" Vũ Bằng, anh sao rồi? "
Ba người bước vào phòng lúc một y tá vừa kiểm tra cho Vũ Bằng xong.
" Do tác dụng của thuốc gây mê trong khi phẫu thuật đóng đinh ở chân nên tạm thời bệnh nhân chưa tỉnh, chúng tôi sẽ theo dõi thêm." Y tá thuật qua tình trạng của Vũ Bằng rồi xin phép ra ngoài trước. Ôm tập hồ sơ bệnh án trên tay, y tá ra đến cửa phòng trộm nhìn người đeo khẩu trang và kính râm kín mít đang trong phòng thăm bệnh nhân. Cô nhíu mày một cái, cảm thấy có chút quen thuộc, nhưng không nhớ ra là ai.
" Lạ thật, hình như mình đã gặp người này ở đâu đó rồi? "
" Ngải Nhu, cậu đóng giúp mình cánh cửa! "
Toàn bộ ánh mắt Ngải Nhu đều rơi trên người Vũ Bằng, anh đnag ngủ rất say, chân trái được băng bó cố định. Cô nàng đóng cửa xong kéo ghế ngồi cạnh giường bệnh, lúc này mới chợt nhận ra trong phòng có nhiều hơn ba người. Ngải Nhu kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn Đồng Tiểu Nghị đang từ từ tháo kính, rồi đến khẩu trang. Vừa rồi ở cửa phòng cấp cứu, anh có nói chuyện với cô nàng nhưng vì quá sợ hãi nên Ngải Nhu chỉ biết khóc, không thể phân biệt giọng người nào với người nào.
" M...M...Mike? "
Ngải Nhu phải tận lực khống chế nhịp thở mới thốt lên được tên anh. Nếu là bình thường gặp được thần tượng, Ngải Nhu đã vui đến phát khóc, nhảy cẫng cả lên. Nhưng hôm nay Vũ Bằng gặp tai nạn nên tâm trạng cũng đi xuống phần nào. Chỉ có cái tính mít ướt thì vẫn không đổi, nước mắt lại ứa ra.
" Chào cô, Ngải Nhu. " Đồng Tiểu Nghị nở nụ cười thiện chí, như có như không liếc Lục Minh Minh một cái. Chuyện mối quan hệ của anh và cô, chắc chắn Ngải Nhu chưa biết.
" Tiểu Minh, sao anh ấy lại ở đây? Cậu đến cùng anh ấy? " Ngải Nhu mạnh nuốt nước bọt hỏi Lục Minh Minh.
" À, ừm..." Lục Minh Minh còn đang lưỡng lự muốn lấp liếm thì người nào đó đã nói.
" Vũ Bằng là quản lí của tôi, anh ấy gặp chuyện tất nhiên tôi phải đến rồi! Hơn nữa..." Đồng Tiểu Nghị kéo Lục Minh Minh về phía mình, đoạn vòng tay ôm lấy bả vai cô, " Hơn nữa khi cô gọi điện báo tin, cô ấy đang ở cùng với tôi! "
"..." Ngải Nhu yên lặng chớp chớp mắt, nhìn thẳng vào mắt Lục Minh Minh thay cho câu hỏi xác nhận. Lục Minh Minh da mặt đỏ bừng, ngượng ngùng gật gật đầu. Ngải Nhu thở hắt ra một hơi, quả thật có chút khó tin, nhưng nhìn sự nghiêm túc trên mặt Đồng Tiểu Nghị thì đây hẳn là suwjj thật rồi.
" Vậy tôi đưa tiểu Minh về trước, cô ở đây với anh Bằng, đợi anh ấy tỉnh lại chúng tôi sẽ vào thay cô chăm sóc. Tôi đoán người anh ấy muốn gặp đầu tiên là cô đấy! " Đồng Tiểu Nghị nói rồi kéo tay Lục Minh Minh ra phía cửa phòng.
"Như vậy..." Lục Minh Minh ngập ngừng giữ tay Đồng Tiểu Nghị lại, cô sợ một phần là Ngải Nhu còn chưa hồi phục tinh thần không thể ở một mình, sợ nhiều hơn là Ngải Nhu giận mình thì biết làm sao.
" Tôi không sao, hai người về nghỉ ngơi trước đi. Tôi muốn ở một mình với Vũ Bằng. "
Đồng Tiểu Nghị liền chào Ngải Nhu rồi kéo Lục Minh Minh đi. Ra đến cửa phòng, Lục Minh Minh kìm lòng không được nhéo anh một cái.
" Ngải Nhu còn chưa hết sợ mà, cậu ấy là fan hâm mộ của anh đấy, có gì thì để sau rồi nói không được à? "
Đồng Tiểu Nghị thở dài áp hai tay vào má Lục Minh Minh, nói cô yên tâm đi, anh thấy ở trong mắt Ngải Nhu bây giờ Vũ Bằng mới là quan trọng nhất.
...
Bên ngoài có hai người nắm tay nhau đi rồi, bên trong có một người lại quay vòng trong mớ suy nghĩ hỗn độn. Trước đây Ngải Nhu từng nghĩ nếu Mike có bạn gái, nhất định cô nàng sẽ ghét cô gái đó. Thế nhưng hiện tại thì sao? Bạn gái thần tượng của cô lại là bạn thân cô, làm sao ghét bỏ được! Tuy có phần hụt hẫng nhưng đó chỉ là cảm xúc thoáng qua. Nhìn Vũ Bằng nằm trên giường, nước mắt trong hốc mắt Ngải Nhu lại trào ra. Nếu cô không phản ứng, nếu cô không lao ra đường lớn...thì Vũ Bằng đã không bị đụng xe. Càng nghĩ lòng càng đau, hai hàng nước mắt càng lăn dài. Nếu Vũ Bằng tỉnh lúc này, nhất định anh sẽ lau nước mắt cho cô, còn ở bên cạnh dỗ dành cho tới khi cô hết khóc mới thôi.
" Em xin lỗi...thực sự xin lỗi... " Ngải Nhu nắm tay Vũ Bằng, gục xuống bên cạnh anh. Người đàn ông ấm áp như ngọn gió mùa xuân, cô muốn dũng cảm vượt qua sự tự ti để giành lấy một lần.
" Cô bé ngốc. "
" Hả? " Ngải Nhu tưởng mình nghe lầm. Khuôn mặt đẫm nước mắt ngẩng lên, cô nhìn thấy nụ cười của Vũ Bằng. Anh đang nhìn cô, cười với cô, đây thực sự không phải mơ.
" Bằng, anh tỉnh rồi... Để em đi gọi bác sĩ! "
Ngải Nhu vội đứng dậy muốn đi nhưng Vũ Bằng nhanh hơn kéo tay cô trở lại.
" Đừng đi, anh chỉ cần nhìn thấy em an toàn là được rồi! Có bị đau chỗ nào không? "
" Hức..." Ngải Nhu nhìn nụ cười sắc môi có phần nhợt nhạt do mất nhiều máu của Vũ Bằng bỗng dưng lại thấy ấm ức, thút thít thành tiếng, " Tất cả là tại em..."
Vũ Bằng vươn tay lau nước mắt cho Ngải Nhu, nửa đùa nửa thật nói.
" Anh không sao, bị thế này mà được làm bạn trai của ai đó anh cũng không hối hận! "
Ngải Nhu vừa nghe đã đỏ bừng mặt, nhớ đến vài tiếng trước thừa nhận Vũ Bằng là bạn trai với người lái xe mà xấu hổ hận không có cái lỗ nào để chui xuống.
" Anh... Em còn chưa tính toán việc anh còn tỉnh mà vờ ngất để lừa em đâu! " Ngải Nhu thẹn quá hóa giận, trực tiếp phản kích rồi. Vũ Bằng cắn môi, nắm lấy tay của cô kéo xuống bên cạnh mình.
" Anh xin lỗi có được chưa? Bây giờ bạn gái nên làm gì cho bạn trai gãy chân này nhỉ? "
Ngải Nhu muốn rút tay ra nói trước hết đi tìm bác sĩ kiểm tra cho Vũ Bằng, nhưng anh kéo mạnh làm Ngải Nhu ngã nằm xuống bên cạnh anh.
" Anh vẫn còn muốn ngủ, em nằm yên ngủ với anh một lát đi, cả đêm qua em đã khóc mệt rồi." Vũ Bằng ôm sát Ngải Nhu vào lòng, tấm lưng nhỏ nhắn của cô áp vào lồng ngực ấm áp của anh.
" Cẩn thận đụng vào chân anh! " Ngải Nhu xấu hổ muốn ngồi dậy, nhưng Vũ Bằng nói cô phải nằm im nếu không muốn làm anh đau. Trên chiếc giường bệnh nhỏ bé, có hai người hạnh phúc ôm nhau ngủ một giấc dài.
...
Tin nóng: Chiều nay, công ty " Ảnh đế " đã mở cuộc họp báo ra mắt bộ phim mới " Giọt Yêu" do cặp đôi diễn viên đang làm mưa làm gió trong giới trẻ hiện nay thủ vai: đó là Mike và Jenny! Buổi họp báo diễn ra vô cùng thành công, và Jenny cho biết tối nay tại nhà của cô sẽ có một bữa tiệc có sự góp mặt của Mike, liệu họ sẽ cho chúng ta điều bất ngờ gì chăng?
" Ăn cháo thôi Bằng. " Vũ Bằng ngồi trên giường bệnh đang cầm ipad đọc tin tức về Đồng Tiểu Nghị, nghe bạn gái gọi lập tức ngoan ngoãn bỏ máy xuống để ăn cháo. Chân trái của anh bị gãy không nhẹ nên chưa thể xuất viện, những ngày qua đều là Ngải Nhu giúp anh moi việc. Vì điều này mà tâm trạng người nào đó vô cùng vui vẻ, khi được bón cháo còn lợi dụng hôn Ngải Nhu không dưới một lần khiến cô nàng ngượng chín mặt.
" Tiểu Nghị, tối nay em vẫn quyết định đi dự tiệc hả? " Vũ Bằng đã quen với việc cùng Đồng Tiểu Nghị đi sự kiện, hoặc là thay mặt anh đi nên hiện tại chân không đi lại được có chút lo lắng.
" Phải, hôm nay là ngày quan trọng mà! "
Đúng giờ tối, xe Lamborghini của Đồng Tiểu Nghị dừng trước nhà họ Kiêu. Anh nhếch miệng bước xuống xe trong ánh đèn flash của rất nhiều máy chụp ảnh.
" Chào cậu. " Kiêu Mạn Nam cầm ly sâm banh đang đứng với Đồng Ân Chấn, thấy con trai của ông đã đến thì ra chào hỏi.
" Chào nghị viên Kiêu. " Đồng Tiểu Nghị nhàn nhạt bắt tay ông ta, sau đó được dẫn đường tới chỗ Jenny Kiêu Mạn Vân.
" Rất vui khi anh đến. " Kiêu Mạn Vân cụng ly rượu với Đồng Tiểu Nghị, anh cười khẩy một cái rồi ngửa cổ dốc cạn thứ chất lỏng màu hổ phách vào miệng.
" Tôi muốn kính nam diễn viên nổi tiếng một ly có được không? " Một ly rượu khác được đưa đến trước mặt Đồng Tiểu Nghị, anh nhìn từ bàn tay lên đến khuôn mặt người đàn ông, hơi nhún vai.
" Rất sẵn lòng, lâu rồi không gặp mà, Quách Bá Danh."
Quách Bá Danh cũng cười nhếch nửa miệng, cụng mạnh ly làm rượu trong ly một phen sóng sánh. Hắn thề nhất định phải đòi lại tất cả từ tay Đồng Tiểu Nghị, kể cả người con gái hắn yêu!
" Anh đang chờ gì vậy Mike? " Kiêu Mạn Vân cố ý tươi cười khoác tay Đồng Tiểu Nghị trước mặt phóng viên, thấy anh thỉnh thoảng nhìn ra cổng thì băn khoăn hỏi.
" Không có gì. " Đồng Tiểu Nghị liếc bàn tay đang níu lấy áo mình, vô cùng ghét bỏ. Khi quay phim anh có thể diễn nhập tâm, nhưng ngoài đời thực thì không thể.
Bên ngoài cổng, một chiếc taxi đỗ lại, bước xuống xe là một người con gái trong dáng váy dài màu bạc lấp lánh, bó sát cơ thể tôn lên vòng eo thon gọn vô cùng. Phần ngực tuy không quá lớn nhưng nhờ những đường viền vải bằng kim tuyến bọc sát khiến cô trở nên có khí chất hơn bao giờ hết. Mái tóc đen được uốn hơi xoăn, vấn cao trên đỉnh đầu bằng một chiếc kẹp tóc hình con phượng ánh kim.
Cộp...cộp...
Tiếng giày cao gót nện trên mặt đất thu hút mọi ánh nhìn, những tiếng xì xào bắt đầu vang lên.
" Ai thế nhỉ? "
" Cô ấy đẹp quá!"
" Thật thần bí! "
Đôi môi đỏ mọng khẽ cong lên, cô gái giấu mặt sau chiếc mặt nạ dạ hội mạ bạc có đính lông vũ trên đỉnh mắt đã tiến tới gần bảo vệ ở cửa ra vào. Cái miệng quyến rũ hé ra, để lộ hàm răng trắng đều như ngọc. Bảo vệ ngây ngốc trước vẻ đẹp huyền bí ấy một lúc mới giật mình để ý tấm thiệp mời mà thiếu nữ đang đưa ra trước mặt mình.
" Tôi được mời tới đây. Tôi muốn gặp Mike. "
//