Đả tự: Sided Lovettt
Phải biết là cơ thể Ma thú thường mạnh hơn con người rất nhiều. Ngay các loại thiên phú cũng hơn. Thường thì Ma thú cấp một có thể duy trì cục thế bất bại trước một cường giả luyện nguyên khí.
Từ đó suy ra, Ma thú cấp bốn coi như bằng với một Đấu Vương cường giả, cũng có sức mạnh chiến đấu. Thêm nữa, có rất nhiều thiên phú của Ma thú mà con người căn bản không thể chống đỡ. Mà cùng với sự thăng cấp của Ma thú, những Đấu kỹ ấy ngày càng mạnh hơn.
Thông thường. Ma thú từ cấp ba trở xuống còn dễ đối phó, nhưng gặp Ma thú cấp bốn trở lên thì lựa chọn thông thường là dù ở bất cứ hoàn cảnh nào cũng là đừng động vào nó.
Vì ở cấp này, dù là Ma thú gì thì đều có trí thông minh. Tuy chỉ từ cấp năm thì Ma thú mới có thể nói, nhưng Ma thú cấp bốn cũng giảo hoạt, hung hiểm không kém con người.
Một Đấu Vương, muốn giải quyết một Ma thú cấp bốn, có thể nói là rất khó... cực kỳ khó...
Thậm chí, không cần thận có thể mất mạng ngay tại trận.
Dù sao những kỹ năng thiên phú của Ma thú, còn cả cái cơ thể mạnh đến khủng bố, đâu phải thứ mà con người có thể đạt được một cách dễ dàng?!
Ma thú trước mặt này lại là Ma thú cấp bốn....
Với thực lực hiện nay của hai người, tuy không đến nỗi phải sợ hãi, nhưng đừng quên là bên ngoài còn có hai Đấu Hoàng và bảy Đấu Vương có thể xông vào bất cứ lúc nào...
- Ma thú cấp bốn, Ma thú cấp bốn... Cung tỷ tỷ kiến thức rộng, có biết đây rốt cuộc mà Ma thú gì không?
Lý Dật nói nhỏ.
Cung Vô Song chau mày:
- Nhìn không rõ, nhưng ta cảm thấy nó giống loại Ma thú hình rắn... Có điều theo ta được biết thì không có loại Ma thú hình rắn nào thế này..
Cung Vô Song chưa dứt lời thì một tiếng gầm khàn vang lên, rồi cái đầu hình tam giác kia lao vụt tới!
Lần này, trên cái đầu đó có vài tia sáng óng ánh mà kỳ quái vụt qua...
Lý Dật hét lên:
- Mau tránh đi...
Hai người lùi mạnh về phía sau, nhưng cái đầu khổng lồ lập tức đuổi theo, khi sắp đâm vào hai người thì bị một đạo đầu khí của Cung Vô Song bắn vào.
Keng~~
Một âm thanh giòn tan vang lên, đòn tấn công của Cung Vô Song cứ như đánh vào sắt thép, nhưng dường như nó đánh thức thứ gì đó trong sơn động. Sơn động đang tối âm u bỗng sáng lên, vô số tia sáng màu xanh lam tỏa ra từ phía nóc sơn động giúp hai người nhìn rõ được con Ma thú cấp bốn kia...
Cái cơ thể đó như một cây cột trụ khổng lồ, toàn thân là một lớp vảy dày óng ánh màu xanh lam, dưới sự chiếu sáng của những tia sáng trên đỉnh sơn động, nó trở nên thật quái dị.
Lúc này hai người đã xác định được rằng nó đúng là Ma thú hình rắn, hơn nữa lại còn là cấp bốn...
Lý Dật nhìn mà cười khổ:
- To thế này... khốn nạn... còn nữa, ánh sáng kia là thế nào? Lại là cấm chế nữa à?
Cung Vô Song lắc đầu:
- Không phải, có lẽ là đá Nguyệt Quang vốn có trên đỉnh sơn động. Chỉ là nơi này nhiều năm không ai đến nên bị bụi che phủ. Đòn của ta vừa rồi chắc đã quét đi lớp bụi... Thôi, kệ những thứ đó, nghĩ cách đối phó với con này đi!
Lý Dật cười méo xẹo:
- Đối phó thế nào đây? Ở đây, dù ta có nâng cao thực lực lần nữa hay dùng Đấu kỹ Bạch Hổ, sợ là chưa đánh chết nó đã chôn sống chính mình rồi... trừ phi...
Chữ phi còn chưa nói hết thì cái cơ thể con rắn vốn ẩn trong bóng tối đã xuất hiện toàn bộ trước mặt hai người. Nửa sau người nó cuộn tròn lại chắn giữa cái cửa đá đằng sau, còn nửa thân trên thì vươn lên, mười mấy đôi mắt u ám nhìn chằm chằm vào hai người.
Đợi... đợi đã...
Mười mấy đôi mắt?!
Môi Lý Dật giật giật, nhìn lên trên thì thấy ở giữa cơ thể nó chia nhánh, từ chỗ nhánh này kéo dài chính là đầu rắn khổng lồ.
Tuy Lý Dật không đếm kỹ nhưng có thể chắc chắn có nhiều hơn mười cái đầu!
Chết... chết tiệt!
- Đây rốt cuộc là cái thứ gì vậy? Ngươi đừng nói với ta là thứ có hình dạng quái dị thế này mà ngươi lại không biết!
Lý Dật hét lên. Nói ra thì cũng khó trách, Ma thú hắn gặp không nhiều, bỗng nhiên lại gặp một con quái dị thế này đúng là khiến hắn phải kinh hoàng!
- Ta nghĩ ta đã biết nó là thứ gì rồi...
Giọng Cung Vô Song bỗng pha chút đau khổ:
- Trước đây ta nghe nói, ở sâu trong Sơn mạch Nạp Gia có một loại Ma thú tên Cửu Đầu Quái Xà, thực lực càng cao thì đầu càng nhiều... Hơn nữa, mỗi cái đầu đều có một loại kỹ năng thiên phú... Nghe nói loại Cửu Đầu Quái Xà này, dù là cấp bốn cũng khó đối phó hơn Ma thú bình thường cấp năm nhiều... Vì mỗi cái đầu của nó tuy chỉ tương đương với một Ma thú bình thường nhưng nếu cả đống đầu thì cũng chúng ta giống như phải đối phó với một đống Đấu Vương cường giả vậy.
Lý Dật hừ mũi:
- Cửu Đầu Quái Xa? Ta thấy nó đâu chỉ đơn giản là có chín đầu...
Chưa dứt lời thì một cái đầu đã lao về phía hai người, cái lưỡi đỏ lòm không ngừng thò ra thụt vào, thậm chí còn mang chút cuồng phong!
Lý Dật thậm thí ngay ý nghĩ chống đỡ cũng không có, vội vã lách người tránh sang một bên.
Uỳnh~~
Nơi họ vừa đứng đã thành một cái hố to.
Lý Dật còn đứng chưa vững thì bỗng thấy bên trái có một trận cuồng phong không kịp nghĩ ngợi nhiều, hắn nhảy vụt lên, cây trường thương đâm mạnh ra.
Keng!
Cây thương của Lý Dật đâm trúng đầu rắn, nhưng phản lực lớn khiến hắn bị đẩy về sau, khi rơi xuống đất còn lăn mấy vòng rồi mới đứng dậy được.
Lý Dật nhìn qua bên kia thì thấy Cung Vô Song cũng đang bị ép về một bên, lúc này tuy hai người cách nhau không xa nhưng dưới sự giám sát của mười mấy cái đầu rắn thì muốn tụ lại gần như là không thể.
Chỉ chốc lát, hai người đã bị tách ra, nếu nói con Cửu Đầu Quái Xà này chỉ có bản năng của dã thú thì Lý Dật dù thế nào cũng không thể tin.
- Giờ phải làm sao?
Lý Dật chau mày.
Cung Vô Song bên kia thở dài:
- Xem ra không giải quyết thứ này thì chúng ta không thể qua đó được... Tuy ta từng nghe đến loài Quái Xà này nhưng không biết phải đối phó thế nào với nó... Nếu...
Chưa dứt lời thì có hai ba cái đầu đồng thời lao về Cung Vô Song. Cung Vô Song hừ một tiếng một tấm lá chắn bằng băng xuất hiện trước mặt đỡ đòn, nhưng chỉ một lúc sau Cung Vô Song bị ép ra ra xa hơn.
Lý Dật thấy vậy mà lạnh người, những cái đầu rắn đó chỉ đánh bừa mà đã tương đương với Đấu Vương cường giả toàn lực tấn công. Đừng nói là Cung Vô Song dù là Ba Lâm, Hải Kim ở đây cũng chẳng thể tốt hơn.
Lý Dật biết không thể chần chừ được, con Cửu Đầu Quái Xà này đã có ý định đánh từng cái thì cũng coi như đây là một cơ hội...
Nghĩ đến đây Lý Dật nói trong đầu:
- Lão quỷ, cái thứ này có nhược điểm gì không?
- Ta đâu phải vạn năng trước đây cũng chưa từng gặp thứ này, làm sao ta biết được?
Xà Tôn Giả nói:
- Nhưng nó cũng không mạnh như các ngươi tưởng đâu. Nếu ta không nhầm thì chặt đầu là cách làm giảm sức mạnh của nó... nhưng mà...
Xà Tôn Giả chưa nói hết thì Lý Dật đã nhanh chóng lao về phía trước, cây trường thương chém xuống một cái đầu rắn...
Nhưng đúng lúc ấy thì mười mấy cái đầu đột ngột rụt lại, gần như đồng thời cùng nhìn Lý Dật. Cả thân hình nó uốn éo, mười mấy cái đầu cùng vươn lên cao phát ra những tiếng kêu chói tai, nhưng cái đầu gần nhất dường như đang cười, nó há to cái mồm phun một ngọn lửa đỏ rực về Lý Dật.
- Nhưng nếu có kẻ muốn đánh đầu nó thì mười mấy cái đầu sẽ hợp lại cùng đối phó với hắn...
Uỳnh~~
Lửa cháy rừng rực phun về Lý Dật. Với thực lực của hắn lúc này mà bị ngọn lửa đánh trúng thì có mà tan thành mây khói. Hắn nhanh chóng xoay người sang trái, dịch đi nửa mét rồi mới rơi xuống nhưng dù là vậy mà hắn cũng có cảm giác sứt đầu mẻ trán.
- Khốn kiếp! Lão quỷ ngươi sao không nói rõ!
Lý Dật nghiến răng ken két.
Nếu không phải vừa rồi hắn phản ứng nhanh thì đã biến thành than rồi!
- Trách ai được chứ? Bản tôn còn chưa nói xong! Tốt nhất là người cần thận một chút, đợt công kích chưa kết thúc đâu!
Vừa dứt lời, cái đầu phun lửa đã rụt lại, nhưng cái đầu thứ hai há to cái mồm. Một đạo phong nhận chém xuống tiếp đó là băng nhận từ cái đầu thứ ba, lối điện từ cái đầu thứ tư, cột ánh sáng màu trắng sữa từ đầu thứ năm...
Mười mấy loại kỹ năng đủ màu sắc cùng lúc bắn về Lý Dật. Cái cảm giác như bị mười mấy Đấu Vương cường giả vây đánh này khiến Lý Dật khóc mà không ra nước mắt. Lý Dật sử dụng thân pháp Huyễn Sát nhưng trong tình cảnh này tác dụng cũng không được là mấy.
Lại một ngọn lửa phun đến trước mặt, đến mức này thì Lý Dật không thể tránh được nữa, hắn nghiến răng nhấc trường thương lên, khắp người lan tỏa đấu khí tạo nên một tấm lá chắn ánh sáng màu tím.
Đâm vào tấm lá chắn, ngọn lửa bắn ra tứ phía, coi như Lý Dật đã đỡ được chiêu này. Nhưng dù sao nó cũng là Ma thú cấp bốn, tuy hắn đỡ được những thanh trường thương đã vỡ tan, cả người bay ngược lại đâm sầm vào bức tường đằng sau và máu hồng hộc chảy ra.
Dường như mười mấy cái đầu đã nhìn ra được sự yếu ớt của Lý Dật lúc này, lập tức một cái đầu xông tới, nhưng cũng lúc đó, từ bên trái một đạo đấu khí bắn vào cái đầu đó.
Dính đòn, toàn thân nó run lên bần bật, rụt mạnh trở lại, hơn mười cái đầu nhìn chằm chằm về phía Lý Dật với sự kỳ lạ khó tả.
Cung Vô Song nhanh chóng vụt tới chắn trước mặt Lý Dật. Lúc nãy rõ ràng tình trạng của cô ta cũng không dễ chịu gì, nhưng sắc mặt lúc này đã hồi phục được chút ít, Cung Vô Song nói nhỏ:
- Con Cửu Đầu Quái Xà này có lẽ không phải Ma thú bảo vệ ở đây, mà là Ma thú tình cờ phát hiện ra nơi này... Nếu ta không nhầm thì chúng ta bảy tám phần cơ hội vào được bên trong.
Lý Dật xoa xoa vai, từ từ bò dậy, mắt vẫn nhìn Cửu Đầu Quái Xà một cách cảnh giác:
- Sao lại nói vậy?
Cung Vô Song hạ giọng:
- Vừa rồi ta thấy được dù Cửu Đầu Quái Xà tấn công thế nào thì thế tấn công và cả cơ thể nó đều không dám lại gần ba mét chỗ cánh cửa đá. Chắc trong đó có cái gì đó có thể khắc chế nó... Chúng ta cứ đánh thế này cũng không phải cách hay, chi bằng hãy thử xem. Nếu có thể lại gần cửa đá thì chưa biết chừng cục diện lại thay đổi!