Để Ba Ba Dạy Con Đánh Lộn

chương 14: tiểu tuyết khủng bố,dương thần suy đoán

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đánh vỡ trầm mặc tiểu Tuyết đến trước mặt A Hổ.

- Thúc Thúc biết đánh sao.

"Biết đánh sao" lời nói phát ra từ một đứa bé tuổi, tuy giọng nói nhỏ nhẹ, nhưng lại như một nhát búa gõ mạnh vào đầu A Hổ, A Hổ như điên lên mặt đỏ bừng.

Thân là lão đại hắc bang còn là một vị võ học cấp tông sư,A Hổ không cho phép bản thân sợ hãi trước lời khiêu khích của một bé tuổi. Thầm nghĩ tuổi mạnh đến đâu cũng chỉ là tông sư, không hơn đi đâu được, cho dù vậy đã là quá biến thái, ngẫm nghĩ tuổi bản thân còn chưa dám ra đường chơi mình nào dám đánh nhau với hắc bang.

Nghĩ nhiều A Hổ vẫn quyết định đứng lên. Lạnh Lùng nhìn tiểu Tuyết.

"Ta cho ngươi lên trước miễn bảo ta bắt nạt trẻ con".

Lâm Như miệng co giật, mẹ nó lại còn miễn cho bảo ta bắt nạt trẻ con, ngươi nhìn lại ngươi xem đường đường đứng đầu hắc bang, không nói cũng liền tuổi ra mặt, đánh nhau với đứa trẻ tuổi, vẫn còn nói miễn cho bắt nạt trẻ con.

tiểu Tuyết cười cười "thúc thúc cẩn thận rồi lần này nhưng là đánh thật"

A Hổ miệng co giật, mẹ nó nãy ngươi đánh đùa à, bất quá vẫn bảo trì bình tĩnh:

- Được ngươi lên trước đi ta nhường ngươi chiêu.

Tiểu Tuyết nói cũng không nói nhảnm nữa, thân hình nhỏ con lóe lên, nhanh như tia chớp, một quyền oanh ra tiếng xé gió vun vút, chợt đã xuất hiện trước mặt A Hổ, A Hổ thân hình lóe lên tránh thoát một quyền nhưng mặt vẫn bị quyền phong lướt qua, một vệt đỏ xuất hiện bên má phải.

A Hổ hối hận rồi, hối hận vì chấp quyền

còn quyền A Hổ cắn răng nặn một câu: còn chiêu.

Nói cũng chưa nói xong, tiểu Tuyết đã xuất hiện bên cạnh một cước đá ngang ra vào eo A Hổ, A Hổ miệng cười nhẹ tay trái vung ra bắt lấy, nhưng rất nhanh mặt lại biến sắc.

Crắc.. Tiếng xương vỡ giòn vang, A Hổ mặt mũi tràn đầy vẻ thống khổ.

A Hổ mặc kệ mặt mũi không có ý định thủ thế nhường chiêu nữa, trực tiếp lao ra vung quyền, tiểu Tuyết không ngờ đối phương không giữ lời, vội lấy tay ra đỡ lấy.

Lâm Như,Mạn Thiên Âm, Cảnh quan đồng thời hét lên: Vô sỉ.

Lâm Như sợ hãi không dám nhìn.

Tưởng chừng đôi tay bé nhó ấy sẽ bị quyền đụng nát, tuy nhiên mãi không phát sinh, nhìn lại thấy đôi tay tiểu Tuyết gắt gao bắt lấy quyền của A Hổ.

-đại thúc, nhưng là không giữ lời, bĩu môi tỏ vẻ không hài lòng, tiểu Tuyết nhảy lui ra.

A Hổ đứng đó thở dốc, bị một đứa bé dễ dàng chặn đứng một quyền.Tuy chỉ tùy tiện quyền bởi không kịp thơi gian, nhưng là Tông sư cấp bậc quyền lại dễ dàng bị bắt, A Hổ sợ rồi, mới đầu chỉ có chút chấn kinh nhưng bây giờ chân chính sợ.

Đây còn là con người sao, hơn nữa còn con bé tuổi.

A Hổ hét lên tiếng giận dữ quát: "Liệt Hổ quyền" nhảy lên lấy đà, A Hổ tập chung sức vào một quyền quyết định, quyền này cũng là quyền cước tạo nên thương hiệu A Hổ.

Nhảy người lên quyền phong hạ xuống.

tiểu Tuyết thấy nắm đấm đỏ lòm từ trên đang hạ xuống, tiểu Tuyết nhún người xuống lấy đà, chợt đạp mạnh lên, nền đất bỗng chốc tựa như mạng nhện, linh khí hội tụ vào tay thành một màng xanh mỏng, đưa quyền ra cứng đối cứng.

Bành z... Một tiếng vang nổ nhẹ ra. lại nghe thấy tiếng rách rách, xương gãy giòn tan bên tai.

Mọi người nhìn lại đã thấy A Hổ lăn ở đó tay đã đoạn nếu không hiện tại đã ôm tay gào thét, Chỉ thấy A Hổ dãy dụa ở dưới đất như con lợn đang chờ mổ.

Mạn Thiên Âm thì sắc mặt vui mừng, thấy con của mình không sao hơn nữa còn mạnh mẽ vậy, làm một người mẹ không thể bảo vệ con nhưng nhìn con có sức tự bảo vệ mình, càng đáng mừng hơn.Nàng cũng quyết tâm cũng sẽ mạnh vậy, hiện tại nàng vẫn yếu hơn tiểu Tuyết.

Lâm Như cùng hạ cấp của mình, Không nói lời nào, nhưng càng kinh khủng hơn là mắt người đã trợn tròn như gần rụng ra được rồi. tên kia trực tiếp bấu má mình, a.aa. " không phải mơ"

Lâm Như lấy lại bình tĩnh nhìn lại tiểu Tuyết lại đảo mắt về dưới chân tiểu Tuyết, chằng chịt tựa như mạng nhện, đó là vết vỡ đấy, sàn nhà xây bằng bê tông vô cùng cứng rắn, nhưng vẻn vẹn chỉ đạp đi lên thôi đã tạo thành nhu vậy. Lại nhìn nhiều về phía Dương Thần, "con gái đã biến thái vậy,..."có lẽ nên đi theo hắn học tập, sau này đi bắt cướp sẽ dễ dàng hơn, âm thầm quyết định Lâm như định bươc đến Dương Thần thì lại nghe thấy.

Đoàng....một tiếng súng phát ra từ phía tiểu Tuyết.

Mọi ngươi hoảng sợ nhìn lại phía tiểu Tuyết.

Lại gặp một thân ảnh chắn trước mặt tiểu Tuyết,

Dương Thần hiện tại đang dơ bàn tay về phía trước, ngón tay kẹp ngang viên đạn.

Đôi mắt lạnh lùng nhìn về phía sau A Hổ.

Một tên đứng đó đang rủn rẩy tay cầm khẩu súng cũng không vững. Thả súng xuống mặt tên đó trắng bệch so khóc còn khó khăn hơn, đôi chân run rẩy trực tiếp quỳ xuống đất bò lại gần Dương Thần

Xin lỗi, đại tiên tha mạng, tiểu nhân ngu dốt, là tiểu nhân đáng chết tay không ngừng tự vả mặt xin tha, nước mắt đã sớm chảy ra rồi, hạ thể cũng đã ướt nhẹp.

Dương Thần chỉ lạnh lùng nhìn phun ra:

Đánh chủ ý lên con gái ta.

- Ta ban cho ngươi thần hồn câu diệt,vĩnh thế không được phép siêu sinh.

Chết...:....

Miệng Dương Thần vừa phát ra xong, mọi người không hiểu chuyện gì.

Tên kia thân thể đang nguyên vẹn đang không ngừng yên diệt, toái thành mảnh, mảnh..... mảnh...... từ từ trong không khí tràn ngập mảnh vỡ rồi bụi bặm, trực tiếp không còn sót lại gì.

Chỉ một câu nói, tên kia trực tiếp hóa thành hư vô. Đây là cái gì khái niệm, đây không còn thuộc về phạm trù về con người nữa.

Lâm như miệng run rẩy định nói gì lại thấy Dương Thần bước đến bên cạnh A Hổ.

Lâm Như vội vàng hét lên, Ngươi.. Không đúng: Đại tiên còn xin tha hắn một mạng, tôi.. tôi sẽ bắt hắn lại cho pháp luận giải quyết, Thấy Dương Thần quay lại đôi mắt tử đồng nhìn chằm chằm vào mình, tưởng Dương Thần giết mình Lâm Như sợ hãi vội lùi lại sau.

Ba ba,... đúng lúc đó tiểu Tuyết kêu lên,

-Cho vị tỉ tỉ này bắt đi, tiểu Tuyết cũng không sao đây, nói tay không ngừng cầm lấy tay áo Dương Thần mặt đầy khẩn cầu.

Thấy bộ mặt tiểu Tuyết, Dương Thần rút đi sát khí, xoa xoa đầu tiểu Tuyết ôn nhu cười:

- Được

Lâm Như thấy vậy thở dài một hơi như chút được gánh nặng, Lại nghe Dương Thần.

"Chuyện Hôm nay cứ vậy đi, không được truyền ra ngoài, người ngươi nhớ rồi chứ, mà thôi tùy các ngươi"

Lâm Như chưa mở miệng, tên cộng sự đã vội vàng vỗ ngực cam đoan: xin ngài yên tâm chuyện hôm nay tuyệt đối không hé răng nửa lời.

Víu víu. tiếng còi cảnh sát kêu lên ing ỏi bên ngoài.

Thực ra trước khi bước vào Lâm Như đã để lại, địa điểm cho người đến tiếp viện. Cũng chỉ cách đây chưa đến giờ đồng hồ thôi, vậy mà giải quyết xong, Lâm Như đang khát vọng, khát vọng nắm giữ sức mạnh như Dương Thần, không đúng: chỉ cần như tiểu Tuyết, Nhất định phải bái sư, Lâm Như âm thầm quyết định.

