*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ở trong lòng cô bé, ca ca chính là người quan trọng nhất trên đời!
Ca ca là duy nhất, cũng là tất cả!
Diệp Huyên nhẹ nhàng xoa đầu Diệp Liên, lúc này, hắn cảm thấy trong lòng rất yên bình, không còn chút lệ khí nào cả.
Ấm áp!
Ở bên Diệp Liên, hắn cảm thấy rất ấm áp.
An Lan Tú ở một bên nhìn Diệp Huyên và Diệp Liên, trong lòng rất phức tạp.
Nàng khá hiểu Diệp Huyên và Diệp Liên, cũng biết từ nhỏ hai huynh muội sống nương tựa lẫn nhau, tình cảm sâu nặng, người ngoài không thể nào hiểu được!
Một lát sau, Diệp Huyên nhẹ nhàng xoa đầu Diệp Liên: “Mẫu thân đâu?”
Diệp Liên ngẩng đầu nhìn hắn: “Sau khi đến nơi này, mẫu thân nói mình phải đến một chỗ, sau đó thì đi rồi!”
Diệp Huyên nhíu mày: “Muội biết mẫu thân đi đâu không?”
Diệp Liên lắc đầu: “Không biết! Nhưng mẫu thân bảo chúng ta không cần lo lắng cho bà ấy, bà ấy sẽ không gặp nguy hiểm!”
Diệp Huyên im lặng.
Bà ấy có thể đi đâu chứ?
Nói không lo lắng là giả, bây giờ Độc Cô Huyên ở bên ngoài, rất khó đảm bảo mấy thế lực gồm Kiếm Tông sẽ không đi tìm bà ấy…
Phải bảo Bạch Chỉ điều tra giúp xem sao!
Sau khi quyết định, Diệp Huyên nhìn Diệp Liên: “Bây giờ muội đã đến Thánh Cảnh rồi sao?”
Diệp Liên vội gật đầu, cười nói: “Ca, muội không chỉ đã đạt tới Thánh Cảnh, muội còn sắp đạt tới Tạo Hóa Cảnh nữa!”
Tạo Hóa Cảnh!
Diệp Huyên hơi ngạc nhiên, hắn nhìn về phía An Lan Tú, An Lan Tú nhẹ giọng nói: “Không cần lo lắng, cao thủ Võ Viện đang ổn định nền tảng cho con bé!”
Nghe vậy, Diệp Huyên yên tâm hơn một chút, hắn biết chắc chắn Võ Viện sẽ không làm chuyện dục tốc bất đạt!
An Lan Tú lại nói: “Con bé rất có thiên phú, nhưng năng lực chiến đấu hơi tệ, có điều hình như bây giờ có một ông lão đang dạy cho con bé mỗi ngày!”
.