*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phía sau ông ta còn có rất nhiều lãnh đạo của các công ty theo hộ tống, thanh thế vô cùng lớn.
“Các vị!”
La Chí Cường khoát tay nói: “Hôm nay mọi người phải tận hưởng cho thỏa thích nhé, chúng tôi sẽ cho mọi người thấy sự hoành tráng cùng bề dày lịch sử của võ thuật truyền thống Hoa Hạ”.
Một người đàn ông trung niên bước lên, ông ta là người thừa kế của tập đoàn Suoni Consortium.
“Chủ tịch La, ông đừng lừa chúng tôi, võ thuật Hoa Hạ cũng chỉ được cái đẹp mắt mà thôi, chủ yếu là diễn thôi mà!”
Ông ta nói bằng giọng điệu vui đùng, cũng không mang lại cảm giác chê bai hống hách.
Bọn họ vẫn luôn là đối tác tốt của nhau.
La Chí Cường khẽ lắc đầu và nói: “Shengtian Yuehe, ông xem trên TV, nhìn thấy chỉ là biểu diễn mà thôi, còn võ thuật truyền thống thật sự ở nước Tịch chỉ có chỗ của tôi là có!”
Thấy La Chí Cường tự tin như vậy, moi người đều cảm thấy hiếu kỳ.
“Được rồi, để tôi tiết lộ chút nhé, tôi đã sắp xếp cao thủ võ thuật đến từ Hoa Hạ, còn có lôi đài để tạo hứng thú, cho mọi người mở mang tầm mắt!”
La Chí Cường hưng phấn nói.
Đối diện với những nhân vật đứng đầu này, ông ta không thể rơi xuống thế hạ phong được.
Chẳng mấy chốc đã khơi gợi sự tò mò của mọi người.
Ngay khi La Chí Cường dẫn theo phần đông khách mời chuẩn bị đi vào thì bỗng nhiên có một giọng nói vang lên hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
“Đúng là náo nhiệt thật!”
Giọng nói kia không có chút cảm tình, lạnh lẽo một cách khó tả, cứ như đang châm chọc vậy.
Mọi người lập tức dừng bước, quay đầu nhìn.
Trong tầm mắt xuất hiện một đám người mặc quần áo võ sĩ đang đi đến.
Bên hông bọn họ đều có trang bị đao, cả đám trông rất hung hãn.
Người cầm đầu nhìn về phía La Chí Cường bằng ánh mắt lạnh lùng xen lẫn sự khinh miệt, hiển nhiên, mục tiêu của hắn ta rất rõ ràng.
“Lần đầu chúng tôi đến nơi ồn ào đông đúc như vậy đấy, sao hả, không biết có hoan nghênh người của tổ chức Yamaguchi không?”
“Nếu không có đại diện của đơn vị võ thuật khác tham dự thì lễ khai trương Thượng Võ đường của các người sao có ý nghĩa được chứ?”
Những lời này khiến nụ cười trên môi La Chí Cường dần tắt.
.