Edit: Bội Bội
______________________
Giọng nói quanh quẩn trong phòng học.
Những bạn học ngồi xa có lẽ không nghe thấy, nhưng mà trong vòng bán kính ba bốn bàn đều có thể nghe được, mọi người không hẹn mà cùng quay đầu tìm kiếm nơi chốn phát ra âm thanh.
Lục Tinh Diên bị bệnh, giọng nói có chút khàn khàn.
Một câu trầm thấp như vậy, người khác có thể không nghe ra được giọng cậu, nhưng mà Triệu Lãng Minh cảm thấy rất quen tai … hình như là giọng của Lục Tinh Diên, vừa nghe là nhận ra ngay.
Hình như là từ phía sau truyền đến, cậu quay đầu nhìn về phía Thẩm Tinh Nhược, cũng không xác định được là từ bên nào.
Nhưng mà Thẩm Tinh Nhược thế mà đang nhìn cậu.
?
Triệu Lãng Minh nghi ngờ, sau đó cậu mới từ từ phát hiện, những người khác cũng đang nhìn chằm chằm về phía cậu.
???
Không phải chứ, nhìn cái gì vậy, đây là ý gì?!
Ngồi cùng bàn với Triệu Lãng Minh là một bạn nam khác, thấy mọi người đều nhìn qua Triệu Lãng Minh, liền nghĩ là giọng nói vừa nãy phát ra từ phía Triệu Lãng Minh.
Cậu ta cảnh giác dịch sang phía bên cạnh, còn nghĩ là có nên xin Vương Hữu Phúc đổi chỗ ngồi hay không, xu hướng giới tính của Triệu Lãng Minh này hình như không được bình thường.
Lý Thừa Phàm và Biên Hạ đều ngồi ở nơi xa xôi, lúc đến tai bọn họ cũng chỉ còn lại phiên bản truyền miệng –
“À … Triệu Lãng Minh thế mà đang nói chuyện mùi mẫn với một người đàn ông nào đó.”
“Thật là buồn nôn, ban ngày ban mặt mà hỏi bảo bối buổi chiều có nhớ tôi hay không …”
Lý Thừa Phàm cùng Biên Hạ mơ mơ màng màng một hồi, nhanh chóng nhắn tin vào trong nhóm chat.
Lý Thừa Phàm: [Moá nó Minh gia mày chân nhân bất lộ tướng nha, con mẹ nó chứ tao ngủ cùng phòng ngủ với mày lâu như vậy cũng không biết mày là !]
Biên Hạ: [Cũng có thể là .]
Lý Thừa Phàm: [Mày nhìn nó xem có chỗ nào giống ?]
và ở đây là từ lóng của giới trẻ Trung Quốc chỉ thụ và công, trong một mối quan hệ đồng tính nam. (Nguồn: Zhihu)
Biên Hạ: [Cũng đúng.]
Triệu Lãng Minh: [???]
Triệu Lãng Minh: [Tụi mày nói hươu nói vượn cái gì vậy?]
Lục Tinh Diên hỏi có chuyện gì đã xảy ra, thế là Lý Thừa Phàm thuật lại sinh động như thật, lúc nghe đến phần người đàn ông ở đầu bên kia nói “Bảo bối buổi chiều có nhớ tớ hay không”, cậu không khỏi cảm thấy quen tai, nhưng hình như cậu không có nói bảo bối.
Triệu Lãng Minh rốt cuộc đã biết vì chuyện gì mà mọi người nhìn cậu chằm chằm, tức hộc máu giải thích.
Triệu Lãng Minh: [Đệch mợ … Thật sự không phải là tao!]
Triệu Lãng Minh: [Giọng nói là từ sau lưng tao truyền tới, tao còn đang suy nghĩ thanh âm có chút giống Diên ca, đang quay đầu lại nhìn, kết quả mọi người đều đang nhìn tao, tao có làm gì đâu chứ!]
Lục Tinh Diên đại khái hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Triệu Lãng Minh còn đang cố gắng tẩy trắng, hận không thể ngọc nát đá tan chứng minh mình là trai thẳng %.
Lục Tinh Diên nhẹ nhàng gửi qua một câu, “Mày thích ai thì tao mặc kệ, tóm lại đừng có kéo tao xuống nước, tao đây thanh thanh bạch bạch.”
Triệu Lãng Minh: “…”
Rõ rành rành là Lục Tinh Diên.
Được lắm.
Ba phút sau, vị nam sinh trong sạch này lại nghĩ ra thêm vài lời trêu chọc bạn gái tương lai.
Nhưng mà tin nhắn vừa được gửi đi, liền nhận thấy bên cạnh dòng tin nhắn xuất hiện một vòng tròn nhỏ màu đỏ, bên trong còn có một dấu chấm than nho nhỏ.
Nhân tiện còn kèm thêm một dòng chữ nhỏ màu xám – bạn không phải là bạn bè của đối phương.
Lục Tinh Diên: “…”
–
Buổi tối Thẩm Tinh Nhược về nhà, Lục Tinh Diên liền nhân dịp học bổ túc cố gắng năn nỉ kết bạn trên Wechat trở lại, đồng thời cam đoan tuyệt đối không buông lời trêu chọc bậy bạ nữa.
Ở nhà nghỉ ngơi hai ngày, bệnh cảm của Lục Tinh Diên rốt cuộc cũng tốt hơn.
- cho dù không tốt hơn thì Vương Hữu Phúc cũng không cho phép cậu nghỉ thêm nữa.
Lúc trở về trường đi học, Vương Hữu Phúc vẫn bưng ly giữ ấm màu đỏ, cái mũi không phải cái mũi con mắt không phải con mắt quan sát Lục Tinh Diên một lát, nghĩ nghĩ rồi nói: “Lục Tinh Diên em cũng rất quý giá đấy nhỏ, bị cảm thôi mà xin nghỉ hai ngày. Người ta là giáo viên ban Tự nhiên, đang mang thai cũng phải kiên trì đến thời khắc cuối cùng mới đi bệnh viện, sinh xong còn chưa đến một tháng là phải lên lớp trở lại rồi.”
“Cái này không phải là em không thể sinh sao.”
Lục Tinh Diên giật giật khoé môi mỉm cười.
“Thi được điểm thì gan to lên nhỉ!”
Vương Hữu Phúc dựng râu trợn mắt xuỳ cậu một tiếng, nghĩ nghĩ lại lười so đo với cậu, phất phất tay đuổi cậu về lớp học.
Tối hôm qua Thẩm Tinh Nhược tự học buổi tối ở trường, cậu rảnh rỗi không có chuyện gì làm, đi đến tiệm cắt tóc gội đầu, sau đó để thợ cắt tóc chỉnh sửa tóc mái của cậu một chút, làm ra vẻ muốn xoã tung tự nhiên lại đem lại một chút nhẹ nhàng khoan khoái nâng cao vẻ đẹp trai rất hiệu qủa.
Lúc này cậu từ văn phòng Vương Hữu Phúc bước ra, vừa hất hất tóc mái, vừa lười biếng đi về phía phòng học.
Những lời đồn nhảm nhí bậy bạ nói cậu bị đuổi học, rốt cuộc cũng theo sự xuất hiện của cậu mà tự động biến mất.
Nhưng mà những lời đồn này cũng không có gì quá đáng, mới đầu Lục Tinh Diên nghe xong cũng không để trong lòng, trước đây còn có người nói cậu vung ba mươi ngàn mua đêm đầu của một nữ sinh, cậu nghe xong mém chút nữa là tức chết tại chỗ.
Chân tướng của vụ việc là một bạn học nữ nghe đồn là hoa khôi khối mười hai trong một lần tụ tập đã si tình với cậu, sau đó liền điên cuồng theo đuổi.
Cũng không biết chuyện gì đã xảy ra, cô gái nhỏ mười mấy tuổi vô cùng cởi mở, mở miệng ngậm miệng đều nói cứ lên giường trước sau đó muốn giao lưu trao đổi tình cảm cũng không thành vấn đề.
Còn khoe khoang hình như nói gì đó mà trường học của bọn họ có nam sinh rất thèm muốn lần đầu của cô ta, vì muốn có được đêm đầu tiên của cô ta mà sẵn sàng tặng một cái túi da cá sấu ba mươi ngàn tệ, còn nói rằng cô ta đồng ý lên giương với anh ta là anh ta đã biết ơn lắm rồi.
Lục Tinh Diên không hề để ý chút nào đến con nhỏ trẻ trâu kia, lúc đó còn nghĩ con mẹ nó cô ta đưa lại cho cậu ba mươi ngàn cậu còn không muốn đấy chứ, cậu đây rõ rõ ràng ràng là một xử nam chân chính.
Cũng không biết sau này thế nào, về sau lời đồn liền biến thành cậu vung ba mươi ngàn mua đêm đầu của cô gái kia, cô gái kia gặp ai cũng ngầm thừa nhận việc này.
Sau này nghe Hứa Thừa Châu nói bên khối lớp mười hai còn có người thêm mắm thêm muối, cố tình nâng giá bỏ ra năm mươi ngàn để được ngủ với cô em kia một lần.
Tóm lại Lục Tinh Diên bực nhất chính là mấy lời đồn đại thế này.
Nếu không phải sau này cô gái kia cũng chuyển trường rời khỏi Tinh thành, cậu thật muốn tìm tới cửa đập cho một trận.
–
Mặc kệ thế nào đi chăng nữa, khối mười hai nhập học ngày thứ ba, bạn học Lục Tinh Diên đã xuất hiện, đánh dấu sự xuất hiện đầy đủ của các thành viên ban một, cũng là đánh dấu sự khởi đầu thuận lợi của khối lớp mười hai.
Lớp mười hai khai giảng tương đối sớm, trong sân trường vô cùng quạnh quẽ, lại còn phải học thêm ngày thứ bảy, có cảm giác như một ngày dài bằng một năm.
Lục Tinh Diên có cảm giác như đã trôi qua một thế kỷ rồi, kết quả là chỉ mới qua tuần thứ hai mà thôi.
Học sinh khối nghệ thuận đã rời trường đi tham gia tập huấn;
Mấy lớp kế bên có người lúc học lớp mười một thi SAT đã hơn thậm chí gần điểm, còn chưa vừa lòng, dự định tháng mười một năm nay thi lại lần nữa;
Huấn luyện võ thuật diễn ra vào lúc nghỉ giữa trưa và chạng tối tan học …
Tất cả mọi người đều đang cố gắng phấn đấu vì tương lai của chính bản thân mình.
Đầu tháng chín, đàn em lớp mười lớp mười một rốt cuộc cũng vào học, trong sân trường cuối cùng cũng cảm thấy được một chút không khí hoạt bát vui vẻ.
Những năm qua đều là những nam sinh lớp mười một lớp mười hai để mắt, ra sức tìm kiếm những em gái da trắng vẻ ngoài xinh đẹp.
Năm nay thì lại khác, năm nay liền biến thành các nữ sinh đi xem em trai vừa mới nhập học.
Bởi vì – lần này học sinh lớp mười mới vào, có một ngôi sao đời thứ hai, Bùi Tây Yến.
Mẹ của Bùi Tây Yến là Ảnh hậu Tô Trình nổi tiếng, cha là một ông trùm ngành trang sức rất thần bí.
Năm đó những show giải trí gia đình vừa mới bắt đầu nổi lên, cậu ta vừa mới sáu tuổi đã bị Tô Trình mang đi tham gia show thực tế mẹ – con, dựa vào ngoại hình xuất chúng cùng với khí chất lạnh nhạt khác người, nhanh chóng thu hoạch được một đám fan hâm mộ các chị mẹ.
Mấy năm sau này cậu ta không có tham gia chương trình gì lớn, chỉ ngẫu nhiêm đóng vai khách mời trong một vài phim truyền hình, chụp vài quảng cáo, tính ra cũng không quá giống người trong giới giải trí.
Nhưng mà trong nửa năm gần đây, cậu ta đóng vai nam chính thời niên thiếu trong bộ phim thanh xuân , đại bạo cả phòng vé lẫn danh tiếng.
Nói là vai nam chính thời trẻ, những cảnh đầu phim và cuối phim cũng thuộc dạng mấu chốt đặc sắc, tính ra phần diễn của cậu ta còn nhiều hơn cả nữ chính.
Bởi vì cả một bộ phim, chính là quá trình so sánh thời kì niên thiếu và thời kì trưởng thành của nam chính.
Trong phim hình tượng của Bùi Tây Yến quả thật là rất thu hút người khác, sau nhiều năm từ khi tham gia chương trình thực tế, lại một lần nữa nổi danh.
Từ sau khi có tin Bùi Tây Yến nhập học trưởng Minh Lễ, trong trường những lời đồn đại thảo luận nổi lên không ngừng.
Trái trông mong phải chờ đợi, cuối cùng cũng đến ngày khai giảng của khối lớp mười.
Cán bộ nhân viên nhà trường cũng rất hiểu tâm lý học sinh, cố ý sắp xếp Bùi Tây Yến đại diện học sinh mới khối mười lên phát biểu trong lần sinh hoạt đầu tuần này.
Lớp mười hai không cần tham gia sinh hoạt đầu tuần, nhưng có không ít người cả gan cúp tiết tự học sớm sáng thứ hai, đi đến sân thể dục xem minh tinh.
Lúc trở về, tất cả mọi người đều thoả mãn mà bàn tán một phen.
“Bùi Tây Yến thật sự quá là đẹp trai, cậu ấy thế mà không hề có khuyết điểm luôn ấy.”
“Đúng đúng đúng, nhiều sao nhí lớn lên đều lộ ra khuyết điểm. Haizz, lúc nghỉ hè tớ xem xong còn phải lục lại show thực tế của cậu ấy hồi nhỏ xem lại một lần, cậu ấy khi còn bé lạnh lạnh lùng lùng, siêu đáng yêu! Bây giờ không còn làm giá nữa, nhưng mà cực kỳ đẹp trai!”
“Show thực tế kia tớ xem từ khi còn nhỏ rồi, nhưng lúc xem hoàn toàn không nhận ra được cậu nhóc kia chính là Bùi Tây Yến, bạch mã hoàng tử hồi còn nhỏ của tớ chính là cậu ấy đấy!”
Thẩm Tinh Nhược và Lục Tinh Diên lúc nghỉ hè cũng đã xem qua bộ phim này, chỉ là xem lúc chiếu rạp xong rồi, phải xem bằng trang web trên mạng.
Lúc ấy Thẩm Tinh Nhược còn khen Bùi Tây Yến dáng dấp đẹp trai diễn xuất tốt.
Lục Tinh Diên thế là sầm mặt đem người ta từ đầu tới chân phê bình một hồi lâu.
Không ngờ đảo mắt liền trở thành đàn em của bọn họ.
Lúc tan tiết bạn cùng lớp ai ai cũng thảo luận về vị đại minh tinh này, Thạch Thấm còn cố tình chụp hình đem về cho Thẩm Tinh Nhược nhìn xem.
Thẩm Tinh Nhược liếc mắt vài cái, hình như không quá hứng thú, chỉ lo dò bài tập Anh văn.
Lục Tinh Diên ra vẻ không thèm để ý ngồi bên cạnh hỏi: “Không phải cậu cảm thấy ai kia rất đẹp trai sao, sao lại không đi theo mấy người kia nhìn một phen đi?”
Thẩm Tinh Nhược không nói gì.
Lục Tinh Diên giở giọng trêu chọc, tiếp tục hỏi: “Có phải cậu đã hoàn toàn tỉnh ngộ rồi không, cảm thấy thằng nhóc miệng còn hôi sữa kia không có gì đẹp mắt, vẫn là như tớ đây mới tương đối đẹp trai tương đối có phong vị đàn ông?”
Thẩm Tinh Nhược liếc mắt nhìn cậu một cái, “Cậu suy nghĩ nhiều rồi.”
“Đầu tuần trước lúc tớ đi văn phòng thầy Vương cầm bài thi, vừa đúng lúc Tổ trưởng tổ giáo viên cũng ở đó, Tổ trưởng tổ giáo viên đã nói, sẽ giúp tớ xin một tấm ảnh có chữ kí của Bùi Tây Yến, kiểu như ký fansign á, cứ cho là phần thưởng cho học kỳ trước tớ đạt được vị trí nhất khối đi.”
Lục Tinh Diên: “…”
Tổ trưởng tổ giáo viên nói được thì làm được, buổi chiều liền đưa tấm ảnh có chữ kí đến cho Thẩm Tinh Nhược.
To: Học tỷ Tinh Nhược.
Chúc chị bay xa vạn dặm, mỗi ngày đều vui vẻ.
Bùi Tây Yến.
Lục Tinh Diên nghiêng người nhìn một chút, nhẹ mỉm cười, “Cậu chỉ là một con Bạch Khổng Tước cánh nhỏ còn chúc cậu bay xa vạn dặm, đàn em này có biết nói chuyện hay không vậy, viết lời chúc cho con gái đương nhiên là phải chúc càng ngày càng đẹp tìm được tấm chồng tốt, còn không thì cũng phải là tiền đồ như gấm hay gì chứ. Bay xa vạn dặm, cho cậu bay mệt chết luôn.”
Thẩm Tinh Nhược không thèm để ý đến cậu, quan sát chữ viết một lát, sau đó bình phẩm: “Chữ viết đẹp thật, lời chúc cũng tốt, tớ thích.”
Lục Tinh Diên khó chịu, ghé qua bạn nữ ngồi bàn sát vách mượn một tấm bưu thiếp, vung bút lên một cái.
To: Thẩm Tinh Nhược bạn gái tương lai của tớ.
Chúc cậu càng ngày càng đẹp, sớm ngày chấp nhận máy ATM của riêng cậu, tiền đồ như gấm, có nhà ở khắp mọi nơi trên thế giới, Iceland hay Hy Lạp cũng ok, hồ Genève cũng không thành vấn đề.
Đã ký, bạn trai tương lai của cậu, Lục Tinh Diên.
Viết xong, Lục Tinh Diên cầm cho Thẩm Tinh Nhược thưởng thức trong chốc lát, “Thế nào?”
Triệu Lãng Minh không viết bọn họ đang bày trò gì, đang định lại gần để nhìn.
Lục Tinh Diên nhanh tay lẹ mắt, đem người đẩy xa.
Sau đó cậu nhét tấm bưu thiếp vào trong sách của Thẩm Tinh Nhược.
Thẩm Tinh Nhược: “…”
Trẻ trâu.