Đấu Thần

chương 384: vân gia

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đả tự: Sided Lovettt

Vân Nhàn Nghe vậy, con ngươi Lý Dật co rụt lại, sát ý trong mắt chợt lóe lên.

Mà lúc này, bầu không khíxung quanh cũng dường như ngưng trọng. Ngay cả lão giả kia cũng im lặng chau mày.

Ánh mắt Lý Dật quét qua giới chỉ trên quầy hàng rồi chậm rãi quay đầu nhìn lại, ánh mắt dừng lại trên người đứng cách hắn không xa.

Lúc này, đứng sau lưng Lý Dật là một thanh niên mang áo bào trắng trên mặt người thanh niên đó hiện lên nụ cười ấm áp, chỉ là nụ cười thoạt nhìn ấm áp này, dù sao cũng khiến người ta cảm thấy rất giả tạo, dường như, con người hắn từ trước đến nay đều là giả tạo như vậy.

Không thể không nói, cảm giác mà loại người này mang lại không tốt.

Còn phía sau người thanh niên này lại có thêm mười mấy người như thị vệ. Những người này vừa xuất hiện, mấy người xung quanh liên lùi lại tạo thành một khoảng trống lớn, chỉ nhìn từ điểm này, có thể thấy thân phận người này trong Vân Gian Thành chắc chắn không thấp.

- Quả nhiên là Đấu Sư?

Quét mắt nhìn những thị vệ sau lưng người thanh niên, khóe mắt Lý Dật cũng hơi co lại. Tuy nói, mười mấy Đấu Sư đối với hắn không hề có sự uy hiếp gì, nhưng mà, có thể đem theo mười mấy Đấu Sư làm thịvệ, hiển nhiên thân phận người này cực kỳ bất phàm!

- Ha ha, vị bằng hữu này... Tại hạ có thể thấy, các hạ cũng rất có hứng thú với giới chỉ này... Nhưng mà, giới chỉ này ta đã thích từ mấy ngày trước... Không biết bằng hữu có đồng ý nhường những vật này lại cho ta không? Nếu đồng ý, ta sẽ bỏ ra hai mươi vạn kim tệ mua lại nó, được không?

Người thanh niên kia vòng tay với Lý Dật, biểu hiện trên mặt cũng rất khách khí. Chỉ là, biểu hiện này thật sự khiến người ta cảm thấy quá giả mạo, vì vậy người khác vừa nhìn một lát, đã cảm thấy không thể nhẫn nại được.

Lý Dật chậm rãi nhìn hắn, sau đó thở dài một hơi, thản nhiên nói:

- Ta không có hứng thú!

Đang nói, Lý Dật đã tiện tay vung lên, lòng bàn tay tự nhiên xuất hiện một hấp lực, nhất thời hút giới chỉ và những vật kia vào trong tay hắn!

Lý Dật đột ngột ra tay khiến sắc mặt người thanh niên kia đột nhiên lạnh lùng, lập tức liền thấy hắn vỗ tay, một luồng đấu khí kinh khí mạnh mẽ lao về phía Lý Dật.

Hiển nhiên, người mới vừa ra tay chính là hắn!

Đối với đòn này của hắn, sắc mặt Lý Dật không hề thay đổi, tay phải hắn bấm tay bắn ra, nhất thời một luồng khí nhận cũng nhanh chóng lao ra, lập tức hung hăng bổ xuống trên đấu khí kinh khí của đối phương!

Bùm

Một tiếng vang trầm vang lên, khiến cơ thể hai người đều rung lên, qua một chiêu đánh thăm dò, Lý Dật đã có thể biết được, người thanh niên bạch y trước mặt chắc chắn có thực lực cấp bậc Đấu Sư, chỉ là hai bên đều vừa tiếp xúc, Lý Dật không dám xác định cụ thể cấp bậc chính xác của đối phương

Thấy chiếu đánh của mình bị hóa giải, bạch y thanh niên chỉ cười lạnh một tiếng, đầu ngón chân bước mạnh trên mặt đất, thân hình nhất thời tiến lại gần rồi lao đến trước mặt Lý Dật.

Thấy vậy, tay trái Lý Dật phát một lực mạnh, nắm giới chỉ đó và những vật khác vào lòng bàn tay, rồi tay phải phất lên trước, đúng lúc đập vào cổ tay bạch y thanh niên, lập tức đầu ngón chân điểm nhẹ, thân hình đã bay lên, sau đó một chân hung hăng đá xuống chỗ đối phương.

Thấy Lý Dật đột nhiên biến chiếu, sắc mặt bạch y thanh niên cũng nhất biến, thân hình trong lúc kinh hoàng đã lùi về phía sau.

Nhưng thân hình hắn vừa nhúc nhích, Lý Dật đã cười lạnh một tiếng, tay phải dùng lực, chân kia lại càng đuồi sát đối phương nhất thời, khiến thân hình hắn cong lại, lực ở chân Lý Dật vẫn không hề thay đổi, giống như thiên điện...

Biến cố này khiến sắc mặt bạch y thanh niên đột biến, chỉ là dưới tình huống này, hắn muốn lùi cũng không lùi được nữa, chỉ có thể triệu ra một Say Đấu khí nhất thời, chân của

Lý Dật đã đá đến trước mặt hắn.

Xuy~~

Một tiếng vang trầm, thân hình hai người sau khi chạm nhau mới nhanh chóng lùi lại, thân hình Lý Dật đáp xuống đất, nhưng cũng chỉ lùi mấy bước, còn bạch y thanh niên kia, tuy đã dùng Sa y Đấu khí khống chế cú đá của Lý Dật, những sắc mặt cũng trở nên rất khó coi!

- Làm càn, lại dám vô lễ với Thiếu gia!

Trong lúc sắc mặt bạch y thiếu niên biến đổi, hai người thị vệ trong số những thị vệ sau lưng hắn cũng đỏ mặt, rồi thân hình hai người nhanh chóng bước ra, hai tay cùng vỗ về phía Lý Dật.

Thấy vậy, Lý Dật chỉ cười nhạt một tiếng, thân hình lóe lên, đã tiến vào vòng công kích của hai người kia, sau đó, một quyển một chưởng như cùng lúc hướng về phía hai người!

Xuy-Xuy

Đẳng cấp hai người này đương nhiên không bằng bạch y thiếu niên, Công pháp và Đấu kỹ mà họ tu luyện có lẽ cũng không phải thứ tốt, lúc Lý Dật phát động thân pháp Huyễn Sát, bọn họ đều bị một quyền đánh thối lui, rơi xuống mặt đất phía sau, sắc mặt hai người chợt tải nhợt, có vài phần khó coi...

Chỉ là, sau khi hai người này ra tay, cũng không có người nào không biết nhìn xa trông rộng mà bước ra tìm chết nữa, mà từng ánh mắt cổ quái nhìn Lý Dật, hiển nhiên bọn họ cũng ý thức được, bọn họ đã gặp phải đối thủ nặng ký rồi!

Lý Dật quét mắt nhìn xung quanh, lát sau cười lạnh, nói:

- Thế nào? Lẽ nào còn muốn cướp?

Bạch y thanh niên cổ quái nhìn Lý Dật. Một lát sau, dị sắc trong ánh mắt hắn mới tản đi, rồi hắn vòng tay với Lý Dật, nói:

- Tại hạ Vân Gian Thành Vân Gia, Vân Nhàn... Không biết quý tính các hạ?

- Vân Gian Thành Vân Gia?

Nghe vậy, Lý Dật nhíu mày, cảm giác trong lòng có vài phần cổ quái, Vân Gian Thành Vân Gia này, khi hắn vừa mới vào Vân Gian Thành đã từng nghe nhắc đến.

Nghe nói, Vân Gia cũng là một đại gia tộc truyền thừa mấy trăm năm, hơn nữa do có quan hệ tốt với Hoàng Thất Thiên Phong từ trước đến nay Vân Gia vẫn luôn chiếm vị trí chủ quản Vân Gian Thành, nhìn từ góc độ nào đó, Vân Gia đã làm Vương trong Vân Gian Thành!

Đối với một gia tộc giống như bá chủ này, những người khác đều không dám chọc giận, dù là những thế lực lớn như Bắc Đầu Tông lúc hành sự trong Vân Gian Thành cũng có vài phần kính nể Vân Gia! Dù sao người ta cũng là rắn độc trong đầm, ngoại trừ những người muốn loại bỏ những thể lực này, bằng không ai muốn tùy tiện đụng tới họ?

Về phần Vân Nhàn, chính là một trong hai vị Thiếu gia của Vân Gia, nghe nói cũng là một thiên tài, tuy chưa gia nhập vào các thế lực lớn như Bắc Đầu Tông hay Đấu Thần Điện, nhưng hắn là người tu luyện tuyệt học tổ truyền, điều này đã khiến công phu của hắn rất cao rồi!

Nếu không phải Thiên Tinh Nham này có ảnh hưởng đến việc Hồng Thiên Thánh Giả có khôi phục được thực lực hay không. Lý Dật cũng sẽ không gây mâu thuẫn với loại rắn độc này ở nơi này làm gì, dù sao đắc tội với người ta cũng không phải việc gì hay!

Nhưng mà, chính vì vật này rất quan trọng đối với Lý Dật, nên hắn không thể không đối kháng Vân Nhàn.

Dường như thấy được biến hóa trên mặt Lý Dật, vẻ mặt Vân Nhàn cũng hiện lên nụ cười. Hắn chỉ chắp tay đứng nhìn Lý Dật, trong ký ức của hắn, bất luận là cướp đồ vật hay cướp nữ nhân, chỉ cần hộ lên danh hào của Vân Gia, trong Vân Gian Thành, thật sự không ai dám gây khó dễ cho hắn.

- Vô danh tiểu bối mà thôi, không đáng để Thiếu gia để ý...

Trong lòng Lý Dật cười một tiếng, rồi vòng tay, ngay cả Bắc Đầu Tông hắn cũng không sợ lẽ nào lại sợ một Vân Gia nhỏ bé này sao? Nếu không phải lúc này người xem quá nhiều, Vân Nhàn này, không biết đã chết bao nhiêu lần rồi!

Nghe vậy, Vân Nhàn chậm rãi cười nói:

- Nếu vậy, không biết giới chỉ này...

Lý Dật cười cười, nói:

- Tuy Vấn Thiếu gia có lòng quan tâm, nhưng mà, giới chỉ này ta đã muốn lấy, tạm thời không có ý định nhường cho người khác... Vân Thiếu gia nếu không có việc gì khác, ta đi đây!

- Ai nói ngươi có thể đi?

Vân Nhàn cười lạnh một tiếng, nhưng hắn cũng không dám tùy tiện xông lên cướp, dù sao buôn bán cũng có quy luật của buôn bán, nếu phá vỡ quy luật, ngay cả Vân Gia cũng không thể gánh chịu nỗi hậu quả...

Chỉ nghĩ cũng biết, Vân Gia là chủ Vân Gian Thành, đương nhiên hội chợ này cũng do Vân Gia mở, nhưng nếu người của Vân Gia lại ép mua ép bán ngay trong hội chợ, tin này truyền ra ngoài, danh tiếng Vân Gia có thể bị ảnh hưởng!

Vân Nhàn tuy cũng là nhân vật kiêu ngạo ương ngạnh, nhưng những việc như vậy, hắn chắc chắn không làm!

Cười nhạt một tiếng, sau khi quyết định sau này sẽ tìm cách bấm thây vạn đoạn Lý Dật, Vân Nhàn mới vòng tay nói với lão già kia:

- Vị lão tiên sinh, giới chỉ này tại hạ đã muốn mua... Ta thấy lão tiên sinh có được vật này cũng không dễ dàng gì, nếu vậy, hà tất phải bán rẻ nó? Không bằng ta trả giá gấp đôi, thế nào?

Nói xong Vân Nhàn hơi phất tay lên, một Tinh Tạp tinh xảo đã xuất hiện trong tay hắn.

Đối với hành vi thô bạo này của Vân Nhàn, những người xung quanh đều thở dài. Người thông minh một chút đã nghĩ ra, nếu lão giả kia thật sự đồng ý với giá cả này, e rằng sau này cũng không thể không ngoan ngoãn nhả hết những đồ vật còn lại ra.

Người của Vân Gia, không có người nào dễ tính cả.

Dường như cũng đã suy nghĩ đến điều này, lão gia kia xoa xoa Dung Giới trong tay, một lát sau cười cười, nói:

- Tuy lão phu nghèo hèn, nhưng làm người cũng phải trọng chữ tín... Ta đã bán vật này cho vị tiểu hữu này, đương nhiên không thể lấy lại để bán cho người khác được! Vân Thiếu gia nếu có hứng thú, không bằng cử xem những món hàng khác xem?

Đối với câu trả lời của vị lão gia này, sắc mặt Vân Nhàn không khỏi thay đổi, lát sau hắn nhe răng cười một tiếng, nói:

- Lão đầu... Ta đã nề mặt ngươi lắm rồi, không nên... Vật mà bồn Thiếu gia muốn mua, chưa bao giờ ta bỏ qua cả, nếu ngươi...

- Vân Nhàn, người câm miệng!

Đúng lúc Vân Nhàn đang cười nhạt uy hiếp, chợt nghe thấy một tiếng quát khẽ lạnh lùng từ phía sau truyền tới. Sau đó, liền nhìn thấy nhóm người tách ra, lập tức, một thiếu nữ mang theo mười mấy người bước đến.

Thiếu nữ này toàn thân hồng y, vẻ mặt ngăm đen, nhưng khí chất trên người lại uyển chuyển, tuy khí tức có vài phần oai hùng nhưng cũng lại là một giai nhân. Chỉ là lúc này sắc

mặt của tiểu mỹ nữ cực kỳ khó coi, ánh mắt âm trầm của nàng thoáng nhìn qua Lý Dật, rồi lại nhìn Vân Nhàn, hít một hơi, lạnh lùng nói:

- Nhị ca, hội chợ này là địa bàn do muội quản lý, không phải sòng bạc nơi huynh có thể gây loạn. Nếu huynh muốn diễu võ đương oai, muội không cản huynh đến sòng bạc. Nhưng hội chợ này của muội là nơi buôn bán thanh bình. Đối với loại khách hồ đồ như huynh, ở đây không hoan nghênh. Vì vậy, mời huynh đi cho.

- Giỏi! Giỏi lắm! Tiểu muội... Nếu muội đã không nề mặt ta như vậy, đừng trách vị ca ca này không xem muội là em gái!

Cười lạnh một tiếng, Vân Nhàn nhìn thiếu nữ kia, rồi lại nhìn Lý Dật, cười nói:

- Tiểu tử, vận khí ngươi hôm nay tốt, có con cọp cái này tới giúp ngươi... Nhưng mà, nếu hôm nào đó vận khí ngươi không tốt đụng phải ta trên đường, sẽ không có kết cục tốt đẹp như hôm nay nữa đâu. Chúng ta đi!

Nói xong, Vân Nhàn vung mạnh tay, bước nhanh về phía trước...

Chỉ còn để lại Lý Dật vẻ mặt thú vị nhìn theo bóng hắn... Nhị ca? Tiều muội?

Xem ra nội bộ của Vân Gia, cũng rất thú vị!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio