Đệ Cửu Môn

chương 14: 14: tập kích

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lúc bấy giờ Lạc Giai đang khó khăn có giấc ngủ bỗng nhiên mở to mắt.

Hắn nghe được động tĩnh.

Chợt ngồi dậy.

Hắn bắt đầu chăm chú nghe rõ hơn.

Là kỵ binh, số lượng còn không ít, là nam nhân bộ lạc này quay về sao.

Ngay lập tức liền phủ nhận giả thiết này, đội kỵ binh này cố tình đi rất chậm chạp cố gắng không gây tiếng động, lại hành quân trong đêm.

Đây rõ ràng không phải hành động quang minh chính đại.

Trong đầu hắn liền hiện ra đáp án, là địch tập kích.

Hắn chợt hừ tiếng, ngủ cũng không yên.

Nhìn qua lấy Nat đang ngủ say giấc ngon lành, ngắt quãng còn kèm theo tiếng ngáy rất đều nhịp.

Liền đi đến bên giường.

Nhẹ nhàng đụng vào cô nàng, ý đồ muốn lay tỉnh.

Nhưng vừa chạm vào cô nàng chút, thì cô nàng liền xoay người nhanh chóng như con thoi, cơ thể bật mạnh dậy muốn chụp lấy Lạc Giai khống chế hắn, miệng nói:

"Biết ngay ngươi sẽ không đàng hoàng mà."

Nhưng sau đó cô ta lại thấy động tác của mình như chụp vào không khí, không hề thấy thân ảnh của Lạc Giai ngay trước mặt.

Chợt nhìn qua bên trái mét thì thấy Lạc Giai đang nhìn mình với ánh mắt khinh bỉ.

Lạc Giai lúc này đúng là đang khinh bỉ, trình độ tự luyến có thể đỉnh cao như vậy, nghĩ ta muốn thịt cô ta sao.

Hắn không muốn nhây nhưa nhiều, liền nhìn Nat nói:

"Đi thông báo toàn bộ mọi người giới bị, ta nghe thấy tiếng kỵ binh đang di chuyển ngoài bộ lạc một cách âm thầm."

Nat lúc này chợt muốn trợn mắt lên chửi hắn, hừ muốn tìm lý do để trốn tránh ý đồ xâm phạm sao.

Nghĩ là bổn cô nương dễ tin người như vậy sao.

Đang muốn mở miệng sỉ vả hắn.

Thì bỗng nhiên thấy ánh mắt lạnh lùng không chứa tình cảm của hắn quét tới liền rùng mình.

Lạc Giai gằn giọng nói:

"Nếu muốn mọi người trong bộ lạc này chết hết thì cứ ở đây mà dong dài."

Nói rồi, hắn quay lại chỗ cũ nằm xuống, mặc kệ Nat.

Nat lúc này chợt há to miệng.

Cảm giác tên này sao bỗng dưng lại khó chịu như vậy.

Bản năng của nàng muốn mở miệng chửi tên này nhưng không biết sao trực giác của nàng bỗng có cảm giác là tên này đang nói thật.

Trầm tư chút nàng liền bước tới cửa, sau đó quay lại nhìn hắn nói:

"Nếu ngươi nói dối, ta sẽ không tha cho ngươi."

Lạc Giai lúc này chợt nhăn mặt, nữ nhân đúng là không thể nói lý mà, rõ ràng hắn có ý tốt, hắn còn cứu lấy mạng của chủ mẫu nàng, thái độ này là gì.

Hấn mặc kệ Nat.

Lúc này chữ “Thấu” trong mắt dần hiện lên.

Hắn nhìn quét về đám kỵ binh đang hành binh trong đêm kia.

Sau khi tìm ra liền chăm chú quan sát đội hình đối phương, cách bên ngoài bộ lạc km, đây là đội binh không hề đơn giản, người, những tên này có lẻ đều qua huấn luyện lâu năm, có thể tiền thân đều trải qua chiến trường, mỗi tên tương đương sức mạnh ngang với Tầng thứ nhất sơ kỳ, dao động linh lực khoảng từ -, còn có súng đạn.

Sau đó hắn nhìn thấy kẻ ở phía sau quân ngũ đang nhanh chóng bào dược, xung quanh có nhiều người đang chuẩn bị củi, gỗ để đốt.

Hắn chợt nhận ra, bọn này còn tính chơi dược khí, là mê dược hay là độc dược, đủ bỉ ổi.

Dù là trường hợp nào thì tình cảnh bộ lạc này có vẻ không hề dễ chơi mà còn cực kỳ nguy hiểm.

Sau đó chữ “Thấu” của hắn khóa chặt người đàn ông vạm vỡ có mái tóc màu nâu, lưng đeo thanh kích ngắn chỉ có nửa mét.

Lạc Giai có chút bất ngờ, kẻ này lại là kẻ cường giả Tầng thứ hai sơ kỳ, sức mạnh tầm ., lại nhìn thấy thanh kích ngắn kia, vũ khí này phát ra sóng linh khí sức mạnh Tầng thứ hai trung kỳ giống thanh tiểu kiếm kia của Eza, linh lực dao động khoảng ..

Thế giới này có vẻ có rất nhiều vũ khí mang sức mạnh.

Bộ lạc này hôm nay gặp địch nhân không đơn giản.

Nếu không có hắn nhắc nhở giới bị chắc không biết hậu quả sẽ thê thảm thế nào.

Chữ “Thấu” lại quét về lại bộ lạc.

Lúc này Nat hơi thấp thõm đi báo cho mọi người toàn bộ giới bị, chuẩn bị cho tình cảnh chiến đấu.

Lúc này cô ấy đã đi đến căn nhà chính Eza đang ở.

Thông báo vào bên trong:

"Chủ mẫu, tôi nhận được thông tin là có kỵ binh bên ngoài chuẩn bị tập kích bộ lạc."

Ở bên trong chợt vang ra tiếng nói:

"Là ai cung cấp thông tin."

Nat trầm ngâm chút liền nói:

"Là thần y Alan, anh ta nói rằng nghe thấy tiếng kỵ binh đang lén lút di chuyển gần đến bộ lạc."

Yên lặng đôi chút, bên trong vang lên tiếng nói:

"Nói mọi người truyền lệnh của ta, nghe theo sự phân phó của thần y."

Nat lúc này bỗng cảm thấy hơi ngạc nhiên bất ngờ, sau đó chợt lên tiếng:

"Vâng, thưa chủ mẫu.

"

Lạc Giai nghe được đoạn đối thoại cũng cảm thấy hơi ngạc nhiên.

Eza này lại tin tưởng mình đến vậy.

Chợt cười nhẹ, làm người tốt đôi lúc cũng không tệ lắm.

Một lúc sau, sau khi thông báo cho tất cả mọi người, Nat quay trở lại phòng, thấy Lạc Giai vẫn đang nằm thì bỗng có chút tức giận, có khi nào mình bị tên này lừa không.

Chợt lúc này Lạc Giai bỗng ngồi dậy, quay lại nhìn nàng hỏi:

"Có muốn bảo trụ tất cả mọi người không?"

Mấy giờ sau, Mike đang ngồi dưới sườn núi bên ngoài bộ lạc dặm, đang lắng nghe trinh thám thông báo.

"Đại nhân, bọn thuộc hạ đã kiểm tra, bẫy rập xung quanh đều đơn giản, chỉ có trạm gác ở trên cao là luôn luôn có người canh gác để quan sát tầm nhìn ở xa, còn cổng chính có người giám sát nhưng cứ giờ lại thay đổi lần, cứ lần thay phiên sẽ có buông lỏng giám sát.

Bọn thuộc hạ nghĩ chỉ cần mê thất người trên trạm gác, lợi dụng thời gian buông lỏng này đánh thuốc bọn gác cổng chính, sau đó có thể đánh thuốc vào trong bộ lạc.

Âm thầm nhẹ nhàng bắt giữ toàn bộ."

Mike lúc này chợt cười nói:

"Rất tốt, đợt bắt giữ này, ta sẽ cho người các ngươi chọn lựa mỗi người nô lệ.

Nhanh chóng đi triển khai."

Hắn cười gằn, xua tay sai khiến bọn thuộc hạ đi xử lý.

Cuộc tấn công này hắn rất tự tin, tự tin về tình báo của mình, tự tin về đội quân mà mình dẫn dắt.

Và cũng tự tin về sức mạnh bản thân.

Một lúc sau giữa màn đêm, tên trinh sát mang áo choàng đen, âm thần mang theo ống trúc, bọn chúng di chuyển nhẹ nhàng như thích khách, dễ dàng đi tới dưới chân trạm gác trên cao.

Sau khi khóa chặt trinh sát trên cao, bọn chúng nhanh chóng lấy ra ống trúc nhẹ nhàng thổi ra, trong ống trúc liền bốc ra hương khí, nhanh chóng bay lên trên trạm gác.

cô gái ở trên trạm gác bỗng như cảm thấy gì đó liền giật mình đứng lên, nhưng sau đó liền đổ gục xuống.

