Đả tự: Sided Lovettt
Sau khi làm xong việc này, Lý Dật và Thần Thần đều biết nơi này không nên lưu lại, chỉ tìm tòi thêm một lúc nữa, chắc chắn không có vật gì bỏ sót lại, hai người mới nhanh chóng rời đi. Coi như vận khí của bọn họ tốt, trên đường rời đi, không hề gặp phiền phức gì.
Lúc đến bên hồ nhỏ, phát hiện chiếc thuyền nhỏ lúc đến vẫn còn, nhưng bọn người Diệp Khinh Vũ đã không ở đó nữa, quả nhiên bọn họ đã dùng cách gì khác để rời khỏi đây, thậm chí trực tiếp quay về Đế quốc Thiên Phong. Dựa vào bối cảnh của ba người bọn họ mà nói, có được thủ đoạn này cũng không phải khoa trương.
Lúc đó hai người Lý Dật và Thần Thần đều chèo thuyền quay về Hoàng thành, rồi lại cần thận ra khỏi Hoàng thành, hai người nhìn nhau, mới thoải mái thở dài một hơi. Dù sao, vận khí tốt như vậy thì không phải lúc nào cũng có!
Rời khỏi Hoàng thành, Lý Dật không mang theo Thần Thần về Quận Chúa Phủ, mà mang nàng đến khu rừng ngoài Đại Đô. Với thực lực của hai người mà nói, làm được việc này không phải khó.
- Tiếp theo người định thế nào?
Quét mắt khắp khu rừng, sau khi chắc chắn không có người, Lý Dật mới nói.
Thần Thần lắc đầu nói:
- Chuyện ta muốn làm đã xong rồi, cơ bản cũng không thể xác định có thể vào Đấu Thần Điện hay không, vì vậy những ngày tiếp theo chỉ cần ẩn thân, đợi cho một trăm ngày kết thúc là được rồi.
- Vậy sao?
Lý Dật gật đầu, chau mày nói:
- Như vậy, tốt nhất người nên rời khỏi Đại Đô, càng xa càng tốt. Thế cục Đại Độ gần đây không tốt, Huyết Ma Tộc không biết lúc nào sẽ phát hiện ra Thánh Địa của mình bị chúng ta xâm nhập, vì vậy, người nên rời khỏi đây sớm một chút tốt hơn.
Thần Thần khẽ gật đầu, nói:
- Còn ngươi thì sao?
Lý Dật khẽ lắc đầu, nói:
- Ta còn chưa thể rời khỏi đây... Việc ta muốn làm ở Đại Đô, vẫn chưa xong!
- Vậy... Ta ở lại cùng ngươi! Không chừng có thể giúp ngươi!
Nghe vậy, Thần Thần chần chờ chốc lát, rồi thấp giọng nói.
Lý Dật hơi sửng sốt, nhưng lại cười khổ một tiếng, nói:
- Đại Tiểu thư của ta, ngươi cho rằng Đại Độ là nơi để vui chơi sao? Tu La Tam Ma, Huyết Ma Tộc, còn có Hoàng thất Tu La Quốc nữa cũng đều đang tập hợp tại nơi này... Gần đây thế cục rất cổ quái, coi như ta lưu lại đây, cũng không chắc có thể toàn thân trở ra... Ngươi ở lại có thể giúp gì chứ? Ta nghĩ, tốt nhất người nên rời khỏi đây, nếu không xảy ra chuyện gì, thân ta còn khó bảo toàn, đâu còn thời gian lo cho ngươi?
Thần Thần ngẩn người, dù sao nàng cũng là một nữ nhân thông minh, biết được ý tứ trong lời nói của Lý Dật, nàng chỉ lắc đầu, rồi thở dài, nói:
- Nếu vậy thì ta không ở lại quấy rầy ngươi nữa... Hy vọng... Khi ra khỏi đây, ta còn có thể gặp ngươi!
- Nhất định!
Lý Dật cười cười, thản nhiên nói.
- Ừ, ta tin vậy...
Thần Thần chần chờ chốc lát, lại nhìn Lý Dật, nói:
- Đúng rồi, ngươi lấy Thánh Thư của ngươi ra ta xem một chút đi...
Lý Dật tiện tay rút Thánh Thư ra, vứt vào tay Thần Thân:
- Ngươi cần cái này làm gì?
Lại thấy Thần Thần lấy Thánh Thư của nàng ra, tùy tiện sờ lên Thánh Thư của Lý Dật một chút, trên Thánh Thư Lý Dật đột nhiên hiện lên một con số, quả nhiên lại đúng con số một nghìn.
Làm xong động tác này, Thần Thần mới trả Thánh Thư lại cho Lý Dật, thở dài, nói:
- Ta chỉ giúp cho người được như vậy thôi. Con số này chính là yêu cầu thấp nhất của Đấu Thần Điện. Nếu ngươi có được con số này, khi ra ngoài, chắc chắn có thể vào Đấu Thần Điện... Ta... Đến lúc đó chúng ta sẽ gặp lại!
Dứt lời, Thần Thần cắn môi, thân hình đột nhiên nhào tới, ôm lấy cổ Lý Dật.
Lý Dật hơi sửng sốt, chỉ cảm thấy ôn hương nhuyễn ngọc ập vào lòng, còn chưa kịp cảm thụ những thứ khác, đã thấy sắc mặt Thần Thần đột nhiên ửng đỏ, sau đó nàng không nói lời nào, chỉ nhanh chóng lùi về sau...
Động tác đột nhiên này của nàng khiến Lý Dật sửng sốt, một lát sau, đã thấy thân ảnh Thần Thần biến mất, Lý Dật mới cười khổ lắc đầu... Dường như... Hắn lại không cẩn thận trêu chọc thêm một nữ nhân nữa rồi!
oo
Rốt cục cũng giải quyết được rắc rối nhỏ của Hương Hương Quận chúa. Nhưng Lý Dật không trực tiếp quay về Đại Đô. Dù sao hắn cũng biết, một khi bực thiên địa kỳ vật như Huyết Nhãn thành hình, thời gian tồn tại chắc chắn không lâu, hắn phải tận dụng lúc này để tu luyện Đấu kỹ, như vậy đối với cục diện sau này, tác dụng sẽ cực lớn...
Huống hồ, giữ lại trên người cũng không ổn. Nếu Hương Hương Quận chúa hoặc Kim Bằng Yêu Vương phát hiện, e là hắn không thể giữ nồi vật này nữa!
Vì vậy thì mấy ngày tiếp theo, Lý Dật hao tâm tổn lực tìm một chỗ hẻo lánh gần Đại Đô để tu luyện. Tìm kỹ một hồi, phát hiện khu vực xung quanh đã an toàn, Lý Dật bắt đầu tu luyện Đấu kỹ Ỷ Thiên Phá Không Kiếm.
Lúc này, Đấu kỹ cao cấp mà Lý Dật nắm trong tay cũng không nhiều. Thứ nhất, chính là Ỷ Thiên Phá Không Kiếm hôm đó Xà Tôn Giả đã giao cho hắn. Còn thứ hai, chính là Đấu kỹ cấp bậc Bạch Hổ hắn có được hôm bán đấu giá tại Bang Thổ Lang.
Hai Đấu kỹ này, một là Chu Tước Cao cấp, một là Bạch Hổ Hạ cấp. Ỷ Thiên Phá Không Kiếm đã rất rõ ràng là một Đấu kỹ công kích cực kỳ sắc bén, chính là thứ Lý Dật đang cần. Nhưng Đấu kỹ Bạch Hổ kia rốt cuộc là cái gì, khi chưa mở phong ấn ra, Lý Dật thật sự cũng không biết.
Đương nhiên, nếu ở trạng thái lý tưởng nhất, nếu Lý Dật tu luyện hai Đấu kỹ này, rồi tấn cấp cấp bậc Đấu Sư, thì tự nhiên sẽ rất tốt. Nhưng mà, tình hình này trước mắt, cũng chỉ là nghĩ vậy thôi.
Đầu tiên, Lý Dật không đủ thực lực để mở phong ấn của quyển Đấu kỹ Bạch Hồ, thứ hai, nếu mở ra rồi, Lý Dật cũng không có thời gian tiến hành tu luyện song song.
Phải biết rằng lúc trước tu luyện Huyết Nguyệt Cuồng Cương. Lý Dật có sự trợ giúp của Xà Tôn Giả cũng phải bỏ ra không ít tâm huyết mới luyện thành, lúc này không có Xa Tôn Giả giúp đỡ, muốn trong thời gian ngắn tu luyện chiêu thức đó, quả thật là không có khả năng.
Huống hồ, tu luyện Đấu kỹ Bạch Hổ sẽ phát ra thiên địa dị biến, tại nơi này, nếu bị mấy người Hương Hương Quận chúa phát hiện, thì rắc rối lớn rồi.
Còn Ỷ Thiên Phá Không Kiếm, tuy rằng chỉ là Chu Tước Cao cấp, nhưng với tình trạng hiện nay hắn đã có ba loại đấu khí mà nói, nếu luyện thành phòng chừng uy lực không tầm thường. Huống hồ, Xà Tôn Giả đã sắp xếp cho mình luyện Đấu kỹ này, chắc chắn hắn đã dự liệu, mình có thể luyện thành trên Tu La Đảo. Dù sao, tiền đề để tu luyện một chiêu thức mới, là phải có Huyết Sát Chi Địa! Mà tu luyện ở đây, chính là vô cùng lý tưởng rồi...
Đương nhiên, nếu cứ vậy mà tu luyện thì nhất định không được, nhưng nếu lợi dụng Huyết Nhãn, thì cơ hội tuyệt đối không nhỏ.
Nghĩ tới đây, Lý Dật đã mỉm cười tiện tay xoay nhẹ một cái, ngay sau đó, một Quyển trục đã nhanh chóng rơi xuống tay hắn, hắn chậm rãi mở ra.
- Ỷ Thiên Phá Không Kiếm, Đấu kỹ Chu Tước Cao cấp, cần dùng trên hai thuộc tính đấu khí phối hợp, tạo thành kiếm khí kinh thiên, phá không mà đi! Nếu chủng loại đấu khí dung hợp càng nhiều, uy lực Đấu kỹ càng bộc phát mạnh hơn. Tục truyền rằng nếu có thể đem chín loại thuộc tính đấu khí dung hợp, uy lực của Đầu kỳ này có thể so với Bạch Hồ Cao cấp!
Dòng chữ quen thuộc hiện lên trước mắt Lý Dật, sau đó hắn hít một hơi, đã nhanh chóng dung nhập tinh thần vào thế giới tâm pháp của Đấu kỹ.
Tu luyện bất kỳ một Đấu kỹ dù như thế nào đi nữa cũng đều không dễ dàng, đặc biệt là những Đấu kỹ bắt đầu từ cấp bậc Chu Tước trở lên, cùng với sự gia tăng của cấp bậc Đấu kỹ, độ khó khi tu luyện cũng tăng lên nhiều lần. Tuy trên thế giới này cũng tồn tại những nhân vật chỉ cần nhìn một lần là đã có thể học xong một Đấu kỹ, nhưng những người như vậy thì thật sự rất ít... quá ít...
Nơi này là một cái đầm có nhiều khí vụ bốc lên, tuy thuộc phụ cận Đại Đô, nhưng do có chướng khí tồn tại, nên ngay cả người của Huyết Ma Tộc cũng đều không muốn đến đây, càng không nói những người bình thường khác.
Trong phạm vi bao phủ của khu rừng bao giờ bầu trời cũng đen kịt, khiến người ta dường như thở không nổi. Nhưng dưới bầu trời đen như vậy, cùng với ao đầm rậm rạp, càng khiến người ta khó có thể hít thở được lượng khí.
Có người nói nếu là cường giả rơi xuống những ao đầm như thế này, thì vẫn còn có cách cứu, nhưng nếu người bình thường đi vào, cơ bản đã là bi kịch...
Lúc này, chướng khí vẫn bao trùm trên ao đầm. Trên một khối nham thạch, một thiếu niên mặc hắc bào nhắm mắt ngồi ngay ngắn. Trước mặt hắn, có một tinh thể giống như đá mã não huyễn phù, huyết sát chi khí trên đó không ngừng tuôn ra, sau đó đi vào cơ thể hắn theo hơi thở.
Lúc này, sắc mặt của thiếu niên đó bình tĩnh đến cực hạn. Nhưng sự bình tĩnh này, lại khiến người khác có cảm giác cổ quái, dường như hắn giống một thanh kiếm vừa rút ra khỏi vỏ, sắc bén không gì sánh được!
- Dẫn khí nhập thế!
Âm thanh nhỏ từ miệng hắn phát ra.
- Ngưng khí phá không
Cùng với tiếng nói đó, lấy Lý Dật làm trung tâm, từng cuộn sóng vô hình khuếch tán ra bốn phía. Mà sự khuếch tán này nhanh đến nỗi chướng khí xung quanh đều bị đẩy ra, ngay cả bên trên ao đầm, đều tạo nên một tầng rung động vô hình.
Cùng với khí thế ngưng tụ, Lý Dật cuối cùng cũng chậm rãi mở mắt, trong ánh mắt hắn hiện lên tia tinh quang, sau đó tay phải hắn tạo thành hình thanh kiếm, từ trên ngực, chậm rãi đầy ra.
- Ỷ Thiên Phá Không Kiếm!!!
Cùng với tiếng quát khẽ, tay phải Lý Dật đã nhanh chóng đẩy mạnh về phía trước. Cùng với thế kiếm chém ra, nhất thời một đạo kiếm khí màu tím tuôn ra từ tay hắn, hình thành một kiểm khí dài mấy thước, rơi mạnh xuống đầm nước.
Xuy~~
Nhưng mà kiếm khí sắc bén đó, sau khi chém ra một lát chợt phát ra một âm thanh cô quái, sau đó tiêu tán trong không khí giống như Lý Dật chưa từng xuất ra chiêu này vậy...
Thấy vậy, sắc mặt Lý Dật hơi nhợt đi, sau khi thở dài mới cười khổ nói:
- Ỷ Thiên Phá Không Kiểm chết tiệt này cũng khó tu luyện quá! Ta tu luyện lâu như vậy rồi vẫn là tình trạng nửa chết nửa sống như vậy. Với thế công kích như vậy, dọa người còn được, dùng để công kích, chẳng phải khiến người ta cười chết sao?
- Trong một ngày một đêm có thể tu luyện như vậy cũng không tồi rồi, Đấu kỹ đó lão phu cũng đã xem qua, tuy chỉ là Đấu kỹ Chu Tước Cao cấp, nhưng uy lực lại cực lớn. Mặc dù không thể khiến thiên địa dị biến, nhưng mà nếu người tìm cách có được vài loại đấu khí dung hợp vào, uy lực cũng bất phàm rồi...
Thân hình như huyễn trong không trung Hồng Thiên Thánh Giả nói.
Một ngày trước, sau khi tỉnh lại, Hồng Thiên Thánh Giả phát hiện Lý Dật đang tu luyện Đấu kỹ, đã tự động ở bên cạnh giúp đỡ.
Lý Dật tuy không biết hắn có rắp tâm gì không, nhưng cũng biết, đối phương cũng chướng mắt với cách tu luyện Đấu kỹ của hắn, vì vậy đành để hắn chỉ dẫn. Dù sao với đẳng cấp của đối phương chỉ dẫn cho hắn cũng chỉ là chuyện nhỏ. Mà tâm tình của Hồng Thiên Thánh Giả cũng không tồi, chỉ bảo cũng tận tâm tận lực...
- Luyện nhiều loại đấu khí?
Nghe vậy, Lý Dật chau mày:
- Người bình thường có hai loại đấu khí đã cực giỏi rồi, sao còn có thể dung hòa đấu khí khác vào? Lẽ nào lúc xuất chiều, còn gọi những người khác đến giúp sức hay sao?
Thấy bộ dạng này của Lý Dật, Hồng Thiên Thánh Giả dường như sửng sốt, mới nói:
- Ngươi tu luyện Thiên Ma Cửu Biến, mà ngay cả đặc tính của Thiên Ma Cửu Biến cũng không biết sao?
- Đặc tính?
Lý Dật chau mày, việc như vậy, trước đây hắn cũng đã từng nghe Hương Hương Quận chúa nói qua, nhưng điều này tựa như Hồng Thiên Thánh Giả cũng biết.
Thiên Ma Cửu Biến này, rốt cục có đặc tính gì mà hắn không biết?