Đả tự: Sided Lovettt
Trong mắt Quận chúa không còn chút nhu tình nào, nàng nhìn Kim Bằng Yêu Vương, lạnh lùng nói:
- Kim Bằng ngươi là heo, lẽ nào người khác cũng giống ngươi sao? Phong Nhã này không phải là khôi lỗi của người đang làm trò đó sao?
Kim Bằng Yêu Vương vẻ cổ quái, nhưng vẫn ôn nhu nói:
- Hương Hương, nàng đang đùa gì vậy? Vợ chồng chúng ta đã cùng đồng tâm nhất trí chịu uất ức ở Tu La Đảo này lâu như vậy thì chẳng phải chỉ vì vật này thôi sao? Chỉ cần có nó trong tay, chúng ta còn có thể bị giam giữ tại một nơi nhỏ bé vậy sao? Đến lúc đó tung hoành thiên địa! Sợ gì những lão già bất tử của Đấu Thần Điện? Lẽ nào, lâu như vậy rồi nàng vẫn không tin ta, nghi ngờ ta hại nàng?
Sát cơ trong mắt Quận chúa dâng lên đến cực hạn, như những hàn băng vĩnh cửu muốn đời không tan, chỉ một ánh mắt, khiến máu mọi người đều đồng lại. Mà lời của Kim Bằng Yêu Vương, khiến sát khí trong mắt nàng lại càng nhiều thêm.
Nhìn thấy biểu tình cổ quái của Hương Hương Quận chúa, Kim Bằng Yêu Vương nói nhanh:
- Hương Hương, nàng phải tin tuy ta tham hoa háo sắc, nhưng ta đối với nàng, lẽ nào nàng không hiểu? Vừa rồi không phải nàng nói, có vết tích của người khác đến đây sao? Nàng không nghĩ đến khả năng người khác? Tại sao không tin ta?
Điệu bộ hạ mình của Kim Bằng Yêu Vương, khiến Quận chúa động tâm. Nàng và Kim Bằng cũng không phải qua biết một hai năm, nàng tự nhiên biết, những lời đối phương vừa nói chỉ có vài phần là thật mà thôi. Chỉ là, trên thế giới này lẽ nào có nhiều chuyện trùng hợp như vậy?
Đại sự lần này, hai người họ đã lập kế hoạch mấy trăm năm, cũng chuẩn bị mấy trăm năm, ngoài hai người, còn ai biết rõ kế hoạch này? Ở Tu La Đảo, còn ai có thể có cam đảm này, dám làm những chuyện này sau lưng hai người?
Nhưng mà, mặc dù nghi ngờ thì vẫn là nghi ngờ, nhưng giữa hai người vẫn còn cảm tình, sát ý trong mắt Hương Hương Quận chúa nhạt dần, lại nhìn về phía cánh cửa đá huyết sắc, ánh mắt cổ quái, sau đó chậm rãi nói:
- Cứ cho là ta tin người, nhưng việc này, phải làm thế nào?
Kim Bằng Yêu Vương khẽ nhíu mày, suy nghĩ rất lâu, mới nói:
- Hay là, chúng ta mở Huyết Phủ ra trước, lấy vật ở trong đó ra rồi tính. Chỉ cần chúng ta cần thận đề phòng thì không sao.
Hương Hương Quận chúa suy nghĩ chốc lát, mới nói:
- Không được, ngươi ra bên ngoài xem thử, không được để ai vào đây. Việc tiếp theo, ta cũng có thể giải quyết.
Vẻ mặt Kim Bằng Yêu Vương trầm ngâm, sau đó hắn nói:
- Cũng là con tiện nữ! Chết đi!
Khi lời vừa phát ra, vô số đấu khí hắc sắc đã dâng lên, vây quanh Kim Bằng Yêu Vương, sau đó phát tán ra khắp nơi.
Thân hình Hương Hương Quận chúa chấn động bay lên không trung hai tay vỗ nhẹ, một tiếng nổ lớn vang lên, đinh động phía trên biến thành tro bụi.
Cùng lúc đó, Kim Bằng Yêu Vương cười nhạt, đấu khí đen đặc xung quanh biến thành một con quạ đen, cùng với sự điều khiển của Kim Bằng Yêu Vương, mạnh mẽ bổ về phía Hương Hương Quận chúa.
Sát ý trong mắt Hương Hương Quận chúa không thể che giấu được nữa. Tuy một ngày vợ chồng tình nghĩa trăm năm, nhưng lúc này, nàng đã không thể khống chế sát ý trong lòng nữa rồi.
Đơn giản vì, con quạ đen lớn này, là một trong những ác sát chiêu cao nhất của Kim Bằng Yêu Vương. Lúc hắn đã dùng ra, cũng nói rõ “ân ân ái ái trăm năm của hai người, lúc này đã không còn nữa.
Trên con quạ đen đó, dường như có vô số hỏa diễm hắc sắc thiêu đốt. Lúc này, hắc sắc
đấu khi đã lợi hại đến cực điểm, nếu người nào bị bắn trúng, e là chỉ trong nháy mắt đã hóa thành máu loãng
Cho dù là Hương Hương Quận chúa, đối mặt với chiêu này cũng vô cùng thận trọng. Chỉ là, vẻ lạnh lùng trên mặt đã không còn nữa, khi thân hình nàng đang bay nhanh lên trên, hai tay nàng nhanh chóng đưa ra chi quyết, sau đó, bông tuyết cực lớn đọng lại trên người nàng tạo thành một cây sen cực lớn, lập tức chụp mạnh về phía dưới.
Lúc nó chụp xuống bốn phía đều nhất thời hiện lên những bông tuyết nhỏ, dường như không khí xung quanh bị đóng băng.
Hai khí tức một đen một trắng vây lấy nhau, sau đó ầm ầm tiếp giáp. Lúc này, cả hai người đều không kịp phản ứng lại.
Ẩm
Một tiếng nổ lớn, đấu khí tản mát khắp nơi, những thạch nhũ xung quanh đều biến thành bột, đỉnh động như bị mở ra lần nữa, thiên không tràn ngập khí tức màu huyết sắc.
- Ha ha!
Một tiếng cười nhạt vang lên, chiêu thức của hai người không phải kết thúc như vậy. Hai tay Kim Bằng Yêu Vương phất mạnh, hắc sắc đấu khí bị tản mát nhanh chóng tụ lại, hình thành một sợi tơ mảnh, quân về phía Hương Hương Quận chúa.
Hương Hương Quận chúa vỗ nhẹ hai tay, từng tầng bằng từ không trung tràn xuống khi chạm phải hắc sắc, mặt nàng nhợt đi, một dòng máu trào ra khóe miệng.
Còn Kim Bằng Yêu Vương ở phía dưới mặt đỏ lên, sau đó tay phải hắn ngăn lại, sợi tơ hắc sắc biến mất trong không trung cùng với khối bằng
Lúc này đối đầu, hai bên đều chịu thương tổn không ít, Hương Hương Quận chúa mặt tái nhợt, có lẽ do nội thương còn Kim Bằng Yêu Vương bị đấu khí của Hương Hương Quận chúa đánh trúng cũng không nhẹ nhàng gì.
Ám sát vô hiệu, nếu hai người thật sự động thủ, ba ngày ba đêm cũng bất phân thắng bại. Hai người dường như cũng biết như vậy, nên lúc này không động thủ nữa, lạnh lùng nhìn nhau.
Lý Dật phía dưới thấy việc này, trong phút chốc không biết suy nghĩ gì. Hắn thật không ngờ, vào thời khắc quan trọng này, Hương Hương Quận chúa và Kim Băng Yêu Vương lại giở mặt với nhau?
Chỉ tiếc là, cánh cửa đá huyết sắc đó chỉ mới xuất hiện một nửa, nếu không lúc này hắn đã có thể chui vào dễ dàng rồi. Chỉ tiếc là, sự tình không hoàn mỹ đến vậy, Lý Dật cũng không vội, nheo mắt nhìn không trung. Chiến sự này sẽ tới đâu, không biết ai sẽ là người sống sót?
Đối với những cường giả cấp bậc như Kim Bằng Yêu Vương và Hương Hương Quận chúa mà nói, cự ly cách mấy trăm dặm, không hề gây cho họ trở ngại gì. Không nói những thứ khác, đem đấu khí thất luyện ở cự ly này đánh trúng cũng là chuyện dễ dàng
Trong không khí cổ quái như vậy, cuối cùng Kim Bằng cười nhạt một tiếng, thân hình bay lên không trung lúc đấu khí sau lưng bốc mạnh, hắn đã lắng không đánh ra một chưởng.
Vô số quạ đen bay ra từ lòng bàn tay hắn, phát ra một tiếng kêu to, sau đó vô số quạ đen bị chấn vỡ, biến thành hắc khí, bao trùm lấy Hương Hương Quận chúa. Lúc này, khắp nơi xung quanh đều bị hắc sắc bao trùm.
Hương Hương Quận chúa chỉ cười nhạt, tay phải về một chi quyết trên không, sau đó tiện tay phất ra!
Chỉ thấy một trận hoa tuyết từ không trung bay xuống. Lúc hoa tuyết đang hỗn độn, liền nhập vào bóng đen, sau đó xé rách bên trong vỡ ra, cùng lúc một lưỡi dao sắc nhọn xuất hiện.
- Kim Bằng, nếu người chỉ có một chút bản lĩnh như vậy thì chết đi!
Hương Hương Quận chúa lạnh lùng nói, không có chút cảm tình nào.
Còn Kim Bằng Yêu Vương chỉ cười nhạt, sau đó hắn há miệng, một luồng hắc sắc đấu khí từ miệng hắn thoát ra, hình thành một con rắn, trong phút chốc đột phá hoa tuyết xung quanh, rồi bồ về phía Hương Hương Quận chúa, sau đó cắn tới.
Binh
Hương Hương Quận chúa thong dong bấm tay bắn ra, điểm vào đầu mãng xà. Con mãng xà đó gầm rú thê lương, rồi sau đó, thân hình nó nổ mạnh, biến thành một sợi tơ màu đen, bồ về phía Hương Hương Quận chúa một lần nữa.
Nhưng lúc bổ rới, Hương Hương Quận chúa đã sớm tránh ra, hơn nữa tay phong ấn, một luồng bằng thuẫn hiện lên giữa hai người, thân hình Hương Hương Quận chúa nhất động đã đến sau lưng mãng xà, lại bấm tay bắn ra.
Xuy~~
Mãng xà bị động lại trên không cùng với tiếng chấn động nó bị biến thành bột phấn, rơi xuống.
Phía dưới, thân hình Kim Bằng Yêu Vương rung lên, nhổ ra một ngụm máu đen, sắc mặt trở nên đen kịt.
Sắc mặt Quận chúa càng nhợt nhạt hơn. Hai người này đã quen biết nhau mấy trăm năm, đối với thủ đoạn của đối phương, hầu như đều đã rõ ràng. Vì vậy hai người đều hiểu, nếu khiến đối phương bị thương tự mình cũng sẽ phải trả giá. Hai người, không biết ai là người trả giá lớn hơn!
Nhưng lúc này, cái bóng hắc sắc dường như bao trùm lấy tất cả, đột phá khỏi vòng hoa tuyết bên ngoài của Hương Hương Quận chúa. Sau đó, một luồng bóng đen như nước triều đổ ập về phía Hương Hương Quận chúa.
Kim Bằng Yêu Vương phía dưới thấy vậy, tốc độ cơ thể càng nhanh hơn, bay lên phía trên.
Những biến hóa này khiến nụ cười Hương Hương Quận chúa càng lạnh lùng thêm, nàng không để ý đến bóng đèn trước mắt, nhưng hai tay nhanh chóng kết ấn ký. Cùng với động tác ấy, dường như nguyên khí khắp trời đất đều dao động như trong phút chốc biến thành mùa đông một quả cầu tuyết trắng hiện ra trước mắt nàng.
Phía trên, điện quang lóe ra.
Thế nhưng mà, điện quang vốn dĩ cực nhanh, lúc này dường như rõ ràng cực hạn, không có chút kéo dài nào, nhưng lại mang một chút thong dong. Sự thong dong này càng dễ dàng thu hút nguyên khí xung quanh, khiến quả cầu tuyết càng lớn thêm.
Giữa không trung vang lên tiếng ong, như có hàng ngàn con ong mật đang reo hò, kích động đến nỗi bốn phía đều nứt ra. Lúc này, xung quanh dường như biến thành một màu sắc hư huyễn.
Còn không khí vốn dĩ cực lạnh, không hiểu lúc nào, lại biến thành cực nóng xung quanh nhưbị hầm nóng ngay cả bóng đen đang bố tới, đều bị biến thành bụi tro.
- Quả nhiên người đã luyện được chiêu này!
Vẻ mặt Kim Bằng Yêu Vương dị thường chỉ là hắn vẫn giữ nét cuồng ngạo, nói nhạt:
- Đừng nghĩ chỉ có tiện nữ người tiến bộ, người cho rằng Bồn Hoàng mấy năm nay, đã chết bên cạnh đám nữ nhân rồi sao?
Nói xong thân hình Kim Bằng Yêu Vương dừng lại ở không trung đấu khí sau lưng lớn ra, giống như bàn tay yêu ma, nhanh chóng vũ động. Mỗi lần vũ động liền có một tia hắc sắc quấn lấy hai cánh, khiến Cặp cánh Đấu khí yêu dị càng yêu dị thêm.
Còn Kim Bằng Yêu Vương chậm rãi bước một bước trên không trung, dường như dưới chân có gì nâng đỡ thân thể hắn, chậm rãi bước về phía Hương Hương Quận chúa.
Boongmột tiếng, quả cầu tuyết không ngừng dao động lúc này đã hình thành. Nó rời khỏi tay Hương Hương Quận chúa, bay đến không trung huyền phù tại đỉnh đầu Hương Hương Quận chúa. Trên quả cầu tuyết quang điện lóe ra, khiến xung quanh chỉ còn một màu trắng xóa.
Kim Bằng Yêu Vương cười lặng lẽ, bước chân càng chậm hơn, nhưng Cặp cánh Đấu khí sau lưng không ngừng vũ động nhanh gấp nhiều lần, hắc khí không ngừng ngưng tụ vây lấy Cặp cánh Đấu khí sau lưng, phát ra khí thế kinh thiên.
Hương Hương Quận chúa huyền phủ trên không thấy vậy, dung nhan xinh đẹp chỉ lóe lên một tia lạnh lùng.