Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn

chương 125: tổ chức tiệc rượu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Phượng gia yến được tổ chức ba ngày sau, như vậy người bên ngoài Thiên Xu tinh vực, nhận được lời mời, cũng sắp xếp thời gian chạy tới.

Một nhà Thanh Vương, thời điểm nhìn thấy thiếp mời trên quang não, bắt đầu bất an.

Đây là cái tình huồng gì? Không chuẩn bị làm tang sự, lại rộng rãi phát thiệp mời tổ chức tiệc rượu? Là chuẩn bị giống như thời viễn cổ muốn xung hỉ sao? Mấy ngày trước không phải là còn đóng cửa từ chối tiếp khách, một bộ dáng lão gia hỏa không lâu sau liền rời xa nhân thế, bây giờ lại là như thế nào?

Càng làm cho Thanh Vương nôn ra máu chính là, Xích Kính tra ra, trước đó là thành bang Tiên Hạc Tự vẫn luôn cung cấp dược tề cho Xích Linh, nhưng đã lâu không có đưa dược tề tới nữa, lý do là, Xích Linh từ chối uống thuốc của bọn họ. Đang yên ổn sao lại từ chối đây, này là điềm báo tám phần mười đã khôi phục rồi! Nghĩ đến khả năng này, Thanh Vương liền cảm thấy sợ nổi da gà.

“Có tra được hắn mua dược tề của người nào khác hay không?” Thanh Vương nôn nóng hỏi.

“Không có, sau khi từ chối, tựa hồ cũng không cần đến dược tề nữa. Bất quá, ta nghe một người hầu ở khách sạn hoàng gia nói, có lần hắn đi ngang qua cửa, vừa vặn cửa phòng Xích Linh không khóa, nhìn thấy nó đang uống một loại dược tề màu trắng sữa.” Xích Kính nói.

Thanh Vương cau mày, “Chẳng lẽ là... Thâm Hải U Lam?”

Xích Kính nói: “Ta cũng nghi ngờ là Thâm Hải U Lam, lúc đó Công Ngọc Hàn không phải đã trực tiếp thừa nhận, công dụng của Thâm Hải U Lam có thể chống phóng xạ cùng bài trừ vật chất có hại trong thân thể sao? Hơn nữa ta cũng đã thấy tận mắt, bên người Xích Linh quả thực mang không ít Thâm Hải U Lam.”

Thanh Vương giận dữ, “Ngươi phải chuẩn bị sẵn sàng, ta hoài nghi, bệnh của Xích Linh đã tốt!”

Câu nói này bị Iman vừa vặn tới đây nghe thấy, hắn chấn động đứng ngoài cửa, hai chân như đeo chì, làm sao cũng không thể nhúc nhích.

Nhị ca... Bệnh nhị ca... Tốt?

Đầu óc Iman trống rỗng, ngay cả chuyện tới đây làm gì cũng không biết, quay người lảo đảo đi trở về, đầy đầu đều hồi tưởng đến chuyện bệnh của Xích Linh đã khỏi rồi.

Đồng thời nhận được thiếp mời, còn có bảy đại thế gia, ba vị thượng tướng cùng với cao tầng quân bộ, đương nhiên còn có cơ cấu cao tầng đặc thù, cơ hồ toàn bộ nhân sĩ trọng yếu ở Đế quốc đều được mời đến, mà những người này, dù như thế nào cũng đều phải cấp mặt mũi cho Phượng gia, dù sao Phượng gia lão gia tử vừa mới ngã xuống, thế lực vẫn còn, bọn họ không thể không nhìn, cho nên ngày đó ở tiệc rượu, Phượng gia cực kỳ náo nhiệt, cơ hồ không có ai vắng mặt, đồng thời đến đây còn có các bằng hữu giới truyền thông, đây là Phượng gia đơn độc mời tới, một số người có thể nhìn xa trông rộng vừa nhìn, đây là diễn biến muốn tuyên bố đại sự a!

Tiệc rượu Phượng gia được tổ chức ở một biệt viện độc lập, bên trong phi thường xa hoa, diện tích cũng rất lớn, là nơi chuyên tổ chức các buổi tiệc rượu của Phượng gia. Không ít người đã đến từ rất sớm, mỗi người đều mang một ý nghĩ khác nhau, Metz cùng theo tới đương nhiên cũng không ngoại lệ, hắn âm thầm nắm chặt dược tề trong tay, lần này nhất định phải thành công, Xích Linh điện hạ là của hắn, ai cũng đừng nghĩ cướp!

Sa Nặc Nhân đang ở trong phòng thử quần áo, Diễm Vương phi chuẩn bị cho cậu và Xích Linh, mỗi người mấy bộ lễ phục, thời điểm tổ chức tiệc rượu liền mặc. Từ khi Sa Nặc Nhân đến thế giới này đến giờ cũng chưa từng cắt tóc, mái tóc đã rất dài, đen nhánh mượt mà, lại còn rất mềm mại, Xích Linh luôn yêu thích sờ sờ, lúc xế chiều, Xích Linh dẫn cậu ra ngoài sửa lại một chút, tóc dài ngang vai, tạo nên khác biệt, phối hợp với gương mặt tinh xảo của cậu, cả người liền hiện lên vô cùng tinh xảo, nhìn qua đủ khiến bất luận người nào cũng động lòng.

Cuối cùng, Sa Nặc Nhân chọn một bộ lễ phục nhạt màu, Xích Linh tùy ý chọn một bộ thâm sắc, vóc người anh cao gầy, lại anh tuấn suất khí, khí chất xuất chúng, mặc cái gì nhìn cũng đều đẹp. Sa Nặc Nhân nhìn qua Xích Linh, lại nhìn chính mình, luôn cảm thấy bản thân giống một cái tiểu hài tử, đừng nói đến chiều cao, tổn thương lòng tự tôn, chỉ nhìn khuôn mặt cũng đã thấy non nớt, mặc quần áo hiện ra dáng dấp chưa thành niên, tuy rằng quả thực cậu chưa có thành niên. Không tiếng động mà thở dài, thôi, cậu cũng có một chút đố kị.

Xích Linh lại cảm thấy Sa Nặc Nhân mặc cái gì cũng đều dễ nhìn, ngày hôm nay đặc biệt xinh đẹp, anh nhìn chằm chằm Sa Nặc Nhân hồi lâu, suy nghĩ có nên để cho cậu ăn mặc xấu đi một chút, mặc trang phục xinh đẹp như vậy làm gì, chỉ cần mặc cho một mình anh nhìn là đủ rồi, tiện tay cầm qua một bộ lễ phục của mình, để Sa Nặc Nhân mặc vào.

Sa Nặc Nhân kỳ quái nhìn anh, “Đây là y phục của anh.”

Xích Linh nói: “Tôi biết, em mặc sẽ rộng một chút.”

Sa Nặc Nhân: “...”

Sa Nặc Nhân: ”Cho nên, tại sao em không mặc y phục của mình, lại phải mặc đồ của anh?”

Xích Linh nghiêm túc nói: “Mặc xấu một chút, an toàn.”

Sa Nặc Nhân: “...”

Kết quả tự nhiên là không mặc, nói cái gì Sa Nặc Nhân cũng không mặc, cậu dù thế nào cũng là tiểu thiếu gia Sa gia, mặc bộ quần áo nhìn qua là biết không vừa, người khác còn tưởng Sa gia nghèo đến tiền mua quần áo cũng không có, kia rất mất mặt đó!

Thời điểm hai người còn đang tiếp tục dây dưa cái vấn đề này, quản gia đã đến gõ cửa rồi. Sa Nặc Nhân chạy đi như một làn khói, lưu lại Xích Linh dục vọng chiếm hữu dâng cao, yên lặng mà đặt quần áo xuống, bước nhanh đuổi theo cậu. Thời điểm xuống dưới lầu, người nhà họ Phượng cùng Diễm Vương phi đã chờ, Phượng thượng tướng sẽ không đi ra cùng với bọn họ, ông sẽ để muộn một chút mới xuất hiện.

Mọi người đi về phía tiệc rượu, thỉnh thoảng Phượng Bạc sẽ liếc mắt nhìn Sa Nặc Nhân một cái, trong lòng oán thầm, cũng chỉ là bởi vì có một chút sắc đẹp, cho nên mới có thể trêu hoa ghẹo nguyệt, hiện tại đến ca hắn cũng đã bị bỏ bùa, thật đáng ghét!

Khách nhân đã đến đông đủ, trong hội trường đã có rất nhiều người, rất náo nhiệt, không ít người đều đang nhỏ giọng phỏng đoán dụng ý lần này của Phượng gia, Phượng lão gia tử còn đang nằm trên giường chờ chết, lúc này Phượng gia lại tổ chức tiệc rượu long trọng như vậy, có phải là có chút khác thường hay không? Bọn họ không sợ ngoại giới nghị luận sao?

Chính tại thời điểm mọi người đang bàn luận sôi nổi, Phượng gia cùng phu phu Diễm Vương tiến vào, không ít người đều tiến lên chào hỏi. Ngay cả Thanh Vương cùng Dương Vương từ trước đến giờ vẫn luôn bất hòa cũng có mặt, bọn họ đều dẫn theo con trai mình, đầy mặt tươi cười. Dương Vương tự nhiên là muốn hàn huyên một chút, cảm tạ Xích Linh đã mang Cơ Thinh an toàn trở về, Xích Linh cũng chỉ là nhàn nhạt đáp một tiếng, cũng không có quá nhiều phản ứng.

Thanh Vương nói chuyện cũng rất có ý tứ, động một chút là đem đề tài kéo tới trên người Xích Linh, đồng thời cũng phi thường quan tâm thân thể của anh.

“Ta nghe nói thời điểm Vương điệt đối kháng với công kích của người Tuy Vĩ Hạt, phi thường anh dũng, Vương điệt, thân thể quan trọng, cũng không thể đối xử với thân thể của mình tàn nhẫn như vậy.” Ở bên ngoài Thanh Vương nói như vậy, trong lòng đã loạn rồi, hắn rõ ràng cảm giác được đấu khí trên người Xích Linh trở nên mạnh mẽ hơn, hắn dám khẳng định, đây tuyệt đối không phải đấu khí cấp .

Xích Linh nhàn nhạt nói: “Này là tự nhiên, ta từ trước đến giờ đều không có bạc đãi bản thân.”

Khách mời xung quanh vẫn đang âm thầm quan sát không khí bên này, có không ít Resse sức chiến đấu hơi cao một chút, cũng có thể cảm nhận được đấu khí thuần hậu trên người Xích Linh, đương nhiên, những người có đấu khí thấp hơn Xích Linh, tự nhiên là không cảm nhận được, trái lại ở trước mặt anh, lại cảm nhận được một tia áp lực.

Xích Linh vốn đã rất chán ghét những trường hợp như vậy, nếu như không phải có chuyện muốn làm, anh căn bản sẽ không đến. Chuyện thân thể anh khôi phục, chắc chắn không che giấu nổi, cũng không muốn giấu giếm nữa, chỉ cần anh gặp người khác, đấu khí lưu động tổng cũng sẽ làm người khác hoài nghi, chẳng bằng thoải mái nói ra cho tất cả mọi người, Xích Linh anh, đã bình phục!

Không chịu được sắc mặt giả tạo của Thanh Vương, anh mang theo Sa Nặc Nhân rời đi trước.

Dọc đường đi Iman đều hồn vía trên mây, bây giờ thấy Xích Linh, đôi mắt đều dính trên người anh, không ít gia quyến() cũng bắt đầu nhỏ giọng bàn luận, Iman gặp mặt Xích Linh điện hạ có phải là tình còn chưa dứt hay không, nhìn bộ dáng tưởng nhớ kia của hắn, chắc chắn chính là sự thật rồi!

: người thân trong nhà như vợ con

Xích Kính tự nhiên cũng nghe được nội dung bàn tán, buồn bực nhíu mày, thực sự là hận không thể bỏ mặc hắn, quả thực quá mất mặt xấu hổ! Càng hận chính mình bất cẩn rồi, đấu khí trên người Xích Linh đã biến đổi, trước hắn cũng cảm thấy, lại không để trong lòng, ai có thể ngờ được, căn bệnh không thể trị, người có thể chết bất cứ lúc nào, lại đột nhiên tốt lên? Quả thực là chuyện không thể nào! Nhưng loại chuyện này, lại thật sự đã xảy ra!

Sa Nặc Nhân thấy được người nhà của cậu, vui vẻ chạy tới, “Gia gia, phụ thân, mỗ phụ!”

Sa lão gia tử vội vàng nói: “Cháu ngoan, thực sự là nhớ chết gia gia, nhanh tới gia gia nhìn một chút, ai, sao lại gầy rồi?”

Sa Nặc Nhân vui vẻ nói: “Cháu có cao lên rồi, ăn không mập.”

Người Sa gia chào hỏi hướng Xích Linh theo tới, Xích Linh gật đầu ra hiệu.

Sa lão gia tử cười ha hả nói: “Cháu của ta dễ nhìn hơn so với người khác, nhìn xem, càng ngày càng đẹp.”

“Có đẹp đến mấy cũng phải là do người khác khen mới đúng, sao có thể tự khen mình như vậy?” Người tới, không phải ai khác, chính là Brian • Fick, cùng đến đây với hắn, chính là Metz ăn mặc tỉ mỉ, “Đã lâu không gặp, Linh điện hạ.”

Sa lão gia tử làm sao có thể để cho người khác nói tôn tử của ông như vậy, lập tức phản bác: “Dù sao cũng hơn người nào đó, cầm đồ của người khác, lại còn cố nói là của nhà mình làm, làm người phải cần mặt mới được.”

Brian giận dữ, việc này vốn là mối hận trong lòng hắn, vào lúc này lại lấy ra nói, quả thực là muốn gây hấn!

Cười lạnh một tiếng, nói: “Đừng vội đắc ý, chờ Sa gia các người ngồi vững trên bảo tọa cơ giáp thế gia rồi hẵng nói.”

Sa lão gia tử kỳ quái nói: “Làm sao ngồi không vững? Rõ ràng ngồi rất chắc chắn mà.”

Brian cười nhạo, “Tinh thần lực bị Phệ Thần Thủy ăn mòn, không phải khôi phục dễ dàng như vậy.”

Sa lão gia tử bỗng nhiên tỉnh ngộ, “Ngươi nói chuyện này sao, thật sự là không tiện, tinh thần lực của ta và con dâu đã sớm khôi phục, này còn phải nhớ công của Linh điện hạ, dù có vô số chuyện bận bịu cũng vẫn quan tâm đến chuyện của Sa gia chúng ta, còn đặc biệt để người đưa đến Ngưng Thần Tề có thể chữa trị tổn thương tinh thần lực, cho nên tinh thần lực của chúng ta đã sớm khôi phục, hơn nữa còn mạnh hơn so với trước đây, người muốn thử một chút sao?”

Tiếng nói của Sa lão gia tử cũng không hề nhỏ, lời này vừa nói ra, lập tức đưa tới vô số phản ứng, ngay cả giới truyền thông đứng ở ngoại vi cũng đều hưng phấn, vác thiết bị tiên tiến chen lại đây, muốn lấy được chút tin tức, phải biết, trên đài thi đấu thế gia lúc đó, Xích Linh Điện hạ công khai tuyên bố có phương pháp trị liệu tinh thần lực tổn thương, hơn nữa người đầu tiên thử nghiệm vẫn là người mọi người đều biết Sa gia tiểu thiếu gia --- Sa Nặc Nhân, sau đó là Sa lão gia tử cùng Solan, này đó đều có thể là đáp án! Tuyệt đối không phải giở trò bịp bợm!

Lần tiệc rượu này, cao tầng Đế quốc cơ hồ đều tập hợp ở chỗ này, hội trưởng hiệp hội dược sư --- Lục Như Tiền cũng tới, muốn cùng Xích Linh Điện hạ thảo luận một chút về hiệu dụng của Ngưng Thần Tề, đương nhiên, người muốn biết thông tin cũng không phải chỉ có một mình Lục Như Tiền, các quý tộc khác cũng đều muốn biết, càng muốn biết ý tứ của Sa lão gia tử khi nói tinh thần lực càng mạnh hơn so với trước đây là gì, lẽ nào Ngưng Thần Tề này còn có thể nâng cao tinh thần lực của Arthur sao?! Chuyện này quả thật nghịch thiên a!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio