Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn

chương 150: sóng năng lượng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sa Nặc Nhân kính nhờ Thư Nhai, dạy cho Sa lão gia tử cùng Nam Cẩn kỹ thuật lắp ráp cơ giáp, trước đó đã cùng Xích Linh thương lượng qua lý do, liền nói là ở trong di tích cổ phát hiện kỹ thuật mới, có thể nâng cao thuộc tính cùng tính năng của cơ giáp, là kỹ thuật mới vô cùng tốt.

Sa Nặc Nhân một mình trốn trong phòng thí nghiệm, nghiên cứu tảng đá lớn cậu bỏ ra triệu tinh tệ mua về. Vây quanh tảng đá xoay chuyển hai vòng, trong miệng nói linh tinh, nhất định là có năng lượng thạch nhất định là có năng lượng thạch, nêu không cậu bỏ ra triệu mua tảng đá bỏ đi về, sẽ đau lòng chết.

Làm xong củng cố tinh thần, Sa Nặc Nhân muốn dịch chuyển tảng đá cũng không được, chỉ có thể lấy từ nhẫn không gian ra là dạng gì, liền bày trên đất là hình dáng đó, cậu cũng ngồi trên mặt đất, phóng thích tinh thần lực, đem tinh thần lực khống chế thành một tia nhỏ, dọc theo viền của tảng đá bắt đầu chậm rãi cắt chém, cảm phải hảo hảo cảm thụ bên trong đế cùng có năng lượng thạch hay không. Dọc theo viền của tảng đá, một tầng lại một tầng, chẫm rãi cắt mở vào bên trong, đồng thời khống chế tinh thần lực chú ý đến sóng năng lượng biến hóa.

Thời điểm cậu cắt bỏ một phần tư vỏ ngoài, sóng năng lượng đột nhiên trở nên mạnh mẽ, Sa Nặc Nhân mừng rõ như điên, kiềm chế lại hưng phấn, tiếp tục chậm rãi thâm nhập. Khi nhìn thấy một vết tích màu xanh nhạt, Sa Nặc Nhân quả thực không biết nên phản ứng ra sao. Tình huống thông thường, năng lượng thạch đều là vật trong suốt vô sắc, chỉ cần có màu sắc, điều này liền nói rõ năng lượng thạch này nhất định không phải phàm vật!

Sa Nặc Nhân rốt cuộc không kiềm chế được hưng phấn nữa, trực tiếp nhảy lên, không chỉ bởi vì viên năng lượng thạch này rất lớn, mà là bởi vì, đây chính là thứ cực kỳ hi hữu được nhắc tới bên trong ( căn nguyên tài Đồ Lục) ---- năng lượng thạch bảy màu.

Năng lượng thạch bảy màu là dựa theo bảy màu sắc trong tự nhiên --- hồng, chanh (cam), hoàng (vàng), lục, thanh(), lam, tử (tím) và được chia làm bảy đẳng cấp, loại năng lượng thạch này thực sự hiếm thấy, ở giữa chứa năng lượng tự nhiên không thể khinh thường, mà Sa Nặc Nhân bất ngờ có được khối thạch này, vừa vặn chính là khối có đủ bảy màu, năng lượng của nó không cần phải nói cũng biết là vô cùng mạnh mẽ!

: màu lam lục hoặc lục lam tùy mỗi người

Sa Nặc Nhân càng cẩn thận cắt chém, cố gắng không làm tổn hại đến viên năng lượng thạch, tiếp tục cắt chém đến rất muộn, mãi đến tận khi Xích Linh tìm đến, cậu mới biết là đã trễ thế này, nhưng là năng lượng thạch cậu vẫn chưa cắt chém xong, mới chỉ lột ra được chút đỉnh, lộ ra màu xanh lục óng ánh long lanh, màu sắc phi thường tinh khiết.

Lúc Xích Linh tiến vào, nhìn thấy một khối năng lượng thạch màu xanh lục, cũng kinh ngạc một chút, "Đây là năng lượng thạch?"

Năng lượng thạch không phải là đều trong suốt vô sắc sao?

Năng lượng thạch cùng năng nguyên thạch là hai loại khác nhau, năng lượng thạch chuyên dùng để cung cấp năng lượng cho vũ khí, mà năng nguyên thạch, thì lại có thể cung cấp năng lượng cho máy móc, năng nguyên thạch có nhiều màu sắc khác nhau, cái này Xích Linh biết, năng lượng thạch có nhiều màu sắc, cũng không phải dễ thấy.

Sa Nặc Nhân vui vẻ nói: "Đúng vậy, anh xem, một khối năng lượng thạch hi hữu lớn như vậy, chúng ta phát tài rồi!"

Anh nhìn dáng vẻ hưng phấn của Sa Nặc Nhân, khuôn mặt cũng lộ ra chút tươi cười: "Đấu được sao?"

Lúc này Sa Nặc Nhân mới nhớ tới, bởi vì chuyện tập kích, vẫn chưa nói với anh cậu đấu được cái gì, "Ân, em bỏ ra triệu tinh tệ, quả thực quá có lời, hiện tại kẻ cả có người dâng tỷ tinh tệ đến trước mặt, em cũng sẽ không bán!"

Sau đó liền đem cả Bán Cầu Đằng có tính công kích rất mạnh kia ra, cũng giới thiệu với Xích Linh các loại ưu điểm của Bán Cầu Đằng, "Đây là Bán Cầu Đằng, là vật liệu tuyệt hảo để làm tấm chắn, tính dai rất mạnh, cách nhiệt rất tốt, cách điện, chống lại nguồn năng lượng, công kích phàm là mang theo ba loại tính chất này, đối với nó đều không có hiệu lực. Không biết Công Ngọc gia có thể nghiên cứu ra phương pháp chế tạo hay không."

Ngày đó ở tiệc tối Phượng gia, Công Ngọc Hàn tự mình tìm Xích Linh mật đàm, thể hiện rõ mình nguyện ý toàn lực ủng hộ anh, Xích Linh cũng hào phóng để Sa Nặc Nhân cho bọn họ một gốc hai lần tử khỏa Thâm Hải U Lam. Nếu đã là người một nhà, để bọn họ nghiên cứu hẳn là không có vấn đề, lúc đó Sa Nặc Nhân đối Công Ngọc Hàn đưa ra một cam kết cũng thực tốt.

Lần đầu tiên Xích Linh nghe nói tới loại vật liệu này, này có khả năng chính là thứ trước đó Sa Nặc Nhân có nói tới, có thể là thực tài chế tạo cơ giáp?

"Tôi sẽ nói chuyện này với Công Ngọc Hàn, đã muộn lắm rồi, đi về nghỉ ngơi đi!" Xích Linh thúc giục, một khi Sa Nặc Nhân bận rộn liền quên mất thời gian.

Sa Nặc Nhân đem hai bảo bối này thu về, cùng Xích Linh đi về nghỉ.

Ngày hôm sau tiếp tục cắt chém, cậu cũng không vội khai thác một khối hoàn chỉnh đi ra, hiện tại cậu chỉ cần một chút, đủ để cung cấp cho đại kiếm cùng tấm chắn của Ares là đủ rồi, cho nên cậu cẩn thận dựa theo cái rãnh nguyên bản đã lưu lại trên năng lượng thạch, cắt xuống hai khối năng lượng thạch, lần thứ hai đem năng lượng thạch của cậu thu vào không gian, cầm hai khối năng lượng thạch, đi về phía phòng huấn luyện cơ giáp.

Phòng huấn luyện đã cấm người ngoài tới gần, thậm chí bên ngoài còn tăng thêm đội hộ vệ trông coi, ai cũng đừng nghĩ tới gần phòng huấn luyện. Thời điểm sa nặc đi tới, đội hộ vệ đương nhiên sẽ tránh đường, đây là đặc quyền Xích Linh cho cậu, vô luận thời điểm nào cũng có thể tới tìm anh.

Sa Nặc Nhân đứng ở lối vào khu huấn luyện độ nhanh nhẹn, nhìn thân hình cự đại của Ares, dưới sự điều khiển của Xích Linh, nhanh nhẹn linh hoạt vượt qua mỗi một chướng ngại, mỗi một bước đi đều rất tiên chuẩn... Đó là Sa Nặc Nhân xem ra, bất quá nhìn bộ dáng Xích Linh, anh có vẻ không hài lòng lắm, mỗi một động tác lặp đi lặp lại làm nhiều lần, sau đó thực hiện đầy đủ các động tác, rồi lại làm lại từ đầu.

Có thể thấy được, Xích Linh phi thường khắc khổ, điều này cũng dẫn đến chuyện năng lượng tinh thần lực của anh thường không đủ dùng. Dù sao anh cũng không phải Arthur, tinh thần lực cũng là cưỡng ép có được, cho nên năng lực hấp thu Ngưng Thần Tề đều có hạn. Sa Nặc Nhân không thể làm gì khác hơn là đem hạ phẩm Ngưng Thần Tề pha loãng, sau đó chế thành thức uống, giao cho Xích Linh, để cho anh mỗi khi tiêu hao hết tinh thần lực, hoặc là thời điểm cảm thấy uể oải uống một chút, sẽ dễ chịu hơn.

Xích Linh đem đồ uống kia đặt trong buồng lái của Ares, bây giờ khả năng khống chế tinh thần lực của anh đã rất khá, thời điểm uể oải, sẽ khống chế một tia tinh thần lực, lấy đến uống một chút, sau đó tiếp tục huấn luyện.

Trước đó Sa Nặc Nhân cũng từng cảm thấy kỳ quái, đã có phương pháp cưỡng ép kích thích tinh thần lực, người bình thường cũng có thể dùng phương pháp này hay không?

Ánh mắt Thư Nhai kỳ quái đánh giá cậu, đáp án tự nhiên là không thể, Resse mặc dù không có thức tỉnh thức hải giống như Arthur, thế nhưng thức hải cũng là phi thường mạnh mẽ, có thể chịu được phương pháp kích thích kia, mà người bình thường thì không thể, người có tư chất cao một chút nói không chừng sẽ xuất hiện thức hải, nhưng cũng là rất yếu, căn bản không thể chịu được tinh thần lực mồi lửa của Arthur, nếu như cưỡng ép thực hiện, kia không thể nghi ngờ chính là muốn giết chết người kia.

Sa Nặc Nhân nghĩ cũng phải, nếu như ai cũng có thể kích thích được tinh thần lực, như vậy quốc gia văn minh cao đẳng, cũng sẽ không thiếu Arthur như vậy.

Xích Linh lại làm một loạt động tác kia lần nữa, mới ngừng lại, lúc Sa Nặc Nhân tiến vào anh cũng cảm giác được, đây chính là chỗ tốt của tinh thần lực, thời điểm tinh thần lực ở bên ngoài, đối với những sự vật ở bên ngoài sẽ phi thường mẫn cảm, bất kể là âm thanh hay sóng năng lượng.

Xích Linh ra khỏi buồng lái, trong tay vẫn cầm đồ uống Sa Nặc Nhân làm riêng cho anh, vừa uống vừa tiến lại đây, cả người đầy mồ hôi.

"Đã hoàn thành sao?" Nếu như không phải anh tự mình thấy được, Xích Linh cũng không biết được, bảo bối của mình chính là một người cuồng công tác.

"Ân, đúng, một lát nữa gắn nó lên xem hiệu quả một chút." Sa Nặc Nhân nói, giơ tay thay anh lau mồ hôi trên trán, Xích Linh lại gần, hôn lên môi cậu một cái.

Sa Nặc Nhân lấy ra hai khối năng lượng thạch, to bằng nắm tay của nam tử trưởng thành, chuẩn bị gắn lên Ares.

Xích Linh trở lại cơ giáp, điều khiển cơ giáp, đem kiếm năng lượng cùng tấm khiên đặt trên mặt đất. Ở chuôi đại kiếm, có để lại một chỗ hình ngôi sao sáu cánh, đó là nơi Sa Nặc Nhân định đặt năng lượng thạch. Nơi khảm năng lượng thạch trên tấm khiến được thiết kế một cái đồ án hoa văn phức tạp ở giữa, mặt trước của tấm khiên, Sa Nặc Nhân dùng màu vàng khắc lên biểu tượng của hoàng tộc, thiết kế lớn mật lại khí phách, rất có uy nghiêm và trang trọng của bậc đế vương!

Sa Nặc Nhân đem một khối năng lượng thạch màu xanh lục đặt trên chỗ lõm xuống trên chuôi kiếm, cũng cẩn thận dùng tinh thần lực khảm nạm, sau đó lại đem một khối khác đặt ở vị trí trên tấm khiên, cũng dùng tinh thần lực khảm vào, đứng lên nhìn, màu tử lam cùng màu vàng óng giao nhau, phối hợp với màu xanh lục của năng lượng thạch, phảng phất giống như vẽ rồng thêm mắt(), vô cùng đẹp đẽ.

: Việc này lấy từ Điển Tích Vẽ Rồng Điểm Nhãn của Trung Quốc:

- "Lương Võ Đế sùng mộ việc trang hoàng Chùa Phật, nên thường sai Tăng Dao họa nơi các Chùa; Chùa An Lạc ở nơi Kim Lăng có vẽ con rồng trắng song không có vẽ mắt. Tăng Dao thường bảo nếu chấm vẽ mắt rồng (Điểm Nhãn) thì nó sẽ bay đi. Người ta cố nài chấm vẽ mắt. Trong chốc lát, sấm sét nổi lên phá vỡ bức tường, con rồng cỡi mây bay lên trời, còn con chưa vẽ mắt vẫn ở chỗ cũ" (Theo Lịch Đại Danh Họa Ký Đời Lương). Ed: bn nào muốn hiểu thêm có thể lên gg nhoa.

Xích Linh ở trong phòng thí nghiệm, đem vũ khí đã hoàn thành kéo lại đó, lại thao túng cơ giáp, cẩn thận đem đại kiếm đặt ở nơi kích phát vũ khí, anh nhảy ra khỏi cơ giáp, hai người đứng ở một bên quan sát đại kiếm, sau khi bật công tắc, không biết sẽ xuất hiện quả như thế nào.

Sa Nặc Nhân hít sâu, "Bắt đầu đi!"

Xích Linh đi theo bên cạnh cậu, "Cẩn thận một chút."

Sa Nặc Nhân gật đầu, tay ấn xuống nút lệnh trên bảng điều khiển kích phát vũ khí, ngừng hai giây, bỗng nhiên ấn xuống!

"Vù -----!"

Trong nháy mắt ánh sáng năng lượng thạch tỏa ra vạn trượng(), màu xanh lục từ năng lượng bắn nhanh mà ra, theo năng lượng trào ra trong nháy mắt đại kiếm đã được bao bọc trong một ngọn lửa lớn, năng lượng uốn lượn một vòng trên lưỡi kiếm, "Vù" một tiếng bắn ra!

: trượng = , m

"Cẩn thận!" Xích Linh nhanh chóng đến bên Sa Nặc Nhân, mang theo cậu cấp tốc lùi lại.

Năng lượng chói mắt bỗng nhiên phát ra, giống như cơn lốc bao phù tất cả!

Hộ vệ gác ở bên ngoài gặp xui xẻo đầu tiên, bị sóng năng lượng trực tiếp hất văng ra, năng lượng lại không có giảm bớt chút nào, một vòng tròn tỏa ra khắp vương cung, lại lan ra Gambra tinh cầu, bắn về phía vũ trụ vô biên!

Thời khắc này, hết thảy cư dân ở Gambra tinh cầu đều phát hiện chuyện này, hào quang màu xanh lục, lan ra toàn cầu! (là toàn bộ tinh cầu)

Nhưng mà, kỳ cảnh này cũng không phải một đợt, liên tiếp phóng ra hai lần, mặc dù đối với cơ thể sống không có tính chất công kích, thế nhưng bị cỗ năng lượng cường đại đến mức khó tin này quét qua, vẫn làm cho không ít người cảm thấy sợ hãi trong lòng.

Từ trong vương cung truyền ra sóng năng lượng lớn như vậy, muốn che giấu chuyện này cũng không che giấu nổi, không tốn nhiều thời gian, chuyện này liền truyền khắp cả vương tinh, không chỉ có như vậy, ngay cả trên mạng giả lập cũng có rất nhiều người hỏi, còn có người nhanh tay chụp lại sóng năng lượng màu xanh lục lúc đó, nhất thời ở trên mạng nhanh chóng bị truyền đi.

Thanh Vương cùng Dương Vương bên kia đương nhiên cũng biết được tin tức, hai phe nhân mã đều rất lo lắng, không biết là Diễm Vương đang nghiên cứu vũ khí bí mật gì, sóng năng lượng mạnh như vậy, không phải là thứ vũ khí bình thường có thể chống lại. Dù sao Thanh Vương cũng có hậu thuẫn mạnh mẽ, chỉ là có chút sốt ruột, còn chưa tới mức sợ hãi, Dương Vương bên kia cũng có chút hỗn loạn.

Dương Vương vốn muốn tới xem kịch vui, để cho hai phe bọn họ đánh nhau đến ngươi chết ta sống, tốt nhất là cả hai bên cùng chết, thời điểm đó, hắn liền có cơ hội rồi. Chỉ có hai phe thực lực tương đương, mới có thể tạo thành cục diện lưỡng bại câu thương(), nếu một bên quá mạnh mẽ, bên kia tuyệt đối là kết cục bị ngược chết, cứ như vậy, thực lực không đồng đều, căn bản không đạt đến hiệu quả hắn mong muốn, điều này khiến hắn làm sao có thể không vội.

: đánh nhau đến chết mới thôi

Dương Vương chắp tay lại đi qua đi lại trong thư phòng, Cơ Thinh gõ cửa tiến vào, thấy phụ thân sắc mặt khó coi, nhất thời có chút sợ sợ.

Khoảng thời gian gần đây, Dương Vương vẫn luôn buộc hắn phải nâng cao sức chiến đấu, dùng giá cao từ mạng giả lập các tinh cầu nói cực phẩm Tụ Khí Tề, liền muốn Cơ Thinh mau mau tăng cao sức chiến đấu, hắn đối với chuyện này vẫn luôn không ngừng kêu khổ, người để cho hắn ăn sẵn có thể, nhưng để hắn tự mình động thủ đi tranh, tuyệt đối không thể. Tư chất của hắn tự hắn biết, không thể nào là đối thủ của Xích Linh và Xích Kính, cho nên hắn vẫn luôn tránh phụ thân, chỉ sợ ông hỏi đến sức chiến đấu của hắn ra sao. Nhưng là, hắn có chuyện, nhất định phải nói cho phụ thân.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio