Đế Quân

chương 78-79: hàn khí nhập thể

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bởi vì nguyên nhân thể chất của tiểu Nha nên tu luyện của nàng vẫn không có tiến triển bao nhiêu, tuy rằng thần lão gia tử cũng từng cường điệu nói, nếu tiểu Nha tự mình tu luyện, có thể ngăn cản được thống khổ khi hàn khí phát tác, nhưng không biết tại sao, tiểu Nha cũng tu luyện giống như Thần Dạ trước kia, thế nhưng lại không có cách nào tích trữ huyền khí.

Cho nên tiểu Nha vẫn chỉ là một người thường.

Hiện tại… một ít luồng năng lực rất cường đại đang đến, Thần Dạ không cách nào phán đoán được luồng năng lượng này đã đạt tới tình trạng như thế nào, như vậy, nói cách khác, nếu như tiểu Nha có thể vận dụng được luồng năng lượng này… nàng ít nhất chính là cao thủ cảnh giới Sơ Huyền tam đoạn.

Hơn nữa, thời điểm luồng năng lượng này chảy xuôi trong cơ thể tiểu Nha, lại tự xuôi theo kinh mạch mà bắt đầu khởi động, đây rõ ràng chính là một loại tu luyện. Lại là có thể tự hành tu luyện trong lúc vô ý thức!

Cái này thật sự không thể nào tưởng tượng nổi! Thần Dạ cũng chỉ có thể nghĩ đến nguyên nhân là do Thái Âm lực bẩm sinh trong cơ thể tiểu Nha.

- Tiểu Nha, tiểu Nha…

Thần Dạ nhẹ giọng la lên, nhưng tiểu Nha vẫn hôn mê không có cử động, bất luận Thần Dạ có gọi nàng như thế nào, nàng cũng đều không tỉnh lại.

- Hảo hảo ngủ đi, sau khi ngươi tỉnh lại, ngươi sẽ phát hiện, từ nay về sau ngươi sẽ có một nhân sinh mới, tiểu Nha, chúc mừng ngươi!

Mặc dù Thần Dạ không rõ ràng lắm, Thái Âm lực trong cơ thể tiểu Nha, đến tộc cùng có có được khắc chế hay hóa giải không, nhưng bây giờ có luồng năng lượng này xuất hiện, hắn có thể buông xuống tâm lo lắng được rồi.

Trong lòng tràn ngập sự cao hứng đi ra khỏi gian phòng của tiểu Nha, cũng vào lúc này, sắc mặt của Thần Dạ lại trở nên tái nhợt, thân thể của hắn chỉ trong nháy mắt liền trở nên vô cùng băng hàn, thậm chí còn lan tràn đến trong không gian, ở trong hư không gần kề mơ hổ còn nổi ra một tầng hào quang trong suốt nhàn nhạt.

Bộ dạng như vậy giống y như lúc tiểu Nha bị phát bệnh.

Không phải là hàn khí phát tác từ trong người tiểu Nha, mà hàn khí lúc này lại phát ra từ trong thân thể của mình, cảm giác lạnh như băng rét thấu xương, nếu so sánh cảm thụ của Thần Dạ với tiểu Nha thì chắc hẳn sẽ mạnh hơn vô số lần.

- Đến bây giờ ta mới tự mình cảm nhận được, nhiều năm qua tiểu Nha thật đúng đã chịu nhiều thống khổ.

Bị hàn khí ăn mòn, hàm răng Thần Dạ run lên, lúc này cơ hồ như muốn nhảy ra ngoài.

- Dạ nhi, con làm sao thế, tiểu Nha như thế nào rồi?

Ở ngoài sân nhỉ, Thần Lệ đang canh giữ ở ngoài viện, nhìn thấy bộ dáng Thần Dạ đi ra như vậy liền giật mình hỏi.

- Bọn con đều không có việc gì cả, Nhị bá không cần phải lo lắng.

Thần Dạ không muốn giải thích thêm cái gì với Thần Lệ, hắn đã sắp không áp chế nổi hàn khí bạo phát trong cơ thể, tuy phát tác ra bị Thần Lệ phát hiện cũng không phải là chuyện xấu, nhưng hiện tại có một số việc vẫn cần phải cất dấu.

Ví dụ như Tiểu Đao cùng điện Cổ Đế!

Đột nhiên xuất hiện hàn khí khiến Thần Dạ đột nhiên hiểu được, nhất định là sau khi điện Cổ Đế hấp thu đã có chút phản hồi về. Với tu vi của Thần Lệ, thậm chí là tu vi của lão giả tử, có lẽ cũng không thể dò xét được sự tồn tại của Tiểu Đao cùng với điện Cổ Đế, nếu có cơ hội sẽ hỏi thăm một phen.

Chờ đến khi bọn họ phát hiện ra biến hóa của tiểu Nha, hỏi thăm sẽ càng thêm kỳ càng, Thần Dạ cũng không nghĩ được phải giải thích như thế nào với bọn họ!

Mắt thấy Thần Dạ nhanh như chớp chạy vào, sắc mặt Thần Lệ khẩn cấp, trầm giọng nói với những người bên cạnh:

- Chuyện đã xảy ra hôm nay, các ngươi hãy coi như chưa nhìn thấy.

- Vâng, mọi chuyện đều nghe theo lời của Nhị gia!

Ở sâu trong sân nhỏ, bên trong căn nhà tranh,ấu khi Thần Lệ nói rõ ràng những chuyện mình nhìn thấy cho lão gia tử nghe, sau đó cấp bách nói:

- Phụ thân, ta cảm giác được gần đây trên người Dạ nhi đã xảy ra một ít chuyện mà chúng ta không biết.

Nghe vậy Thần lão gia tử nhẹ gật đầu nói:

- Dạ nhi xác thật đã thay đổi rất nhiều.

Bốn năm yên lặng không gặp người, đến khi xuất hiện, không chỉ có trạng thái khác nhau rất lớn, mà Thần lão gia tử còn cảm nhận được trên người Thần Dạ có một loại tự tin khó có thể nói rõ.

Sau đó, Giao Long thể thành công tu luyện nhập môn, hù dọa Trường Tôn là một việc nhỏ, đối mặt với đương kim Cửu ngũ chí tôn, Thần lão gia tử cũng tinh tường cảm ứng được trong thân thể Thần Dạ, dường như đang cật lực cất giấu một luồng sát ý ngập trời….

Ngay sau đó, một chiêu đả thương uy nghiêm huynh đệ trưởng tôn, hay lúc đối đầu đánh nhau với đội hình cường đại, biểu hiện của Thần Dạ đều khiến người khác khiếp sợ…

- Nếu như chỉ tu luyện Giao Long thể thành công, với thực lực bây giờ của Dạ nhi, chắc chắn hắn sẽ không dễ dàng làm xong chuyện như thế, thế nhưng ngược lại hắn còn làm được…

Thần Lệ nhìn về phía lão gia tử, mang theo rất nhiều nghi vấn cùng lo lắng!

Không biết đến sự tồn tại của nó mới là điều làm cho người ta thấy đáng sợ nhất. Biến hóa của Thần Dạ là một việc bọn họ không hề biết, tuy nói hiện tại Thần Dạ biến hóa theo phương hướng phát triển tốt, nhưng trên thế gian này, cũng không có chỗ tốt vô duyên vô cớ như thế.

Ở trong mắt của bọn họ, Thần Dạ xảy ra biến hóa lớn như vậy, cũng thật sự là điều khiến Thần Lệ lo lắng.

Sau một lúc trầm mặc, Thần lão gia tử cười cười, nói:

- Biến hóa của Dạ nhi, tuy chúng ta không biết rõ tình hình, cũng lo lắng không biết là tốt hay là xấu, nhưng việc trước mắt mà chúng ta đủ khả năng để làm, chỉ có tin tưởng Dạ nhi mà thôi.

- Hắn đã bị đè nén nhiều năm như vậy, thật vất vả mới có được tin tưởng và hy vọng, cho dù có như thế nào, chúng ta cũng chỉ có thể duy trì chứ không phải là suy đoán lung tung, chỉ cần hắn có thể đạt thành tâm nguyên của hắn, những thứ khác có gì quan trọng hơn chứ?

- Chúng ta cứ âm thầm chý ý đến hắn thật tốt là được.

- Đợi đến khi hàn khí trong cơ thể hắn…

Thần lão gia tử lại trầm mặc một hồi lâu, sau đó mới ngưng giọng nói:

- Thân thể tu luyện, tuy rằng không thể tu luyện thành Huyền Khí, nhưng đều có được một luồng lực lượng bất đồng. Có lẽ Thần Dạ chính là mượn nhờ luồng lực lượng này, đi hấp thu hàn khí lúc tiểu Nha phát bệnh. Với thực lực bây giờ của hắn, những hàn khí này chắc hẳn sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì đối với hắn.

Nhưng Thần lão gia tử không có tận mắt nhìn thấy, tất nhiên sẽ không có cách nào phán đoán ra.

Mặc dù Thần Lệ đã nhìn thấy, nhưng cũng sẽ không nghĩ tới, khi Thần Dạ một đường chạy rất nhanh trở về, thời điểm khi hắn đến sân nhỏ chỗ mình ở, sau lưng của hắn bất ngờ còn sót lại một dấu vết rất rõ ràng, nhàn nhạt lạnh như băng, khiến cho nhiệt độ trong không gian đều thấp xuống một ít.

Thế nhưng vào lúc này, có lẽ Thần Dạ đã không có cách nào áp chế được hàn khí, toàn bộ sân nhỏ giống như đều bị hàn khí bao bọc khắp mọi nơi, nhìn từ đàng xa lại liền giống như nơi này đang bị phong ấn.

Thân thể Thần Dạ run rẩy trở lại gian phòng, ngồi xếp bằng xuống mã thượng, tâm thần chìm vào trong cơ thể…

Thời điểm vì tiểu Nha trung hòa hàn khí, Huyền khí thân thể của Thần Dạ dã tiêu hao đi rất nhiều, còn sót lại không bao nhiêu lắm, lúc trở về đoạn đường này lại còn muốn áp chế sự ăn mòn của hàn khí, nên khiến Huyền khí thân mình hầu như đã bị tiêu hao hết.

Nhưng cho dù là tiêu hao hết, chỉ cần công pháp bắt đầu vận hành cũng sẽ chậm rãi khôi phục lại Huyền khí đã bị tiêu hao hết, đây là điều thông thường, là điều cơ bản mà mỗi người điều hiểu biết rất rõ.

Thế nhưng bây giờ, thời điểm vận hành công pháp, linh khí thiên địa liên tục không ngừng tiến vào trong cơ thể, chính là, hạt giống Huyền khí trong cơ thể không hiểu sao lại không thể bị dẫn dắt xuất hiện.

Cái này rất giống với sinh mạng của dòng suối vẫn còn, nhưng có làm thể nào thì nước suối cũng không thể chảy ra.

- Phiền toái lần này có chút lớn rồi!

Trong cơ thể Thần Dạ toàn bộ đều tràn ngập hàn khí, hàn khí lạnh như băng, dùng xu thế bẻ gãy nghiền nát đóng băng tất cả các đường kinh mạch, thậm chí là cả đan điền, điều này sẽ dẫn đến hạt giống Huyền khí trong đan điền sẽ không cách nào lao tới.

Không có Huyền khí phụ trợ, nhưng linh khí thiên địa này xông tới sẽ không có cách nào có bắt đầu luyện hóa, mà không có Huyền khí mới được rót vào thì Huyền khí trong có thể sẽ không thể nào khôi phục, như vậy sẽ không có cách nào ngăn cản sự tấn công của những luồng hàn khí này.

Thần Dạ cười khổ, hai tên điện Cổ Đế và Tiểu Đao này, chính các ngươi thu lấy chỗ tốt, đã lấy đi thì thôi, ngược lại còn lưu lại cái phiền toái cực lớn này cho mình.

Bây giờ không phải là thời điểm để hối hận, Thần Dạ thu liễm tâm thần, một lần lại một lần vận hành công pháp, cố gắng khống chế được hạt giống Huyền khí trong đan điền, hung hăng đánh thẳng vào hàn khí đang bao trùm ở trên đan điền.

Dưới sự bao trùm của hàn khí lạnh như băng đến cực hạn, vốn là bởi vì thân thể có tu luyện, có vẻ có chút cứng cỏi mạch lạc, thế nhưng giờ phút này lại giống như bánh quai chèo bị bóp méo, nhìn thoáng qua liền cảm thấy giật mình.

Mà nó lại tạo nên đau đớn kịch liệt, trực tiếp làm cho thân thể của Thần Dạ không ngừng run rẩy mãnh liệt, sắc mặt trở nên trắng bệch không có một chút huyết sắc, nếu như cởi y phục của hắn ra, liền trông thấy được mặt ngoài thân thể của hắn có thêm rất nhiều sợi gân xanh, giống như từng con rắn nhỏ, giờ phút này đang che kín khắp người.

Cố nén những thống khổ này, Thần Dạ không ngừng kích phát công pháp, trong lòng của hắn hiểu rõ, nếu như không thu phục những hàn khí này lại, con đường tương lại của hắn có lẽ không đến mức không nhìn thấy hy vọng như bốn năm trước, nhưng tuyệt đối sẽ ảnh hưởng đến tu luyện sau này của hắn.

Cho nên, việc đầu tiên trước mắt, ngoại trừ liều mạng ra thì Thần Dạ cũng không còn con đường nào khác để mà đi.

Cũng may đã trải qua nhiều năm tôi luyện, làm cho tâm tính của hắn còn cứng cỏi hơn so với người bình thường rất nhiều, đau nhức về mặt tinh thần có lớn hơn nữa cũng đều đã từng chịu qua, thế thì chỉ một chút đau nhức thân thể như thế lại tính là cái gì chứ?

Cắn chặt hàm răng, dẫn dắt công pháp, hạt giống Huyền khí trong đan điền giống như không biết mệt mỏi, hung hăng va đập vào trong hàn khí đang bao trùm ở xung quanh đan điền.

Muốn phá tan hàn khí để đi ra ngoài, rõ ràng là một chuyện không dễ để làm được.

Lần thứ nhất, lần thứ hai, lần thứ ba….. không biết đã bị thất bại bao nhiêu lần đã khiến tinh thần của Thần Dạ trở nên chết lặng, hiện tại hắn làm tựa hồ như đã biến thành một loại bản năng của hắn, chỉ là làm việc theo bản năng mà thôi.

Cũng không biết đã trải qua bao lâu, trong lòng Thần Dạ nhảy dựng lên mạnh mẽ, tâm thân trở về, vội vàng bắt đầu cảm ứng, chỉ thấy một đạo khí lưu rất nhỏ hầu như không thể tra ra đang chậm rãi từ trong đan điền ra ngoài, mang theo vài phần mệt mỏi chảy xuôi ra.

Phát giác được một tình huống thế này khiến tinh thần của Thần Dạ chấn động mạnh, bên khóe miệng hiện ra một vòng lẫm liệt, vội vàng thật cẩn thận sử dụng công pháp dẫn dắt đạo khí lưu này, chợt bắt đầu vận hạn hướng về phía linh khí thiên địa trong cơ thể.

Vào lúc Huyền khí trong thân thể dần dần khôi phục, một ít luồng hàn khí tràn ngập khắp nơi trong cơ thể dần dần bắt đầu tập hợp, tới cuối cùng phảng phất như biến thành một Ác long hàn khí, nhìn về người phía trước, không chỉ có nhìn chằm chằm, thậm chí còn rất có linh tính, làm cho người ta cảm giác được một chút ý tứ hàm xúc tham lam!

Thần Dạ ngẩn ra, có chút cảm thấy kỳ lạ, người này là…

Một đạo hàn khí, vốn chí là Thái Âm lực trong cơ thể tiểu Nha, hôm nay bất quá chỉ là bị điện Cổ Đế hấp thu mà thôi…

Thần Dạ cũng không thể hiểu rõ, vì sao mà điện Cổ Đế hấp thu đi lại có phản hồi đến trên thân thể của chính mình, chẳng lẽ mình muốn Tiểu Đao cũng điện Cổ Đế trợ giúp tiểu Nha, nên kết cục liền cần chính mình đến gánh chịu hay sao?

Nếu là như vậy, thì Thần Dạ tuyệt đối sẽ không để ý đến việc phải gánh chịu những thống khổ này, tiểu Nha là tiểu muội của hắn, vì tiểu muội trả giá một ít lại có quan hệ gì chứ?

Nhưng bây giờ nhìn sang, hàn khí này dường như là có được linh khí, như vậy liền tuyệt đối có chỗ không tầm thường.

Một đọa hàn khí mà lại hội tụ thành ác long, mặc dù xu thế không hề dữ tợn nhưng vẫn khiến người ta có một loại xu thế áp bách cường đại cực đoan, hơn nữa, hắn cũng phảng phất như có một luồng dục vọng xâu xa muốn muốn chửng Huyền khí của thân thể Thần Dạ….

Tâm thần của Thần Dạ khẽ trầm xuống, tranh thủ lúc hàn khí ác long còn chưa bắt đầu hành động, hắn phải nắm chặt thời gian để khôi phục lại trạng thái của mình. Mà kỳ quái chính là, lúc hắn tu luyện hàn khí ác long kia chỉ nhìn chằm chằm mà không có bất kỳ cử động nào, bộ dáng kia giống như đang đợi Thần Dạ khôi phục lại trạng thái ban đầu.

Tuy không hiểu những điều này nhưng Thần Dạ vẫn không để ý tới, nếu hắn đã thác đại thì mình cũng nên làm theo.

Thời gian trôi qua cực nhanh, ước chừng một canh giờ qua đi, trạng thái của Thần Dạ rốt cục đã đạt tới đỉnh phong ngày xưa, Huyền khí mãnh liệt chảy xuôi như thủy triều, cuồn cuộn không dứt!

Vào lúc đó, hàn khí ác long vẫn chờ đợi hồi lâu lại mạnh mẽ chuyển động, phảng phất như giao long rời bến, hung dứ xông tới hướng Huyền khí của thân thể Thần Dạ.

Vào thời khắc này, hàn khí ác long tựa hồ bạo phát ra uy lực thật sự của hắn, chỉ thấy những đoạn đường mà hắn đi qua, kinh mạch của bản thân lại một lần nữa đóng băng vặn vẹo như bánh quai chèo, đau đớn kịch liệt, điên cuồng truyền tới.

Thần Dạ hừ lạnh một tiếng, khống chế Huyền khí đã khôi phục tới đỉnh phong của thân thể, cũng hung mãnh đụng mạnh tới.

Đây là kinh mạch trong cơ thể Thần Dạ đang va chạm lẫn nhau, không có bất kỳ không gian gì để né tránh, chỗ dựa vào chính là song phương ai càng cường đại hơn, ai có thể đạt được thắng lợi cuối cùng nhất.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio