Lý Anh Tú cười thầm, thêm một vị đại thần bị hắn lừa dối thành công. Cuối cùng trước mắt sẽ thành lập Y học viện do Tuệ Tĩnh đứng đầu sẽ đào tạo y sư, Quốc Tử giám do Chu Văn An làm Trưởng giám. Hiện tại cả Đại Việt cũng chỉ có ba trường học tại ba tòa thành trấn lớn Giác Long, An Bang và Thăng Long, hiện tại Quốc Tử giám xuất hiện như một cấp bậc cao hơn, dùng để đào tạo nhân tài, tốt nghiệp từ Quốc Tử giám đi ra có thể trực tiếp bổ nhiệm làm quan. Lý Anh Tú nói.
- Linh Triệt cố gắng soạn thảo chương trình, Trẫm muốn nửa năm sau Đại Việt sẽ tổ chức khóa thi đầu tiên để tuyển chọn nhân tài cho đất nước.
Lý Anh Tú tổ chức kỳ thi không phải là không có cơ sở, bởi trong dân gian vẫn còn lưu lạc những danh nhân mà hắn chưa biết, nhưng đã là danh nhân thì một hồi sàn lọc chắc chắn sẽ phát hiện được. Chu Văn An chắp tay nói.
- Tuân lệnh bệ hạ, thần quyết không phụ lòng bệ hạ.
Lý Anh Tú lại bắt đầu bàn bạc với các đại thần quyết định chia cấp bậc quan lại thành Cửu phẩm. Tam Thái, Tam Thiếu, Tam Tư thuộc hàng nhất phẩm, tòng nhất phẩm, thượng thư thuộc hàng nhị phẩm, Phủ sứ hàng tam phẩm, ngự sử hàng tứ phẩm, phủ doãn hàm ngũ phẩm, tri huyện nhỏ nhất hàm bát phẩm, các đồng tri, tạp vụ khác hàng cửu phẩm. Định ra một khung xương còn lại Lý Anh Tú giao cho Lễ bộ tự động não đi thôi.
Chờ mọi người đã giải tán hết chỉ còn lại Lữ Gia và Chu Văn An, Lý Anh Tú gọi Trần Thư vào hỏi.
- Trần Thư, hiện tại Thăng Long có bao nhiêu binh sĩ?
Trần Thư bình thường là thân vệ kiêm “thái giám tổng quản” rất nhanh liền trả lời.
- Bẩm bệ hạ hiện tại Thiên Tử quân có hai trăm người, Tĩnh Hải quân hai mươi người, Thần Sách quân kể cả dân phu là sáu trăm người, binh lính giữ thành chưa có phiên hiệu một trăm tám mươi người, dân binh chưa thể kiểm kê.
Lý Anh Tú gật đầu nói.
- Trẫm đã quyết định cơ cấu của Cấm quân sẽ gồm có quân. Điện Tiền, Ngự Tiền và Ngự Lâm, đứng đầu là Trẫm trực tiếp nắm giữ. Mỗi quân đứng đầu sẽ là Chỉ Huy sứ, bên dưới chia làm hai vệ tả, hữu do Vệ Úy đảm nhiệm, bên dưới bổ nhiệm một viên Chánh vệ làm phó.
Nói rõ ràng cơ cấu của Cấm quân cho Trần Thư nghe, Lý Anh Tú lại nói, mà một bên Chu Văn An bắt đầu ghi chép.
- Hiện tại Thiên Tử quân kể cả Tĩnh Hải quân cấu thành Ngự Tiền quân, phong khanh làm Ngự Tiền chỉ huy sứ thống lĩnh Cấm quân. Trách nhiệm của Ngự Tiền quân là đi theo bảo vệ Trẫm.
- Thần tạ ơn bệ hạ. Thần sẽ không làm nhục mệnh.
Trần Thư liền quỳ xuống bái tạ. Lý Anh Tú gật đầu miễn lễ lại nói tiếp, nhưng lần này là nói cho Chu Văn An nghe.
- Một trăm tám mươi binh sĩ gác thành tuyển mộ thêm một trăm hai mươi người tổ chức làm hai vệ tả, hữu. Phong Trương Duy Nhất làm Tả Vệ Úy, phong Đỗ Cung làm Hữu vệ úy. Hai vệ phụ trách thay nhau bảo vệ, tuần tra kinh thành ngày và đêm. Ngự Lâm nhiệm vụ bảo vệ hoàng cung tạm thời không cần đến. Một tháng sau hoàng cung xây dựng hoàn tất sẽ tổ chức một cuộc thi đấu võ, ai võ nghệ cao cường sẽ được thăng chức.
Ba quân Cấm vệ Lý Anh Tú muốn nắm giữ trong tay mình. Ngự Tiền đương nhiên sẽ là Thiên Tử quân tuyệt đối trung thành, nhưng Điện Tiền quân và Ngự Lâm quân đều là triệu tập từ trong dân gian bao gồm cả Việt tộc và dân bản xứ. Lý Anh Tú cũng không thể ném tất cả bọn họ vào trại lính để huấn luyện tư tưởng được, phải từ từ tổ chức huấn luyện lên, bởi vậy mà riêng Điện Tiền quân và Ngự Lâm quân chức vụ Chỉ Huy sứ hắn vẫn còn để trống.
Xong việc Lý Anh Tú để mọi người tan triều, chờ đợi Phạm Tu trở về mới tiếp tục thảo luận về việc tổ chức lại binh bộ.
Hai ngày sau Phạm Tu đã dân theo một trăm binh sĩ Hải Đông quân trở về Thăng Long. Cùng lúc đó một đội quân vài chục binh sĩ từ Giác Long cốc đẩy mấy cây xe lớn về đến Thăng Long, trên xe chính là xác của Leviathan, vẫn chuyển từ Giác Long đến Thăng Long nhưng hiện tại mới đến nơi. Dân chúng Thăng Long nhìn thấy Leviathan không khỏi hít một ngụm khí lạnh, tưởng tượng lại tràng cảnh chiến đấu với nó là cỡ nào thảm thiết, may mắn là Đại Việt còn có Thánh Gióng nha.
- Đại Việt vạn tuế!
Không biết ai hô lên đầu tiên, dân chúng xung quanh cũng đồng loạt hô vang vạn tuế. Lý Anh Tú ở bên trong đám đông cũng âm thầm gật đầu. Dân khí ngưng tụ như thế chính là điều mà hắn mong muốn, dù sao Đại Việt hiện tại phát triển, không ngừng thu nhập vào các sắc tộc khác nhau, chỉ khi nào đoàn kết lại được toàn bộ dân tộc thì mới có thể cho ra được một sức mạnh dân tộc mà không kẻ thù nào có thể chống lại được.
Thi thể Leviathan Lý Anh Tú cùng Cao Lỗ cũng đã có quyết định. Quái vật này toàn thân thịt qua mấy ngày trở về Thăng Long lại vẫn rất tươi tốt, tất cả đều xung vào phần ăn của quân đội, gân của nó đem làm dây cung, xương cốt các loại đem đi đúc kiếm, còn lại lân giáp của tên này rắn chắc như vậy nếu không đem đi làm áo giáp thì hơi bị phí. Thi thể chở về đến, lò rèn lại trở nên bận bịu lên.
Nếu nói hiện tại Đại Việt ngành nghề nào đang “hot” nhất thì chính là thợ rèn, thợ xây và binh lính. Lý Anh Tú không thi hành chế độ “công tượng” để bóc lột mà vẫn trả lương cho những người làm việc cho triều đình, trong lúc triều đình không có công trình xây dựng thì vẫn có thể kiếm sống ở dân gian, thế nhưng từ lúc lập quốc đến giờ có khi nào Đại Việt đã ngừng qua xây công trình? Đáp án là chưa có.
Lý Anh Tú đột nhiên nhìn thấy một bóng hình xinh đẹp trước mắt mình rất quen thuộc, nhìn kỹ một chút hắn không khỏi hô lên.
- Elina tiểu thư?
Elina quay lại liền thấy một người thành niên có thể gọi là tuấn lãng, mặc áo Viên Lĩnh, trên đầu chít khăn, vừa nhìn nàng liền nhận ra đây không phải là Lý Anh Tú hay sao? Elina mỉm cười thuần thục dùng một câu tiếng Việt chào hỏi.
- Là Lý công tử, rất vui được gặp lại công tử.
Nghe một câu nói đúng quy phạm tiếng Việt phát ra từ Elina Lý Anh Tú không khỏi sửng sờ, sau đó liền bật cười nói.
- Không ngờ tiểu thư lại có thể học tiếng Việt nhanh đến như vậy. Tiểu thư mặc Giao Lĩnh thật đúng là làm ta nhận không ra. Thật sự rất đẹp, như bộ quần áo này sinh ra dành cho tiểu thư vậy.
Lý Anh Tú không nói điêu, hôm nay Elina chính là mặc Giao Lĩnh đi ra ngoài. Mấy hôm nay người Thăng Long đột nhiên thay đổi, chuyển sang mặc Giao Lĩnh cùng Viên Lĩnh, người có chồng lại mặc Trực Lĩnh, thợ may trong thành Thăng Long cung ứng cũng không kịp, nàng phải dùng một số tiền lớn mới có thể mua được mấy bộ. Lần đầu tiên mặc yếm nàng cũng thấy vô cùng lạ lẫm, mặc Giao Lĩnh vào lại càng có một phong vận khác. Phải biết thân người của nàng vô cùng đẩy đà, Giao Lĩnh phối vào lại có một chút làm người ta không thể rời mắt được. Lúc trước nàng ăn mạnh anh tư, cao quý bao nhiên, thì hiện tại đoan trang bấy nhiêu.
Nghe Lý Anh Tú khen ngợi mình Elina cũng có chút ngượng ngùng, nhưng cũng không có phản cảm gì, dù là người Đại Việt hay người phương Tây cũng đều phóng khoán nhiều lắm. Elina mỉm cười nói.
- Lý công tử quá khen, xem ra thời gian qua công tử trôi qua không tệ, hẳn là làm quan?
Elina chú ý rất kỹ, dù Lý Anh Tú ăn mặc cũng giống như những nam nhân bình thường trên đường nhưng Elina dù sao cũng là người trong nghề, vải vóc của Đại Việt xuất khẩu đều qua tay nàng kiểm soát vừa nhìn một cái liền nhận ra loại vải này tốt hơn so với loại vải xuất khẩu nhiều lắm, không phải người bình thường có thể mặc được. Lý Anh Tú cũng biết mình bị lộ, hắn cũng không ngờ hôm nay ra đường lại gặp phải Elina. Lý Anh Tú cười nói.
- Cũng không tệ, lăn lộn được một chức quan nhỏ, không phải làm thợ săn cực khổ.
Elina biết hắn gạt mình nhưng cũng không bóc trần nói.
- Vậy chúc mừng công tử. Ta mấy hôm nay ở Thăng Long lại không biết đi chỗ nào du ngoạn, không biết Lý công tử có thể dẫn đạo ta một chút.
Lý Anh Tú nghe vậy liền cười nhẹ.
- Đã vậy ta cung kính không bằng tuân mệnh rồi.
Trần Thư nghe vậy liền len lén ra hiệu, mấy tên lính Ngự Tiền quân lập tức lùi lại né né ra xa không làm phiền đại vương của mình tán gái, à không là du ngoạn.
Lý Anh Tú mang Elina đi qua các khu mua sắm của Thăng Long, sau đó lại lên Khai Quốc tự ngắm cảnh đi. Trần Thư thấy Lý Anh Tú ra khỏi thành liền gọi người dắt ngựa đến chạy theo, còn bản thân thì dắt theo Song Vĩ Hồng hai chân chạy theo bệ hạ. Hết cách, Song Vĩ Hồng tên này ngoài Lý Anh Tú ra thì không cho ai cưỡi, vừa chạy vừa thẩm nhủ, sáu chân chạy nhanh hơn bốn chân.
Hắn đặc biệt dẫn Elina lên đến đỉnh núi trên Khai Quốc tự, nới hắn và Song Vĩ Hồng đã từng đứng nơi đó ngắm thành Thăng Long. Lý Anh Tú hỏi.
- Elina tiểu thư thấy kinh thành Thăng Long thế nào.
Elina cảm khái nói.
- Thực sự Thăng Long không quá lớn, nhưng lại rất đẹp đẽ, dân chú thân thiện, cả Thăng Long cũng như An Bang nhìn đâu đâu cũng là cảnh ấm no hạnh phúc, phải nói rằng Đại Việt quốc vương là một vị vua tốt. Chắc chắn hắn rất có tài hoa.
- Haha, tiểu thư quá khen.
Lý Anh Tú có chút ngượng ngùng nói. Elina kỳ quái hỏi.
- Ta khen Đại Việt quốc vương sao nhìn công tử cao hứng như vậy.
Lý Anh Tú tỉnh hồn vội nói.
- Tiểu thư khen ngợi bệ hạ, ta thân là thần tử cũng rất vui vẻ.
Elina định dò hỏi thì có một tên cận vệ chạy đến đưa cho nàng một mảnh giấy, đọc qua nàng không khỏi nghiêm lại sắc mặt, sau đó lại nhìn Lý Anh Tú hỏi.
- Lý công tử hẳn có thể thông báo vào triều đình chứ.
Lý Anh Thú thấy nàng nghiêm túc lên cũng gật đầu nói.
- Tuy ta chức quan nhỏ nhưng truyền tin hẳn có thể.
Elina nói.
- Vậy phiền công thử truyền tin cho Lữ đại nhân rằng Crow công tước ở quần đảo Sắt đã xuất binh.