Nguồn: VipVanDan
Lắc đầu chán nản, Lý Dật chuẩn bị rời khỏi đây, dù sao thì có cái gọi là Lộ Dẫn đến tiểu trấn khác ở dường như cũng không gặp vấn đề gì, vả lại hắn cũng không vội gì cả.
Đúng lúc hắn chuẩn bị rời khỏi tiểu bộ lạc này thì phía trước bỗng có một bóng người lướt qua, một nam nhân trung niên gầy guộc, mặt tươi cười xuất hiện trước mặt hắn...
- Vị các hạ đây muốn tìm nơi ở phải không? Vừa rồi ta thấy ngươi đi vòng quanh các lữ quán.
Không đợi Lý Dật mở mồm, nam nhân đó nói.
- Nói vậy có nghĩa là ngươi theo ta từ nãy đến giờ?
Lý Dật mỉm cười:
- Nói đi, có chuyện gì?
Kẻ kia cười khan, cung tay nói:
- Nếu các hạ muốn tìm chỗ ở thì ta có thể cung cấp một nơi khá tốt...
- Có điều kiện gì?
Lý Dật đương nhiên hiểu trên thế giói này chẳng có gì là miễn khí nên nói luôn.
- Hà hà, các hạ quá nhiên là người thông minh. Vậy ta cũng xin nói thẳng. Các hạ có mặt ở đây vào thời gian này chắc là tham gia Thu Nhật Tế ở Đại Đô? Mỗi năm vào lúc này là Hoàng thất đều bắt các địa phương tiến cống những thứ quý giá. Bây giờ các lữ quán đã bị đội tiến cống và thương đội thuê hết rồi... Vì thế, nếu các hạ muốn hãy cùng ở với thương đội nhỏ của ta hơn nữa có thể cùng đi các hạ thấy sao? Hà hà đương nhiên, bọn ta cũng không có yêu cầu gì quá đáng. Nghe nói mỗi năm nơi này đều khá bất ổn, vì thế trên đường nếu chẳng may có chuyện gì mong các hạ ra tay trợ giúp!
Gã nam tử kia nói.
Tại sao lại là ta?
Lý Dật bình thản.
- Khà khà... Nói thật, chắc các hạ cũng biết, trong nước, ngoài Thần Nhân và truyền nhân của Đấu Thần ra, người bình thường đều không có mấy bản lĩnh. Người có bản lĩnh như các hạ đây thì hiếm thấy vô cùng. Ban nãy thấy các hạ động thủ ở ngoài cổng, ta còn ngỡ là Thiên Nhân. Nếu có các hạ đồng hành thì đường đến Đại Đô chắc chắn không còn gì an toàn bằng!
Hắn vội vàng giải thích, đồng thời cũng không quên nịnh nọt thêm vào.
Lý Dật trầm ngâm một lúc, hắn đương nhiên là hiểu nếu dựa vào bản thân đến Đại Đô tuy không khó nhưng trên đường chưa biết chừng sẽ có rắc rối gì đó. Nhưng nếu có một thương đội bản địa che chắn thì dường như... cũng không phải là lựa chọn tồi.
Dù có hơi chậm nhưng rất may bây giờ cũng không vội cho lắm, thậm chí nếu muốn thăm đỏ tin tức gì còn phải dựa vào thương hội như thế này!
Nghĩ vậy Lý Dật không lưỡng lự nữa, hắn gật đầu:
- Được thôi, nhưng ta cũng nói trước, ngoại trừ những rắc rối thực sự những chuyện khác đừng có mong ta động thủ!
Đương nhiên rồi, đương nhiên rồi!
Kẻ kia cười cười, nhưng lúc sau sắc mặt có vẻ khó xử:
- Có điều, thương đội bọn ta cần mua một vài thứ, ba ngày sau mới lên đường, không biết các hạ...
Lý Dật thản nhiên:
- Ta thế nào cũng được, nhưng các ngươi cần sắp xếp cho ta một nơi yên tĩnh để nghỉ ngơi, ta không thích ồn ào!
Hắn lúc này mới thở phào, vội nói:
- Đương nhiên rồi! Các hạ, hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ! Các hạ có thể gọi ta là Triệu Quang.
Ngươi có thể gọi ta là Long Ngao Thiên...
Lý Dật cười cười nói ra một cái tên tuyệt đối không có thật.
Vậy thì mời Long Ngao Thiên các hạ...
O
Trong căn phòng tĩnh mịch âm u, Lý Dật ngồi khoanh chân trên giường, hai tay đang bắt ấn kỹ tu luyện mắt nhắm hờ nhìn cuộn Quyển trục màu đỏ trước mặt.
Triệu Quang đã sắp xếp cho Lý Dật một căn phòng kín đáo yên tĩnh. Hai bên đã giao hẹn ba ngày sau lên đường, Lý Dật cũng bảo Triệu Quang thăm dò một số tin tức. Hắn thì nhân cơ hội này tu luyện một, hai tầng của Nam Minh Lưu Hỏa Quyết.
Lưỡng lự một lúc. Lý Dật vung tay dùng đấu khí bịt cửa sổ lại, rồi khẽ hít vào một hơi ánh mắt vẫn nhìn chăm chăm vào cuộn Quyển trục.
Nam Minh Lưu Hỏa Quyết công phép Bạch Hổ Sơ cấp Hỏa Hệ vô cùng quý giá. Hơn nữa Công phép Hỏa Hệ trước nay có tên Đệ Nhất Sát Phạt, nếu tu luyện thành công thì khi đối diện với ké địch hắn sẽ có thêm vài thủ đoạn nữa.
Mà Lý Dật cũng mơ hồ biết được tại sao Xà Tôn Giả muốn hắn tu luyện Nam Minh Lưu Hỏa Quyết. Vì sau này khi tu luyện Ỷ Thiên Phá Không Kiếm cần ít nhất trong cơ thể có hai thuộc tính đấu khí. Mà với tình hình hiện này, nếu đấu khí trong cơ thê nhiêu hơn chút nào thìuy lực của chiêu số sẽ mạnh hơn chút ấy...
Có điều, Lý Dật vẫn thấy không hiểu thể chất của mình rốt cuộc thuộc loại thuộc tính gì. cũng khôngbiết có tu luyện được Nam Minh Lưu Hỏa Quyết hay khôngnữa...
Nhưng hắn cũng có những V nghĩ cồ quái, đó chính. là sau khi tu luyện Thiên Ma Cừu Biến, ngay thuộc tính đấu khí cũng đôi được, huồnghồ là luyện thêm một thứ Công pháp!
Có lẽ chưa biết chừng hắn lại đi được trên những con đường mà kẻ khác phải bó tay...
Nghĩ ngợi một lúc tâm Thần Lý Dật đần dần ổn định, rồi hắn đùng tay phải khẽ ấn lên huyệt nhân trung, một sợi đấu khí màu đỏ được hắn kéo ra rồi roi xuống cuộn Quyển trục...
Xẹt~~
Những âm thanh nhỏ vang lên. Quyển trục chậm rãi mở ra, năm chữ Nam Minh Lưu Hỏa Quyết đỏ đến đau cả mắt.
Nam Minh Lưu Hỏa Quyết. Công phép Bạch Hổ Sơ cấp Hỏa Hệ, đấu khí Hỏa Hệ tu luyện từ Công phép này quá cuồng bạo người bình thường khi chưa tu luyện được đã bị lửa đoạt mất tâm chí phát nổ mà chết... Nếu tu luyện thì phải vô cùng cẩn thận, người thuộc tính nào cũng có thể tu luyện, chỉ có người Hỏa thuộc tính là không được...
Bên trong cuộn Quyển trục viết tuy đơn giản nhưng chỉ vài câu đó thôi cũng khiến Lý Dật vừa mừng vừa lo. Mừng là bất cứ ai không phải Hỏa thuộc tính đều có thể tu luyện lo là vì câu nói lửa cuồng bạo đoạt tâm chí...
Có điều cách nói này cũng không phải sai, nếu không phải Nam Minh Lưu Hỏa Quyết có vấn đề gì đó thì cũng không bị vị Đấu Hoàng cường giả kia phong ấn.
Chỉ có điều, có lẽ không đến mức muốn thử tu luyện cái này cũng phải thành thái giám đâu nhỉ?
Hơn nữa, từ điểm người Hỏa thuộc tính không được tu luyện có thể thấy chắc đấu khí tu luyện thành từ Công phép này sẽ bộc phát đến cực điểm, nếu không Công phép bình thường thể chất có thuộc tính tương đồng tu luyện là tốt nhất.
Do dự một lúc Lý Dật quyết định tu luyện thửxem cái gọi là Nam Minh Lưu Hỏa Quyết này rốt cuộc cuồng bạo đến mức nào. Dù sao thì hắn còn tu luyện Thiên Ma Cửu Biến, cũng không sợ vì tu luyện Nam Minh Lưu Hỏa Quyết mà sai sót gì đó.
Nhưng muốn tu luyện một loại Công pháp thuộc tính khác thì bày giờ cũng không phải thời điểm tốt nhất. Lý Dật chầm chậm nhắm mắt lại, tạm thời không để ý đến cuộn Quyển trục trước mặt, bắt đầu vận hành Thiên Ma Cửu Biến.
Sau trận chiến với Phong Nhã hôm nay, đấu khí của Lý Dật vốn đã cạn kiệt, vì thế muốn hồi phục lại trạng thái tốt nhất không phải dễ. Cũng may sự tích lũy trong cơ thể hắn khá hùng hậu nên không cần mất nhiều thời gian như người bình thường để phục hồi đấu khí.
Tu luyện được khoảng nửa tiếng. Lỵ Dật cảm thấy đấu khí trong cơ thể bắt đầu dồi dào trở lại, hơn nữa dường như trận đại chiến hôm nay cũng khiến căn cơ của hắn ổn định hơn. Tuy còn cách sự đột phá lên Đấu Sư rất xa, nhưng Lý Dật cũng biết thực chiến rất tốt cho việc rèn luyện đấu khí.
Đến lúc này, Lý Dật coi như đã hiểu được vài phần nguyên nhân Xà Tôn Giả muốn hắn tham gia Tế Thần Huyết Điển. Dù sao thì nếu hắn ở bên ngoài lăn lộn mà cứ mượn sức mạnh của Xà Tôn Giả chắc chắn sẽ lơ là việc tu luyện. Mà cứ cho là đãng cấp tăng lên nhưng không có sự cảm ngộ và thể nghiệm thì cũng chẳng có tác dụng gì.
Thăng cấp qua chiến đấu mới là thực lực thật sự, mà như đám con cháu thế gia như hoa trong lồng kính, trái nghiệm ít đẳng cấp có cao cũng chỉ là đồ vô dụng!
Cách nghĩ đó Lý Dật rất hiểu, với thân phận tuyệt đinh sát thủ thế giới ngầm ở kiếp trước của hắn, đương nhiên là hắn biết chỉ có chiến đấu mới là con đường tốt nhất để tâng cường thực lực.
Xà Tôn Giả nghĩ cho hắn như vậy khiến hắn cũng thấy cảm động.
Nói ra thì từ sau khi biết hắn, Xà Tôn Giả đã bỏ ra quá nhiều thứ, quá nhiều rồi...
Trong đầu thì nghĩ như vậy, nhưng đấu khí trong người Lỵ Dật vẫn đang di chuyển. Sau khi tràn tới lượn quanh Thiên Khôn Địa Càn Châu một vòng rồi đấu khí đi vào xoáy đấu khí ở đan điền khí hải. Cuối cùng đấu khí màu đỏ chầm chậm chuyển động trên xoáy đấu khí khiến kinh mạch toàn thân Lý Dật thấy dễ chịu...
Cảm nhận được mình đã dần hồi phục lại trạng thái tốt nhất. Lý Dật khẽ thở ra. Hồi phục và bồi bổ cho đấu khí đều cần không ít thời gian, nhưng hình như mình đã rút ngắn được rất nhiều à...
Thiên Khôn Địa Càn Châu, quá nhiên không hổ là thứ dùng để tăng tốc tu luyện...
Cảm nhận trạng thái kỳ lạ của mình, tâm Thần Lý Dật ngày càng vững chắc. Cứ tu luyện như vậy hai tiếng sau. Lý Dật cảm thấy mình đã ở trạng thái tốt nhất, thậm chí mơ hồ có cảm giác chạm được vào bậc cửa của Thất Tinh. Nhưng cảm giác này đến nhanh mà đi cũng vội. Đương nhiên Lý Dật hiểu lúc này không phải thời cơ đột phá. trong lòng hắn cũng không nóng vội...
Phù-
Thở ra một hơi dài, Lý Dật nhìn bàn tay một sợi đấu khí đang chuyển động trên ấn kỹ huyền ảo, rồi dần dần đi vào người hắn...
Nguyên khí thiên địa ở xung quanh đang sôi sục bỗng lắng xuống.
Hình như đã đến lúc rồi!
Lý Dật mừng thầm, hắn biết với trạng thái của mình lúc này, nếu tu luyện tiếp thì rất nhiều cái lợi. Nhưng trạng thái lúc này phải dùng để tu luyện Nam Minh Lưu Hỏa Quyết!
Vậy là hắn không do dự, điểm nhẹ tay lên Nam Minh Lưu Hỏa Quyết rồi từ từ thu tay lại đặt lên huyệt nhân trung...
Uỳnh~~
Trên cuộn Quyển trục màu đỏ đang lơ lửng trong không trung, ánh sáng đỏ lóe lên bao trùm cả căn phòng. Từ cuộn Quyển trục hiện ra vô số những ký tự kỳ lạ rồi chìm vào trong mắt Lý Dật.
- Ư... ư...
Tiếng rên rỉ vang lên, Lý Dật đang ở trạng thái tu luyện bỗng giống như bị vô số kẻ tấn công, toàn thân run lẩy bẩy, chữ vào càng nhiều người hắn càng rung lên dữ dội.
Cuối cùng toàn thân Lý Dật cũng ngừng run rẩy, cuộn Quyển trục thì như mất đi linh tính, rung lên một lúc rồi biến mất trong không khí.
Lý Dật vẫn giữ nguyên trạng thái tu luyện nhưng không biết ấn kỹ trong tay hắn đã thay đổi bao nhiêu lần rồi...