Đấu Thần

chương 135: luyện hóa tàn hồn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đả tự: Sided Lovettt

- Thứ quỷ quái này hình như ngày càng thông minh!

Nhìn cái đầu lâu không còn lỗ mãng lao bừa như ban đầu, Lý Dật bất giác trầm giọng nói. Điều này khiến hắn tin là nếu mình không nhanh chóng hành động thì lần này không chừng hắn tiêu đời thật!

Nghĩ đến đây, Lý Dật khẽ khua tay, ấn ký biến chuyển nhanh chóng, ngay sau đó, bỗng bảy tám đạo năng lượng màu đỏ máu lao bắn về phía cái đầu lâu.

Uỳnh~~

Bảy tám đạo năng lượng gần như đồng thời đâm vào những cái đầu lâu chỉ khẽ lắc lư trên không rồi rú lên phẫn nộ.

- Cứ thế này thì... không xong rồi...

Nhìn cái đầu lâu dường như chẳng có thay đổi gì, Lý Dật bất giác tái mặt. Dường như hắn cảm thấy năng lượng của cái đầu lâu đang một ngày càng tăng cao, còn hắn thì gần như không còn cách nào có thể ngăn chặn nữa. Cảm giác này khiến Lý Dật ức chế vô cùng.

Trong khi Lý Dật đang suy nghĩ thì cái đầu lâu đột ngột rung lên rồi biến mất, tạo nên một đám khói, rồi rất nhanh, đám khói đó ngưng tụ lại biến thành hình một con Ma thú. Nhưng không giống với Ma thú bình thường trên người nó có ánh sáng lôi điện chói lọi.

Con Ma thú nhìn Lý Dật gầm lên mia mai, rồi cơ thể không lồ của nó lao về phía Lý Dật.

- Khốn kiếp! Linh hồn mà cũng sử dụng được Đấu kỹ?

Lý Dật tái mặt, ấn ký nhanh chóng thay đổi, một sợi đấu khí đỏ chót hiện ra trong hư không tuy rất nhỏ nhưng dường như mang một sức mạnh rất lớn bắn về con Ma thú.

- Grào!!

Con Ma thú bị đạo đấu khí bắn trúng người thì dường như gặp phải khắc tính, rú lên sợ hãi. Cơ thể vốn được bao phủ bởi từng luồng đấu khí đỏ rực bỗng như gặp phải như lửa gặp nước, xèo xèo mấy tiếng rồi biến thành một làn khói tiêu tán trong không trung.

Biến cố bất ngờ này khiến Xa Tôn Giả ở bên cạnh Lý Dật khựng lại, một lúc sau mới kinh ngạc nói:

- Tiểu tử, trạng thái linh hồn của người lại có thể dùng đấu khí? Xem ra linh hồn của người mạnh hơn người thường nhiều đấy!

Lý Dật cười khô, hắn miễn cưỡng chiếm cứ cơ thể của tiểu Lý Dật, linh hồn cũng dung hợp với hắn, tuy hắn vẫn là chính nhưng sức mạnh linh hồn của hắn tương đương với hai người, đương nhiên phải mạnh hơn người bình thường rồi.

Nhưng điều này đương nhiên hắn sẽ không nói ra.

- Rất tốt!

Xà Tôn Giả biết giờ không phải lúc truy hỏi ngọn ngành, vội vàng nói:

- Thiên Ma Cửu Biến vốn là Công pháp kỳ lạ nhất thiên hạ, nó cần hấp thụ ngạo khí mới có thể tiến hóa. Mà loại ngạo khí này lại chính là khắc tinh của linh hồn thể... Nếu người có thể sử dụng đấu khí thì thứ này tuyệt đối không phải đối thủ của ngươi! Tiểu tử, chú ý một chút đấy.Xử lý Tàn Hồn, nhưng đấu khí Chủng Tử thì không được bỏ qua!

Lúc ấy, đám khói kia lại tụ lại thành hình đầu lâu, nhưng nó đã lùi lại sau một chút, dường như có vài phần sợ hãi trước Lý Dật. Chỉ là nó không cam tâm, vẫn phát ra những âm thanh cổ quái, hình như đang đợi cơ hội...

Lý Dật mừng thầm, hắn cũng chỉ muốn thử, không ngờ hắn lại dùng vài sợi đầu khí thuần khuyết nhất, cũng là tinh hoa đấu khí cả đời hắn. Hơn nữa đấu khí đó quả nhiên có tác dụng với Tàn Hồn, cũng có nghĩa là cuối cùng hắn cũng có cách đối phó với nó!

- Vừa rồi không phải người rất nghênh ngang sao? Giờ lại muốn chạy rồi à?

Lý Dật cười nhạt, chỉ quyết lại biến hóa, lại có ba đạo đấu khí vút ra từ chỗ nào đó trong Không gian Thần niệm, không ngừng bay lượn trước mặt Lý Dật.

Bốn luồng tinh hoa đấu khí này chính là con át chủ bài lúc này của Lý Dật. Một luồng vừa rồi đã có tác dụng như vậy, giờ ấy mà...

Lý Dật nhếch mép cười, vung tay lên, bốn đạo tinh hoa đấu khí bỗng nở to, lao về Tàn Hồn với khí thể ngút trời...

Sự bộc phát của đầu khí khiến Tàn Hồn gào lên sợ hãi, sau đó lùi xa về phía sau trong sự kinh hoàng tột độ. Nhưng dù gì đây là không gian Thần niệm của Lý Dật, ở đây Lý Dật là chủ nhân, bốn đạo đấu khí tăng tốc, chớp mắt đã vây chặt lấy Tàn Hồn!

Dường như Tàn Hồn cũng biết mình không còn cơ hội chạy thoát, nó biến thành hình dạng Ma thú, tia điện trên khắp người liên tiếp bắn ra, nhưng như thế không hề làm gì được đám đầu khí xung quanh, nó chỉ có thể giương mắt nhìn đầu khí bao phủ lấy... rồi luyện

hóa...

- A... a...

Một tiếng kêu thảm thiết của con người vang lên, dường như thông báo việc Tàn Hồn cuối cùng cũng tiêu tan. Một cụm tia điện màu tím được đám đấu khí đỏ đưa đến trước mặt Lý Dật.

Ảo ảnh Xà Tôn Giả cười:

- Không ngờ tiểu tử ngươi lại giải quyết được Tàn Hồn thật. Thứ này là đấu khí Chủng Tử của Đấu Hoàng cường giả đó. Nhìn nó, có lẽ hắn đã tu luyện Đấu kỹ Lội thuộc tính hiếm có nhất... Nếu ngươi luyện hóa được chỗ đấu khí này, chưa nói đến việc có thăng cấp được không chỉ sự tiến hóa của Công pháp này thôi cũng đủ mang lại cho người vô số ích lợi rồi...

Lý Dật gục gặc:

- Nhưng mà đây không phải nơi để tu luyện thì phải...

Xà Tôn Giả cười:

- Ta biết, nhưng đấu khí Chủng Tử này tồn tại trên thế gian nhiều năm, Tàn Hồn lúc này đã bị người tiêu diệt, ta cũng không biết chỗ đấu khí này còn tồn tại được bao lâu... Vì thế ra sao thì phải trông vào người thôi... Còn giờ, Bản tôn giúp người thoát ra khỏi tình trạng này đã!

Cùng với tiếng cười của Xà Tôn Gia, Lý Dật cảm thấy mắt tối sầm lại, đến khi mở mắt ra thì đã thấy mình ở trong Đấu Hoàng Mộ địa, trên tay không biết từ lúc nào đã cầm một đám tia điện màu tím, còn bộ xương Đấu Hoàng đã biến thành một đống vụn.

Còn Cung Vô Song thì đang nhìn Lý Dật với ánh mắt kỳ lạ, rõ ràng là cô ta cũng không hiều đã xảy ra chuyện gì.

Lý Dật nhìn đám điện quang trong tay, cảm giác được đầu khí đang dần mất đi. Hắn hiểu nếu lúc này mà không nhân cơ hội luyện hóa nó thì không chừng ra khỏi đây sẽ không có cơ hội nữa!

Đây là đấu khí Chủng Tử của Đấu Hoàng cường giả đó, bình thường đâu có dễ dàng mà có được?

Nghĩ đến đây Lý Dật liếc nhìn Cung Vô Song rồi nói:

- Cung tỷ tỷ, giờ đừng hỏi nhiều, giúp ta mở căn thạch thất, ta cần tu luyện...

- Ngươi muốn tu luyện vào lúc này?

Cung Vô Song ngạc nhiên:

- Ngươi phải biết là những kẻ bên ngoài kia đang chắn ở đường ra... Nếu chúng xông vào thì...

Lý Dật cười nhạt:

- Cơ hội khó gặp, ta tuyệt đối không thể bỏ qua. Vì thế, phiền Cung tỷ tỷ...

Cung Vô Song hơi khựng lại, nhưng với thân phận của mình cô ta cũng không nói được gì nhiều, đành mở căn thạch thất. Sau khi Lý Dật vào trong Cung Vô Song nhíu mày, lâm bàm:

- Đó có lẽ là đấu khí Chủng Tử của vị Đấu Hoàng cường giả này. Tên tiểu quỷ kia lẽ nào muốn luyện hóa nó? Xem ra đúng là hắn tu luyện Thiên Ma Cửu Biển...

Nói rồi Cung Vô Song cũng không rõ mình đang có cảm xúc ra sao nữa, ánh mắt nhìn về chiếc cửa đá, khẽ thở dài, rồi bố trí một lớp đầu khí bao phủ lên đó.

Sau đó Cung Vô Song ngồi khoanh chân bắt đầu tu luyện.

...

Bên trong căn thạch thất, Lý Dật ngồi tu luyện ở trong góc, cẩn thận bố trí đấu khí phòng hộ, sau khi chắc chắn Cung Vô Song không thể nghe được tiếng động bên trong mới bắt đầu quan sát kỹ đám lôi điện trong tay.

Lý Dật cảm thấy bên trong có một sức mạnh rất cuồng bạo cũng rất lớn lao. Thứ sức mạnh này, thậm chí dù hắn ở trạng thái đỉnh phong thì cũng chẳng là một góc nhỏ của nó...

- Đồ tốt đây...

Lý Dật bất giác liếm môi, nói nhỏ:

- Lão quỷ, thứ này nên tu luyện thế nào đây? Không phải như lần đầu tiên chứ?

- Hừm, đây dù gì cũng là đấu khí Chủng Tử của Đấu Hoàng cường giả, tuy đã bị mất đi do thời gian, sức mạnh bên trong yếu đi một chút nhưng giờ ngươi cũng chịu không nổi đầu... có điều...

Bóng dáng Xà Tôn Giả bay ra từ chiếc nhẫn, nhìn Lý Dật và cười một cách kỳ quái.

- Có điều làm sao?

Lý Dật hít vào một hơi.

- Có điều có Bản tôn ở đây thì có thể giúp người luyện hóa nó. Vận khí của tiểu tử ngươi cũng thật là tốt đấy..

Xà Tôn Giả nửa thật nửa đùa.

- Thôi được rồi lão quỷ, đừng nói lằng nhằng nữa. Giờ phải làm thế nào?

- Tiểu tử hấp tấp.

Xà Tôn Giả lắc đầu:

- Ngươi cứ giữ lấy nó như thế thì sao điều động được đầu khí của ngươi... thả nó ra đã... Luyện hóa đấu khí Chung Tử của Đấu Hoàng cường giả không dễ đâu, phải dần dần từng bước...

- Ừm.

Nghe vậy, Lý Dật cần thận thu đầu khí ở tay mình lại, bốn luồng đấu khí trở về với Lý Dật, đám đấu khí lối điện bỗng như con tuấn mã mất cương. bay vọt về phía trước, dường nhưnó cảm nhận được gì đó, nhanh chóng bay vụt lên trên..

- Hừ, có Bản tôn ở đây mà người còn muốn chạy sao?

Xà Tôn Giả cười nhạt, vung tay lên, một đạo đấu khí đỏ bao trùm lấy cả một góc của thạch thất.

Đấu khí lối điện đầm phải đấu khí màu đỏ bị bật ngược trở lại. Cứ thế mấy lần, nó dường như đã chấp nhận số phận, bay lơ lửng giữa không trung. Có điều lối điện trên nó vẫn không ngừng phát tán...

Tuy không bị đánh trúng nhưng Lý Dật lại cảm thấy trong không khí truyền tới một cảm giác khiến toàn thân hắn run lên... Nó khiến hắn bất giác liếm môi, cảm xúc cổ quái.

Khó khăn lắm hắn mới bình tĩnh lại, khẽ hít một hơi rồi nói:

- Tiếp theo làm thế nào?

Xà Tôn Gia đáp:

- Chính ra, nếu là khi người chỉ là Đấu Vương Đỉnh phong sắp đột phá Đấu Hoàng thì dễ dàng nuốt gọn đấu khí Chủng Tử này... Nhưng chúng ta không thể đợi lâu như vậy, thêm nữa là cơ hội lần này hiếm có, vì thế không thể bỏ qua. Chỉ là cơ thể người thật sự quá yếu, vì thế Bản tôn cho ngươi mượn sức mạnh để người có sức mạnh của Đấu Vương. Như thế thì lát dù có thất bại thì cũng không mất mạng... Có điều có thể không dùng sức mạnh của Bản tôn thì người đừng dùng dùng sức mạnh của chính người để luyện hóa nó là tốt nhất, ngươi hiều chứ?

Lý Dật khẽ gật đầu, bắt đầu thả lỏng.

Xà Tôn Gia điểm tay một cái, một luồng đấu khí chui vào người Lý Dật, đến khí hải đan điền thì từ từ chìm xuống phía dưới. Rõ ràng không có sự điều động của Lý Dật thì nó không thể di chuyển bừa.

- Được rồi, tiếp theo?

Lý Dật nói nhỏ.

Xà Tôn Giả lưỡng lự một lúc rồi nói:

- Dùng đấu khí của người bao phủ lấy toàn bộ kinh mạch và khí hải đan điền, đảm bảo khi đầu khí Chủng Tử vào cơ thể không phá nát cơ thể ngươi... Quá trình này rất đau đớn, người phải có chuẩn bị về tinh thần đi!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio