“Phụ hoàng và mẫu hậu muốn làm gì vậy?” Yunho nhíu mày, từ lúc ảnh nóng bị lộ ra đến nay anh vẫn chưa có thời gian bàn bạc với cha mẹ, cho nên lời nói của Hoàng thượng lúc này khiến Yunho có chút lo lắng. Mặc dù biết cha mẹ vẫn luôn đứng về phía mình nhưng anh không muốn vì anh mà họ bị ảnh hưởng, đặc biệt sẽ khiến nhiều thành viên trong hội đồng chính phủ nổi giận, những chuyện này nào có đơn giản, những lão già kia muốn chiếm quyền đâu phải chuyện ngày một ngày hai.
“Không biết, tối qua mẹ nuôi có gọi điện cho em hỏi những tin tức mà em đã tra được trong thời gian gần đây nên em đem hết những chuyện em biết kể cho mẹ nuôi nghe.” Cả Changmin cũng nhíu mày.
“Tối qua Hoàng thượng gọi cho tớ bảo tớ gửi cho người những bằng chứng sổ sách của Kyung Ho.” Yoochun không giấu được vẻ lo lắng.
“Thôi đừng lo, anh tin hoàng thượng và hoàng hậu làm gì cũng đều suy tính rất kỹ.” Il Woo nói với vẻ mặt bình tĩnh, nhìn đồng hồ, phụ vương và hoàng thúc cũng sắp đến rồi “Phụ vương và hoàng thúc sắp đến rồi, chuyện hoàng gia và chính phủ mâu thuẫn với nhau cũng không phải ngày một ngày hai, lần này nên giải quyết triệt để một lần cho xong, chuyện của em chẳng qua là mồi lửa khơi nguồn mà thôi.”
Yunho gật đầu nhưng vẫn không tránh khỏi lo lắng, tuy rằng mối bất hòa giữa hoàng gia và chính phủ đã âm ỉ từ lâu, nhưng làm cho rạch ròi đôi bên thì cũng không phải là thời cơ tốt, ngẩng đầu nhìn Hoàng thượng và Hoàng hậu thấy hai người đang cùng Hyun Joong trao đổi vấn đề gì đó.
Về phần Kyung Ho lúc này, hắn đã run sợ đến mức mồ hôi lanh thấm đẫm bàn tay, hắn ngàn vạn lần không thể ngờ Hoàng thượng lại thẳng thắn nói ra những lời này, lẽ nào không còn muốn giữ gìn bộ mặt của hoàng thất sao, không sợ hãi sự cáo buộc của phe Chính phủ? Lát nữa phụ vương của mình sẽ xuất hiện, ông ấy nhất định sẽ đứng về phía Hoàng thượng, còn có tin nhắn do ả Bo Young gửi tới, ả đàn bà ngu ngốc kia đúng là được việc thì ít bại sự có thừa! Thế cục càng lúc càng xoay chiều hướng bất lợi về phía hắn, nhìn thái độ của hai lão hồ ly trong hội đồng Chính phủ đối với Hoàng thượng đã có chút e dè, đang chụm lại bàn bạc, chẳng biết lại nghĩ ra mưu mô gì nữa đây.
“Hai vương gia Jung Il Wook và Jung Kyung Young đến.” Ngoài cửa truyền đến tiếng thông báo của thị nữ. Hai vị vương gia này quanh năm không có ở trong cung. Jung Il Wook là vương gia đảm nhận công việc ngoại giao, quanh năm chỉ ở nước ngoài, còn Jung Kyung Young vương gia lúc còn trẻ nắm giữ quân quyền, lại là người nhân hậu hay giúp người, trong một lần bị người hãm hại liệt mất hai chân, từ đó ngài lui về ở ẩn dưỡng thương trong biệt cung. Tình cảm giữa Hoàng thượng và hai vị Vương gia rất tốt, nếu không có chuyện trọng đại nhất định sẽ không triệu hồi hai người đến, đặc biệt là Jung Kyung Young vương gia, Hoàng thượng đã hạ lệnh không cho bất kỳ người nào quấy rầy cuộc sống ẩn cư của ngài ấy, lần này nếu chỉ đơn giản là tin đồn của Thái tử thì Hoàng thượng sẽ không triệu hồi hai người, động thái này càng khiến mọi người thêm tin tưởng vào suy nghĩ ngờ vực của bản thân.
Jung Kyung Young ngồi xe lăn, Jung Il Wook đẩy ông, các chấp sự đều đi phía sau hai người, Jung Kyung Young vừa vào phòng họp đã trừng mắt nhìn Kyung Ho, trong mắt là sự phẫn nộ cùng đau xót, nếu không có sự nhắc nhở của Jung Il Wook, chỉ sợ ông đã muốn lao đến đánh chết thằng con bất hiếu này rồi. Kyung Ho sợ hãi nuốt nước miếng, lẽ nào phụ vương đã biết? Những thủ đoạn này từ nhỏ phụ vương đều đã lãnh giáo qua, Kyung Ho bởi vì trong lòng mang ý đồ nên càng lúc càng chột dạ.
“Hoàng huynh, thần đệ có lỗi.” Vừa được đẩy vào chỗ ngồi của mình, Jung Kyung Young lập tức phát biểu một câu khiến cả hội trường bất ngờ. Jung Il Wook muốn mở miệng nói gì đó nhưng bị Hoàng đế giơ tay ngăn lại.
“Hoàng đệ đường xa đến đây đã vất vả rồi, trước khoan hãy nói, nghỉ ngơi một chút đi. Trẫm và hoàng hậu muốn mời mọi người xem trước những điều vừa mới tra được. Những tài liệu này là trách nhiệm làm cha làm mẹ của trẫm và Hoàng hậu đối với Yunho mà tiến hành tra cứu, có điều không ngờ trong quá trình điều tra vô tình phát hiện vài chuyện thú vị, hy vọng mọi người đừng quá bàng hoàng, đồng thời cũng mong những vị thành viên trong hội đồng chính phủ cho trẫm một lời giải thích.
Kim Hyun Joong lập tức chiếu những tập tài liệu kia lên màn hình lớn, tất cả mọi người trong hội trường như ngừng thở.
Trên màn ảnh lớn đang hiển thị rõ ràng “ảnh giường chiếu” của Thái tử điện hạ và Kim Jaejoong, nhưng bên trái màn hình còn hiện ra một dãy dữ liệu “Đây là ảnh chụp đã qua chỉnh sửa, đã được sự xác nhận của giới chuyên môn, nhờ kỹ xảo mới ra được tấm hình này. Hơn nữa IP truyền tải tấm hình lên mạng đã tra ra được, bắt nguồn từ địa chỉ IP được đăng ký tại khu nhà ở của Park Bo Young tiểu thư. Những hình ảnh này cũng là chúng tôi truy được từ máy tính của cô ấy.” Một thư ký giúp phóng to các chi tiết phân tích ảnh giả cho mọi người thấy còn Hyun Joong đứng bên cạnh thuyết minh.
Nghe tên con gái mình bị nêu ra, ông Park từ nãy đến giờ vẫn im lặng lộ rõ vẻ lo sợ bất an, sắc mặt trắng bệch “Hoàng thượng, chuyện này nhất định là hiểu lầm. Hoàng thượng, Bo Young tuy rằng tính tình có chút trẻ con nhưng tuyệt đối sẽ không dám làm những chuyện đại nghịch bất đạo như vậy đâu. Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương, xin hãy suy xét.” Ngài Park bình thường làm việc khiêm tốn, nhưng lại sớm cùng ông Lee và ông Kang cấu kết với nhau, mặc dù không có dã tâm với vương quyền như hai người bọn họ nhưng mấy chục năm làm thành viên hội đồng chính phủ, những chuyện tham nhũng, vơ vét của dân thật sự nhiều không kể hết.
“Ngài Park, Hoàng thượng xưa nay nổi danh anh minh sáng suốt, chưa từng xử oan bất kỳ thân dân nào, lời này của ngài lẽ nào là đang chất vấn Hoàng thượng và Hoàng hậu nương nương sao?” Nghị viên Shim thản nhiên nói, các thành viên trong hội đồng chính phủ những năm gần đây khá bất hòa, còn các đại thần dưới sự dẫn dắt của Hoàng đế vẫn đồng thuận như xưa. Tại phòng họp, các nghị viên của hoàng thất và các thành viên của hội đồng chính phủ ngồi đối mặt với nhau, so sánh sự đối lập của hai phe thì phía chính phủ đã bắt đầu có biểu hiện của sự nóng vội, còn bên phía hoàng gia ngoại trừ vây cánh của Kyung Ho đang lo sợ phập phồng ra thì những người còn lại đều rất bình tĩnh.
Một câu phát biểu của nghị viên Shim đã chính thức phát pháo cho “chiến tranh” giữa hai phe chính phủ và hoàng gia, làn sóng nghị luận vừa định dấy lên thì tiếng nói của Hyun Joong cùng những hình ảnh mới xuất hiện trên màn ảnh đã khiến mọi người chìm vào im lặng.
“Đây là bảng thống kê thu nhập của các nghị viên hoàng gia cùng các thành viên hội đồng chính phủ, qua điều tra sơ bộ đã phát hiện trường hợp trốn thuế và nhận hối lộ nhưng mức độ cụ thể thế nào còn chờ Cục thuế quốc gia tiến hành điều tra sâu. Hiện những tư liệu chúng tôi tra được có ngài Kang, ngài Lee, ngài Park, nghị viên Kim…” Thanh âm của Hyun Joong tựa như những chày búa nện thẳng vào đầu Kyung Ho, trước mắt như nhòe đi. Những tư liệu trên màn ảnh lớn đã hiển thị quá rõ ràng, không khí trong phòng họp mỗi lúc một hỗn loạn, các thành viên trong hội đồng chính phủ và các nghị viên vừa nghe xướng tên mình, có người nhịn không được ngất xỉu tại chỗ….
Hai tay Yunho đan vào nhau, nhíu mày nhìn về phía Hoàng thượng và Hoàng hậu đang ngồi tại ghế chủ tọa, lần đầu tiên Yunho cảm nhận được rõ ràng nhất gánh nặng và phụ hoàng và mẫu hậu đang mang, lại càng hiểu rõ hơn tình yêu thương con bao la của hai người. Lại nghĩ tới Jaejoong và bé Jaejae, giờ thì Yunho đã hiểu sức mạnh tình thân khiến con người trở nên mạnh mẽ biết chừng nào.
.
Trên màn ảnh lớn, những tư liệu tìm được đều đã trình bày xong, tất cả mọi người trong phòng họp đều trở nên hoảng hốt, những kẻ bị xướng tên đều rơi vào trạng thái tai họa ập lên đầu rồi, Jung Kyung Ho siết chặt hai tay đến mức nổi gân xanh, hai mắt đỏ quạch. Vừa nãy những vết tích trong tư liệu chứng tỏ hắn đứng sau vụ này không có thể hiện ra nhưng những kẻ là nghị viên và thành viên hội đồng chính phủ lén lút cấu kết với hắn đều bị vạch trần, chỉ cần một trong số họ khai ra hắn, vậy kết cục xem như đã định, tới lúc này hắn còn lo nghĩ được gì hơn…
Jung Kyung Young hận không thể dùng ánh mắt mình để đánh đứa con bất hiếu nhưng dù phạm lỗi tày trời hơn nữa thì vẫn là con trai ông. Hôm qua, lúc hoàng huynh gọi điện thoại qua đã tỏ ý phải tận lực kiềm chế hiềm khích trước đây, chỉ cần Kyung Ho cải tà quy chính, dù sao cũng là xuất thân từ dòng dõi hoàng gia, hơn nữa đứa nhỏ này cũng trưởng thành trong mắt Hoàng thượng. Có điều ông thân là quân nhân, sao có thể vì tình riêng mà bao che con cái được?!
“Kyung Ho dẫu sao vẫn là trẻ người non dạ, tất cả hãy để hoàng huynh định đoạt, anh đừng gấp.” Jung Il Wook nhìn ra ý định của Kyung Young, lập tức ngăn ông lại.
“Phụ hoàng, mẫu hậu, nhi thần thỉnh tấu.” Lúc mọi người còn đang bàn tán ầm ĩ, Yunho đứng lên làm mọi ánh mắt đều dồn vào anh, sợ anh lại công bố ra điều gì “kinh thiên động địa”, Kyung Ho cũng thất thần nhìn anh, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi lạnh.
“Chuẩn tấu.”
“Phụ Hoàng, mẫu hậu….nhi thần bất hiếu đã khiến phụ hoàng và mẫu hậu phải bận tâm. Tuy rằng ảnh chụp là giả nhưng nhi thần và Jaejoong là thật lòng yêu nhau, rất mong phụ hoàng và mẫu hậu thành toàn.” Yunho vừa nói xong, cả hội trường lại một lần nữa bùng nổ, rốt cuộc một nhà hoàng gia này muốn làm cái gì đây?!
“Yunho, làm cái gì vậy?!”
“Yunho hyung, anh nói gì vậy?” Cả Changmin và Yoochun đều hốt hoảng nhỏ giọng lên tiếng.
“………..” Đối với ý kiến thẳng thắn mà thành thật của Yunho, Hoàng thượng và Hoàng hậu tạm thời chưa kết luận.
“Việc này để sau hãy nói đi, hoàng thất và hội đồng chính phủ sẽ tạm thời thu hồi quyền cũng tư cách kế thừa vương vị của con. Bộ Tư pháp và Cục thuế quốc gia trong thời gian chờ có tư liệu khác hãy đem những tư liệu mà trẫm có điều tra lại một lần nữa. Hạn trong vòng một tháng phải điều tra rõ chuyện này, đồng thời những thành viên có tham gia trong phi vụ đó tạm thời cách chức, sau khi tra rõ sẽ tuyên án cụ thể đối với từng hành vi phạm pháp.” Hoàng thượng dừng một chút lại nhướng mắt nói “Hội đồng chính phủ được thành lập là để phụ tá cho hoàng gia, giúp hoàng gia tiếp cận gần hơn với đời sống nhân dân nhưng sau khi thấy những chuyện này, lòng trẫm càng thêm trĩu nặng. Trẫm tại vị gần hai mươi năm, trong đó có không ít các thành viên hội đồng chính phủ và nghị viên đều là theo trẫm từ nhỏ đến lớn, đối với những cống hiến của các vị trẫm đều ghi khắc trong tim nhưng thiên tử phạm pháp trị tội như thường dân. Điều mà trẫm phải đối mặt chính là toàn thể đại hàn dân quốc, chứ không riêng gì các vị ngồi đây. Hôm nay trước mặt mọi người trẫm công khai chuyện này mục đích chỉ có một, hoàng quyền đối với hoàng gia đương nhiên rất quan trọng thế nhưng một nước mà không có quốc pháp thì làm sao cai trị, vậy không tất phải tồn tại nữa, hội đồng Chính phủ cũng vậy, đó là lý do vì sao Thái thượng hoàng lập ra hội đồng này. Các nghị viên và thành viên hội đồng Chính phủ đối với sự an bài của trẫm có dị nghị không?”
“Tạ ơn phụ hoàng, nhi thần không có dị nghị.”
“Chúng thần không có dị nghị.” Mọi người trong phòng họp đồng thành nói. Hoàng thượng xưa nay nổi tiếng là người ôn hòa nhưng khí khái đế vương vẫn luôn mạnh mẽ.
Trong điện Trung Hậu, khó có dịp gia đình hoàng thất tụ họp đông đủ như vậy, Hoàng thượng và Hoàng hậu ngồi ở ghế chủ tọa, Jung Kyung Young, Jung Il Wook, Jung Il Woo, Jung Yunho đều lần lượt ngồi ở vị trí của mình, chỉ duy Kyung Ho đang quỳ gối giữa sảnh, Dong Wook, các cận thần theo phe hắn và các chấp sự của hắn đều bị đội điều tra áp giải đi, hiện tại chỉ còn tư cách thừa kế ngôi vị, đối với danh dự hoàng gia hay vì tình thân máu mủ, việc này cần đóng cửa suy xét lại.
“Đồ bất hiếu, sao ta có thể nuôi ra một đứa tệ hại như con chứ! Con còn mặt mũi đối mặt với mẫu phi đã qua đời sao!” Jung Kyung Young tức giận ném ly trà lên người Kyung Ho.
“Nhị hoàng huynh, thân thể anh không khỏe, đừng kích động như vậy, Kyung Ho biết sai rồi.” Jung Il Wook vội vàng đỡ lấy chiếc xe lăn của Kyung Young, giữ ông trấn định.
“Kyung Young, hôm qua lúc điện thoại không phải đã nói rõ sao, đừng quá kích động, Kyung Ho đúng là có lỗi nhưng trong chuyện này Yunho cũng có lỗi, lỗi là biết mà vẫn để cho Kyung Ho trượt dài trong sai lầm. Đều là những đứa nhỏ do trẫm nuôi lớn, trẫm tin bản chất Kyung Ho vốn dĩ không phải người xấu.” Hoàng thượng khuyên nhủ.
“Yunho, hoàng thúc có lỗi với con, ta không thể ngờ thằng nhóc này vì ham mê ngôi vị đến mức mù quáng làm ra những chuyện tồi tệ như vậy.” Kyung Young nhìn Yunho, vẻ mặt đầy áy náy.
“Hoàng thúc, người bảo trọng thân thể, đừng kích động.” Thật lòng đối với chuyện Kyung Ho tác quái nói không để bụng là giả nhưng dù sao đây cũng là người anh em đã từng cùng mình lớn lên, lòng Yunho cũng thấy không thoải mái chút nào.
“Phụ vương, nhi thần biết sai rồi. Hoàng thượng, cầu xin người,…..hãy cho con một cơ hội để sửa sai.” Kung Kyung Ho quỳ trên đất, nước mắt đầy mặt, nếu là thời xưa, lỗi lầm của hắn chắc chắn là tội tử nhưng tại hiện đại vẫn còn có thể giữ được tính mạng.
“Hoàng thượng, thần đệ thỉnh cầu ngài, tước quyền thừa kế của Kyung Ho đi, giao cho bộ Tư pháp xử lý. Thần đệ cũng nguyện ý cách chức Vương gia, đã trở thành vết nhơ của hoàng tộc, xin hoàng thượng hãy xử lý theo quốc pháp.”
….
“Jaejoong hyung, Yunho hyung cũng không muốn cha nuôi mẹ nuôi chịu áp lực quá lớn, dù sao nếu Yunho hyung không đứng mũi chịu sào, hội đồng Chính phủ sẽ nói hoàng gia bao che khuyết điểm, hơn nữa hiện tại chuyện quan trọng nhất là chuyện của Kyung Ho. Tuy nhiên anh đừng quá lo lắng, Hoàng thượng và Hoàng hậu hẳn là có biện pháp xử lý lên mới công khai chuyện này, xem ra hai người quyết tâm trừng trị thẳng tay đám sâu mọt tồn tại bấy lâu nay.” Sau khi nói rõ diễn biến hôm nay thấy Jaejoong luôn nhíu mày, Changmin vội an ủi.
“Anh biết, chỉ không ngờ Yunho lại nói thẳng như vậy, anh lo lắm, lỡ như….” Vuốt ve cái bụng to, an ủi hai đứa nhỏ đang kích động, Jaejoong có trấn định bản thân.
“Jaejoong hyung, em thấy biết đâu như vậy lại có chuyển biến tốt, hiện tại trên internet số lượng người ủng hộ hai người đã vượt mức %, trên mạng cũng bắt đầu mở khảo sát về việc thông qua luật “hôn nhân đồng tính, dựa theo xu thế hiện nay, thông qua là điều rất khả thi. Hơn nữa hiện tại Yunho hyung chỉ bị cắt quyền thừa kế tạm thời thôi, nếu các nghị viên và thành viên hội đồng tham ô bị nghiêm phạt thì lệnh phạt với Yunho hyung sẽ được hủy bỏ, với lại nếu thật bị tước quyền thừa kế thì với năng lực của Yunho hyung, tương lai nếu không thể kế vị cũng là phụ tá cho Il Woo hyung, điều này có gì không tốt.
“Ừ…” Tuy rằng Jaejoong luôn rõ ràng chuyện đó nhưng lòng vẫn không thể ngừng lo lắng.
“À….còn nữa….Jaejoong hyung…..tạm thời trong thời gian này có thể Yunho hyung sẽ không thể đến gặp hyung…vì có một số thành viên trong hội đồng và nghị viên vì tị hiềm nên đã đề xuất như vậy…”
“Ừ, anh biết…” Jaejoong ngã người về phía gối dựa, bởi vì tâm tình cậu lo lắng không thôi nên hai cục cưng cũng đạp mạnh hơn.