Đả tự: Sided Lovettt
- Không sai, tiểu tử, trước mặt người, tuy là thân thể của Tuyết Lân, nhưng linh hồn bên trong lại là linh hồn mới sinh ra. Xem ra là linh hồn mới này nhân lúc linh hồn Tuyết Lân đang ngủ say, chiếm mất thân xác Tuyết Lân. Tiểu tử, xem ra linh hồn mới này đối với người không tồi, phải nịnh nọt cô ta, để cô ta thả ngươi đi!
Hồng Thiên Thánh Giả vẫn cười lớn.
Hai người nói chuyện, nhưng chỉ trong nháy mắt, sau khi biết đầu đuôi sự việc, Lý Dật liền dịu dàng nói:
- Sao có thể được? Ta sao có thể trách nàng. Ừ, bây giờ, mau giải phong ấn cho ta, thả ta ra!
- Được!
Thấy trong lời nói Lý Dật không có chút oán giận mình, Tuyết Lân giơ hai tay lên. Cảm giác phong ấn đã được giải trừ, Lý Dật liền ra khỏi góc nhà kia.
Vừa bước tới, Tuyết Lân đã cầm lấy tay Lý Dật, bộ dạng như một đôi tình nhân.
Được mỹ nữ nắm tay, Lý Dật không có cảm giác vui thích, trái lại cảm thấy toàn thân bất động. Thực lực Đấu Tôn của Tuyết Lân, cộng thêm những thương tổn sau mấy lần giao đấu hắn còn nhớ rất rõ. Những phản ứng có điều kiện như vậy, khiến cơ thể Lý Dật không kịp phản ứng.
Rất nhanh, Lý Dật đã thích ứng kịp:
- Cái kẻ kia, ha ha, lúc nào cô ta sẽ lại xuất hiện?
Lý Dật hỏi.
- Đợi đến lúc cô ta tỉnh lại, ta sẽ đi!
Linh hồn mới của Tuyết Lân suy nghĩ một lát rồi đáp:
- Cô ta mạnh hơn ta, ta đánh không nổi.
Nghe Tuyết Lân nói vậy, Lý Dật càng nóng vội muốn ra ngoài:
- Ừ, nếu vậy, ta thấy ta phải đi ngay. Đến lúc cô ta tinh lại rồi, e rằng ta không còn cơ hội để đi nữa. Nếu cô ta giết ta, sau này muội sẽ không còn gặp lại Hồng Dịch ca ca nữa!
Lý Dật cười nói.
- Hồng Dịch ca ca không cần vội, lần này cô ta vì canh chừng huynh, đã ba ngày không ngủ rồi, lần này ngủ, ít nhất cũng một ngày sau mới tỉnh lại!
Linh hồn mới của Tuyết Lân cười nói.
Vừa nghe nói Tuyết Lân sẽ ngủ một ngày đêm, Lý Dật thở phào nhẹ nhõm. Một ngày, đã đủ để hắn chạy thoát.
- Còn nữa, lát nữa ta sẽ cắt đứt liên hệ của ta với Hồng Dịch ca ca, như vậy, sau khi huynh đi rồi, cô ta không còn cảm ứng được ca ca ở đâu nữa, ca ca có thể yên tâm.
Linh hồn mới cười nói.
- Ha ha, tốt lắm!
- Nhưng như vậy, ta cũng không thể cảm ứng được Hồng Dịch ca ca ở đâu nữa, muốn gặp ca ca, cũng rất khó!
Linh hồn mới buồn rầu nói.
- Ừ, gọi ta là Lý Dật ca ca đi. Tên thật của ta là Lý Dật. Nếu sau này muội muốn gặp ta, thì đên Đề Đô của Đế quốc Thiên Phong thời gian này ta sẽ ở đó.
Lý Dật suy nghĩmột lúc rồi trả lời.
- Lý Dật, Hồng Dịch... Ừ, hay cứ gọi Lý Dật ca ca tốt hơn!
Linh hồn mới lắc đầu nói.
- Vậy ta gọi muội là gì?
Lý Dật nhìn linh hồn mới, khóe miệng lộ ra nụ cười mê người.
- Gọi là Tiểu Tuyết đi!
Linh hồn mới liền đáp.
- Ồ, được, vậy gọi muội là Tiểu Tuyết. Ừ, ta thấy cũng không còn sớm nữa, ta nên đi rồi!
Lý Dật vội vàng nói.
- Bây giờ Lý Dật ca ca phải đi sao?
Tiểu Tuyết luyến tiếc nói.
- Ừ, nếu cô ta tỉnh lại, chỉ sợ sau này muội không còn cơ hội gặp Lý Dật ca ca nữa!
Tandang
Lý Dật giải thích.
Gật gật đầu, Tiểu Tuyết nâng tay phải lên, giơ ngón trở ra, chỉ thấy một giọt máu đỏ sẫm từ ngón tay chảy ra:
hatter VREO
- Lý Dật ca ca, giọt máu này đã bị ta ép ra ngoài rồi, từ nay về sau, ta không còn cảm ứng được Lý Dật ca ca đang ở đâu nữa!
Sau khi ép giọt máu đó ra ngoài, ánh mắt Tiểu Tuyết tràn đầy đau khổ.
Thấy bộ dạng Tiểu Tuyết, Lý Dật chợt động lòng, vươn tay kéo nàng vào lòng.
Ôm Tiểu Tuyết trong lòng, mỗi một cử động nhỏ, Lý Dật đều cảm nhận được nhiệt độ cơ thể trong vòng tay mình đang tăng dần lên.
Cúi nhìn xuống ánh mắt Tiểu Tuyết mơ màng:
- Lý Dật ca ca, huynh sắp đi rồi, ở cùng với Tiều Tuyết một lúc nhé!
Tiểu Tuyết lầm bầm, trong lời nói có phần mê hoặc.
Trong lúc nói, Lý Dật cảm thấy vòng ta mình nóng lên, miệng khô mặt đỏ, sự mê hoặc của mỹ nữ xà này, không phải người ta có thể kháng cự lại hay không. Nhớ lại sự thân mật của mình và Tuyết Lân hôm đó, Lý Dật không thể kháng cự lại được nữa.
- Ca ca, nhanh lên...
Trong mắt Tiểu Tuyết như sắp khóc.
ncom
- Quả nhiên bản tính và loại!
Trong đầu Lý Dật hiện lên câu nói Hồng Thiên Thánh Giả đã từng nói:
- Mặc kệ, xem như lấy lại chút lợi từ cơ thể Tuyết Lan cũng được. Bị con tiện nhân đó đánh cũng đánh rồi, nhốt cũng nhốt rồi, lão tử làm như vậy, cũng không quá đáng!
Trên mặt lộ ra một nụ cười cổ quái, Lý Dật ôm chầm lấy cơ thể Tiểu Tuyết đang chiếm thân xác Tuyết Lân, từng bước tiến đến bãi đá.
Cảm nhận được động tác của Lý Dật, Tiểu Tuyết đã biết Lý Dật đang định làm gì tiếp theo, toàn thân mềm nhũn trên tayLý Dật, hô hấp lúc này cũng trở nên dị thường...
oo
Trong rừng rậm Nạp Gia Sơn Mạch, một đạo nhân anh bay vút đi, nhân ảnh đó chính là Lý Dật.
Chuyện tốt đã làm xong bây giờ điều Lý Dật nghĩ đến là, trước lúc Tuyết Lân tỉnh lại, phải đi càng xa càng tốt.
- Ha ha, tiểu tử, bị ta đoán trúng rồi!
Giọng nói Hồng Thiên Thánh Giả truyền tới từ rừng rậm.
- Lão già này, bớt nói nhảm ở đây đi! Chúng ta nên nghĩ đến việc rời khỏi đây, càng xa càng tốt, sau khi Tuyết Lân tỉnh lại rồi, chắc chắn phát hiện thân thể mình thay đổi, nếu bị bắt lại, e rằng chết chắc!)
Lý Dật vừa chạy vừa nói lớn.
- Ha ha, vậy ta cho ngươi mượn sức mạnh của ta, nâng lên mức cấp bậc Đấu Hoàng dùng Song Cực Đấu khí bay đi thôi!
Hồng Thiên Thánh Giả cũng biết mức độ nghiêm trọng của sự việc, nóingay.
- Tốt thì tốt, bay trên không, người cho rằng cả Xà tộc không ai biết chúng ta bay theo hướng nào sao? Cứ như vậy, chẳng phải bảo cho Tuyết Lận biết hướng chúng ta chạy sao?
Lý Dật như không nghe thấy lời Hồng Thiên Thánh Giả nói, vẫn phóng nhanh trong rừng rậm.
- Ồ, vậy người dùng chân chạy đi, toàn bộ Nạp Gia Sơn Mạch lớn như vậy, tiểu tử, cẩn thận người chạy đứt chân!
Hồng Thiên Thánh Giả cười cười, lại núp đi.
Khởi động Thiên Khôn Địa Càn Châu, Lý Dật trực tiếp nâng thực lực lên mức Đấu Vương, lại thêm Thiên Khôn Địa Càn Châu không ngừng thu nạp, Lý Dật cũng không sợ những chuyện như khô cạn đấu khí xảy ra, tăng tốc độ Vân Bộ của mình lên đến cực hạn, rồi cứ chạy mãi như vậy.
oo
Sau khi chạy mấy ngày đêm ròng rã, Lý Dật đã chạy đến bên ngoài Nạp Gia Sơn Mạch. Qua được sườn núi Nạp Gia Sơn Mạch, sẽ không cách xa Đế Đô của Đế quốc Thiên Phong bao lâu nữa. Suốt chặng đường vận khí Lý Dật cũng không tồi, quả nhiên không gặp phải những ma thú thực lực cường hãn. Những ma thú cấp bậc Đấu Hoàng không phải lúc nào cũng gặp được, dưới mức cấp bậc Đấu Hoàng thấy tốc độ chạy nhanh của Lý Dật, tự biết người này mình cũng không thể đối phó nên lập tức tránh xa. Cho nên suốt chặng đường. Lý Dật không gặp phải ngăn trở gì.
- Phía trước có tranh đấu!
Đúng lúc Lý Dật đang chạy rất nhanh, giọng nói Hồng Thiên Thánh Giả chợt truyền đến, so với Lý Dật, cảm ứng của Hồng Thiên Thánh Giả nhạy bén gấp nhiều lần.
- Hướng nào?
Lý Dật lập tức dừng bước.
- Tiến thẳng lên trước!
Hồng Thiên Thánh Giả nói.
- Vậy đi xem đi! Chạy đến đây rồi, Tuyết Lân còn tìm được ta nữa, ta đành chịu thua số mệnh!
Lý Dật cười nói.
- Ngươi yên tâm, cho dù Tuyết Lân có tu vi Đấu Thánh đi nữa, lúc này cũng không thể biết người ở đâu!
Hồng Thiên Thánh Giả nói.
oo
Rất nhanh, Lý Dật đã đến nơi có tranh đấu.
Hiện trường là một chỗ rất bừa bãi, trung tâm trận đấu là một khoảng đất bằng trên khoảng đất đó có mười mấy thi thể, một con báo cực lớn, hoa văn trên người chằng chịt, vậy quanh con báo đó, là năm người có cấp bậc Đấu Sư.
Vết thương trên người con báo kia không hề ít, nhưng trên người nằm vị Đấu Sư cũng nham nhở vết thương rõ ràng con báo này đang chiếm thế thượng phong.
- Chẳng trách, một con Vân Lôi Báo cấp bậc Tứ giai, đâu phải mấy gã Đấu Sư có thể đối phó được!
Thấy hiện trường Hồng Thiên Thánh Giả thản nhiên nói.
Ma thú Tứ giai, trong mắt Hồng Thiên Thánh Giả và Lý Dật, không hề có chút lực uy hiếp nào.
- Chờ bọn họ chết hết rồi, chúng ta sẽ ra tay đắc lợi, ma hạch ma thú Tứ giai, cũng không ít tiền đâu!
Lý Dật cười nói.
Nghĩ lại trước đây Lý Dật chỉ vì một ma hạch Tứ giai, lại phải bỏ ra một trăm năm mươi vạn, đối với một món tiền lớn như vậy, Lý Dật cũng có chút lòng tham. Hơn nữa, đợi đến lúc Vân Lôi Báo giải quyết hết những Đấu Sư kia, e rằng nó cũng không còn bao nhiêu sức lực
nữa.
Sự xuất hiện của Lý Dật, những người ở đây đều có thể phát hiện. Những người ở đây, kể cả con ma thú kia cũng không có uy hiếp gì với Lý Dật, nên hắn cũng không cần ấn núp.
Thấy Lý Dật xuất hiện, Vân Lôi Báo gầm gừ liên tục, nhìn bộ dạng trong mắt Vân Lôi Báo, nhân loại cũng là một loại giống nhau mà thôi.
Nhưng phản ứng của những Đấu Sư kia lại không như vậy, thấy Lý Dật nhàn tản đứng ở đó, Đấu Sư đứng đầu dường như nghĩ ra điều gì đó. Trong Nạp Gia Sơn Mạch, những người nhận nhà cháy kiếm lợi hắn cũng gặp không ít, thấy bộ dạng này của Lý Dật, rõ ràng đang chờ đắc lợi.
- Chúng tôi là Đế Độ Dong binh đoàn Thiết Kiếm, các hạnếu có thể trợ giúp, Dong binh đoàn Thiết Kiếm chúng tôi vô cùng cảm kích!
Bát Tinh Đấu Sư kia cao giọng nói.
- Dong binh đoàn Thiết Kiếm?
Lý Dật chau mày.
Danh tiếng của Dong binh đoàn Thiết Kiếm trong Đế Đô rất vang dội, chỉ vì Đoàn trưởng của Dong binh đoàn Thiết Kiếm chính là Vương Minh Dương, Kiếm Hoàng trong Thiên Phong Thất Hoàng!
Kiếm Hoàng suốt đời chỉ dùng một thanh thiết kiếm, tên hiệu của Dong binh đoàn Thiết Kiếm nhờ vậy mà có. Có một Đoàn trưởng là Đấu Hoàng Dong binh đoàn Thiết Kiểm này cơ bản có thể tung hoành trong Đế quốc Thiên Phong.
Người dẫn đầu kia xưng tên hiệu của mình ra, chắc chắn muốn nhắc nhở Lý Dật đừng hành động thiếu suy nghĩ. Nhưng Lý Dật ngay cả Bắc Đầu Tông cũng dám đắc tội, đầu còn sợ một Kiếm Hoàng. Hơn nữa, Lý Dật bây giờ là người của Đấu Thần Điện, dù Kiếm Hoàng muôn đụng đến Lý Dật, cũng phải suy nghĩ xem có đắc tội với Đấu Thần Điện không?
- Thôi đi, giúp bọn họ một chút, đã đắc tội với không ít thế lực trong Đế Đô rồi, cũng nên tìm một hai người bạn chứ!
Lý Dật thầm nhủ.
Đế Đô Tứ Đại Gia Tộc, Diệp Gia và Hồng Gia e rằng hắn đã rất đắc tội. Hạ độc đối với Thiếu gia Tông Gia, còn cả thái độ của Tổng Băng đối với hắn, e rằng Tống Gia cũng không thể đối đãi với hắn như bạn bè. Tuy nói Để Đô Lý Gia và Vạn Triều Lý Gia nhà hắn giông như một nhà, nhưng nhìn bộ dạng Lý Hạo, Thiếu chủ Lý Gia, muốn Lý Gia giúp sức, cũng không phải chuyện dễ. Lại thêm ảnh hưởng của Bắc Đầu Tông với Đế Đô, hắn đến Đế Đô, e rằng đi tìm sự sống trong nanh cọp. Nếu có thể kết bạn với Dong binh đoàn Thiết Kiếm, sau này đối với hắn là một trợ lực lớn.
- Ha ha, thì ra là huynh đệ củaDong binh đoàn Thiết Kiếm...
Lý Dật lớn tiếng cười nói:
- Được, hôm nay có thể cùng với các anh hùng Dong binh đoàn Thiết Kiếm giết Vân Lôi Báo này, Lý mỗ cũng thấy vinh hạnh!
Nghe Lý Dật nói xong những dong binh cấp bậc Đấu Sư trên mặt đều lộ vẻ hoan hỉ.
Lý Dật vừa nói xong Vân Lôi Báo đột nhiên gầm lên một tiếng, rồi thốt lên mấy từ: - Nhân loại, các người đang tìm chết à!