Đấu Thần

chương 495: phụ tử tình thâm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhìn thấy những hình ảnh quỷ dị như vậy, Lý Dật vội vàng thu hồi Nam Minh Lưu Hỏa lại, nhìn thấy đám lính xương khô không ngừng sống lại, trên trán Lý Dật bắt đầu toát ra mồ hôi lạnh.

Mặc dù trong người hắn có Thiên Khôn Địa Càn Châu duy trì, nhưng mà đấu khí của Lý Dật tiêu hao cũng rất là nghiêm trọng. Trước mắt đám lính xương khô cùng cương thi chẳng những không tổn hại một sợi lông tóc nào, ngược lại thực lực lại tăng lên nhiều. Nếu cứ như thế chỉ sợ phụ tử mình không thể thoát khỏi địa phương này.

- Lý gia quả nhiên có thủ đoạn khá, vì giết phụ tử chúng ta, thậm chí ngay cả hung trận như thế này cũng đều có thể lấy ra sử dụng.

Giờ phút này Lý Hàn cũng liên tục toát ra mồ hôi lạnh, đồng thời hắn cũng biết rõ thủ đoạn như vậy chỉ dùng để đối phó với những người âm thầm đến ăn trộm vũ khí, nhưng hắn lại không nghĩ tới Lý gia chỉ vì đối phó với phụ tử bọn họ, mà cũng đem thủ đoạn như vậy ra sử dụng, trong nội tâm Lý Hàn lúc này cũng có chút hoảng sợ.

Mà giờ khắc này cũng không phải lúc hai người suy nghĩ nhiều, bởi vì đám lính xương khô vừa sống lại kia đã xông tới, lúc này tốc độ của bọn chúng so với trước nhanh hơn không ít. Rất rõ ràng, thực lực của đám lính xương khô so với lúc trước mạnh hơn không ít.

Đám lính xương khô vừa rồi bất quá chỉ là Tam Tinh Đấu Sư, nhưng hiện tại đều đã đạt Ngũ Tinh Đấu Sư.

Nhanh chóng tránh né một kiếm của lính xương khô, cước bộ Lý Dật đột nhiên lui về phía sau vài bước, đứng vào một góc. Lúc này, hắn cũng không có hướng về phía lính xương khô phản kích, bởi vì hắn hiểu được, nếu như mình không thể giết chết đám cương thi kia thì đám lính xương khô này chẳng những không chết đi, mà ngược lại chúng còn có thể càng ngày càng mạnh thêm. Nếu cứ như thế, đấu khí của mình cuối cùng cũng tiêu hao hết, mặc dù đám lính xương khô này có thực lực không mạnh, nhưng đến lúc đó chúng cũng có thể thoải mái lấy đi tính mạng của mình.

Cũng may Lý Dật đã thu hồi Nam Minh Lưu Hỏa của mình, những tên lính xương khô này tuy rằng thực lực đều có tiến bộ, nhưng vẫn như trước đều dừng lại ở tiêu chuẩn cấp bậc Đấu Sư, phụ tử hai người Lý Dật nếu có trốn đi cũng không hề tốn sức. Nhưng thời gian nếu kéo dài, đám lính xương khô sống lại cũng ngày càng nhiều, phụ tử hai người có thể hoạt động trong phạm vi càng ngày càng nhỏ đi.

- Đáng chết! Nếu cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là một biện pháp a.

Lý Dật ngoài miệng lớn tiếng mắng một câu, hắn lần nữa lại sử dụng Thanh Vân Thủ, đem đám lính xương khô ở chung quanh đập tan, tuy rằng đám lính xương khô này sau đó sống lại nhất định sẽ càng thêm phiền toái, nhưng trước mắt hắn cũng chỉ dùng phương thức như vậy để hòa hoãn lại một chút mà thôi.

Thừa dịp lúc đám lính xương khô chưa có sống lại, Lý Dật cùng Lý Hàn hai người tranh thủ thời gian nghỉ ngơi. Tuy rằng chỉ có thời gian ngắn ngủi để giảm bớt áp lực, nhưng giờ phút này hai người đều cau mày suy nghĩ, trong lòng bọn họ đều biết rõ ràng, đây cũng không phải là kế sách lâu dài, cũng chỉ là muối bỏ biển mà thôi, càng về sau càng thêm phiền toái.

Nhưng mặc dù là như thế, sự tình như trước mắt không cho bọn họ nghĩ đơn giản như vậy. Tựa hồ là nhìn thấy phụ tử Lý Dật lâm vào tình trạng quẫn bách, đám cương thi rốt cục cũng có hành động. Lúc trước hai người chủ yếu công kích đám lính xương khô, còn đám cương thi chỉ làm phép tái sinh lại đám lính xương khô, nhưng lúc này đám cương thi rốt cục cũng phát động công kích.

Lúc này đây, đám cương thi cũng không có tới gần hai phụ tử Lý Dật, mà bọn chúng trực tiếp ngưng kết ra một đoàn hỏa diễm lục sắc hướng về phía hai phụ tử Lý Dật công kích.

- Phụ thân hãy cẩn thận!

Mắt thấy hỏa diễm lục sắc hướng về phía mình đánh tới, Lý Dật vội vàng lên tiếng nhắc nhở phụ thân. Ngọn lửa này lúc trước cương thi dùng để làm sống lại đám lính xương khô, nhưng không biết ngọn lửa này đối với nhân loại có ảnh hưởng như thế nào, nhưng đối phương dùng ngọn lửa này để công kích chính mình, hiển nhiên tuyệt đối không phải là thứ gì tốt.

Lý Hàn thấy lúc này Lý Dật đang lâm vào tình trạng nguy nan, cũng không quên để ý đến an nguy của mình, trong nội tâm hắn không khỏi có cảm giác ấm áp. Tuy rằng ngọn lửa kia cự ly còn cách rất xa, nhưng hắn cũng không dám khinh thường, lúc này Lý Hàn hét lớn lên một tiếng, trên tay liên tục huy động thủ ấn, một màn lá chắn bằng nước hiện ra tại trước mặt Lý Hàn.

Hỏa diễm lục sắc tạo thành mũi tên đánh lên trên mặt lá chắn nước, nhộn nhạo lên từng đợt rung động.

Rất nhanh, hỏa diễm lục sắc thẩm thấu vào bên trong lá chắn nước, toàn bộ lá chắn nước đều biến thành một thảm lá chắn lục sắc.

Thanh âm khúc khích không ngừng truyền đến, Lý Hàn ngưng kết ra lá chắn nước đã bị mũi tên hỏa diễm lục sắc ăn mòn dần, phát ra một mùi tanh hôi vô cùng khó chịu.

Lúc này Lý Dật sử dụng Vân Bộ trốn tránh, tận lực lé tránh không cùng với đám lính xương khô giao thủ.

Nhưng phụ tử hai người đều quá coi thường thủ đoạn của đám cương thi này.

Nhìn thấy hỏa diễm bọ Lý Hàn dùng lá chắn nước ngăn trở, có một tên cương thi lại một lần nữa phát ra một đạo hỏa diễm lục sắc, ngọn lửa kia cách hai người chỉ có vài thước thì đột nhiên dừng lại, ngay lập tức nó phân ra thành hai.

Đạo hỏa diễm sau khi được phân ra thành hai phần cũng chẳng thay đổi hình dạng, đúng là hỏa diễm này có độ dầy cũng là độc nhất vô nhị. Nhưng điều làm cho bọn họ càng thêm kinh ngạc chính là, sau khi phân hóa thành hai, sau đó hỏa diễm lập tức lại phân hóa lần nữa, cứ như thế tuần hoàn, chỉ một lát sau, vốn trong không gian cũng không lớn, lúc này che kín hoàn toàn hỏa diễm lục sắc.

Nhìn thấy khắp nơi đều xuất hiện hỏa diễm lục sắc, Lý Dật cùng Lý Hàn hai người đồng thời hít vào một ngụm lương khí. Một khắc sau, không đợi bọn họ có phản ứng gì, những đạo hỏa diễm ở trên không trung bắt đầu chậm rãi di động, lấy hai người làm trung tâm, hỏa diễm lục sắc không ngừng chuyển động tiến đến. Ngay sau đó, tốc độ chuyển động càng lúc càng nhanh, những hỏa diễm này cũng dần dần bắt đầu mơ hồ, hai người Lý Dật đều bị vây kín vào bên trong không có một kẽ hở.

- Xem ra lần này chỉ có thể lấy cứng đối cứng mà thôi.

Phụ tử hai người liếc mắt nhìn nhau, hai người đều nhìn ra trong ánh mắt đều lộ ra vẻ mặt kiên quyết, rất rõ ràng, nếu như không thể đem những hỏa diễm này tiêu diệt, vậy thì cũng rất là phiền phức.

Hai người đưa ánh mắt thầm nói với nhau, lúc này hai người đồng thời đem đấu khí toàn thân tạo thành một chiếc áo giáp dày đặc, bởi vì không biết ngọn lửa này có thuộc tính gì, cho nên bọn họ cũng bất chấp tất cả, không giữ lại cái gì nữa, đem Áo giáp Đấu khí triệu hoán ra.

- Hô!

Khi nhìn thấy hai người mặc Áo giáp Đấu khí xuất hiện, hỏa diễm lục sắc lúc này cũng không lập tức có phản ứng, chỉ thấy ngọn lửa như một cái vòng tròn có đường kính vài mét đột nhiên thu nhỏ lại, chỉ là trong nháy mắt liền tiếp cận thân thể của hai người.

- Thanh Vân Thủ!

Mắt nhìn thấy hỏa diễm lục sắc tiếp cận, Lý Dật cũng tung một chưởng chém ra, trong lòng hắn biết sự lợi hại của thứ ma trơi cổ quái này, hắn đánh ra một chưởng này cũng không dám chậm trễ, một chưởng này phiêu dật mang theo cỗ lực lượng lôi đình vạn quân. Cùng lúc đó, Lý Hàn đứng bên cạnh cũng đánh một quyền, trên nắm tay xuất hiện ánh hào quang, một quyền chém ra làm cho không khí xung đột phát ra những thanh âm ‘khúc khích’ tiếng vang.

Nếu như là gặp phải địch thủ bình thường, thì chỉ bằng một chưởng một quyền của hắn chỉ sợ cũng khó gặp phải đối thủ, nhưng địch thủ của hắn lúc này quả thật là không thể tưởng tượng được.

Lần này bọn họ gặp phải đối thủ thực sự là rất cổ quái, chỉ thấy hai người đồng thời vung cánh tay lên, lập tức cũng đều đồng thời nhíu mày lại, bởi vì hai người công kích mà cũng không có chút động tĩnh nào, trực tiếp làm cho một chưởng một quyền của hai người thất bại. Bất quá cũng không phải là bọn họ không có thể đánh trúng, mà do hỏa diễm lục sắc xuyên thấu đi qua. Phải biết rằng, mặc dù ma trơi không phải thực thể, cũng có thể là do năng lượng cấu thành, mà chỉ cần do năng lượng cấu thành, công kích của hai người quả quyết cũng không thất bại.

Trừ phi… Đây là ảo giác.

Hai người nhanh chóng liếc nhìn nhau, đều theo ánh mắt của đối phương mà suy đoán, nhưng cũng không chờ bọn họ có phản ứng gì, thì thân thể hai người lúc này lại run lên bần bật, chỉ thấy ngọn lửa kia không có gặp bất kỳ trở ngại nào xuyên thấu qua Áo giáp Đấu khí của hai người, trực tiếp chui vào trong thân thể hai người.

Lập tức, những ma trơi kia hóa thành một cổ năng lượng hắc ám bay thẳng đến trong đầu của hai người đánh tới.

Oanh một tiếng. Lý Dật cùng với Lý Hàn đều có cảm giác được trong ý thức hải xuất hiện một cỗ năng lượng hắc ám, cỗ năng lượng này sau khi xuất hiện ở trong ý thức hải đều mạnh mẽ đâm tới, phá hư khắp nơi.

Giờ khắc này, Lý Dật cuối cùng cũng hiểu được, đây không phải là do ảo giác… Đây chính là công kích linh hồn! Nghĩ đến trước kia cùng với Xà Phách chiến đấu cũng là tràng cảnh giống như vậy, Lý Dật lúc này lập tức xác định được phương thức công kích của cương thi.

Trước kia hắn cũng gặp phải tình huống giống như vậy, ma trơi sau khi tiến vào thân thể của Lý Dật cùng Lý Hàn thì cũng hóa thành năng lượng, ngay lập tức động tác của hai người ngây dại ra, tốc độ huy động hai tay cũng chậm lại, mà những động tác chậm lại này, làm cho đám lính xương khô bắt được cơ hội.

Phác! Phác! Phác!

Liên tục ba tiếng thanh âm vang lên, chỉ một lát sau, trên bờ vai Lý Dật xuất hiện ra ba vết chém. Khi hắn quay đầu nhìn Lý Hàn, trong nội tâm càng thêm hoảng hốt, chỉ thấy Lý Hàn đã không biết khi nào đã đứng ở phía sau lưng của hắn, hai tay cầm lấy một thanh trường kiếm, mũi nhọn của thanh kiếm đã đem bàn tay của hắn vạch phá, phía trên bàn tay của hắn máu tươi không ngừng theo trường kiếm chảy xuống phía dưới, nhìn mũi kiếm nhọn kia Lý Dật biết rõ ràng, phụ thân bởi vì cứu mình mới trực tiếp dùng tay không đi ngăn cản thanh kiếm kia.

- Phụ thân!

Nhìn thấy tràng cảnh này, khóe mắt Lý Dật đột nhiên run lên, ngoài miệng vội vàng ân cần kêu một tiếng.

Lý Hàn cố hết sức vung tay lên, trên bàn tay truyền đến cảm giác đau đớn làm cho hắn nhịn không được khẽ nhíu mày lại, nhưng nghe thấy Lý Dật hỏi, hắn cố gắng chịu đựng, chỉnh lại sắc mặt, nói:

- Vi phụ không có việc gì, Dật nhi hãy chú ý!

Nghe vậy, Lý Dật trong nội tâm rất là cảm động, từ khi hắn đi vào thế giới này, tuy rằng cùng Lý Hàn đều xưng là phụ tử, nhưng cho tới nay trong lòng của hắn đều cảm giác không có quá nhiều thân tình gì đáng nói. Hắn vẫn cảm thấy, vô luận là Lý gia hay là Lý Hàn, điều mà bọn họ quan tâm, quan ái đều thực sự không phải là chính mình, mà là cái tên Tiểu Lý Dật kia đã bị mình chiếm cứ thân thể. Nhưng cho đến giờ phút này, hắn mới thật sự cảm nhận được người đứng trước mắt này đối với chính mình quan ái như thế nào. Hắn đột nhiên cảm thấy được, người đứng trước mặt này, mặc dù đối phương quan tâm cũng chính là cái tên Tiểu Lý Dật kia nhưng mình cũng với hẳn đều có cùng một cảm xúc, bởi vì hắn chính là một Lý Dật, và cũng là một Tiểu Lý Dật? Phụ thân có thể vì mình mà không có để ý an nguy của bản thân, như vậy mình cần gì phải canh cánh trong lòng cái thân phận kia?

Nghĩ đến đây, Lý Dật đột nhiên cảm động, hắn nhìn Lý Hàn trịnh trọng nói:

- Phụ thân, người yên tâm, con sẽ không để cho phụ thân bị thương tổn. Dù cho là… con có chết!

Lý Hàn không biết Lý Dật vì cái gì mà nói ra những lời như vậy, hắn nghĩ rằng Lý Dật bởi vì nhìn thấy mình bị thương cho nên cảm xúc nói ra mà thôi. Vì vậy vội vàng an ủi:

- Dật nhi không cần phải như thế, vết thương của vi phụ cũng không có gì đáng lo ngại. Chỉ là Cửu U Quỷ Trận quả nhiên vô cùng lợi hại, chỉ sợ phụ tử chúng ta ngày hôm nay phải… Ai, đều là do vi phụ quá dễ tin Lý Tùng, làm hại Dật nhi vì vi phụ mà lâm vào tuyệt cảnh.

Nói đến đây, trên mặt Lý Hàn không khỏi lộ ra một tia bi ai, nghĩ đến Lý Minh cùng với Lý gia ký kết liên minh, nhưng lại không nghĩ rằng Lý Tùng lại sử dụng thủ đoạn như vậy đối phó với hai cha con mình. Chính mình có chết thì cũng không có gì hối tiếc, nhưng ở đây cùng với hắn còn có nhi tử của mình. Thiên tài như vậy thực sự cùng với mình chết ở đây, trong lòng của hắn cảm thấy rất là bi thống. Nghĩ tới đây, hắn chỉ cảm thấy trong lòng buồn bực không chịu nổi, phốc một tiếng, một ngụm máu tươi liền phun ra.

- Phụ thân!

Nhìn thấy Lý Hàn bị thương thổ huyết, Lý Dật trong nội tâm cảm thấy rất là đau lòng.

Rốt cuộc hắn cũng chẳng quan tâm giữ lại thực lực, ngay lập tức ở trước mặt Lý Dật không gian vặn vẹo một hồi, Thôn Thiên Thú lập tức xuất hiện ở ngay trước mặt Lý Hàn.

- Vị này chính là?

Đột nhiên nhìn thấy ở trước mắt xuất hiện một nhân vật cường giả có khí tức thâm bất khả trắc, Lý Hàn khẽ vuốt ngực, mở miệng hỏi.

- Phụ thân không nên suy nghĩ nhiều, đây là con khôi lỗi của con, để cho nàng bảo hộ người.

Lý Dật đột nhiên trở nên rất lãnh đạm, hai tay năng lượng huyết hồng không ngừng biến ảo.

Đã biết rõ công kích của đám cương thi này cùng với công kích linh hồn có quan hệ, như vậy hay là ta nên dùng biện pháp khắc chế linh hồn a.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio