Đấu Thần

chương 682: cùng long sủng so khí lực

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lý Dật cũng không nghĩ tới Long sứ tiên sinh hỏi vấn đề này, đám người La Tuyết Phong, Ánh Vũ Tình cũng thật không ngờ. Về thiên ma đấu khí, những tu luyện giả tu luyện đấu khí ít nhiều cũng từng nghe nói qua, loại tà môn công pháp này có thể thôn phệ hạt giống đáu khí của cường giả để làm tăng thực lực cho mình, từ thời thượng cổ Hồng hoang cũng đã bị tất cả thế lực lớn cấm tu luyện. Bởi vì loại công pháp này một khi lưu truyền ra, có thể tạo thành một đám cường giả tu luyện đấu khí thôn phệ lẫn nhau, cũng không có ai tự thân chậm rãi tu luyện.

Mấy ngàn năm qua, Thiên Ma Tông là nơi sáng chế ra thiên ma đấu khí công pháp, cũng không có người tiếp tục tu luyện.

Lúc này ngoại trừ Lý Dật cùng Xà tôn giả, cũng không người có nào biết, thiên ma đấu khí công pháp của Thiên Ma Tông cũng không bị thất truyền. Tại tất cả thế lực lớn nhìn với con mắt thèm thuồng, muốn bảo tồn bộ công pháp này, Thiên Ma Tông tình thế cũng thật là khó khăn. Về phần tiện nghi lão nương của Lý Dật làm thế nào tìm được thiên ma đấu khí công pháp, điều này Lý Dật cũng vô pháp biết được.

Nghe được lời nói của Long sứ tiên sinh, Tác Mã Lý bật cười:

- Long sứ tiên sinh, thiên ma đấu khí công pháp tại Đấu Thần đại lục đã sớm thất truyền, chẳng lẽ ngươi không biết sao?

- Đúng như vậy.

Ánh Vũ Tình cũng phụ họa nói:

- Hiện tại Đấu Thần đại lục chỉ có chín hệ thuộc tính đấu khí, cũng không có thiên ma đấu khí.

Lý Dật nhất thời cảm thấy chủ ý bất định, bởi vì thiên ma đấu khí quá quan trọng, để lộ ra khó tránh khỏi chọc phải phiền toái. Với thực lực đấu tôn cường giả, thiên ma đấu khí cũng mới tu luyện tới tứ biến, còn chưa đủ để ứng phó cường giả đỉnh cấp của Đấu Thần đại lục. Cho nên Lý Dật quyết định không nói ra.

- Nói như vậy, các ngươi đều không có tu luyện thiên ma đấu khí sao?

Long sứ tiên sinh nhìn quanh một vòng, thản nhiên nói:

- Bản sứ cũng chỉ là hỏi một câu mà thôi. Khái khái, không dối gạt chư vị, bản sứ sở dĩ có hỏi như vậy, cũng chỉ là bởi vì một lời tiên đoán.

- Lời tiên đoán sao?

Mọi người không khỏi hỏi.

- Các ngươi đã không tu luyện thiên ma đấu khí, thì cũng không cần phải nói cho các ngươi biết. Vấn đề của ta hỏi đã xong, về phần vận mệnh của các ngươi, nắm giữ ở trong tay Long Tộc, đương nhiên, khái khái, vì nhân loại, ta sẽ hết sức hướng Long Tộc tộc trưởng nói ra những lời hữu ích.

Long sứ tiên sinh nói xong, quay người lại, thân hình hướng động khẩu đi đến.

- Long sứ tiên sinh, ta tu luyện thiên ma đấu khí.

La Tuyết Phong thanh âm cũng không lớn, nhưng lúc này lại như một cái sét đánh, làm trong đầu mọi người nổ vang.

Long sứ đột nhiên quay người lại, bởi vì thân hình xoay chuyển quá mau, thiếu chút nữa lảo đảo té ngã, cũng may Ánh Vũ Tình xông về phía trước một bước đỡ hắn.

- Ngươi... Khái khái khái... Ngươi tên là gì?

- Tại hạ La Lan học viện La Tuyết Phong.

- Ngươi thật sự tu luyện thiên ma đấu khí?

- Không sai, tại hạ ngoại trừ mộc thuộc tính đấu khí chưa tu luyện qua, còn lại tám hệ cùng tu, nếu không có thiên ma đấu khí, làm sao có thể điều hòa tám hệ đấu khí.

Long sứ tiên sinh cũng là cường giả tu luyện đấu khí, tự nhiên biết rõ tám hệ cùng tu là như thế nào, nghiêm túc nhìn La Tuyết Phong một cái, Long sứ lúc này mới trì hoãn âm thanh nói:

- Các ngươi, theo bản sứ.

Long Tộc ăn lông ở lỗ, xem ra lời đồn đãi không sai, sau khi vào cửa, chính là thánh địa Long đảo, cũng được gọi là long động, cũng có thể gọi là long huyệt,là đại bản doanh Long Tộc. Bên trong Long động khắp nơi châu báu quang hoa lập loè, hiện tại được khảm lên trên thạch bích cực kỳ bóng loáng, vô số châu báu, ngọc thạch ánh sáng lóng lánh. Làm cho cả long động sáng lạn vô cùng, xem ra Long Tộc yêu mến vật thể tỏa sáng cũng không phải là không có đạo lý, mà là xuất phát từ tập tính của long tộc.

Đi vào long động như mê cung, cơ hồ lấy hết cả sơn thể, trải qua tu sửa, tạo thành một tòa nhà cao tới ngàn mét, cho dù là xã hội văn minh của Lý Dật kiếp trước kiến tạo cao lầu, cùng không thể so sánh với long động được.

Long sứ tiên sinh dẫn đám người Lý Dật, dọc theo long động quanh co hướng chỗ sâu trong đi đến.

Mới đầu Lý Dật còn có thể nhớ rõ con đường, nhưng sau nửa giờ đi dạo, đầu óc choáng váng, cũng không thể nhớ được nữa.

Trên đường đi, gặp phải không ít long tộc có muôn hình muôn vẻ, trong đó không thiếu ấu long, những ấu long này cũng có lòng hiếu kỳ mãnh liệt, đối với nhân loại xâm nhập long động đều trừng mắt tròn vo dò xét không ngớt, khi mọi người đi qua, có hơn mười đầu ấu long ở phía sau theo đuôi.

Đi suốt một giờ, mọi người mới đi đến một cái đại sảnh, bốn vách tường đại sảnh huy hoàng, cơ hồ là dùng hoàn toàn châu báu ngọc thạch, trình độ xa hoa, đều làm cho mọi người trợn mắt kinh ngạc.

Long sứ chỉ chỉ vào chiếc ghế ngọc thạch trong đại sảnh, nói:

- Mời ngồi, La Tuyết Phong, ngươi đi theo ta.

Lúc này đám ấu long chen chúc ở cửa bên ngoài đại sảnh, nhưng cũng không dám đi vào, dù cho bọn chúng muốn đi vào đến cũng không thể, bởi vì có hai Long Tộc thị vệ đáng canh ở cửa vào.

Sau khi nhìn thấy Long sứ cùng La Tuyết Phong biến mất tại bên trong thông đạo, trong đại sảnh mọi người ngồi xuống. Lý Dật nhìn ra bên ngoài cửa vui vẻ nhìn xem những ấu long kia.

- Các ngươi có nói được tiếng người sao?

Thấy Lý Dật hỏi, đám ấu long vẻ mặt mờ mịt, thanh âm la hét ầm ĩ lại càng lớn. Một Long thị vệ không kiên nhẫn, ngâm lên một tiếng rồng ngâm trầm trầm, đem những ấu long kia tất cả đều xua tan, lúc này mới hướng Lý Dật nói:

- Nhân loại, ngoan ngoãn ngồi xuống, nơi này chính là nghị sự đại sảnh của Long Tộc, ngàn vạn lần đừng đùa giỡn, nếu không Long sứ tiên sinh cũng không thể nào cứu được các ngươi.

Lý Dật mỉm cười, nói:

- Chúng ta có thể đùa giỡn cái gì sao, hiện tại muốn chém muốn giết không phải đều do Long Tộc sao?

- Hừ, lần trước có hai nhân loại bị mang đến nơi đây, rõ ràng thừa dịp chúng ta không chú ý, vụng trộm lấy đi mấy khối bảo thạch.

Lý Dật thuận thế hỏi:

- Chẳng lẽ thường xuyên có nhân loại được mang đến nơi đây sao?

- Thường xuyên thì không thể nói, bất quá luôn có một ít nhân loại không biết sống chết chạy đến Long đảo chúng ta ăn trộm gì đó.

Nói đến đây, Long thị vệ khó hiểu nói:

- Chẳng lẽ nhân loại các ngươi đều là trộm sao?

- Muốn nói trộm là do Long Tộc các ngươi, nhiều châu báu như vậy, đều là trộm từ thế giới loài người.

Lý Dật biết rõ, Long Tộc tuy có được trí tuệ tương đương nhân loại, nhưng lại không biết tinh luyện châu báu ngọc thạch, cho nên những vật này, đều là đến từ thế giới loài người.

- Thúi lắm, cao quý Long Tộc không trộm, những châu báu này đều là nhân loại thần chi lĩnh vực tiến cống... Ách, đương nhiên, có đôi khi chúng ta nhìn thấy những vật này, cũng sẽ thuận tay lấy đi.

Lý Dật hiểu ý cười, cũng không dây dưa nữa, nói sang chuyện khác:

- Long sứ tiên sinh, hắn chắc ở tại Long đảo? Long đảo còn có những nhân loại khác sao?

- Hai trăm năm trước, Long Tộc vĩ đại nhất chúng ta có dự ngôn sư trước khi chết... Di, ta tại sao phải nói cho ngươi biết những vấn đề này, các ngươi là những tên trộm, căn bản là không xứng cùng Long Tộc chúng ta nói chuyện.

Long thị vệ nói, ngẩng đầu ngang lên, dùng biểu hiện chính mình tồn tại siêu nhiên.

- Long tộc rất giỏi, thật sự trong truyền thuyết cường đại như vậy sao?

Lý Dật khinh miệt nhìn Long thị vệ, thần thái như vậy làm hai gã Long thị vệ lập tức bất mãn, bị một nhân loại xem thường, đối với Long Tộc tôn quý mà nói chính là ô nhục. Bất quá, được huấn luyện nghiêm khắc, chức trách của bọn hắn là thủ hộ tộc trưởng, đồng thời hướng nhân loại hiển lộ ra Long Tộc tồn tại cường đại.

- Chẳng lẽ ngươi muốn thử xem Long Tộc mạnh cỡ bao nhiêu sao?

Lúc này tên long thị vệ có vẻ không chịu được Lý Dật khiêu khích, mang theo vẻ trào phúng hỏi.

- Nói đúng, sư phụ của ta đã từng nói với ta, muốn trở thành cường giả chân chính, vậy phải đi đả bại một con rồng. Ta còn tưởng rằng long tộc có bao nhiêu thực lực, bây giờ nhìn lại, tựa hồ cũng có thực lực này.

Lý Dật cùng Long thị vệ đối thoại đã khiến cho đám Ánh Vũ Tình cho rằng Lý Dật trúng tà, lúc này đi trêu chọc Long Tộc làm gì. Hai đầu long này có thể trở thành Long Tộc thị vệ, tự nhiên cũng là tinh anh long tộc, ngay cả một đầu long trưởng thành bình thường, với thực lực Lý Dật bây giờ, còn chưa đủ tư cách.

Muốn tìm cái chết có rất nhiều loại phương pháp, không cần lựa chọn chọc giận một con rồng.

Nhưng đầu Hắc Long tương đối trầm ổn đã bị chọc giận:

- Được rồi, nhân loại, ta tiếp nhận khiêu chiến của ngươi. Ta sẽ cho ngươi biết, Long Tộc cùng nhân loại khác nhau như thế nào.

- Chúng ta so với cái gì?

Lý Dật quay trở ra, đánh giá thân thể cao lớn Long thị vệ, nói:

- Lớn như vậy thì khí lực hẳn là cũng không nhỏ. Như vậy ở đây địa phương tốt, cũng không thích hợp đánh nhau, không bằng, chúng ta so với so khí lực, như thế nào?

- Cạc cạc cạc, cùng ta so bỉ lực lượng sao.

Long thị vệ cười:

- Ta cần đầu ngón chân là có thể nghiền nát ngươi.

Long thị vệ nói, bày ra một cái tư thế khinh thường.

- Nguy rồi, đội trưởng chúng ta điên rồi.

Tác Mã Lý tuyệt vọng thở dài.

Lý Dật cầm trong tay quyển sách mà hắn lấy từ trong phòng Phì Phì, nội dung nói về một ít tư liệu đóng băng thế giới, nhưng quyển sách bây giờ cũng không có giá trị gì nữa.

Long thị vệ không có tay, hắn chỉ có thể dùng móng vuốt bắt lấy trang giấy hơi mỏng, thoạt nhìn có chút buồn cười. Phương thức so khí lực làm Long thị vệ một hồi quấn quýt, bất quá xuất phát từ Long Tộc cao ngạo, hắn không muốn cùng một nhân loại cò kè mặc cả:

- Được rồi, Long Tộc phương diện gì đều cũng không thua nhân loại.

- Chờ một chút.

Lý Dật tà mị cười:

- Nếu như Long thị vệ ngươi bất hạnh thua trận thì sao, cũng phải trả giá chút gì đó?

- Ngươi nói là tiền đặt cược sao? Không có khả năng, ta làm sao có thể thua được.

- Việc luôn luôn ngoài ý muốn, như vậy đi, nếu như ngươi thua, phải trả lời ta mấy vấn đề, cái này không quá phận chứ.

- Nếu ngươi thua?

- Nếu như ta thua sao...

Đối với cái đầu Long thị vệ cao ngạo này, Lý Dật còn thực không có tiền đặt cược có thể khai ra, mỉm cười nói:

- Nếu như ta thua, ta liền thừa nhận nhân loại đều là đạo tặc.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio