Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn

chương 121: nặc nhân trị liệu pháp

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sa Nặc Nhân chầm chậm đi tới, chỉ đi vào mấy bước liền dừng lại, trong căn phòng này chỉ có một cái giường, cũng không có bất cứ vật trang trí dư thừa nào, thượng tướng yên tĩnh nằm ở trên giường, quần áo mặc trên người được làm bằng chất liệu đặc thù, nếu không chẳng mấy chốc sẽ bị đấu khí xé nát. Mặt mũi ông già nua, đầy nếp nhăn, tóc tai trắng phau, Sa Nặc Nhân vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy người già đến vậy, hơn nữa chỉ có tuổi, đã già đến vậy rồi, cậu đã từng nhìn thấy người năm, sáu trăm tuổi, vẫn mang dáng dấp trung niên, không già một chút nào, tại sao người ở đây, lại già nhanh như vậy?

Không đúng không đúng, Sa Nặc Nhân lắc lắc đầu, cậu tới nơi này không phải để nghiên cứu vấn đề già yếu, mà là đến để chải vuốt đấu khí hỗn loạn. Bất quá, trước khi chải vuốt đấu khí, phải để cho ông uống hết Thâm Hải U Lam cùng với Tịnh Huyết Tề mới được, nhưng là, phải đút cho ông uống kiểu gì nha?

Sa Nặc Nhân suy nghĩ một chốc, đến cùng vẫn là lui ra ngoài, cưỡng ép tới gần, vạn nhất tổn thương chính mình, sau đó liền không có cách nào chuyên tâm chải vuốt đấu khí cho ông. Cậu lấy từ trong không gian ra hai bình dược tề, một bình là Thâm Hải U Lam màu trắng ngà, một bình khác là Tịnh Huyết Tề.

Sa Nặc Nhân nói: “Đây là Thâm Hải U Lam cùng Tịnh Huyết Tề, trước tiên dùng ba ngày, loại bỏ vật chất có hại trong cơ thể cùng tạp chất trong máu, tăng cao độ dẻo dai của kinh mạch, sau ba ngày lại cho ông ấy uống thêm Hợp Nguyên Tề, bảo vệ sinh mệnh căn nguyên của ông, con sẽ dùng tinh thần lực chải vuốt đấu khí trong cơ thể thượng tướng, phỏng chừng cần phải làm bảy ngày, sau bảy ngày lại cho ông uống Tụ Khí Tề cường hiệu (tăng cường hiệu quả), tranh thủ phá tan bình phong cấp , trực tiếp tiến vào cấp , như vậy liền không thành vấn đề.”

Sa Nặc Nhân chẳng hề che giấu, trực tiếp nói ra quá trình trị liệu, mấy người ở đây đều là trợn mắt ngoác miệng, cảm thấy ngạc nhiên khi cậu dễ dàng đem phương pháp trọng yếu như vậy nói ra, hơn nữa còn muốn dùng tinh thần lực chải vuốt? Đây là cái tình huống gì? Bọn họ từ xưa đến nay chưa từng nghe nói tới phương pháp này, còn có cái gì là Hợp Nguyên Tề cùng Tụ Khí Tề cường hiệu?

Đương nhiên, Hợp Nguyên Tề cùng cường hiệu Tụ Khí Tề chỉ có Phượng Khuynh Ngân không biết là thứ gì, ba người còn lại đều biết đến, cũng may phương pháp phối chế dược tề Hợp Nguyên Tề còn nằm trong tay Sa Nặc Nhân, nhưng phương pháp này coi như bị người nghe được, người bình thường cũng không cách nào làm được.

Sa Nặc Nhân rầu rĩ nói: “Chính là không biết phải uy dược tề này như thế nào.”

“Đưa ta.” Diễm Vương tự mình động thủ, nơi này ông là người có sức chiến đấu cao nhất, tiên thiên đỉnh cấp , chỉ cần ông phóng thích đấu khí, hoàn toàn có thể áp chế được đấu khí hỗn loạn của thượng tướng. Diễm Vương cầm hai bình dược tề nhanh chân đi vào, cẩn thận đem dược tề uy vào trong miệng thượng tướng, một lát sau liền đi ra.

Cảnh này vào trong mắt người khác chính là chuyện vô cùng thoải mái, trên thực tế có bao nhiêu khó khăn, Sa Nặc Nhân đã tự mình lĩnh hội qua, cậu bị ghìm ở nơi đó nửa bước khó đi, căn bản không có cách nào tới gần thượng tướng.

Phượng Khuynh Ngân đứng ở bên cạnh nhìn, hắn nhìn thấu tín nhiệm của một nhà Diễm Vương đối với Sa Nặc Nhân, Diễm Vương càng là không có hoài nghi, trực tiếp cầm thuốc của Sa Nặc Nhân, liền đi đút cho phụ thân, tín nhiệm như vậy, có thể không phải là thứ người bình thường có thể nhận được. Lẽ nào thiếu niên này thật sự đã gặp được kỳ ngộ gì đó? Phượng Khuynh Ngân đột nhiên nhớ tới, đài cơ giáp siêu cấp kia tựa hồ ở trong tay cậu ta, khó trách...

Phượng Khuynh Ngân sắp xếp người, an bài nơi ở cho một nhà Diễm Vương, bọn họ không có ở lại khách viện, ở chủ viện có căn phòng của bọn họ, vốn là quản gia cũng đã chuẩn bị một căn phòng ngủ riêng biệt vì Sa Nặc Nhân, lại bị Xích Linh cự tuyệt, thoải mái nói rằng, anh và Sa Nặc Nhân chung một phòng, liền nhận được lời căn dặn của Diễm Vương phi, Sa Nặc Nhân còn chưa trưởng thành.

Lời này vừa nói ra, ý tứ đã rất rõ ràng, nói thẳng khiến mặt Sa Nặc Nhân đỏ tới mang tai.

Thời điểm bọn họ đáp xuống đế đô tinh là buổi sáng, sau một hồi bận rộn, vừa đến lúc ăn cơm trưa. Vân Sương Phong cùng Lục Như Tiền là khách nhân của Phượng gia, tự nhiên không thể thất lễ, quản gia đơn độc đi mời hai người tới đồng thời dùng cơm. Bàn ăn rất lớn, cơm trưa cũng rất phong phú, trong toàn bộ quá trình ăn cơm, Sa Nặc Nhân đều bị Phượng Bạc nhìn chăm chú.

Ăn cơm trưa, Xích Linh liền mang Sa Nặc Nhân trở về phòng.

Đóng cửa phòng lại, Xích Linh liền bắt đầu truy hỏi, anh hỏi loại phương pháp thứ nhất là gì.

Sa Nặc Nhân ấp úng nửa ngày, mới đem chuyện kia nói ra.

“Lẽ nào hậu thiên Resse cưới Arthur là có thể thoải mái vượt qua bình phong cấp ?” Xích Linh rất kinh ngạc, không nghĩ tới còn có biện pháp như vậy.

“Dĩ nhiên không phải, còn phải biết dùng tinh thần lực chải vuốt mới được, hơn nữa còn muốn lại... Ở tình huống kia, hiệu quả mới tốt.” Sa Nặc Nhân hàm súc nói.

Xích Linh hỏi: “Loại tình huống nào?”

Sa Nặc Nhân trừng anh, tức giận nói: “Anh không biết loại nào?”

Xích Linh lập tức hiểu, “Chẳng trách, Resse cùng Arthur Đế quốc ghép thành đôi cũng không phải không có, nhưng đến nay chỉ có mỗi một mình Thanh Vương vượt qua...”

Xích Linh bỗng nhiên ý thức được cái gì, lẽ nào Thanh Vương cũng là dùng phương pháp này phá tan màn chắn? Nhưng là hắn vì mượn sức Ba Lan Khâm • Adorno thượng tướng, mới kết hôn với Hạ Lâm • Adorno — nữ nhi người bình thường của thượng tướng. Nếu như Thanh Vương thực sự dùng phương pháp thứ nhất giống như Sa Nặc Nhân nói, như vậy liền khẳng định hắn nuôi tình nhân Arthur ở bên ngoài, chuyện này nếu để cho Ba Lan Khâm biết được, hậu quả nhất định không thể tưởng tượng nổi, thượng tướng chỉ có một cái nữ nhi là Hạ Lâm, sủng từ nhỏ đến lớn, chắc chắn sẽ không để cho nàng chịu một chút ủy khuất nào.

Trong lòng Xích Linh có chủ ý, liền ôm lấy Sa Nặc Nhân, khiến cậu sợ đến kêu to, Xích Linh lại rất hài lòng với phản ứng của cậu, đem người áp đến trên giường, nhiệt tình hôn một trận, mới nói: “Cám ơn em bảo bối, em thực sự là đại phúc tinh của tôi.”

Sa Nặc Nhân cười rộ lên, “Em mới phát hiện, hóa ra miệng lưỡi của anh cũng trơn tru như vậy.”

Xích Linh giả vờ không hiểu nói: “Miệng lưỡi trơn tru là cái gì? Tôi chỉ là đang cường điệu sự thật.”

Sa Nặc Nhân gõ bả vai anh hai lần, dùng khẩu hình nói: “Ngoài cửa có người.”

Xích Linh nhìn về phía cửa phòng đóng chặt, híp mắt lại, bước nhanh đi qua, một tay kéo cửa phòng ra, Phượng Bạc ghé trên cửa đứng không vững liền nhào vào, vừa mới ổn định thân mình, quay người liền muốn chạy, lại bị Xích Linh tóm sau cổ, kéo trở về.

“Ca, ca, ca, hiểu lầm, hiểu lầm thôi!” Phượng Bạc sợ đến kêu to.

“Cả người lẫn tang vật đều bắt được rồi, còn có cái gì hiểu lầm?” Xích Linh lạnh nhạt nói.

Phượng Bạc lập tức nói: “Ta đây không phải là sợ ngươi bị người lừa sao? Sinh hoạt của hắn rất không tốt, ngươi không lên mạng giả lập nhìn sao? Nói cái gì cũng có, ngươi cũng không thể lại bị người lừa gạt lần thứ hai, ta phải giúp ngươi tỉnh lại.”

Xích Linh cho hắn một cái tát, “Tỉnh cái đầu ngươi, ngươi không đi học?”

Phượng Bạc khà khà nói: “Ta xin nghỉ, gia gia nằm ở nhà, ta nào có tâm tình đi học.”

Nói, liền chỉ về phía Sa Nặc Nhân ở trong phòng, “Hắn còn nhỏ hơn ta đấy, hắn tại sao lại không đi học?”

Xích Linh đem người ném ra, “Trước quản tốt chuyện của ngươi, lăn.”

Phượng Bạc thấy anh định đóng cửa, vội vàng chặn cánh cửa lại, “Ca, ngươi có phải là có biện pháp gì cứu gia gia? Ta thấy sắc mặt phụ thân và tiểu thúc tốt hơn rồi, có phải là tìm được phương pháp?”

Xích Linh mặc kệ hắn, giải phóng năng lượng vô hình, đem người ném ra, thuận lợi đóng cửa lại.

Phượng Bạc đứng ở ngoài cửa, sững sờ hồi lâu, mới vồ tới gõ cửa "ầm ầm", “Ca, ca, ngươi có thể sử dụng sức chiến đấu sao? Thân thể ngươi tốt chưa? Ca, để ta vào trong đi!”

Từ Uyển Thu đứng ở tầng một, thấy Phượng Bạc hồ nháo như vậy, đem người kéo qua khiển trách một trận, lúc này Xích Linh mới được an bình một chút.

Sa Nặc Nhân thở dài, “Anh sử dụng sức chiến đấu, không sợ bị người khác phát hiện ra anh đã khôi phục sao?”

Xích Linh đi tới, “Tôi chính là muốn để người ta biết, như vậy giống thật mà là giả, tìm không ra nguyên nhân, mới có thể khiến cho Thanh Vương sốt ruột. Tôi đã vắng lặng quá lâu, là thời điểm nên có hành động.”

Sa Nặc Nhân có chút do dự, cậu nghe phụ thân nói qua, Diễm Vương cùng Thanh Vương bất hòa, vì tranh đoạt vị trí kia, khiến hai huynh đệ bất hòa, như vậy thật sự tốt sao?

Sa Nặc Nhân nghĩ như vậy, cũng hỏi như vậy.

Xích Linh trầm mặc hồi lâu, mới nói: “Trên thực tế Đế quốc chỉ có ba vị tiên thiên Resse, bệ hạ, phụ thân và tôi, đế vị vẫn là do người có thực lực mạnh nhất trong hoàng tộc kế thừa. Xích Kính là sau khi tôi bị thương, đột nhiên thông báo nói cũng là tiên thiên Resse, cụ thể ra sao? Không cần nghĩ cũng biết, khẳng định là mánh khóe của Thanh Vương. Bệ hạ không có dòng dõi, tôi từ nhỏ đã rất được người thích, cũng từng nói qua nhiều lần, để tôi nỗ lực nâng cao sức chiến đấu, chờ đến khi tôi đạt đến cấp , liền đem trọng trách Đế quốc giao cho tôi gánh vác. Tôi khi đó còn nhỏ, những câu nói này chỉ là tùy tiện nghe một chút, cũng không thật sự nghĩ như vậy, thế nhưng những lời này vào trong tai người khác, ý nghĩa lại không giống như vậy. Bệ hạ có bốn vị hoàng chất, dựa vào cái gì lại phải kính trọng vài phần với tôi? Sau đó bệ hạ đem thân phận của bốn người chúng ta chuyển thành Vương tử, coi như con trai người, việc này cũng dần dần bình ổn lại.”

“Mấy năm sau, người Tuy Vĩ Hạt xâm lấn, bệ hạ mất tích, Đại Uyển Toàn Tí chúng ta hợp tác với những Đế quốc khác, hợp lực phản kháng, rốt cuộc đánh lui kẻ địch, trên đường tôi và Xích Lam mang theo quân đội lui về, lại gặp mai phục, tử thương vô số, anh của tôi cũng chết ở bên trong đợt mai phục đó. Chuyện này đối với Huyền Minh tinh vực chúng ta mà nói, đả kích rất lớn, tam giác tinh vực lại nằm ở trung tâm Đại Uyển Toàn Tí, kẻ địch đã sớm bị đánh đuổi, làm sao có thể yên lặng không một tiếng động mai phục ở đó? Huống hồ lúc đó quân đội của Thanh Vương cách nơi đó cũng không xa, thời điểm chúng ta bị phục kích, ngay lập tức liền phát ra tín hiệu cầu cứu, mãi đến tận khi người Tuy Vĩ Hạt điên cuồng giết loạn xong đã bỏ trốn hết, quân đội của Thanh Vương mới chạy tới. Chuyện này có rất nhiều điểm đáng nghi, phụ thân cũng vẫn luôn luôn điều tra, nhưng là chứng cứ tra được, đầu mâu không phải chỉ về phía Thanh Vương, phụ thân hoài nghi hắn cấu kết với người Tuy Vĩ Hạt, cố ý hại quân đội Huyền Minh tinh vực, cho nên tử thương vô số, ca ca cũng chết trong tràng mai phục kia, khổ nỗi phụ thân không có đủ chứng cứ, không thể bắt hắn, lúc này mới khiến quan hệ của hai trận doanh càng ngày càng kém. Đừng thấy ở bên ngoài huynh hữu đệ cung, trên thực tế, ở bên trong đã sớm giống như nước với lửa.”

Sa Nặc Nhân quả thực không thể hiểu nổi, phẫn nộ xúc động nói: “Các anh là cháu ruột của hắn, hắn có thể hạ thủ được?!”

Xích Linh cười khổ, “Coi như là con ruột, so với vị trí kia cũng không tính là cái gì, huống hồ còn là chất tử.”

“Thực sự quá đáng!” Sa Nặc Nhân phẫn nộ không chịu nổi.

Nghĩ đến Xích Linh bị ốm đau hành hạ nhiều năm như vậy, lại là bởi vì Xích Lam điện hạ đã hi sinh, mỗi lần Diễm Vương nghĩ tới những thứ này, phải thống hận Thanh Vương cỡ nào đây? Sa Nặc Nhân cảm thấy được, nếu như con trai mình gặp phải cực khổ như vậy, cậu khẳng định không có cách nào nuốt giận vào bụng, hiện tại cậu đã hiểu được một phần tâm tình Diễm Vương, nếu như ông cùng Thanh Vương rút đao đối mặt, vậy Tinh Diệu Đế quốc liền thật sự xong rồi.

“Những năm tôi bị bệnh này, Huyền Minh tinh vực đã phải nhẫn nhịn rất nhiều chuyện, tôi cũng dần không còn xuất hiện trước mặt dân chúng. Cho dù như vậy, Thanh Vương vẫn là không vừa lòng, hận không thể đem một nhà chúng ta diệt trừ cho sảng khoái. Nếu như không phải ngoại công vẫn còn tọa trấn trong quân bộ, phỏng chừng Huyền Minh tinh vực đã gặp nạn.” Xích Linh cười khổ, “Ngoại công mới nằm trên giường không bao lâu, Thanh Vương đã cùng thượng tướng Adorno liên kết vội vã muốn quét sạch người nhà họ Phượng, chỉ sợ người khác không biết được dụng tâm của bọn họ giống nhau.”

Sa Nặc Nhân âm thầm hạ quyết tâm, nhất định phải chữa khỏi cho thượng tướng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio