Đả tự: Sided Lovettt
Mang theo vài phần khí tức cổ xưa với màu sắc mê ảo, ánh sáng thất sắc dần dần tản ra bốn phía.
Trên thân thể Tuyết Lân tản mát một quầng bạch sắc kinh tâm động phách, quầng bạch sắc này làm kẻ khác chỉ cần nhìn thấy cũng nhất thời mê loạn. Mà ánh sáng thất sắc, tựa hồ như chính từ trên người nàng phát ra.
Cùng với ánh sáng thất sắc phát ra, thân hình Tuyết Lan cũng từ từ trôi nổi, hai chân khép thẳng đứng, hơi buông hai tay về phía sau, thân thể mềm mại hoàn mỹ tới cực điểm, chậm rãixoay tròn.
Một màn như vậy, có thể khiến bất kỳ nam nhân nào cũng sẽ nồi thú tính trong nháy mắt, vậy mà điều này lại đang xuất hiện trong mắt của Lý Dật.
Hai nụ hoa chấn động lòng người tựa hồ hơi run rẩy trước ngực nàng mê người tới cực hạn.
Phía sau cự thạch, biến hóa trong chớp mắt này khiến Lý Dật cứng họng trong nhất thời không biết nên phản ứng như thế nào mới tốt.
Theo dự tính ban đầu của Lý Dật, nếu Tuyết Lân nàng ta không biết đến sự tồn tại của mình thì thôi, nhưng là nếu cản trở đường đi, thì mình một chưởng giết chết là được.
Thế nhưng dù Lý Dật hắn có nghìn tính vạn tính cũng không thể tính được một màn này lại xuất hiện trước mắt hắn!
Trong mơ hồ, trên thân thể hắn có một bộ phận nào đó nháy mắt cứng lên, làm hắn thật không còn gì để nói. Tình trạng như vậy còn muốn ra tay? Hình như... Không được hay lắm?
Không biết phải tốn bao nhiêu khí lực, Lý Dật mới có thể hướng ánh mắt ra khỏi thân thể yêu kiều của Tuyết Lân, sau nháy mắt kiềm chế cơn thú tính, Lý Dật mới nghiến răng nghiến lợi nói:
- Nữ nhân này... Cũng thật đáng sợ?
- Vốn là Xa tộc trời sinh có lực mị hoặc, ngươi cũng không nên trách nàng ta, nếu như nàng ta có ý đối phó ngươi, sợ rằng ngươi bây giờ biến thành nô lệ tình dục rồi.
Hồng Thiên Thánh Giả tựa hồ đối với biến hóa thân thể của Lý Dật có chút rõ ràng thấy vậy, hắn lại mang theo chút ý đùa cợt, thản nhiên nói.
- Nô lệ tình dục sao?
Lý Dật bữu môi, có chút khinh thường.
- Thế nào? Có hứng thú sao? Ta thấy tình trạng của nàng ta, cũng không thể đi nơi khác... Nếu như người muốn chơi đùa một chút, lão phu tự nhiên sẽ coi như cái gì cũng không biết...
Vẫn như cũ mang theo vài phần đùa giỡn, lời Hồng Thiên Thánh Giả nói ra làm Lý Dật có chút không biết nói gì.
- Lão sắc quỷ!
Lý Dật buồn bực hừ một tiếng, ánh mắt lại chăm chú nhìn vào mấy cây Long Tu Thảo:
- Mặc kệ đi, chúng ta trước tiên hái Long Tu Thảo, những thứ khác, không cần quan tâm.
- Chờ một chút!
Hồng Thiên Thánh Giả vội nói:
- Bây giờ tuyệt đối không phải lúc thích hợp nhất... Lúc này Tuyết Lân kia hẳn là có quan hệ với việc sử dụng Thiên Yếu Quả, hiên nhiên đang rơi vào một loại trạng thái vi diệu, nói không chừng nàng ta đang hấp thụ được lực của Thiên Yếu Quả, nếu chúng ta phá vỡ trạng thái cân bằng vi diệu này, có khi năng lượng trong Thiên Yếu Quả nhất thời bạo phát, đến lúc đó, chúng ta ai cũng đừng nghĩ tới chạy khỏi đây.
- Chả nhẽ chúng ta chờ nàng ta hoàn toàn hấp thụ được lực, khôi phục thực lực? Đến lúc đó chúng ta chẳng phải là càng chết nhanh hơn sao?
Lý Dật bĩu bĩu môi, nhàn nhạt nói.
- Như thế cũng chưa chắc...
Hồng Thiên Thánh Giả cười cười:
- Dược lực của Thiên Yêu Quả này cũng không dễ dàng hấp thụ như thế, ta nghĩ nữ nhân này cũng sợ bản thân không có nhiều thời gian khôi phục lại thực lực nên mới bán mạng mà làm như vậy... Nếu như nàng ta thành công luyện hóa Thiên Yếu Quả, trong khoảng thời gian áp chế được lực, nàng ta tuyệt đối không có cơ hội ra tay với chúng ta, nhưng nếu như luyện hóa thất bại, toàn thân nàng ta sẽ bị Thiên Yếu Quả phản phệ, thứ tốt như vậy sẽ rơi vào tay chúng ta rồi... Cho nên, cũng không có gì tổn thất!
- Còn có chuyện tốt bực này sao... Vậy cứ tiếp tục chờ đi!
Bĩu môi, Lý Dật nhẹ thở ra một hơi, ánh mắt lại lần nữa dời lên thân thể Tuyết Lân.
Trong lúc Lý Dật cùng Hồng Thiên Thánh Giả nói chuyện, tình hình trong ngọc sàn lại có chút biến hóa.
Thân hình đang chậm rãi xoay tròn của Tuyết Lân quỷ dị dừng lại ở không trung, mà ánh
sáng thất sắc tràn ngập cả người nàng ta cũng từ từ tiêu tán đi.
Ánh sáng thất sắc tiêu thất, thân thể hoàn mỹ có chút mơ hồ một lần nữa xuất hiện trước mắt Lý Dật, chỉ là có điểm bất đồng so với lúc trước. Lúc này bên cạnh Tuyết Lân, tựa hồ có một nguồn năng lượng cực kỳ mạnh mẽ không ngừng dao động.
Cùng với sự dao động của nguồn năng lượng này, thân thể Tuyết Lân giống như đang trôi nổi trên đại dương mênh mông dưới sự công kích của từng đạo năng lượng, lại không mảy may dao động.
Trái lại, trên người nàng mơ hồ tản mát ra vài phần khí tức thánh khiết, nàng lúc này giống như một nữ thần thoát tục.
Thế nhưng loại khí tức thánh khiết này lại dung hợp với loại mị lực trời sinh của nàng hình thành một loại khí chất huyền diệu, khiến bất kỳ người nào ở trước mặt nàng đều muốn quỳ rạp xuống nhưng lại cũng có một loại cảm giác xung động muốn đạp đồ.
- Tình trạng này là sao...
Lý Dật khẽ hít một hơi. Hắn phát hiện toàn thân mình hơi phình ra, ngay lập tức chầm chậm vận chuyển đấu khí, mới có thể đem loại cảm giác này áp chế.
- Không được loạn động, nếu không sẽ khơi dẫn năng lượng thiên địa bạo động, ta nghĩ, thời khắc mấu chốt mà nàng ta thôn phệ Thiên Yêu Quà đến rồi...
Thanh âm của Hồng Thiên Thánh Giả chậm rãi vang lên, trong thanh âm mang theo vài phần sắc thái ngưng trọng khiến Lý Dật hít thở có chút không thông
Trong chớp mắt, ngay khi thanh âm vừa hạ, năng lượng thiên địa vốn đang tĩnh lặng, đột nhiên mãnh liệt tụ tập trên thân thể Tuyết Lân. Thân thể Tuyết Lân lúc này giống như một hố đen, không ngừng căn nuốt tất cả nguồn năng lượng.
- A
Bất chợt, một tiếng kêu thê lương cực điểm phát ra từ trong miệng Tuyết Lân. Trên thân thể vốn cực kỳ hoàn mỹ kia, bỗng nhiên xuất hiện một lớp vảy bạc tinh tế.
Chỉ là, những vậy bạc này xuất hiện, lại không hề khiến thân hình của nàng trở nên dữ tợn, trái lại lại có thêm vài phần mị lực dị dạng khiến kẻ khác cảm thấy miệng lưỡi khô khan.
Phốc
Một tiếng kêu đau đớn, toàn thân Tuyết Lân năng lượng thất sắc lần nữa bạo phát mà trào ra, khác biệt hẳn với loại khí tức nhu hòa trước kia. Trong ánh sáng thất sắc rực rỡ này, mang theo một loại sắc thái hủy diệt cuồng bạo tới cực độ, chỉ mới vừa xuất hiện đã khiến mọi vật xung quanh tan thành tro bụi.
Hòn đá, vách đá, tế đàn... Tất cả mọi thứ, dưới ánh sáng chiếu rọi của ánh sáng thất sắc, đều giống như một khinh khí cầu bị phình lên, ầm ầm bạo liệt, sau đó tiêu tán trong không khí.
- Không hay rồi, Long Tu Thảo!
Lý Dật nhịn không được thất thanh nói.
- Giờ là lúc nào rồi còn không chạy đi? Long Tu Thảo gì nữa?
Hồng Thiên Thánh Giả thanh âm vội vã vang lên.
Âm thanh này vừa cất khiến Lý Dật ngẩn người, sau giây lát chần chừ, thân hình đã trốn nhanh, nấp dưới bậc thang của bình đài...
Oanh-Oanh
Ánh sáng thất sắc rực rỡ hướng bốn phương tám hướng tràn ra. Nguồn sóng năng lượng thất sắc khổng lồ hơi ngưng lại, đột nhiên mạnh mẽ khuếch tán ra tứ phía, đến tất cả nơi nào có thể đến, tất cả đều tan thành tro bụi.
Toàn bộ di tích Viễn cô không ngừng rung chuyền, những đá tảng cự đại liên tiếp rơi xuống hồ nước, hồ nước lúc này giống như bị đun sôi lên, cuồn cuộn trào lên...
Năng lượng bực này không biết khuếch tán trong bao lâu, cuối cùng cũng dừng lại. Những khung cảnh xung quanh tất cả sớm đã biến đổimột bộ dáng khác.
- Tất cả... Đã kết thúc rồi ư?
Lý Dật chần chừ trong chốc lát, mới hơi hơi ló đầu ra, bất chợt, nhịn không được trộm mắt há mồm...
Nơi hắn vừa náu thân lúc nãy, sớm đã bị phá nát, bình đài lúc này, mới đáng gọi là bình đài.
Thế nhưng có một điều khiến Lý Dật có chút vui mừng chính là ở giữa bình đài, kết cấu tinh thạch đỏ như lửa tạo thành liên hoa đài kia tuy rơi xuống mặt đất, nhưng hoàn toàn không chịu bất kỳ hư tổn.
Mà Long Tu Thảo vẫn một dáng vẻ sinh khí dồi dào như cũ.
Một màn này khiến Lý Dật trong lòng nhẹ thở hắt một hơi, bất chợt tầm nhìn của hắn lần nữa đi chuyện...
Giữa không trung thân thể Tuyết Lân vẫn trôi nổi ở nơi đó, nhưng lúc này, những cái vảy dày đặc trên người nàng khi nãy đã tróc ra, rơi xuống mặt đất, trên mặt đất cũng không biết từ lúc nào có thêm một bộ da rắn tinh xảo.
Tựa hồ từ điểm này có thể nói rõ, nhờ có Thiên Yêu Quả, Tuyết Lân kia đã triệt để hoàn thành tiến hóa?
Nhưng khi ánh mắt Lý Dật rơi xuống thân thể Tuyết Lân, lại không khỏi có chút ngây ngốc.
Tuyết Lân lúc này, da thịt trên người trắng nõn tới cực điểm, tựa hồ ấn ân tản mát một loại ánh sáng bóng thần bí, đường cong hoàn mỹ trên thân hình, cũng không có chút gì biến đồi, chỉ là mái tóc đen như mun khi nãy không biết từ lúc nào đã biến thành màu bạch kim...
Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của Lý Dật, thân thể Tuyết Lân hơi hơi lay động trong không trung rồi rơi xuống mặt đất, chợt nhẹ nhàng rơi xuống trong đống vảy bạc cùng tấm da rắn.
Một màn có chút quỷ dị này, giờ này thoạt nhìn lại có vẻ vô cùng hài hòa không gì sánh được. Cũng không biết vì sao, từ trên người Tuyết Lân, Lý Dật luôn cảm thấy có gì đó không đúng
Sau chốc lát ngưng thần, hắn phát hiện có chút cổ quái, từ trên thế Tuyết Lân, Lý Dật lại không cảm nhận được chút sự sống nào tồn tại.
- Đã chết!?
Tuy rằng vừa rồi bản thân không nhìn rõ tình huống khi nãy, nhưng loại kết cục này lại khiên Lý Dật có chút ngạc nhiên.
- Không sai biệt lắm, nhìn bộ dạng này của nàng ta, hẳn là đang trong thời khắc mấu chốt hấp thụ Thiên Yếu Quả, có lẽ vì không hấp thụ nổi được lực của Thiên Yếu Quả mà tử vong tại chỗ... Nhưng nếu như vậy, nàng ta hẳn là phải bạo thế mới đúng... Tình huống này thực có vài phần quỷ dị...
Hồng Thiên Thánh Giả lưỡng lự nói.
- Vậy chúng ta bây giờ phải làm gì?
Lý Dật chau mày nói.
- Mặc kệ nữ nhân này kết cục ra sao, cũng không quan hệ gì nhiều đến chúng ta, không cần quan tâm nàng ta... Chỉ là...
- Chỉ là cái gì?
- Bỏ đi.
Hồng Thiên Thánh Giả chần chừ nói:
- Những chuyện khác không cần phải nghĩ nữa, chúng ta tốt hơn hết đem Long Tu Thảo ra khỏi nơi này thôi... Đây mới là mấu chốt chuyến đi này của chúng ta, những thứ khác, chúng ta không lo được, mà cũng không thể lo được...
- Ừm, biết rồi!
Lý Dật nhanh chóng đáp lại, vẫn như cũ triệu ra Áo giáp Đấu khí cần thận nhảy lên trên bãi đá, sau một lát chần chừ, mới vòng qua thi thể Tuyết Lân, chậm rãi đi tới trước Long Tu Thảo.
Đi đến nơi Lý Dật mới nhìn rõ chỗ này, trên diễn đài màu đỏ như lửa nuôi dưỡng Long Tu Thảo mơ hồ có chút khí tức mỏng manh, chính những khí tức này đã làm nên cho Long Tu Thảo, nên chúng mới không biến hóa.
- Theo như sách ghi lại, Long Tu Thảo cần phải có ma thú Long hệ trong thời gian dài dùng chính khí tức của mình che chở... Nếu không được che chở, chỉ bảy ngày sau, nó tự nhiên sẽ mất đi hiệu dụng hóa thành có bình thường... Nhưng đối với chúng ta mà nói... Thời gian bảy ngày cũng đủ rồi.
Ngưng thần nhìn Long Tu Thảo trước mắt, Lý Dật bình tĩnh nhàn nhạt nói.
- Ừm, giống Long Tu Thảo này, chỉ có thể đặt trong hộp ngọc thôi, nếu là thứ khác, hơn phân nửa linh tính của chúng bị tiêu hao. Còn nữa, nhớ kỹ, ngươi không được trực tiếp dùng tay chạm... Đã làm đến đây rồi, chúng ta cũng phải nhanh lên một chút!
Hồng Thiên Thánh Giả thấp giọng dặn dò.
- Um!
Lý Dật hơi gật đầu, từ trong Dung Giới lấy ra một hộp ngọc để trên mặt đất, vô cùng cần thận xuất ra một quầng đấu khí bao phủ trên tay, mới từ từ vươn tay, hướng Long Tu Thảo chộp tới.
Chỉ là, sau khi do dự một lát, Lý Dật cũng không hái hết đám Long Tu Thảo, mà sau khi lưu lại một gốc cây, mới đem đám Long Tu Thảo vừa hái đặt vào hộp ngọc, rồi nhanh chóng thu hồi vào Dung Giới.
Làm xong động tác này, hắn mới thở nhẹ một hơi. Tiến nhập Nạp Gia Sơn Mạch vất vả như vậy, những chuyện mình làm, chẳng qua là vì Long Tu Thảo mà thôi. Nếu như Long Tu Thảo đã tới tay, như vậy những chuyện kế tiếp thì cực kỳ đơn giản rồi...
- Ân hạnh...
Ngay khi Lý Dật thở nhẹ một hơi, đột nhiên một tiếng than nhẹ vô cùng êm dịu phía sau Lý Dật vang lên, khiến hắn vốn có chút điềm tĩnh, đột nhiên sững lại...