Dương Thần thấy có còi vang lên bế tiểu Tuyết lên cùng Mạn Thiên Âm trực tiếp biến mất khỏi đấy như chưa từng tồn tại.

Lâm Như có chút thất vọng,đang tính bái sư nhưng người ta đi rồi.

Phân phó áp giải A Hổ rời đi, một giọng nói trong đầu vang lên:

-Cẩn thận người đứng đầu của các ngươi.

Lâm như đánh cái giật mình,nhìn xung quanh không thấy ai nhưng lại nhận ra giọng Dương Thần.

"Hắn nói cẩn thận bộ trưởng rốt cục là ý gì đây"

Dương Thần đã rời đi, nhưng suy nghĩ lại đối phương không giúp được gì mình, nhưng vẫn có hảo ý, nên tùy tiện nhắc nhở một câu.

Từ lúc bước vào rõ ràng có cảnh quan nhưng nhìn những tên kia tựa hồ không có chút sợ hãi nào, đặc biệt tên A Hổ, đứng vững ở hắc bang trong thành phố không bị lung lay thậm chí thuận lợi như vậy, chứng tỏ chắc chắn trong cảnh quan có người của hắn hoặc là có người cho hắn chỗ dựa, mà tựa hồ địa vị cũng không thấp, Lâm Như là đội trưởng cảnh quan thành phố, địa vị hẳn không bằng cũng gần bằng phó bộ trưởng, nên chắc chắn là tên còn lại cũng chính là "Bộ trưởng"

Rời đi về đến nhà, Dương Thần chỉ điểm người tu luyện xong, cũng vội suy nghĩ hôm nay trận chiến của tiểu Tuyết, Dương Thần ẩn ẩn có suy đoán tiểu Tuyết có thể mang thể chất đặc thù, bất quá cũng chưa nhìn ra, muốn phát hiện thể chất đặc thù phải thông hoàn toàn mạch, cũng chính là luyện khí tầng .Tuy nhiên cũng có vài thể chất đặc thù khác biệt.

Tựa như Huyền Âm thần thể, Cửu Âm tuyệt mạch, thân thể sẽ bị hàn băng chi khí phong kín mạch sẽ không thể tu luyện, Huyền Âm Thần thể phải có dược liệu chí "Dương" điều hòa lại thân thể mới có thể thức tỉnh. Cửu Âm tuyệt mạch tương tự nhưng không cần ngoại lực, chỉ cần trải qua lần hàn khí tỏa ra, mỗi lần tỏa ra năng lượng càng lớn, đồng nghĩa với càng ngày càng thống khổ,nhưng khi đã trải qua rồi, tuyệt đối tu vi tăng mạnh.

Cửu Dương tuyệt mạch cũng giống Cửu Âm tuyệt mạch tuy nhiên thay vì đóng băng, mà tỏa ra nhiện lượng như thiêu đốt toàn thân, so với Cửu Âm Tuyệt Mạch còn muốn thống khổ.

Còn Vài thể chất phải đột phá trúc cơ mới có thể phát hiện,Có những thể chất bất cứ lúc nào cũng có thể thức tỉnh, hoặc cả đời cũng không thể, còn tùy tạo hóa cùng cơ duyên. Dương Thần cũng mới chỉ nhìn thấy vài loại mà thôi, vì thể chất đặc thù quá hiếm hoi.

Lại quay lại với trận chiến hôm nay của tiểu Tuyết, tìm được niềm vui trong chiến đấu, Với một đứa bé chưa từng chiến đấu trước đó, cách sử lý, ra đòn, quan sát nhạy bén, hơn nữa còn sớm thích nghi với việc chiến đấu.

Nếu quả là vậy, thể chất sẽ là giống Dương Thần.

"Võ Thần Thể Chất"

Thể chất vô cùng bá đạo.

Học một đã có thể suy đoán

Còn dựa vào nhìn thấy sáng tạo mới công pháp để thích nghi với bản thân.

Nhìn đối thủ ra đòn có thể phán đoán chuyển động tiếp theo, phân tích tìm ra nhiều đối sách khác nhau để ứng phó. Nói cách khác là bản năng chiến đấu.

Nhìn ra điểm yếu của đối thủ. Còn khủng khiếp hơn nữa là, sau mỗi trận chiến, thân thể lại thêm mạnh mẽ.

Có một đoạn thời gian dài Dương Thần đi tìm đối thủ, mong một lần được đánh một trận sảng khoái, tuy nhiên cùng cảnh giới chưa ai tiếp được Dương Thần quá chiêu. Chỉ duy nhất người miễn cưỡng chiêu nhưng lại là nữ nhân.Nữ nhân đó cũng mang thể chất đặc thù: "Cửu Âm Tuyệt Mạch".

Nữ nhân đó hiện tại vẫn ở Tiên giới.

Trầm mặc Dương Thần không khỏi nghĩ đến một hình bóng.

Nhẹ giọng chỉ một mình nghe thấy: "Sao phải khổ vậy đâu".

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio