Chỗ trống này xuất hiện khi đấu kỹ Bạch Hổ “Vạn ma cuồng bạo” sắp chấm dứt vì vậy cũng là thời khắc năng lượng cuối cùng bộc phát.
Vỏ trứng màu sắc rực rỡ do “Ảo ảnh trận giáp” hình thành từng khúc vỡ vụn, chậm rãi biến vào hư vô, Lý Dật ẩn nấp dưới sự bảo vệ của trận pháp lúc này cũng hiện nguyên hình. Một chân quỳ xuống, vẻ mặt tái nhợt gần như trong suốt, đối lập với vết máu tươi sáng nơi lồng ngực. Tổn thương của Lý Dật thật ra cũng không phải do đấu kỹ Bạch Hổ của Ma Thiên Tôn tạo thành, mà là vì trận pháp bị cưỡng ép bài trừ, năng lượng trong trận pháp cắn trả lại.
- Ngươi rất mạnh đúng không, rất mạnh cũng phải chết!
Một kích thành công, Ma Thiên Tôn cũng rất đắc ý, thân hình nhoáng một cái, tiến đến gần Lý Dật, đôi tay khô gầy chộp vào cổ Lý Dật. Ma Thiên Tôn muốn bắt sống chứ không muốn một thi thể!
- Lý Dật!
Một tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, Cung Vô Song triển khai băng tinh đấu cánh bay vút đến, giữa không trung, một đạo Băng Hệ Đấu Khí mang theo khí tức âm hàn nện về hướng Ma Thiên Tôn.
- Nữ nhân của ngươi cũng rất xinh đẹp!
Đấu Khí của Đấu Hoàng một hai tinh, cho dù đã tăng lên tới cực hạn, đối với Ma Thiên Tôn mà nói cũng không hề có áp lực. Mỹ nữ này không muốn sống mà chủ động oanh kích một Đấu Tôn, có thể thấy được tâm tình bức thiết, như vậy quan hệ của nàng và Lý Dật hiển nhiên cũng không phải chuyện đùa, chuyện này khiến Ma Thiên Tôn bỗng nhiên cảm thấy ghen ghét. Hắn tiện tay vỗ, đánh tan Đấu Khí của Cung Vô Song, thế đi của Ma Thiên Tôn không giảm, cánh tay khô gầy chộp vào cổ Lý Dật.
Cung Vô Song dưới một kích tiện tay của Ma Thiên Tôn bị chấn động bay đi mấy chục thước, phun ra một ngụm máu tươi, tình cảnh này khiến không ít nam nhân đa tình của Bắc Đấu tông và Mị Ảnh ma tông không nhịn được oán thầm Ma Thiên Tôn không biết thương hoa tiếc ngọc.
Một tay Ma Thiên Tôn túm lấy Lý Dật, thân hình cấp tốc di chuyển, với tốc độ quỷ dị vọt đến rồi sau lưng Cung Vô Song.
Mặc dù Cung Vô Song bị thương nhưng ý thức vẫn hoàn toàn tỉnh táo, thấy Ma Thiên Tôn lướt đến gần mình, trong lòng hoảng hốt, không chút nghĩ ngợi, một thanh trường kiếm màu xanh da trời thình lình xuất hiện trên tay, kèm theo Đấu Khí sắc bén lao tới.
- Còn muốn phản kháng! Muốn chết!
Ma Thiên Tôn giận dữ, dĩ nhiên triển khai sát ý, không tránh né không nhượng bộ, trong bày tay trái cũng nổi lên một thanh trường kiếm Đấu Khí chém xuốngCung Vô Song.
Lý Dật lúc này, mặc dù bị trọng thương nhưng thấy Cung Vô Song gặp nạn, đột nhiên Đấu Khí nghịch loạn hoành hành bên trong cơ thể bức ra một luồng Đấu Khí, trở tay chụp về phía Ma Thiên Tôn gần trong gang tấc.
- Hừ, thật sự là tình cảm sâu nặng! Chỉ có điều bản tôn rất không quen nhìn loại nhi nữ tình trường này!
Tay phải phát lực, đột nhiên đẩy Lý Dật ra mấy chục thước, tay trái cũng không yếu, trường kiếm Đấu Khí nện vào trường kiếm màu xanh da trời của Cung Vô Song.
Dù sao thực lực cũng chênh lệch quá xa, trường kiếm màu xanh da trời đứt gãy từng khúc, một thanh binh khí bát phẩm dĩ nhiên không ngăn được một kích của Ma Thiên Tôn. Cung Vô Song thầm than một tiếng, sau đó đã bị Ma Thiên Tôn túm vào sau gáy.
- Thả ta ra, đồ ma quỷ!
- Ngoan ngoãn nghe lời, bản tôn sẽ không giết ngươi, bằng không…
Bằng không như thế nào? Ma Thiên Tôn không nói tiếp, bởi vì hắn đang chú ý tới một chuyện quỷ dị.
Lý Dật vừa mới bị hắn ném ra, lúc này đang lơ lửng giữa không trung. Nếu một người lơ lửng giữa không trung, chỉ có hai khả năng, hoặc là Đấu Hoàng cường giả triển khai đấu cánh, hoặc chính là Đấu Tôn nắm giữ quy tắc không gian, có thể ngự không mà đi. Lý Dật không triển khai đấu cánh, với tình huống hiện tại của hắn, căn bản vô lực làm như vậy. Hơn nữa, có thể vững tin là Lý Dật vẫn chưa phải Đấu Tôn. Cho nên chuyện này trở nên vô cùng quỷ dị.
Chính bản thân Lý Dật cũng cảm giác rất kỳ quái, hắn vốn tưởng rằng mình sẽ nặng nề đập xuống đất, nhưng bỗng nhiên có một luồng Đấu Khí vô hình lại nhẹ nhàng nâng hắn lên, vì vậy hắn mới lơ lửng giữa không trung.
- Lại muốn chơi trò cổ quái gì đây!
Ma Thiên Tôn nhất thời do dự, vì hắn muốn điều tra tới cùng, lại sợ tiểu tử này chơi trò cổ quái gì đó khiến mình mất mặt. Cho nên sau khi do dự, Ma Thiên Tôn vẫn không tự mình động thủ, mà đưa mắt ra hiệu cho Mị Ảnh Tứ Sát. Tứ Sát ngầm hiểu, nhanh chóng điều khiển Bắc Trác hướng về phía Lý Dật.
Ầm….
Sau một tiếng va đập vô cùng thanh thúy, bọn chúng liền nhìn thấy Bắc Trác giống như đập vào một sợi lò xo nào đó, bị bắn ngược trở lại mấy chục thước.
Quả nhiên có chuyện cổ quái xảy ra! Ma Thiên Tôn vô cùng phẫn nộ, tiểu tử Lý Dật này đã khiến hắn chịu nhiều tổn thất, khó khăn lắm mới bắt được, không ngờ hắn vẫn có thể gây chuyện. Sau khi cẩn thận suy nghĩ, trong lòng bàn tay Ma Thiên Tôn hiện lên một luồng Đấu Khí hùng hậu đánh về hướng Lý Dật.
Đấu Khí nện đến chỗ cách Lý Dật mấy mét, mạnh mẽ nổ ầm ầm! Mảnh vỡ Đấu Khí lập tức xoáy tròn bắn ra bốn phía, khi những mảnh vỡ Đấu Khí này dần dần tản đi, một bóng người chậm rãi hiện ra. Bóng người này từ hư đến thực, dần dần hiện ra trước mặt mọi người.
Dáng người trung bình, có vẻ rất khỏe mạnh, thậm chí là có chút mập mạp, trên khuôn mặt tròn vo còn lưu giữ dáng vẻ mũm mĩm của thời niên thiếu. Hình dáng này có chút không xứng với quần áo hoa lệ hắn mặc trên người. Chính là người có bộ mặt thiếu niên này đã dùng một luồng Đấu Khí nâng Lý Dật lên, khiến cho hắn lơ lửng giữa không trung như vậy.
- Ha ha ha, không trốn được rồi, nếu không phải lão già này đánh ta, chiêu đấu kỹ tàng hình này còn có thể tiếp tục ít nhất nửa giờ nữa.
Hài nhi mập vừa hiện thân đã cười ha ha, cười đến mức rất chân thật hồn nhiên.
Nhưng dáng vẻ của hắn lại khiến Ma Thiên Tôn ớn lạnh. Nghe khẩu khí của hắn, tựa hồ cũng không phải mới tiến vào chiến trường, với thực lực của mình, có cường giả tới gần tại sao lại không phát hiện ra? Hơn nữa nhìn cách hắn tiếp nhận oanh kích Đấu Khí vừa rồi của mình, xem ra thực lực của hài nhi mập này cũng không hề thua kém mình.
Rút cuộc hắn ở đâu chui ra? Ma Thiên Tôn hầu như muốn phát điên!
- Xin hỏi tôn tính đại danh các hạ? Đến Thiên Phong đế quốc ta có gì muốn làm?
Cố nén vẻ bất mãn trong lòng, Ma Thiên Tôn khách khí hỏi. Bởi vì hài nhi mập tướng mạo thù dị, vừa nhìn cũng biết không phải người của Thiên Phong đế quốc.
- Kì quái, ta đến Thiên Phong đế quốc làm gì cần phải báo cáo với ngươi sao? Ngươi là ai?
Hài nhi mập kinh ngạc nhìn Ma Thiên Tôn, vẻ mặt vừa mới cười nói vui vẻ đã biến thành tức giận.
- Bản tôn hiển nhiên không thể can thiệp vào tự do của các hạ, nhưng xin các hạ đừng can thiệp vào chuyện của bản tôn!
- Ta can thiệp chuyện của ngươi lúc nào?
- Tiểu tử này là địch nhân của Mị Ảnh ma tông ta, vừa mới bị bản tôn đánh bại, nếu các hạ không muốn cuốn vào, tốt nhất là trả lại người này cho bản tôn, như vậy chuyện gì cũng dễ nói, nếu không.....
- Nếu không thì thế nào?
Hài nhi mập liếc nhìn Ma Thiên Tôn, bỗng nhiên nói:
- Lý Dật là đệ tử của ta, ta dựa vào cái gì trả lại cho ngươi!
Ầm…..
Một tiếng sấm vô thanh nhất thời bạo tạc trong đầu tất cả mọi người! Những người không biết nội tình bên trong đều nghĩ, Lý Dật lợi hại như vậy, vậy thì sư phụ của hắn phải là nhân vật lợi hại như thế nào, xem ra Thiên Phong hoàng thất tựa hồ rất có cơ hội lật bàn! Ma Thiên Tôn tìm hiểu nội tình của Lý Dật rất rõ, hắn cũng biết tin đồn sau lưng Lý Dật có một phụ, chỉ có điều không ngờ lại là một hài nhi mập có vẻ ngoài rất bình thường như vậy.
Nhưng Ma Thiên Tôn tâm tư nhạy bén lập tức phát hiện có chỗ không đúng. Nếu người này thật sự là sư phụ của Lý Dật, tại sao trước đó không chịu động thủ, trơ mắt nhìn Lý Dật bị mình đánh cho trọng thương!
- Các hạ nói đùa, Lý Dật chưa bao giờ ra khỏi Thiên Phong đế quốc một bước, làm sao có thể kết giao được cao nhân như các hạ làm sư phụ?
Hài nhi mập lập tức lộ ra vẻ mặt xấu hổ, phản biệt nói:
- Ta không nói trước kia, ta là nói hiện tại, từ giờ trở đi, Lý Dật chính là đệ tử của ta.
Lời này vừa nói ra, mọi người càng cảm thấy không hiểu. Ngay cả Lý Dật cũng cười khổ một hồi, hài nhi mập này không biết đến từ đâu, vừa đến đã muốn nhận mình làm đồ đệ, vì vậy không nhịn được nói:
- Phì Phì, ngươi đi nhận người khác làm đệ tử của ngươi đi, ta không đi nhận làm đệ tử lung tung, sẽ chết người đấy.
Hài nhi mập nghiêm túc liếc nhìn Lý Dật đánh giá, trên mặt lại lộ ra nụ cười sáng lạnh ồn nhiên:
- Không tệ, không tệ, mặc dù kém hơn ta một chút, nhưng vẫn có vài phần anh tuấn. Lý Dật ngươi yên tâm, cho dù chết người tuyệt đối cũng không phải sư đồ chúng ta!
Nụ cười tự tin của hài nhi mập đối với mình khiến Lý Dật cười ngất, chỉ có điều nghe khẩu khí lớn như vậy, tựa hồ cũng có chút bản lĩnh, chỉ có điều không biết có phải thật sự trâu bò hay không?
- Nói như vậy, các hạ xác định vững chắc muốn nhúng tay vào chuyện này?
Ma Thiên Tôn dĩ nhiên mất đi kiên nhẫn, vẻ mặt lạnh lùng không hề che dấu hiển lộ ra.
- Cút! Ngươi đả thương đồ đệ của ta, bởi vì lúc trước còn chưa tính cho nên ta không so đo với ngươi, nhưng từ giờ trở đi, ngươi còn dám động thủ động cước với đồ đệ của ta, có tin ta sẽ nhét phân vào miệng ngươi không!
- Đi chết đi!
Ma Thiên Tôn sớm đã vận sức chờ phát động, nếu có thể chịu đựng được, cũng không phải là Ma Thiên Tôn nữa rồi. Một luồng Đấu Khí lập tức nện về hướng hài nhi mập, khí thế sắc bén khiến không gian một hồi ba động.
Một đạo Đấu Khí oanh kích đơn giản, Ma Thiên Tôn cũng dùng hết thực lực, mặc dù trong tình huống không biết rõ thực lực của đối thủ, nhưng Ma Thiên Tôn quen dùng thủ đoạn mạnh nhất để đuổi giết.
- Không tệ, Đấu Tôn ngươi cũng rất mạnh!
Hài nhi mập khen một câu, Đấu Khí nâng Lý Dật vẫn không hề buông lỏng, chỉ có điều tay phải nâng lên, một luồng Đấu Khí vô hình tựa hồ không cần tụ lực, trong nháy mắt phát ra.
Sắc mặt Ma Thiên Tôn đột biến! Đấu Khí mình nện ra, không ngờ dưới một chiêu tiện tay của đối phương lại như bùn như biển, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Loại tình huống này, chỉ có một khả năng, chính là đối phương là Đấu Thánh cường giả có Đấu Khí pháp tắc của mình!
Đấu Thánh cường giả, có lực lượng pháp tắc từ lượng chuyển sang chất, đột phá lực lượng không gian và lực lượng phổ thông đơn thuần, trong pháp tắc của mình, tất cả lực lượng không gian và lực lượng phổ thông đều là mây bay!
- Người quái dị, tại sao lại không đánh?
Nhìn thấy biểu hiện mờ mịt trên khuôn mặt Ma Thiên Tông, hài nhi mập càng đắc ý, vẻ mặt nhẹ nhàng thoải mái nhìn Ma Thiên Tông.
- Ngươi…ngươi là Đấu Thánh cường giả!
- Ta không nói là không phải!
- Ngươi, ngươi...... Các hạ rút cuộc là ai?
- Có cần thiết nói cho ngươi không? Nếu không có ý kiến, ta sẽ mang đồ đệ của ta đi!
Nghe thấy bốn chữ “Đấu Thánh cường giả” mà Ma Thiên Tôn nói ra, tất cả những người ở đây đều hít một ngụm lãnh khí. Đấu Thánh cường giả là tồn tại chỉ dưới Đấu Thần cường giả. Đấu Thần cường giả rất ít khi xuất hiện ở Đấu Thần Đại lục, trên thực chất Đấu Thánh cường giả chính là tồn tại mạnh nhất.
Đối mặt với một loại sức mạnh như vậy, Đấu Tôn bát tinh căn bản chẳng là cái gì.
- Phì Phì, chớ vội đi!
Người cao hứng nhất đương nhiên chính là Lý Dật, Lý Dật quả thực mừng rỡ như điên:
- Chuyện này vẫn còn chưa kết thúc?
- Đừng gọi ta là Phì Phì, gọi ta là sư phụ! Còn chuyện gì nữa?
- Đầu tiên xin tuyên bố trước, danh xưng sư phụ là do ngươi tự phong, ta còn chưa tán thành. Muốn ta tán thành cũng được.
Lý Dật chỉ về phía Ma Thiên Tôn, lại chỉ người của Bắc Đấu tông, Mị Ảnh ma tông:
- Ngươi phải giết sạch tên này và đám người kia! Nếu không đừng hòng nhận ta làm đồ đệ!
- Tiểu tử, ngươi có lầm hay không, ta là Đấu Thánh, ngươi không muốn làm đệ tử của ta sao?
- Phì Phì, không phải ta không muốn, ngươi xem những người này đều là bằng hữu của ta, còn có nàng, là nữ nhân của ta, làm sao ta có thể bỏ mặc bọn họ đi làm đồ đệ của ngươi?
- Thì ra là như vậy, chuyện này rất đơn giản, người quái dị kia, qua đây. Ngươi tên gì?
Ma Thiên Tôn đã bị trấn trụ, nghe thấy câu hỏi của hài nhi mập, mặc dù không tình nguyện, cũng chỉ có thể thành thật hồi đáp:
- Tại hạ là Ma Thiên Tôn tông chủ Mị Ảnh Ma Tông!
- Thiên Tôn cái rắm! Đám bằng hữu và nữ nhân của đồ đệ ta giao cho ngươi chiếu cố, nếu ngươi chiếu cố không tốt, ngươi có tin cho dù ngươi trốn vào bụng mẹ ta cũng moi ngươi ra băm cho chó ăn hay không!
Sắc mặt Ma Thiên Tôn lập tức cực kỳ đặc sắc, không đáp ứng chỉ sợ hiện tại cũng sẽ bị băm cho chó ăn, nếu đáp ứng trước mặt nhiều người như vậy, sau này còn tung hoành thế nào nữa.
- Ngươi điếc sao? Có nghe thấy lời ta nói hay không!
- Xin nghe Thánh giả phân phó!