Đấu Thần

chương 386: đấu giá hội

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đả tự: Sided Lovettt

Nhưng cảm giác cổ quái trong lòng thì cổ quái, sắc mặt bên ngoài của Lý Dật vẫn không có thay đổi gì, chỉ cười nhạt nói:

- Có chuyện gì sao?

- Không không chỉ là Công pháp Chu Tước Cao cấp này...

Lão già lau mồ hôi trên trán, có chút vất vả nói:

- Vật này thật sự quá quý, Đấu giá hội của chúng tôi không thu nhận hàng bất minh, e rằng...

Đối với biểu hiện này của lão giả, Lý Dật chỉ cười cười, nói:

- Đối với điểm này, xin lão giả yên tâm, quyền công pháp này ta có được trong một sơn động hoang phế. Nếu không phải thể chất của ta là Lội thuộc tính, không thể tu luyện được Công pháp này, ta cũng không muốn mang nó ra đây! Hơn nữa, lần này ta còn muốn có được vài món đồ, vì vậy mới mang nó ra bán!

Nói xong Lý Dật chụm bàn tay phải lại, một luồng lội quang hiện ra.

Thấy vậy, lão giả lại lau mồ hôi, thấp giọng nói:

- Thì ra là vậy, nếu các hạ đã đảm bảo vật này là hàng hợp pháp, vậy Đấu giá hội chúng tôi chắc chắn sẽ chấp nhận, nhưng ta phải kiểm tra trước một chút.

Nói xong lão giả nhanh chóng mở Quyển trục ra, sau khi nhìn qua, mới thở dài, ánh mắt nhìn Lý Dật cũng mang theo một chút hàm ý, nói:

- Các hạ, nếu ta đoán không lầm, vận may của các hạ rất tốt. Công pháp này chính là Công pháp Chu Tước Cao cấp, không sai, hơn nữa tâm pháp của Công pháp này rất toàn vẹn, đồng thời, cũng không phải hàng bất minh. Điều này đã khiến cho giá của món đồ này càng tăng cao! Nói thật, nếu không phải lão phu không có nhiều tiền như vậy, chắc chắn cũng đã

mua nó rồi! Theo phán đoán của lão phu, giá thấp nhất của nó có lẽ khoảng ba trăm vạn kim tệ, nhưng vì lai lịch rõ ràng lại còn toàn vẹn, giá thấp nhất của Quyển trục này có thể khoảng năm trăm vạn kim tệ. Nếu có người tranh giá, dù là trên sáu trăm vạn kim tệ cũng không có vấn đề gì!

- Nếu nói vậy...

Lý Dật suy nghĩ một lúc, đang định nói.

Lão già kia phất tay, thấp giọng nói:

- Các hạ, có một câu, lão cũng không biết nên hỏi hay không các hạ mang vật này ra bán là muốn mua vật gì?

Lý Dật chau mày, nhưng vẫn thản nhiên nói:

- Ta muốn mua một viên ma hạch Tứ giai, còn có Long Tu Thảo.

- Ma hạch Tứ giai? Long Tu Thảo!?

Lão gia hơi ngạc nhiên, thận trọng nhìn Lý Dật:

- Ma hạch Tứ giai hôm nay trong những khách quý đến tham gia cũng có người đặt bán, nhưng Long Tu Thảo, nói thật, lão phu tuy biết tên của vật này, nhưng lại chưa từng thấy, nếu các hạ muốn tìm mua nó, e rằng có chút khó khăn, không biết...

Nói đến đây, lão gia chần chờ chốc lát, nói tiếp:

- Các hạ chắc chắn cũng biết, Đấu giá hội của chúng tôi là sản nghiệp của Vân Gia Vân Gian Thành, nếu các hạ đồng ý, cử trực tiếp bán Quyển trục này cho Vân Gia chúng tôi, Vân Gia sẽ trả cho các hạ một giá thích hợp, thế nào? Đương nhiên, chúng tôi sẽ đề các hạ vào Đấu giá trường với tư cách khách quý, để các hại có thể thuận tiện đấu giá, thế nào?

Dường như nhìn thấy vẻ chần chờ của Lý Dật, lão gia kia thấp giọng nói.

Lý Dật suy nghĩ một lúc, quả nhiên có vài phần động tâm, nhưng mục đích bây giờ của hắn không phải kiếm tiền, sau khi suy nghĩ một lúc, hắn lắc đầu nói:

- Thôi vậy, để ta tham gia bán đấu giá. Nhưng mà, phiền người lúc bán đấu giá món đồ này của ta kèm theo một điều kiện, đó là dùng Long Tu Thảo và Tứ giai ma hạch để đổi lại, ta sẽ chấp nhận. Dù sao, đối với ta tiền cũng không quan trọng đồ vật mới quan trọng!

- Chà, vậy thì thật đáng tiếc.

Lão giả cảm thán một câu, rồi lắc đầu, nói:

- Nhưng mà, dù vậy, giá trị món đồ các hạ mang ra đấu giá đã có thể khiến ngài có được

tư cách là khách quý của chúng tôi. Đây là chứng nhận thân phận của ngài, Đấu giá hội hai giờ chiều nay bắt đầu, mong ngài tham gia đúng giờ!

Nói xong, lão gia đã không biết từ đầu lấy ra một cái Tinh Tạp.

Nhận lấy Tinh Tạp trong tay lão gia, Lý Dật cười cười, nói:

- Vậy, buổi chiều gặp lại!

Lão giả kia nhanh chóng đứng lên, cúi người chào Lý Dật, rồi cung tiễn Lý Dật ra ngoài.

Đợi đến lúc Lý Dật rời khỏi, lão giả mới nắm quyển trục trong tay, sắc mặt cổ quái, lát sau thở dài nói:

- Công pháp Chu Tước Cao cấp, vật này rất hiếm gặp! Người này có thể tùy ý có được vật này, xem ra thân phận chắc chắn không đơn giản! Phải báo với Gia chủ đại nhân, đề người điều tra thử xem? Nhân vật như vậy có lẽ Gia chủ đại nhân cũng có quen biết!

oo

Xoay xoay Tinh Tạp có tạo hình cổ quái trong tay, Lý Dật cũng không đến những nơi khác dạo xem, cũng may những người tổ chức Đấu giá hội cũng rất hiểu những người tham gia nên đã chuẩn bị một nơi nghỉ ngơi rất tốt.

Sau khi lấy Tinh Tạp trong túi ra, một thị nữ vẻ mặt vui vẻ dẫn Lý Dật vào một căn phòng sau khi thấy Lý Dật không còn yêu cầu gì nữa, mới có chút thất vọng lui ra.

Thấy vậy, Lý Dật chỉ cười, với năng lực cảm ứng kinh người của hắn, hắn biết những thị nữ này đang muốn gì, những thanh âm cổ quái từ những gian phòng bên cạnh đã khiến người ta hiểu được một chút. Nhưng mà, hắn không thích loại phụ nữ ai cũng có thể lấy làm chồng như vậy, lúc đó chỉ khoanh chân tu luyện.

Nghỉ ngơi một lúc, mọi người cùng đi ăn cơm trưa, cũng gần đến thời gian tham gia bán đấu giá rồi.

Lý Dật chậm rãi hít một hơi, rút khỏi trạng thái tu luyện, chậm rãi đi vào Đấu giá trường lầu dưới.

Đối lập với vẻ vắng vẻ lúc sáng Đấu giá trường lúc này quả nhiên rất ồn ào, nhưng mà, có lẽ do Đấu giá trường này những người bình thường không thể vào được nên cũng không có cảnh chen chúc như tưởng tượng.

Sau khi nhìn trong phòng khách mấy vòng lông mày Lý Dật vô thức chau lại. Người khác không nói, nhưng hắn đã sớm nhận ra người của Bắc Đầu Tông Đấu Thần Điện, còn cả Hoàng Thất Thiên Phong nữa.

Nhưng bộ dạng của hắn lúc này hoàn toàn khác với trước đây, đương nhiên cũng không có ai nhận ra hắn.

Đi dạo vài vòng cho tới lúc cuộc bán đấu giá bắt đầu, Lý Dật mới tiện tay lấy Tinh Tạp giơ lên, thấy động tác của hắn, thị nữ ở gần đó đã nhanh chóng bước tới, hơi cúi người xuống sau khi lộ ra vẻ kính trọng, mới cười khẽ nói:

- Tiên sinh có lẽ là đến tham gia cuộc bán đấu giá của chúng tôi? Không biết chỗ ngồi của ngài là cấp bậc nào?

Lý Dật cười cười, nhưng cũng lật Tinh Tạp lại xem một lúc, tùy ý nói:

- Có lẽ là Nhất đẳng?

Thị nữ kia vô cùng kinh ngạc liếc nhìn Tinh Tạp, rồi thái độ lại càng kính trọng hơn nói:

- Chỗ ngồi của tiên sinh là chỗ đặc biệt, xin mời theo ta!

Dứt lời, thị nữ kia đã nghiêng người cung kính, dẫn Lý Dật đi về phía thông đạo.

Sau khi đi cùng với thị nữ trong thông đạo khoảng mấy phút, rồi dừng lại ở một chỗ như sân khấu, thị nữ chỉ vào chỗ ngồi duy nhất gần sân khấu, cúi người, nhẹ nhàng nói:

- Tiên sinh đây là ghế hạng nhất, những chỗ ngồi như vậy, toàn Đấu giá hội chúng tôi chỉ có mười hai chỗ. Ở đây, ngài có thể có được sự chiêu đãi tốt nhất, không biết, tiên sinh còn có yêu cầu gì không?

Nói xong thị nữ đã dùng vẻ mặt dịu dàng nhìn Lý Dật, bộ dáng e thẹn cực hạn.

Thấy vậy, Lý Dật chỉ cười cười, thản nhiên nói:

- Người báo cho những người khác một tiếng, ta không thích người khác đến quấy rầy ta nữa là được!

Nghe vậy, vẻ mặt thị nữ hiện lên tia sửng sốt, nhưng mà nàng cũng không nói gì thêm nữa, sau khi cúi người, chậm rãi lui xuống.

Nhìn thấy thị nữ đó rời đi, Lý Dật mới cười cười, ngồi xuống ghế ngồi, ánh mắt quan sát xung quanh.

Đấu giá trường này chia làm hai tầng tầng thứ nhất tuy cũng có phân loại cao thấp, nhưng bất luận ghế ngồi nào cũng có chút tinh xảo, còn ở tầng thứ hai, chỉ có mười hai bục ngồi, trên mỗi bục chỉ có mấy người ngồi, so với phía dưới, chỗ Lý Dật ngồi chỉ có mỗi một mình hắn lạc lõng, nhìn qua thật có chút quái dị.

- Hai người của Bắc Đầu Tông vừa đến đâu? Người của Đấu Thần Điện, cả Hoàng Thất Thiên Phong nữa, dường như ta vẫn chưa thấy bọn họ!

Nhìn quanh một vòng Lý Dật mới lầm bầm trong lòng.

Nói ra, khách quý của Đấu giá hội tấp nập như vậy, có liên quan rất lớn đến Lý Dật.

Nếu không phải vì Lý Dật, Tam Tôn Thế Lực mới phái người đến ở đây, e rằng Đấu giá hội này có muốn mời họ đến e rằng cũng rất khó.

Còn về những người ngồi ở ghế đặc biệt, trong đó có rất nhiều người đại diện cho các thế lực lớn, nhưng lúc này, những thế lực này đối với Lý Dật không hề có sự uy hiếp gì, vì vậy hắn cũng coi như không biết, vẫn tùy tiện nhìn xung quanh.

Nhưng mà, sau khi nhìn một lát, khóe mắt Lý Dật đột nhiên nhướng lên, lập tức hắn ngẩng đầu nhìn lên một bục ngồi không xa hắn. Quả nhiên, ở nơi đó, Vân Nhàn Thiếu gia hôm nay hắn vừa gặp, đang phe phẩy quạt, sau đó quỷ dị nhìn Lý Dật.

Trong trường hợp như thế này, người của Vân Gia xuất hiện cũng không có gì ngạc nhiên, nhưng người xuất hiện lại là Vân Nhàn Thiếu gia thì lại khiến người ta kinh ngạc.

Trong lòng cười nhạt một tiếng. Lý Dật cũng không để ý đến Vân Nhàn, chỉ bắt đầu nhắm mắt nghỉ ngơi, yên lặng chờ buổi đấu giá bắt đầu.

oo

- Nhị Thiếu gia, sao vậy? Người biết người kia sao?

Bên cạnh Vân Nhàn, một lão gia khuôn mặt khô vàng liếc nhìn Lý Dật, thấp giọng nói.

- Ha ha ha, Phạm trưởng lão, ngươi còn nhớ, hôm nay ta đã nói với người, trong hội chợ ta đã gặp một vật ưa thích, nhưng lại có một tên không biết sống chết làm hỏng chuyện của ta

sao?

Vân Nhàn cười nhạt một tiếng, chậm rãi nói.

- Ha ha ha, nói vậy, người kia đã đắc tội với Thiếu gia à? Nhưng người đó chẳng phải mười vạn kim tệ cũng không có sao? Sao có tư cách ngồi ở ghế hạng nhất?

Phạm trưởng lão sững sờ, rồi kinh ngạc nói.

- Đại ca làm việc từ trước đến nay luôn ổn thỏa, những người có thể ngồi ở hàng ghế này, sao lại không thể có chút bản lĩnh được?

Vân Nhàn cười lạnh, vỗ vỗ tay, nói:

- Nếu không phải hôm nay ta đến đây có mục đích khác, ta đảm bảo vật mà tiểu tử đó đã có trong tay, toàn bộ đều phải nôn ra!

- Ha ha ha, Nhị Thiếu gia, xem ra món đồ hôm nay, Gia chủ đại nhân cũng rất thích, nhưng mà, Vân Gia chúng ta vì uy tín, những vật này dù nói thế nào cũng phải mang ra đấu giá, nếu không những vật đó sao còn có thể xuất hiện trong buổi bán đấu giá này? Nhưng mà, Nhị Thiếu gia, nếu người có được món đồ đó, ta nghĩ Gia chủ đại nhân từ nay về sau cũng sẽ nhìn người bằng cặp mắt khác!

Lão giả cười cười, thấp giọng nói.

- Có lẽ vậy!

Vân Nhàn cười cười, nhìn vào trong Đấu giá trường:

- Chỉ cần có được vật đó, việc ta tấn giai cấp bậc Đấu Vương, rồi cấp bậc Đấu Hoàng cũng đã có hy vọng rồi, ha ha ha!

Lúc Vân Nhàn và Phạm lão giả thì thầm, những chỗ khác, cũng có nhiều người thấp giọng bàn tán, nhưng không ngoại lệ, ý nghĩa trong cuộc thảo luận của những người này đều có liên quan đến một vật nào đó trong cuộc bán đấu giá này.

Lý Dật sau khi nghiêng tai nghe được mấy câucũng chỉ cười lạnh. Dù sao, những thứ khác hẳn không có hứng thú, nhưng chỉ hy vọng trong buổi bán đấu giá này có thứ mà hắn mong chờ!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio