*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ông ta đi về phía trước, đám người thuộc tổ chức Đệ Nhất lần lượt theo sau.
Bên cạnh còn có một người của tổ Báo, cũng đi theo về hướng đó.
Anh ta là trợ thủ của Hướng Thiên Lĩnh, La Vũ Điền.
Trên tay anh ta cầm một tập tư liệu, sắc mặt có vẻ hơi căng thẳng.
Bởi vì nhiệm vụ mà anh ta nhận được phải đối mặt với bốn nhân vật lớn!
Cửa khoang máy bay mở ra, bốn người đàn ông trung niên mặc áo choàng dài bước xuống.
Người nào cũng có khí chất trầm ổn, nhưng lại có một cảm giác vô cùng bí ẩn.
Người phong thánh!
Bốn người này chính là người phong thánh đến từ Quốc Phái!
Mạc Vãn Phong đi về phía máy bay, đang chuẩn bị chào hỏi.
“Thủ lĩnh Mạc, những lời khách sáo thì bỏ qua đi, nhanh nói cho chúng tôi biết chi tiết tình hình đi!”
Một người phong thánh trong số đó sốt ruột nói.
Ba người phong thánh khác cũng nhìn Mạc Vãn Phong với ánh mắt mong chờ biết tin tức.
“Vâng, tôi biết rồi!”
Mạc Vãn Phong gật đầu.
Sau đó, ông ta mời những người này lên một chiếc xe thương vụ.
Ngoài bốn người phong thánh ra, Mạc Vãn Phong và La Vũ Điền cũng lên xe.
Đầu tiên, Mạc Vãn Phong kể tất cả những chuyện đã xảy ra với Vu Kiệt ở nhà họ Thường, sau đó nói chuyện tập kích bất ngờ của người nhà họ Yến với bốn người phong thánh.
Có điều, bốn người phong thánh này có vẻ như không hề quan tâm đến những tin tức kia.
“Còn chuyện kết quả thẩm vấn của Hứa Long và Hứa Thu nữa”.
“Theo nguồn tin đáng tin cậy, trên người Vu Kiệt có một viên đá, viên đá này rất quan trọng!”
“Bây giờ chúng tôi đến đây trước, cũng chính là ý của bọn họ, bảo chúng tôi phải tập trung bảo vệ nó”.
.