Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn

chương 111: ba bên hỗn chiến

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cơ giáp của đối phương là cấp bảy, mà cơ giáp của hắn chỉ có cấp sáu, hơn nữa còn giống như vừa được lôi ra từ bãi rác, tốc độ căn bản không thể nào so sánh được, mắt thấy sắp bị đuổi kịp, bên cạnh đột nhiên có một đài cơ giáp xông tới, đâm thẳng về phía Ouse!

Ouse vội vàng né tránh, miễn cưỡng tránh thoát đòn đánh này, định thần nhìn lại, mới phát hiện, đài cơ giáp này tuy rằng rách rách rưới rưới, nhưng cũng là đài cơ giáp cấp , chỉ cần không tổn hại đến mạch thần kinh chính, tính năng của đài cơ giáp kia còn tốt hơn đài cơ giáp của mình. Ouse nổi giận gầm lên một tiếng, thao tác cơ giáp rút ra đại đao, ra sức vung lên!

Công Ngọc Diễm đổ một thân mồ hôi lạnh, cuối cùng hữu kinh vô hiểm(), hô một tiếng trên tần số truyền tin, "Cảm tạ, Tân Đức Lỗ!"

: thoát khỏi nguy hiểm

Tân Đức Lỗ một bên so chiêu với Ouse, một bên lắp bắp nói: "Không... Không cần..."

Một bên khác, Xích Linh thao tác cơ giáp cấp , như vào chỗ không người, vọt tới nơi trung tâm quân địch chém giết một trận. Xích Linh không chỉ là Resse bẩm sinh, còn là một trong số ít người có tư chất cấp SSS, cơ giáp cận chiến với anh lúc này mà nói, phi thường dễ dàng, lúc thường anh quen điều khiển cơ giáp cấp Xích Tông, cơ giáp đẳng cấp càng cao, tư chất của người lái cũng càng cao, nếu không căn bản không gánh vác nổi áp lực từ cơ giáp cấp cao đối với thân thể, bây giờ chỉ là cơ giáp cấp , quả thực là lái thoải mái!

Đoàn tinh đạo, chính là dựa vào số lượng, máy móc căn bản không có cách nào so sánh với Đế quốc, huống hồ trong tay đám tinh đạo đó, cơ giáp đẳng cấp cao nhất cũng chỉ là cơ giáp cấp trong tay Ouse, những cơ giáp hỗn tạp khác càng là không chịu nổi một đòn, mặc dù nơi này có hơn tên tinh đạo, nhưng đối với bọn họ mà nói, không đáng kể chút nào.

Phía sau Xích Linh, Ysaye đã mang người lấy đến thiết bị cung cấp năng lượng rút lui, Ysaye mang theo ba Resse, trước tiên hộ tống thiết bị cung cấp năng lượng rời đi, còn lại đều ở lại tranh đấu với tinh đạo.

Ouse bị Tân Đức Lỗ ngăn cản, mắt thấy đài cơ giáp kia muốn chạy, dưới cơn nóng giận, đột nhiên phát lực, nắm đấm thép cự đại của cơ giáp vung tới, Tân Đức Lỗ điều khiển cơ giáp đón đỡ, lần này lại không giống như lúc trước có thể tiếp được cú đấm của hắn, bị đối phương đánh trúng một quyền "Ầm ầm" đập xuống hoang mạc, trực tiếp tạo ra một cái hố to giữa hoang mạc!

Công Ngọc Diễm sợ hết hồn, Ouse đã đánh về phía hắn, "Chuyện gì xảy ra?!"

Thư Nhai nói: "Cơ giáp của hắn có thuộc tính tăng cường sức mạnh."

"Đệt!" Công Ngọc Diễm mắng to một tiếng, cơ giáp cấp cũng không chịu nỗi một đòn của hắn, mình chỉ có cấp sáu, còn chưa đủ hắn nhét kẽ răng!

Hai mắt Ouse đỏ như máu, vọt tới trước mặt Công Ngọc Diễm, cũng không có công kích hắn, mà là phát truyền tin qua.

Công Ngọc Diễm tiếp nhận, liền nghe tiếng gào thét của Ouse, "Bảo bối xuống dưới! Bây giờ lập tức xuống dưới cho ta! Em dám đi, ta lập tức giết sạch bọn họ!"

Hình ảnh giả lập hiện ra trên màn hình cơ giáp, đã thấy lít nha lít nhít cơ giáp bay tới, đều là thủ hạ Ouse triệu đến, nếu thực sự không đi, khẳng định sẽ không thể đi nổi.

Thư Nhai lạnh lùng nói: "Thả ta đi, trừ phi ngươi muốn giữ lại thi thể của ta."

Ouse giận dữ, một quyền đập tới, cơ giáp của Công Ngọc Diễm giống như Tân Đức Lỗ, trực tiếp bị đập từ trên trời rớt xuống, hai người quả thực muốn ho ra máu.

"Mẹ nó...!" Công Ngọc Diễm kìm nén một hơi, còn đang thở hổn hển, Ouse lần thứ hai nhào tới, trong tay cơ giáp cầm đại đao, liền đâm xuyên qua buồng lái!

Công Ngọc Diễm sợ vãi tè rồi, nắm lấy tay cầm bên cạnh, cố gắng kéo, cơ giáp trên đất lăn một vòng, bò lên liền bắt đầu chạy, hai người bên trong buồng lái bị xóc đến ngũ tạng lệch vị trí, lại không dám dừng lại, sợ người kia điên lên muốn giết bọn họ.

Xích Linh giải quyết xong đám hỗn tạp chắn đường, bay qua giúp đỡ, hai đài cơ giáp kia còn ở trong hoang mạc một đuổi một chạy, một chân đều rơi rất sâu vào cát lún, nhưng dù như vậy cũng không có ai từ bỏ. Công Ngọc Diễm là bỏ chạy, Ouse kia đuổi theo, tiểu tử kia mang theo bảo bối của hắn, không đuổi theo vậy làm cái gì?

Công Ngọc Diễm thấy Xích Linh tới đây, vội la lên: "Tránh khỏi nắm đấm của hắn, cơ giáp kia có thuộc tính tăng cường sức mạnh! Mẹ nó, ta và Tân Đức Lỗ đều bị đánh rớt xuống hoang mạc rồi!"

Xích Linh vội vàng thao tác cơ giáp né tránh, không đánh trực diện, mà đánh lén từ mặt bên, đem Ouse đập xuống hoang mạc.

Lúc này, người đoàn tinh đạo Hắc kỵ sĩ đều tới, từng người từng người lái thiên kỳ bách quái() cơ giáp, bất quá đều là cấp , cấp , hơn nữa đều là đồ cũ, hẳn là không có trang bị, chỉ là chạy tới, giờ khắc này đều vây đến giúp đỡ truy bắt Công Ngọc Diễm, hiển nhiên là đã nhận được mệnh lệnh!

: muôn hình vạn trạng, loại nào cũng có

"Ouse, thả ta đi." Thư Nhai nói.

"Em đừng mơ! Em đừng nghĩ có thể rời khỏi nơi này! Nhất định phải ở bên cạnh ta! Bắt lấy hắn!!" Ouse điên cuồng gào thét, như thú hoang bị ép cuống lên.

Công Ngọc Diễm cố gắng di chuyển, thoát ra khỏi đống cơ giáp hỗn loạn.

Chính thời điểm chỗ này loạn thành một đoàn, một chiếc phi thuyền cỡ lớn chậm rãi hạ xuống đây, tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn, bị biểu tượng bắt mắt trên phi thuyền kia hấp dẫn ánh mắt.

"A Long!! Ngươi dám đến địa bàn của lão tử, lão tử phải đem ngươi chém thành ngàn mảnh!!" Ouse rống to một tiếng, có cơ giáp đợi lệnh, chuẩn bị xông tới xé nát đối thủ cũ này!

A Long không có nhiều lời, cánh cửa dưới đáy phi thuyền mở ra, một đài cơ giáp rơi xuống, hiển nhiên, chiếc phi thuyền này chính là phi thuyền chuyên chở cơ giáp!

Bất quá chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, người của A Long đã chiếm cứ một khoảng trời, gần bằng với nhân mã của Ouse trên mặt đất, mấy người Xích Linh bên này, tuy rằng cơ giáp tiên tiến hơn so với tinh đạo, nhưng trải qua chiến đấu liên tiếp, mỗi một đài đều rách nát, đứng bên trong đám tinh đạo này, ngược lại cũng không nổi bật.

Âm thanh của A Long từ phi thuyền truyền đến, "Ouse, không nghĩ tới các ngươi rảnh rỗi như vậy, người lớn như vậy rồi còn chơi trò mèo vờn chuột."

"Cút m ngươi! Biến trở về nơi ở của ngươi đi, nếu không đừng trách lão tử không khách khí!" Ouse chỉ tay lên bầu trời, ra hiệu các anh em chuẩn bị khai hỏa.

"Ouse, đừng kiêu ngạo như vậy, ta chỉ là tới tìm người, không muốn đánh nhau với ngươi." A Long nói ra ý đồ đến.

Ouse hừ lạnh, "Nơi này của lão tử không có người ngươi muốn tìm, cút cho ta!"

Ở hướng thành phố, đã có hai chiếc phi thuyền tinh đạo cất cánh, bay về phía này. Người khác đều đã đánh đến cửa nhà, Ouse tuyệt đối không thể nhẫn nhịn, thêm vào trước đó không lâu tổn thất thuyền hàng kia, cũng phải tính trở về! Dù như thế nào cũng không thể để A Long hoàn hảo trở về!

Phi thuyền bay tới, từ xa đã nhắm thẳng vào phi thuyền của A Long, không do dự, ầm ầm nổ súng!

Vào lúc này A Long tự nhiên không thể ngồi chờ chết, chống đỡ lái phi thuyền mở lồng phòng hộ, đỡ lửa đạn bắn tới, đồng thời điều chỉnh nòng pháo, hướng về phía cơ giáp trên mặt đất nã pháo!

Xích Linh không nghĩ tới, đang là một màn cướp thiết bị cung cấp năng lượng cùng cứu người, sao lại chuyển thành hai đoàn tinh đạo lớn đại chiến đâu? Vội vàng thao tác cơ giáp tránh né, cùng nhóm tinh đạo đồng thời hành động, cũng đồng thời phòng bị đám tinh đạo kia quay đầu lại cho anh một đao.

Sa Nặc Nhân phóng thích tinh thần lực đảo qua bầu trời, tìm kiếm cơ hội thích hợp đào tẩu, lại đột nhiên bị một luồng sóng năng lượng quen thuộc hấp dẫn. Resse dùng đấu khí nâng cao sức chiến đấu, quanh thân mỗi người đều sẽ có sóng năng lượng bất đồng, sóng năng lượng này người bình thường căn bản không biết được, ngay cả Arthur phổ thông cũng không nhận ra, trừ phi là tinh thần lực đã trải qua huấn luyện đặc thù, mới có thể mẫn cảm phát hiện những chi tiết này, mà sóng năng lượng này, khiến Sa Nặc Nhân nghĩ tới Sa Tỉnh Vinh đang chạy trốn.

Cậu từng ở dưới một mái nhà với Sa Tỉnh Vinh, tuy rằng lúc ấy tinh thần lực của cậu còn chưa có khôi phục, thế nhưng ý thức lực của cậu còn mẫn cảm hơn tinh thần lực vô số lần, tự nhiên là nhận ra hắn.

"Huynh muội Sa Tỉnh Vinh có tin tức gì không?" Sa Nặc Nhân đột nhiên hỏi ra câu này, khiến Xích Linh đang chuyên tâm tránh né lửa đạn có chút chưa kịp hoàn hồn.

"Không có, Đế quốc đang truy nã bọn họ." Xích Linh nói.

"Em phát hiện hắn, hắn đang ở trong đoàn tinh đạo đối diện." Sa Nặc Nhân lấy tay chỉ về một phía.

Xích Linh rất bất ngờ, khoảng cách của hai bên cũng không gần, muốn nhìn bằng mắt căn bản là không thể, lẽ nào tinh thần lực còn có tác dụng như vậy?

Xích Linh: "Em làm sao phát hiện ra hắn?"

Sa Nặc Nhân: "Tinh thần lực của em cảm giác được sóng năng lượng của hắn chuyển động, ở phía bên đó."

Quả nhiên là tinh thần lực, cái này chẳng lẽ cũng là năng lực của tiên thiên Arthur?

Sa Nặc Nhân thầm nói: "Chẳng trách không bắt được người, hóa ra bọn họ trốn tới cái nơi không ai quản lý này."

Xích Linh lại nghĩ đến chuyện khác, mở ra tần số truyền tin, "Tìm cơ hội rời đi!"

Cái tên A Long muốn nói tới nơi này tìm người, lập tức khiến Xích Linh đề cao cảnh giác, người hắn muốn tìm đơn giản chính là Thủy Ủy nhân, nếu như người Sa Nặc Nhân phát hiện ra kia thực sự là Sa Tỉnh Vinh, lấy mối hận của hắn với Sa Nặc Nhân mà nói, không chừng đã đem Sa Nặc Nhân bán đi. Chuyện trong lúc thi đấu cơ giáp thế gia, Sa Nặc Nhân là một lần liền nổi tiếng, cơ hồ tất cả mọi người đều biết đến trong tay Sa Nặc Nhân có đài cơ giáp siêu cấp, nếu như Sa Tỉnh Vinh lấy cái cớ này để khiến A Long động thủ với bọn họ, hiện tại bọn họ hoàn toàn không có cách nào chống lại!

Công Ngọc Diễm hô to trong tần số truyền tin, "Chúng ta chạy mau đi! Đám tinh đạo này đều là người điên, hỏa lực rất mạnh! Ysaye bọn họ cũng đã đến chiến hạm, rút lui thôi!"

Hắn cũng rất muốn lui lại, mấu chốt là hiện tại rời đi thực sự quá bắt mắt! Nói không chừng còn có thể khiến hai phe tinh đạo đồng thời truy kích!

Phi thuyền hai phe giao hỏa, lửa đạn rất mạnh, phi thuyền của đám tinh đạo này đều là đã được cải tạo qua, chiến đấu dạng này rất dễ dàng.

"Đi!" Xích Linh tìm được cơ hội, nhìn thấy phi thuyền hai phe đều bị đánh trúng, cơ giáp trên mặt đất cũng đang nổ súng, cát bụi tung tóe, mảnh vụn bay loạn, thỉnh thoảng còn có lửa đạn hồng quang đánh về phía mặt đất, một mảnh bụi mù, vừa vặn có thể che dấu bảo vệ bọn họ rời đi.

Mấy người nhận được mệnh lệnh, cấp tốc lui lại, đợi đến khi ra khỏi khu vực oanh tạc đó, cát bụi tản ra, bọn họ đã chạy rất xa.

Ouse vừa thấy Thư Nhai chạy trốn, liền đem quyền chỉ huy ném cho lão nhị, chính mình đuổi theo người.

Sa Tỉnh Vinh vẫn luôn quan sát, đoán xem Sa Nặc Nhân có khả năng ở trong đài cơ giáp nào, vừa thấy có mấy đài cơ giáp chạy trốn ra phía xa, lập tức nói: "Lão đại, Thủy Ủy nhân cùng thiếu niên kia chạy trốn!"

Hắn vốn cũng không biết là Thủy Ủy nhân cũng ở đó, thấy Ouse một người một ngựa đuổi theo, suy đoán Thủy Ủy nhân khẳng định bị bọn Sa Nặc Nhân mang đi.

A Long cũng không phải người ngu, đương nhiên cũng phát hiện ra điểm này, ngay lập tức ra lệnh, phi thuyền quay đầu, đuổi theo mấy đài cơ giáp bay đi kia.

Người của Ouse vừa thấy, cho là A Long muốn đi diệt lão đại của bọn họ, cũng điều khiển phi thuyền cùng cơ giáp đuổi theo, vừa đuổi vừa đánh ở phía sau.

Ouse vừa quay đầu lại đã thấy, phi thuyền của A Long đã đuổi tới, trong lòng suy đoán, A Long nói tới nơi này tìm người, cơ hồ có thể kết luận, tên khốn kiếp A Long này nhất định là tới cướp bảo bối nhà hắn! Lập tức ra lệnh cho thủ hạ, tấn công tên kia mạnh mẽ! Đánh cho bọn chúng phải chạy về nhà tìm mẹ!

Bên này Xích Linh đương nhiên cũng phát hiện, bọn họ rời đi, tác động toàn bộ chiến trường cũng rời đi, mặt sau có một đám người đuổi theo.

Xích Linh nói: "Thư Nhai, nghĩ biện pháp một chút!"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio