*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xoẹt!
Linh hồn của ông lão áo tím lập tức mờ đi.
Sau lưng ông ta, Diệp Huyên lạnh lùng cất tiếng: “Để ông đây cho ngươi cười này!”
Lời vừa dứt, hắn lại chém thêm một kiếm nữa.
Linh hồn của ông lão áo tím lập tức tản đi.
Trước mặt Diệp Huyên, bóng đen kia nhìn chằm chằm đại thần tầng hai phía sau hắn: “Chắc hẳn ngươi chính là cường giả bí ẩn sau lưng Diệp Huyên! Ta chờ ngươi lâu lắm rồi đấy!”
Đại thần tầng hai!
Diệp Huyên cũng không ngờ rằng đại thần tầng hai lại xuất hiện.
Cũng còn may là đại thần tầng hai xuất hiện, nếu không thì vừa nãy rất có thể hắn đã gặp xui xẻo rồi.
Bởi vì thực lực của người đàn ông trung niên trước mắt này vượt xa Diệp Huyên hắn!
Lúc này người đàn ông trung niên cũng chẳng quan tâm gì đến Diệp Huyên, mà nhìn chằm chằm vào đại thần tầng hai.
Theo hắn thấy, đại thần tầng hai này mới là kẻ nguy hiểm nhất.
Đại thần tầng hai lướt mắt nhìn xung quanh rồi lặng im một lúc.
Lúc này xung quanh nàng ta chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện ba ông lão.
Diệp Huyên lùi đến bên cạnh đại thần tầng hai, đại thần tầng hai nhìn người đàn ông trung niên trước mặt, người đàn ông đó cười nói: "Không biết phải xưng hô với các hạ thế nào?"
Đại thần tầng hai đột nhiên biến mất.
Ở nơi xa xa, mặt người đàn ông trung niên biến sắc.
Ầm!
Trong nháy mắt, người đàn ông trung niên bị đánh bay ra ngoài nghìn trượng.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Diệp Huyên trợn mắt ngoác mồm.
.