ầm!

tên trinh sát liền cười gằn.

tên trong đó liền ra hiệu tên còn lại đi thông báo cho thủ lĩnh.

Bản thân hắn thì liền di chuyển đến cổng chính, hắn đã tính toán kỹ lưỡng, nắm chắc đúng thời gian đổi ca trực.

Lúc này trước mắt hắn cổng chính chuẩn xác đang có người đi ra thay ca, hoàn toàn buông lỏng, hắn liền di chuyển gần tới cổng chính, nhanh chóng lấy ra ống trúc mê dược thổi vào nơi cổng chính.

người trực đang ở trước cổng chính thần sắc đang lơi lỏng bỗng ngửi thấy mùi kỳ lạ, đề phòng rút ra vũ khí, nhưng sau đó đều đổ gục xuống.

Ầm!

Tên trinh sát kia cười cợt, lại đắc thủ, sự việc này hắn đã làm không biết bao nhiêu lần.

Sau đó đi cổng chính, xác định người đã hoàn toàn bất tỉnh, hắn quay lại ra hiệu cho đồng bạn đang đi tới.

Một lúc sau trước cổng chính xuất hiện tên bịt mặt, tên này liên tục, đốt hương khí, thổi vào trong bộ lạc.

Sau đó dần dần di chuyển đi vào bên trong bộ lạc, vô cùng cẩn thận không phát ra tiếng động, tiếp tục lấy ống trúc thổi tới ở những nơi sâu nhất bộ lạc.

lúc sau, sau khi hương khí đã tràn ngập bộ lạc.

Bọn chúng cười khặc khặc quay lại cổng.

Lúc này Mike và binh lính của hắn đã đứng đợi ở trước cổng.

Thấy thuộc hạ của mình trở về liền hỏi:

"Xong xuôi hết rồi chứ."

Bọn thuộc hạ liền cười nói:

"Vâng đại nhân."

Hắn liền làm động tác giơ tay ra hiệu cho bọn thuộc hạ đi lên.

Lúc này gần tên lính nhẹ nhàng di chuyển, mỗi tên nhẹ nhàng di chuyển vào trong từng nhà.

Mục tiêu bọn chúng chính là tranh thủ đám nữ nhân ngủ mê mà nhẹ nhàng khống chế bắt giữ.

Đi nhẹ vào trong nhà, nhìn thấy các nữ nhân kia vẫn nằm trên giường, đắp chăn, yên lặng say giấc.

Bọn chúng khuôn mặt nham hiểm nhẹ nhàng áp sát đến giường, súng cầm trên tay, chuẩn bị khống chế bắt trói.

Khi tay bọn chúng bắt đầu chạm nhẹ đến tấm chăn, liền hất mạnh tấm chăn lên, nhanh chóng tay bắt lấy, tay còn lại, kề súng vào đối phương.

Nhưng sau đó bỗng thấy như tay chạm vào cái gì rất kỳ lạ, cảm giác như cây cỏ chứ không phải là da thịt.

Sau đó nhìn kỹ lại liền trợn tròn mắt, trước mắt lại là túi rơm chứ không phải người, ngay lúc đó lại có tiếng vỡ ra như có gì bị rớt xuống giường, sau đó bọn chúng đồng loạt, ngửi thấy mùi vô cùng khó chịu, chỉ hít hơi cũng làm bọn chúng vô cùng khó thở, não bộ căng cứng, chân tay bủn rủn, biết khả năng đã bị lừa, bọn chúng liền xông ra ngoài.

Lúc này Mike đang đợi bọn thuộc hạ bắt người trở về, liền thấy tên tóc vàng xuất hiện bên cạnh, trạng thái hốt hoảng, hắn liền trừng mắt hỏi:

"Chuyện gì?"

Tên tóc vàng liền run rẩy nói:

"Dạ, đại nhân, nữ nhân vừa bắt giữ liền không thấy.

"

Mike liền giật mình hỏi lại:

"Sao lại không thấy? Fred đâu?"

Fred chính là tên dược sư làm thuốc mê, cũng chính là kẻ chuyên canh gác, canh giữ tù phạm.

Tên tóc vàng run lẩy bẩy quỳ xuống nói:

"Đại nhân, Fred đã chết, người bảo vệ hắn cũng đã chết.

nữ nhân kia không thấy.".

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio