm cơ thâm trầm giẫm lên bạn cùng phòng tìm kiếm sự nổi tiếng!
Bạch Lộ cứ thế bôi đen người khác tẩy trắng bản thân một hồi, cuộc sống hiện thực của Trần Manh Manh cùng với scandal cứ thế mà mọc cánh bay tán loạn trong trường học.
–
Thân là người trong cuộc, Thẩm Tinh Nhược đương nhiên đã nhận được tin tức chuyện gì đang xảy ra.
Cô rất bình tĩnh.
Dù sao chuyện này vốn đã nằm trong dự liệu của cô.
Thật ra Thẩm Tinh Nhược cũng không muốn làm mọi chuyện rùm beng lên, cô đã cho Trần Manh Manh một cơ hội, lúc trước vừa mới biết chuyện đã để lại bình luận, chính là vừa cảnh cáo vừa nhắc nhở, Trần Manh biết điều thì tốt, cô có thể coi như không biết có người muốn dựa vào bạn trai cô kiếm lợi thậm chí còn nghĩ đến việc đào chân tường nhà cô.
Thế nhưng Trần Manh Manh không hề đem lời cảnh cáo của cô để vào mắt, thậm chí còn quá đáng hơn, ở trên mạng nhảy nhót vui vẻ, dựa hơi Lục Tinh Diên quay vài video ngắn để kiếm tiền rồi phát tài thuê một căn hộ hướng biến hưởng thụ cuộc sống còn có ý muốn kéo Lục Tinh Diên đem về nhà mình.
Nếu nói có việc làm cho Thẩm Tinh Nhược bất ngờ trong toàn bộ chuyện này, đại khái chính là cô đã hành động rồi đem vấn đề ném lên kẻ thù của Trần Manh Manh là Lý Thính, Lý Thính lại suy một ra ba, đem cuyện này nói cho Bạch Lộ.
Không thể không thừa nhận, Lý Thính hiện giờ thật sự rất thông minh, làm như vậy một là tránh không cho bản thân mình có liên can; thứ hai là tạo ấn tượng sâu sắc lẫn bất ngờ đến Bạch Lộ; thứ ba là Bạch Lộ càng náo loạn, vết nhơ của Trần Manh Manh sẽ càng nhiều, dù sao cũng là khuê mật với nhau:).
–
Thấy Thẩm Tinh Nhược xem Wechat đến xuất thần, Lục Tinh Diên hỏi một câu, “Xem gì mà nghiêm túc dữ vậy, em giấu anh có tình nhân bên ngoài à.”
“Không có gì.”
Cô tắt điện thoại di động đi, đưa mắt nhìn Lục Tinh Diên.
Mấy nữ sinh vì anh mà náo loạn điên cuồng, anh thì ở đây ngây thơ ngu ngốc nói xem bản thân mình đẹp trai tiêu sái đến mức nào lúc trả lời đúng câu hỏi trong trường quay.
Đầu mùa đông gió đêm đã lạnh đến thấu xương.
Sau khi kết thúc bữa tiệc do tổ sản xuất tổ chức, hai người đang đi về phía bãi đậu xe.
Vừa nãy Bùi Nguyệt đã gọi điện thoại đến, Lục Tinh Diên mặt không đổi sắc tim không đập nhanh nói nhảm, nói cái gì mà Thẩm Tinh Nhược phải dự tiệc, đi hát karaoke suốt đêm, trên thực tế anh đã đặt phòng khách sạn xong xuôi đâu đấy khi bữa tiệc mới diễn ra được một nửa.
Đến khách sạn tắm rửa xong, hai người vẫn đang trò chuyện về cuộc thi đêm nay.
Thẩm Tinh Nhược ngồi quỳ sau lưng Lục Tinh Diên giúp anh sấy tóc, Lục Tinh Diên không biết làm sao đột nhiên có lương tâm, nói lời công bằng, “Thật ra anh cảm thấy tên Dụ Tư kia năng lực thi đấu quả thực rất mạnh, so với mấy thành viên trong đội anh ta còn mạnh hơn nhiều.”
“Thật sao?”
Lục Tinh Diên: “Đúng vậy mà, anh chỉ nói sự thật, xem bọn em thi đấu anh vẫn rất xấu hổ, thật ra có rất nhiều câu anh hoàn toàn không biết.”
“Với lại anh nhận ra, hiểu biết nhiều quả thực là cảm giác khác biệt, chính là … được người khác nhìn bằng con mắt ngưỡng mộ xem như học bá quả thực là có chút gây nghiện.”
Thẩm Tinh Nhược không nói gì, ngón tay mảnh khảnh trắng trẻo xuyên qua làn tóc của anh.
Sấy khô nắm tóc ngắn hơi ướt, cô tắt máy sấy đi.
Lục Tinh Diên đột nhiên quay người, nắm chặt cổ tay cô hứa hẹn, “Anh nhất định sẽ cố gắng hơn nữa, năm sau sẽ giành được suất trao đổi đi Bắc Đại.”
Thẩm Tinh Nhược đặt máy sấy lên trên tủ đầu giường, quay người lại, hai tay khoác lên vai anh, “Anh có thể nghĩ được như vậy là tốt nhất.”
“Anh là thật lòng.”
“Em đâu có nói anh không thật lòng.”
Thẩm Tinh Nhược hơi quay đầu, hai tay hướng lên, ôm lấy khuôn mặt anh.
Lục Tinh Diên nhìn xem gương mặt xinh đẹp gần trong gang tấc, đột nhiên có chút miệng đắng lưỡi khô, suy nghĩ vốn đang rất nghiêm túc cũng trở nên không đứng đắn, lúc mở miệng trở lại, giọng nói không tự chủ được trầm thấp hơn rất nhiều, “Vậy anh thu lợi nhuận trước một chút, em đã nói anh trao đổi được đến Bắc Đại sẽ cùng anh làm.”
Thẩm Tinh Nhược: “…”
Rốt cuộc là cái quỹ ngân sách gì mà có thể sản sinh ra nhiều lợi nhuận như vậy chứ?