- Nàng hận ta không?
- Không, ngươi chỉ đang làm theo lý tưởng của mình thôi.
Hắn cắn môi dưới, trên mặt xuất hiện một loại biểu tình thống khổ.
- Đây là biểu cảm gì vậy? Chẳng phải ta mới là người nên đau đớn cùng cực sao?
- Nàng... đến cuối cùng, vẫn không thật lòng với người yêu nàng nhất. Nàng vẫn luôn bày ra loại biểu tình không oán không hận trước mặt ta.
Nàng sững người, nhìn chằm chằm vào nam nhân trước mặt.
- Asisu, sau này... ta nhất định sẽ tìm nàng. Sẽ là người đến gặp nàng trước.
Asisu tỉnh dậy, trăng sáng soi rọi khắp phòng. Một giấc mơ sao? Rất chân thật, giống như là vừa trải qua vậy.
"Đúng là một cây hoa đào."
Một nam nhân không rõ mặt, lại thêm một người nữa cuồng si. Có lẽ hắn đã làm chuyện gì ngu ngốc đến nỗi nguyên chủ chẳng buồn tức giận.
Có lẽ là chán ghét?
A, con mèo Luna lại chạy đi đâu nữa rồi. Asisu mặc đại lên người một cái áo mỏng rồi đi ra ngoài. Đêm trời ở Ai Cập khá lạnh, đang vào mùa thu hoạch, hương lúa từ bãi ngoài sông theo gió bay đến.
- Lệnh bà.
Tuya đứng ngoài hành lang, ca trực của nàng ta đã hết từ lâu.
- Tuya, hình như hết thời gian trực của người rồi mà nhỉ?
- Vâng, nô tì đang chuẩn bị về phòng. Lệnh bà cũng nên đi nghỉ sớm.
- Ta không ngủ được, với cả con mèo của ta chạy đâu mất rồi.
- Nô tì tìm giúp người, lệnh bà vẫn nên quay về tẩm điện đi ạ.
Asisu gật đầu, nàng quay lại hồ sen trước điện, vẫn không ngủ được.
Là ai? Là ai đã tồn tại trong kí ức của Asisu.
Một người yêu nàng nhất.
Một người nàng yêu nhất.
- Cháy! Cháy rồi! Điện Hoàng phi cháy rồi!
Tiếng la thất thanh từ xa vọng lại, tiếp theo là một tràng những âm thanh hô hoán dập lửa, tiếng la hét của nô tì.
Asisu bừng tỉnh khỏi những suy nghĩ. Nhanh chóng nhìn về phía Hoàng phi điện. Khói bốc lên như mây, ánh lửa cháy rực cả một khoảng lớn.
Nàng như chôn chân tại chỗ, cơ thể có phần chưa phản ứng kịp. Ari từ xa chạy lại, Eri xách váy chạy theo sau.
- Lệnh bà, hoàng phi Carol vẫn còn ở trong đó!
- Còn không mau sai người dập lửa! Nàng ta không thể chết được!
Asisu xốc váy lên, một đường chạy thẳng đến điện Hoàng phi. Khung cảnh hỗn loạn, cung nhân lũ lượt xách nước dập lửa. Ở một khoảng sân trước điện, Ruka mặt mũi lấm lem đang lay lay người Carol. Nefutera sợ đến xanh mặt, liên tục gọi nàng ta.
Tuya vài phút sau cũng chạy tới, trên tay ôm theo con mèo Luna vừa tìm được. Vài nô tì định chạy đến chính điện thông báo cho Pharaoh liền bị Asisu ngăn lại. Menfuisu biết được sẽ càng kích động, không thể làʍ ŧìиɦ hình xấu hơn.
- Biết được tại sao lại đột nhiên bốc cháy không?
Những nô tì đó liền lắc đầu.
- Đừng làm phiền bệ hạ, hôm nay không biết được nguyên nhân vụ cháy, ai cũng đừng mong được đi ngủ.
Cung nhân tản ra, tăng tốc việc dập lửa. Có một số thái y chạy đến xem Carol.
- Ruka, đưa hoàng phi đến điện của ta trước đi. Ở đây bất tiện.
Ruka bế thốc nàng ta lên, nhanh chân đi đến điện Nữ hoàng.
Đặt Carol xuống giường, nhìn kĩ mới thấy những vết bỏng trên gương mặt, đặc biệt là ở tay trái. Từng mảng nhỏ phồng rộp lên, nhìn thực kinh khủng.
- Làm sao lại thành như thế này?
- Lệnh bà, hoàng phi Carol có lẽ đã bị ngọn lửa tổn hại đến, có lẽ sẽ không hồi phục được như ban đầu.
Không hồi phục được như ban đầu...
Huỷ dung...
- Có cách nào tốt hơn không?
Viên thái y chỉ lắc đầu bất lực. Cho dù nữ hoàng có rút kiếm lấy đầu hắn ở ngay đây hắn cũng chẳng thể làm gì được. Nhưng trai với tưởng tượng của hắn, người không tức giận, cũng không buồn bã. Nhìn người giống đang đăm chiêu suy nghĩ hơn.
- Vi thần vô năng.
- Không phải lỗi của ngươi.
Có lẽ nên tìm Hassan, anh ta rất giỏi y thuật.
Không, trực tiếp đẩy Carol về hiện đại.
Nhưng nàng ta bây giờ thực nguy kịch, e là sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Đành vậy, đợi băng bó xong rồi đưa nàng ta về. Đừng để Menfuisu biết, ngàn vạn lần đừng để việc mình làm biến thành hãm hại người khác.
- Lệnh bà, hoàng phi sẽ không sao đâu, đã có thái y chăm sóc rồi. Người nên đi nghỉ sớm, vai trò của người bây giờ rất quan trọng với Ai Cập.
- Vậy thì đi nghỉ. Cẩn thận thôi, đừng làm nhiễm trùng vết thương.
Vế sau chính là nói cho đám thái y tay chân lóng ngóng vụng về kia.
- Nữ hoàng, người dân cả kinh thành Thebes bây giờ đều đang rất hoang mang. Pharaoh vẫn đang nghỉ dưỡng bệnh, bây giờ điện Hoàng phi lại đột nhiên bốc cháy.
Trong đại điện, chỉ có Imhotep và Asisu thảo luận. Thân là tể tướng, trách nhiệm trên vai ông ta cũng không nhẹ nhàng.
- Ta cũng thực đau đầu, Imhotep, những chuyện này có thể liên quan tới nhau không?
- Ý của lệnh bà là... có người thao túng phía sau?
- Assyria. Là Carol biết được việc này qua loài rắn đã cắn bệ hạ.
Nàng hạ thấp giọng. Đây chính là mấu chốt của vấn đề, hình như Angol thông minh hơn trong nguyên tác truyện.
Càng ngày càng phát sinh nhiều vấn đề, phức tạp đến nỗi ngay cả Asisu cũng không nắm được.