Chap
Reng….reng…..reng…..
- Oáp….cuối cùng cũng ra chơi rồi, đói quá à…xuống căng tin đi mày ơi – Thanh vừa ngáp vừa nói với Băng Giang.
- Suốt ngày ăn, mày sắp thành quả chanh tròn vo rồi đấy – Giang vừa cất sách vở, vừa cười nói.
- Rồi rồi, có xuống không đây – Thanh nhăn mặt .
- Thì đi
- À Khánh An, bạn xuống căn tin với tụi này không- Giang quay xuống hỏi An
- Không cảm ơn – Khánh An đáp rồi cất sách vở rồi lôi trong cặp máy nghe nhạc ra đeo vào tai rồi bước ra khỏi lớp
- Kệ nó đi mày ơi, nó toàn bơ mày à quan tâm làm gì….. thôi đi, tao đói lắm rồi.
Đang định đi có giọng nói vang lên
- Suốt ngày ăn, đúng là đồ con heo – Vâng, giọng nói này là của bạn Quang Nhật
- Ê cái tên trời đánh kia, mày vừa nói cái gì, có ngon nói lại xem nào – Thanh cất giọng cao vút, trợn mắt nhìn Quang Nhật
-Tao nói quả chanh mày sắp thành con heo rồi……hahahahaha
Thanh Thanh tối xầm mặt mày , xắn tay áo chuẩn bị lên trận
- Tao giết mày – Thanh gằn giọng tiến đến chỗ Quang Nhật đang ngồi
Quang Nhật thấy vậy, đứng bật dậy chuẩn bị tư thế chạy. Thế là hai đứa chạy đuổi nhau xung quanh lớp làm cả lớp loạn cả lên
- Ê thằng kia có đứng lại không
- Ngu gì mà đứng lại…..hahaha
Một vòng rồi hai vòng, ba vòng. Cuối cùng Băng Giang phải lên tiếng để chấm dứt màn mèo đuổi chuột này
- Thôi nào hai đứa, thế mày có định xuống căng tin không hả con kia, hay cứ ở đấy mà oánh nhau
- Có có, đợi tao tí – May cho mày là bổn cô nương đây đang thiếu calo nhé, đợi ta đi nạp năng lượng rồi lên “trảm” mày….hừ
- Ây gu, tại hạ chờ, tại hạ chờ.
- Hahahaha, thôi…. đi, mà Nhật với Nam, hai tụi mày xuống cùng tụi này không, đi
- Ai cho xuống mà xuống – Thanh liếc xéo Nhật
- Có, có – Nhật nhìn Giang rồi lườm Thanh- Không cho đây cũng cứ xuống đấy, ê Nam, xuống căng teen đê
- Không đi đâu
- Không cũng phải đi- Nhật xuống chỗ Nam kéo cậu đi nên Nam cũng đành miễn cưỡng đi theo
Căng Tin trường
- Ế mày , nhỏ Khánh AN kìa….kiêu dễ sợ, lúc nãy rủ không xuống giờ lại thấy ở đây, đứng là muốn thân mà cũng không thân nổi mà – Thanh bất mãn – Giang nhìn theo nhưng không nói gì
- Đấy là người ta ý tứ, lạ bạn là trường nên mới thế chứ ai như mày… lanh cha lanh chanh
Thanh đang chuẩn bị gân cổ lên cãi lại thì Giang ngắt lời
- Thôi thôi , cho tao xin hai chữ “bình yên”muốn cãi muốn đánh thì ra chỗ khác nhá, đây là căntin đấy, bộ tụi mày muốn làm tâm điểm chú ý của cái trường này hả, đi ăn mà cũng không xong, cãi cả ngày chưa chán à.
- Đúng là yêu nhau lắm, cắn nhau đau – Nhật Nam phát ngôn một câu làm hai nhân vật chính sốc
- Ê cái thằng kia mày nói gì hả, tao không điên mà yêu cái con/thằng dở hơi kia - Hai bạn cùng nhìn Nhật Nam hét
Băng Giang khoắc vai Nhật Nam cười nhăn răng
- Ha Ha. Mày nói chí phải, không hổ danh “đệ” tao, phát ngôn toàn câu gây sốc….kekeke
- Ảo tưởng quá rồi đấy bà nội – Nhật Nam bỏ tay Băng Giang ra rồi gõ vào đầu Giang một cái rõ đau.
- Au…. Thằng kia mày không biết đau à, chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả, đến tỉ mày mà mày còn làm thế rồi sau này mà ra giang hồ thì thế nào hả….bực cả mình. Rồi bây giờ có ăn không hay đứng đây cãi nhau hiệp nữa, phút nữa vào lớp rồi đấy – Băng Giang bực mình…
- Có chứ, có chứ - Thanh nhanh nhảu
- Đúng là………. – Nhật định nói thì
- Thôi, xin bố, bố mà nói câu nữa là lại chiến tranh thế giới thứ ba bùng phát đấy. Bây giờ mày với thằng Nam đi lấy đồ ăn đi, bàn cũ nhé, ăn gì cũng được – Giang nói xong rồi kéo Thanh đi tránh sự xung đột lại xảy ra lần nữa. Hai thanh niên nhìn hai đứa bạn vừa kéo nhau đi rồi lại nhìn nhau cuối cùng cũng tiến vào khu vực lấy đồ ăn.
Băng Giang kéo Thanh Thanh tiến đến chỗ bàn mà mọi ngày họ thường hay ngồi tụ tập ở đấy. Những câu chuyện lại bắt đầu vang lên
- Ê mày lúc nãy tao thấy anh Nhật với anh Nam a trong chỗ lấy đồ ăn đấy, công nhận nhìn đẹp trai dễ sợ - HS
- Thế á, sao mày không bảo tao sớm, không biết giờ mấy anh ý lấy xong chưa nhỉ..hihi – HS
- Mà tao thấy tụi nó bảo hai anh ý suốt ngày đi với nhau, có cả tin đồn là họ yêu nhau cơ…
- Chắc chỉ là tin vịt thôi, chứ hai anh ý mà ấy ấy nhau thì có mà đau lòng chết mất….
- Thôi kệ, ra chỗ lấy đồ ăn đi, chắc hai anh ý vẫn đang ở đấy
Hai cô bạn nghe thấy những lời bàn tán về hai thằng bạn thân của mình thì cười ha hả ha hả
- Ê mày, tụi nó nói thằng Nhật với thằng Nam đấy hả…..hahaha – Thanh Thanh cười chảy cả nước mắt
- Ừ ừ, chắc thế đấy…..haha – Giang cũng không kém phần
- Đẹp trai……yêu nhau……hahhahaa – Thanh vừa lặp lại vừa cười nói
Hai tên kia vừa lấy đồ ăn bê ra bàn thì thấy hai con bạn của mình cười như “tiên”, Quang Nhật thắc mắc
- Ê , hai bọn mày cười gì đấy, lại lên cơn à….
Nhật Nam đặt đồ ăn xuống bàn rồi ngồi xuống cạnh Quang Nhật, không mở lời nào
- Lên cơn cái đầu mày ý – thanh đứng dậy cướp khay đồ ăn trong tay Nhật
- Thế sao cười – Nhật vẫn ngơ ngác không hiểu gì quay qua nhìn Băng Giang nhưng chỉ nhận được cái nhún vai và khuôn mặt đang cố nhịn cười của nó
- Đây tao kể cho mà nghe, lúc nãy có mấy em lớp nhìn xinh xinh, dáng người nho nhỏ cầm khay thức ăn, bước đi nhẹ nhàng…..
- Dẹp….. bà nội, vào chuyện chính đê
- Cứ bình tĩnh…. Rồi hai em đứng ở cái bàn dãy kia kìa, cách mình hai bàn ý
- Rồi sao – Quang nhật tò mò, khuôn mặt hiện rõ vẻ hào hứng hóng hớt
- Hai em ý đứng nói chuyện với nhau – Thanh nói một câu làm Nhật tụt cả hứng, còn Thanh uóng ly nước chanh tỏ vẻ khát
- Con dở người, tụi nó nói chuyện thì kệ tụi nó, liên quan gì tụi mày mà cười
- Chưa hết, chú cứ nóng…..mà mày có biết mấy em ý nói về ai không ?
- Ai, nhanh đi mày
- Tụi nó bàn về hai bọn mày đấy…..hahaha
Định là không hóng mấy chuyện vớ vẩn này nhưng nghe nhắc tên mình Nhật Nam cũng ngẩng đầu dậy.
- Đấy tao biết ngay mà, mấy ẻm ý khen tao đẹp trai, học giỏi, soái ca phải không – Quang Nhật tự sướng
- Uầy, mày đoán chuẩn thế, đúng là bạn tao – Thanh cũng không kém phần
- Đó là một sự thật hiển nhiên rồi, trong cái trường này ai mà không biết chứ, cơ mà tụi mày cười cái gì ?- Nhật ngu ngơ con nai tơ
- À à, có gì đâu, mấy em ý còn bảo là……Giang mày nói nốt đi, tao không nỡ……hahahah
Đến bước này rồi, Giang cũng không nhịn được mà cười thành tiếng
- Hahahaha…..Tụi nó bảo hai bọn mày …..YÊU NHAU……hhahaha
Hai cô bạn cười đến vỡ cả bụng còn hai thằng con trai thì đơ ngời một lúc, rồi đồng thanh
- Vớ vẩn
Hai thằng bạn nói cùng nhau cùng từ lại làm Giang với Thanh cười điên đảo hơn, thấy mọi người cứ nhìn vào bàn mình, Nhật Nam khó chịu đành lên tiếng
- Thôi dẹp đi, mọi người nhìn kìa, khó chịu quá
- Okê, okê …..hahaha
- ĐÚng, không cười nữa , ăn đê – Quang Nhật vừa nói, vừa nhét cái bánh bánh mỳ vào mồm Thanh Thanh làm cô bạn im luôn.
- Ê bọn mày thấy con nhỏ Khánh An mới chuyển vào lớp mình thế nào – Thanh vừa ăn vừa hỏi mọi người
- Tao thấy nhỏ cá tính mà, nhưng hình như không muốn hòa nhập với mọi người hay sao ý, thấy nhỏ cứ trầm trầm rồi lạnh lùng như kiểu không muốn kết bạn với mọi người ý. Mà tao thấy cái tính ý cứ giống ai ý – Giang góp lời rồi liếc Nhật Nam , nhưng lại bị Quang Nhật nhìn thấy. Như hiểu ý của con bạn, Quang Nhật cũng lên tiếng
- Còn ai vào đây nữa, Nhật Nam chứ ai. Mà tao thấy nhỏ này tài ghê cơ, không biết làm thế nào mà lại khiến thiếu gia Nam của chúng ta chú ý cơ đấy
- Thật á …..ây gu – Thanh với Giang cùng hét lên
Vừa dứt lời, Quang Nhật đã nhận được cái lườm cháy mặt của Nhật Nam , làm cậu chỉ biết cười xòa
- Thôi, mày ăn đi, cái này ngon này….haha
- Ê Thanh, lúc về đi theo dõi Khánh An đi, không biết nhỏ ý có gì mà tao thấy hứng thú muốn kết bạn ý, tao cũng tò mò không biết gia cảnh của An thế nào…..đi nha
- Lại nữa, thế cái vụ đãi kem tui thì vứt đâu – Thanh méo mặt
- Thì hôm khác, thiếu gì lúc ý, đợi lúc nào “thuần phục” được Khánh An, tao đãi cả lũ luôn…..keke – Mặt Băng Giang đểu hết sức
- Thôi thôi, ăn lẹ đi mấy người ơi, sắp vào lớp rồi, tiết sau tiết của bà “la sát” đấy – Giang giục mọi người
- Ờ, ờ xong rồi đây….