Đấu Thần

chương 376: hoa gian cuồng cốt liệt

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đả tự: Sided Lovettt

Bảy đạo đấu khí hội tụ lại cùng nhau, lúc rơi xuống cùng phát ra một tiếng nổ lớn!

- Hỗn đản! Lý Dật, người đừng quá tự phụ! Đắc tội với Bắc Đẩu Tông không có kết cục tốt đẹp gì đâu!

Quát lạnh một tiếng, thân hình Hồng Vũ biến hóa cực nhanh, chỉ trong chớp mắt đã bay đến trước mắt Bắc Đầu Thất Kiếm, lúc hai tay phất lên, tấm chắn thanh mộc lại xuất hiện chống đỡ lại cú đánh chết người của Mị Ảnh Khôi Lỗi!

Chỉ là, Mị Ảnh Khôi Lỗi nhận được lệnh của Lý Dật, đương nhiên không thể vì thất thủ nhất thời mà dừng tay, ngược lại lúc hai tay phất lên, đấu khí chi nhận không ngừng lao về phía dưới, làm cho trên tâm chăn thanh mộc không ngừng xuất hiện từng vết nứt lớn!

Thấy vậy, Lý Dật chỉ cười nhạt một tiếng, hắn không ngờ, tên Hồng Vũ này lại quan tâm đến Bắc Đầu Thất Kiếm đến vậy...

- Cơ hội đây! Chỉ cần lúc này giết được Hồng Vũ, vậy Bắc Đầu Tông, sau này muốn gây sự với ta cũng không thể không suy nghĩ một chút! Dù sao cựu thì cũng đã có rồi, giết thêm một tên nữa... Bắc Đầu Thất Kiếm này, cũng không nên giữ lại nữa!

Nghĩ tới đây, tay trái Lý Dật đã chậm rãi ngưng kết mấy ấn ký quỷ dị, còn tay phải cũng chầm chậm giơ lên trước...

- Tên Lý Dật này đang làm gì? Lúc quan trọng này lại không giúp sức, lại cứ đứng ngần ra ở đó?

- Có phải hắn đã bị thương rồi không? Đây là cơ hội tốt mà?

- Hay là muốn nề mặt Bắc Đầu Tông?

Những tiếng thảo luận lại vang lên, dù sao tốc độ biến hóa của thế cục cũng cực nhanh, nhanh đến nỗi khiến cho người khác có vài phần không theo dõi kịp...

Không quan tâm đến những tiếng thảo luận ấy, Lý Dật đã chậm rãi biến hóa ấn ký trong tay, mà cùng với động tác của hắn, thiên địa nguyên khí từ xung quanh dường như cũng mơ hồ cuồn cuộn.

Điều này khiến nhiều người không hiểu được gì, lại càng khiến sắc mặt Long Ngạo Thiên biến đổi, lát sau hắn mới quát khẽ một câu:

- Sư huynh, cẩn thận Lý Dật!

- Cái gì? Tên gia hỏa này?

Lúc này, dưới sự nhắc nhở của Long Ngạo Thiên, Hồng Vũ cũng cảm giác được động tác của Lý Dật, Hồng Vũ vội vàng nhìn lại, tự nhiên thấy được động tác của Lý Dật.

Động tác trên tayLý Dật, Hồng Vũ vài phần thấy quen thuộc, chỉ là sau khi suy nghĩ một lúc, sắc mặt hắn biến đổi mạnh! Đơn giản vì hôm đó, lúc Lý Dật đối mặt với Tổng Bằng chiêu hắn dùng cũng chính là chiêu này!

- Lý Dật! Ngươi dám!

Một tiếng hét lớn vang lên!

- Nếu ngươi đã dám cản đường ta, ta sao lại không dám!

Cười lớn một tiếng, ấn ký trên tay trái Lý Dật cuối cùng cũng dừng lại, còn tay phải vốn dĩ đang nắm chặt, cũng hung hăng lao đến!

- Lưu Hỏa Liệt!

Bum

Trong lúc đó, toàn bộ thiên không đều bị thiêu đốt, mà trong hỏa diễm, đường như có vô số hỏa diễm hội tụ lại hình thành một luồng triều dâng mạnh mẽ lao về phía Hồng Vũ!

Mà chỉ trong chớp mắt, đạo hòa lưu này đã bao quanh lấy Hồng Vũ, lập tức... ầm ầm nỗ tung!

Bum

Giữa không trung những hỏa lưu hội tụ quấn lấy nhau như mặt trời bị nổ tung mạnh mẽ nổ tung Quang mang trong nháy mắt khiến người khác nhức mắt, mà quang mang cuồn cuộn càng khiến mọi người có cảm giác như đang ở trong lò lửa.

Cây cỏ xung quanh Liệt Nhật Cốc trong nháy mắt biến thành tro bụi, dòng sông bao quanh đó trong nháy mắt cũng cạn khô. Trên mặt đất, vô số vết nứt không ngừng kéo dài, còn những người không kịp tránh đi lúc này cũng đành nhanh chóng triệu hồi đấu khí chặn lại luồng dư ba đấu khí!

Cũng may chiêu này của Lý Dật bạo phát trong không trung, vì vậy mức độ lan tràn không rộng nếu nó bạo phát trên mặt đất, e rằng núi non bên cạnh đều bị đổ nát!

- A!!!

Tại trung tâm bạo phát, toàn thân Hồng Vũ là một khối lửa, giống như một nham thạch phun trào, hắn phát ra một tiếng hét thê lương. Còn gai xương và những Áo giáp Đấu khí bằng xương trên cơ thể dưới nhiệt độ cao đều bị biến thành nước, trong nháy mắt bốc hơi lên, còn thân hình Hồng Vũ như chim mất cánh, hung hăng rơi xuống mặt đất.

Lúc thân hình Hồng Vũ rơi xuống khiến ai nhìn thấy cũng đều kinh ngạc!

Hiên nhiên, gã thanh niên thiên tài này của Bắc Đầu Tông hôm nay không chừng phải bỏ mạng ở đây!

Nhưng mà!

Lúc còn cách mặt đất khoảng mười thước, tiếng kêu rên của Hồng Vũ không còn nữa, còn Song Cực Đấu khí sau lưng không còn hình dạng của hắn lúc này lại bùng lên khiến thần hình hắn chợt dừng lại, lập tức, một tiếng gầm rú lớn vang lên!

- Lý Dật! Ngươi chắc chắn phải hối hận! Hoa Gian Cuồng Cốt Liệt!

Trong nháy mắt, cùng với tiếng gầm rú của hắn, quang mang như khói trắng mạnh mẽ tản ra từ cơ thể hắn. Lập tức, hư không khởi động vô số những gai xương lan tràn ra không trung, dường như vôn dĩ đã tồn tại ở đó!

Những gai xương cực lớn này giống như một rừng rậm, trong nháy mắt bao trùm toàn bộ hư không lập tức đẩy hết những hỏa lưu đang bao vây trên người hắn!

Bum

Một Đấu Hoàng cường giả toàn lực phản kích, uy lực quả thật không nhỏ!

Cùng với một chiêu của Hồng Vũ, những gai xương rậm rạp chặn lại toàn bộ dòng hòa lưu kia lại. Đến lúc hỏa lưu tản hết, những gai xương đó cũng chỉ còn lại thưa thớt!

Nhưng không biết bao lâu sau, mọi thứ xung quanh mới dần hồi phục trạng thái yên tĩnh, còn Lý Dật và Hồng Vũ đang huyền phù trong không trung lại thu hút tầm nhìn của nhiều người.

Chi là khi hai người vừa xuất hiện đã khiến xung quanh xuất hiện một luồng hấp khí khó tin.

Trên bầu trời, Lý Dật chắp tay đứng, còn Mị Ảnh Khôi Lỗi đứng bên cạnh hắn, nhìn từ bên dưới, hai người đều phiêu phiêu dục tiên, giống như trận chiến vừa rồi không liên quan đến hai người họ.

Còn Hồng Vũ, Áo giáp Đấu khí bằng xương trên người hắn đã tản mất một nửa, da thịt trên người như đã được nướng qua, đỏ sẫm, ngực hắn không ngừng phập phồng. Song dực Đấu khí chỉ còn lại một cái, khắp cơ thể là những giọt máu bị đốt đen đang rơi lả tả...

Toàn thân hắn rung lên, những da thịt đã bị đốt cháy theo mỗi lần rung của hắn đều có những dòng máu tuôn ra!

Loại thương thế này cùng với nét mặt tức giận của Hồng Vũ, nhìn qua thật nghiêm trọng.

Vốn dĩ theo sự dự định của Lý Dật, Đấu kỹ cấp bậc Bạch Hổ mà hắn vừa dùng ra, đối phương dù là Đấu Hoàng cường giả chắc cũng phải biến thành tro bụi! Dù sao Đấu kỹ Bạch Hồ, cũng có thể khiến thiên địa dị biến!

Nhưng mà, không ngờ trong lúc quan trọng, Hồng Vũ lại có thể sử dụng loại Đấu kỹ quỷ dị này.

Tuy rằng cấp bậc cụ thể của Đấu kỹ này hắn không cảm nhận được, nhưng hắn cũng biết, cấp bậc Đấu kỹ này tuyệt đối không nhỏ, nếu không Hồng Vũ lúc này không thể đứng trước mặt hắn được nữa.

Thế nhưng điều khiến Lý Dật thở dài là, Hồng Vũ cũng là một tên ngoan cường, hắn liều mạng dùng ra chiêu này, lại chỉ nhằm để cứu trợ cho Bắc Đầu Thất Kiếm?

Hiện tại dựa vào thực lực của hắn cũng có thể chống đỡ được, Lý Dật có thể làm thế nào...

Cảm nhận được Lý Dật đang cổ quái nhìn mình, hai tay Hồng Vũ run lên, ngực cũng

không ngừng phập phồng cũng không biết phí bao nhiêu sức lực, hắn mới ngẩng được đầu lên. Khuôn mặt vốn dĩ rất tuấn tủ lúc này trở nên cực kỳ xấu xí, còn ánh mắt đỏ như máu, thần sắc oán độc dường như không hề che giấu. Nhìn thấy bộ dạng này của hắn, nếu ánh mắt có thể giết người, Lý Dật không biết đã bầm thây vạn đoạn bao nhiêu lần rồi!

- Giỏi! Giỏi lắm! Lý Dật, quả nhiên ta đã xem thường ngươi!

Trong tiếng cười oán độc, cảm giác đau đớn toàn thân khiến cơ thể vốn dĩ có vài phần phù phiếm của Hồng Vũ lại rung lên. Những loại thương thế này không phải là điều khiển hắn oán độc, điều khiển hắn oán độc nhất là, tên Lý Dật từ trước đến nay vẫn được xưng là phế vật đột nhiên không biết nhờ vào thủ đoạn gì lại khiến hắn bị áp chế đến mức độ này!

Phải biết rằng Hồng Vũ trước đây tuy bị Diệp Thanh Mã áp chế, nhưng thiên phú của bản thân hắn cũng cực cao...

Đối với hắn mà nói, thua trong tay một người tuổi còn nhỏ hơn hẳn như Lý Dật, sao hắn lại không tức giận được?

Huống hồ, hắn đã dùng ra chiêu bài mạnh nhất! Hắn lúc này lại còn rơi vào tình huống như vậy! Nhưng đốiphương lại vẫn bộ dạng hiên ngang dường như không coi hắn ra gì?

Việc này khiến thần trí trong đầu Lý Dật như bị đốt cháy! So với thương thế trên cơ thể, bực đã kích tinh thần này mới khiến hắn bi phẫn!

- Ngươi không xem thường ta!

Lý Dật vỗ tay, tuy vừa rồi hắn không dùng thực lực thật sự của mình, lần đối kích vừa rồi, cảm giác của hắn cũng không dễ chịu, ít nhất cũng không giống như biểu hiện không có gì như hắn thể hiện...

- Chỉ là, nếu người chỉ có chút bản lĩnh đó, ngươi nên ngoãn ngoãn chịu chết đi!

- Hừ, ha ha ha...

Sắc mặt Hồng Vũ dữ tợn, lát sau hắn mới thở dài một hơi, nói:

- Lý Dật, ngươi nói không sai, nếu ta chỉ có chút bản lĩnh này, đương nhiên chỉ có thể ngoan ngoãn chịu chết. Nhưng mà, như vậy vô cùng nhục nhã. Hồng Vũ ta! Danh tiếng của Bắc Đầu Tông phải làm sao? Hôm nay, người đừng mơ tưởng an toàn rời khỏi đây, nếu ta có xuống địa ngục, cũng phải kéo người theo!

Nói xong, khí tức trên người Hồng Vũ chậm rãi lan tràn ra, mà lần này... Khí tức này tuy không cường hãn, nhưng dường như lại mang theo khí thế không hề quy hồi!

Tình hình này, Lý Dật tuy biết người này không thể làm ra chuyện gì khác nữa, nhưng hắn vẫn mơ hồ cảm nhận có vài phần bất ổn...

- Trước tiên giải quyết hắn! Hôm nay người của Bắc Đẩu Tông phải giữ lại đã!

Trong tiếng cười lạnh, hai tay Lý Dật hơi chuyển, bắt đầu kết ấn ký.

- Ha ha ha, tình huống này người còn không chạy! Quả nhiên không hỗ có vài phần can đảm!

Thấy Lý Dật đã chuẩn bị sử dụng Đấu kỹ, Hồng Vũ đột nhiên cười lớn, quay đầu, nhìn Long Ngạo Thiên đang đứng phía dưới, trầm giọng nói:

- Còn không mang theo những người khác cút đi! Phải nhớ! Sau này truyền thừa của Bắc Đầu Tông đều nhờ vào ngươi! Sư đệ! Bảy vị thúc thúc, danh dự ngàn năm của Bắc Đầu Tông chúng ta không thể bị hủy hoại hôm nay chúng ta đã thất bại, cũng không thể ở lại được nữa! Kết... Bắc Đầu Tru Tiên Trân!

Cùng với giọng nói lạnh lùng, đoàn người Long Ngạo Thiên sững sờ, lập tức sắc mặt biến đổi, vốn dĩ không cần bất kỳ mệnh lệnh nào, những người Bắc Đầu Tông này còn chạy nhanh hơn thỏ nữa, bây giờ họ đang tản mác khắp bốn phương tám hướng!

Còn những người vốn dĩ đang đứng xem, lúc này sắc mặt cũng biến đổi, sau đó mỗi người đều như quỷ mị, phát sinh từng tiếng kêu lớn đã chạy nhanh ra bên ngoài!

Bắc Đầu Tru Tiên Trận! Tuyệt chiêu sát thủ của Bắc Đầu Thất Tinh Trận! Pháp trận phát động những người bày binh bố trận sẽ lấy sinh mệnh làm vị dẫn, phát động sát trận, nói trăng ra, chính là tự sát!

Cục diện lúc này, chính là bảy vị Đấu Vương và một Đấu Hoàng cường giả tự sát! Cục diện như vậy, dù là Đấu Tôn cường giả cũng phải thối lui mấy bước, đừng nói những người khác!

- Tên Hồng Vũ này, điên rồi sao!

Đây là cách nghĩ của tất cả mọi người lúc này!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio