Edit: Tử Miêu (aka Tiểu Miêu)
Hall Griffith vừa rời đi, Xích Lam tiến vào buồng tắm rửa ráy, thay y phục, chỉnh lý thay đổi hoàn toàn từ đầu đến chân. Lúc bước ra, đã là nửa tiếng đồng hồ sau đó.
Sa Nặc Nhân đã chuẩn bị dịch dung che đậy, liền giúp Xích Lam thay đổi ngoại hình, cũng đem dịch dung mới mua đồng thời cất vào trong không gian giới chỉ, chuẩn bị mang đi.
Sa Nặc Nhân đem bánh bích quy đã nướng đều cất vào trong túi, lại cầm hai bình nước, tất cả đều nhét vào trong không gian giới chỉ.
"Chuẩn bị xong, chúng ta có thể xuất phát." Sa Nặc Nhân một bộ dáng chờ xuất phát.
Xích Lam nhìn bộ dáng võ trang đầy đủ của Sa Nặc Nhân một chút, nhìn lại Xích Linh vẫn cứ mặc áo quần ở nhà, kỳ quái nói: "Chỉ hai chúng ta đi?"
"Đúng, loại phi toa nhỏ nhiều nhất chỉ có thể chứa hai người, cũng là tốc độ nhanh nhất, hai ngày đủ một mình em qua lại." Sa Nặc Nhân nói.
Cái này cũng là chuyện không có cách giải quyết, tuy rằng Xích Linh không yên lòng bọn họ, muốn cùng đi, thế nhưng Phượng Hoàng biến thành phi toa nhiều nhất chỉ có thể đủ chỗ cho hai người, nếu như muốn thêm một người, phải đổi một loại hình thái khác, như vậy không chỉ có tốc độ sẽ chậm một chút, hơn nữa còn dễ gây chú ý, cho nên Sa Nặc Nhân mới mạnh mẽ yêu cầu để một mình cậu đưa Xích Lam trở lại, như vậy vừa nhanh vừa an toàn, Xích Linh còn có thể lưu lại ứng phó Hall Griffith chất vấn.
Hiện tại kỹ thuật lái Sa Nặc Nhân đã rất khá, sẽ còn bộ dáng giống như lúc đào tẩu từ liên minh Hồng Hà, rõ ràng là không điều khiển, còn không lựa chọn tự động điều khiển, nhất định phải tự mình động thủ, dẫn đến tốc độ của Phượng Hoàng trực tiếp hạ xuồng bằng trình độ cơ giáp phổ thông, đến địch nhân đều quăng không nổi. Hiện tại đã khác, để Phượng Hoàng tự động điều khiển, coi như người Lai Sách đế quốc đuổi theo, cũng nhất định không theo kịp tốc độ của Phượng Hoàng!
Xích Lam cũng là người quyết đoán, thấy Xích Linh có vẻ yên tâm, y cũng không nói nhiều, "Đi."
Phượng Hoàng biến thành một cái phi hành khí bỏ túi màu vàng, bên trong vừa vặn có thể chứa hai người, cũng may vóc người của Sa Nặc Nhân cùng Xích Lam cũng không lớn, vừa vặn đi vào.
"Cẩn thận chút." Xích Linh nhìn bọn họ từ trước cửa sổ đi ra ngoài.
"Yên tâm đi, không thành vấn đề!" Sa Nặc Nhân bảo đảm nói.
Phi hành khí loại nhỏ mới ra trước cửa sổ, "Viu" một tiếng liền biến mất không thấy, thời điểm hộ vệ chờ dưới lầu ngẩng đầu nhìn, cái gì cũng không thấy, có bọn họ giám thị cửa sổ kia đều chưa từng mở ra.
Thời điểm đến cảng hàng không, Sa Nặc Nhân lại giở trò cũ, không chỉ có trộm chứng minh xuất cảng của người ta, còn đem dáng dấp của Phượng Hoàng biến thành phi thuyền cùng loại với bọn họ, hai người cũng mau chóng dịch dung thành hai người trẻ tuổi chuẩn bị xuất hành kia, thuận lợi xuất cảng. Sa Nặc Nhân không có trả lại chứng minh xuất cảng cho hai người kia, không trả, bọn họ phát hiện chứng minh xuất cảng mất rồi, đi làm lại còn có thể kéo dài chút thời gian, còn trả lại, chỉ càng bị phát hiện có người mạo tên của bọn họ rời đi sớm hơn mà thôi.
Xích Lam dù sao cũng đã từng là Reese, hơn nữa thiên phú không thấp, lại trải qua chiến trường, tâm tính kiên định, đừng nhìn y hiện tại chỉ có dáng dấp mười mấy tuổi, tâm tính sớm đã thành thục rồi. Mà Sa Nặc Nhân lại không giống vậy, cậu vừa mới thành niên, hơn nữa còn là Arthur, y vốn cho là Sa Nặc Nhân mạo danh người khác nhiều ít sẽ có chút căng thẳng, không nghĩ tới khẳ năng nghiệp vụ của cậu lại thành thục như vậy, thời điểm thao tác phi thường bình tĩnh, một chút cũng không có cảm giác có tật giật mình.
"Em không sợ?" Xích Lam hỏi.
Sa Nặc Nhân không hiểu nhìn y, "Sợ cái gì? Chỉ cần có thể trở ra, coi như bọn họ hiện tại đuổi theo, cũng chưa chắc có thể bắt kịp chúng ta. Phượng Hoàng, biến hóa hình thái, chúng ta xuất phát!"
Sau khi bay được một khoảng, Phượng Hoàng biến thành hình thái phi toa hai người, hướng về nơi sâu trong vũ trụ, cấp tốc phi hành.
Xích Lam đã tận mắt thấy hình thái Phượng Hoàng đổi tới đổi lui, rất kinh ngạc, nhưng cũng không hỏi nhiều. Xích Linh nhất định có chỗ nắm chắc, mới đưa ra quyết định như vậy.
Sau khi bọn cậu rời đi hai giờ, Hall Griffith liền phát giác không đúng. Để phòng Xích Lam lén lút đào tẩu, hắn đã vẩy một tầng bột phấn cảm ứng đặc thù ở trên y phục thiếp thân của Xích Lam, loại bột phấn kia chỉ cảm nhận được nhiệt độ thân thể mà phát ra tín hiệu, Hall Griffith mới có thể tiếp thu được, thuận tiện quản chế hành động của Xích Lam bất cứ lúc nào, loại bột phấn cảm ứng này là hai năm gần đây Lai Sách đế quốc mới nghiên cứu ra, vẫn chưa có đưa vào sử dụng, hắn thông qua mối quan hệ có được một chút, dùng trên người Xích Lam. Bí mật giám thị như thế, Xích Lam không thể biết đến, huống hồ, coi như y muốn chạy trốn, cũng không thể không mặc quần áo, một khi y ly khai đế vương tinh, Hall Griffith nhất định sẽ biết được trước tiên.
Đáng tiếc, hắn gặp phải Xích Linh, Xích Linh đều đã cân nhắc qua mọi thủ đoạn Hall Griffith có thể dùng để quản chế, khoa học kỹ thuật của Lai Sách đế quốc so với Tinh Diệu đế quốc dù sao cũng cao hơn không ít, rất có thể có thủ đoạn đặc thù mà anh không biết, cho nên mới có thể nghĩ ra biện pháp này. Tắm rửa từ đầu đến chân một lần, sau lại dùng xạ tuyến dò xét kim loại chiếu toàn thể một lần, không phát hiện không thích hợp, mới đem quần áo mới trước đó đã chuẩn bị kỹ càng đưa cho Xích Lam, từ đầu đến chân rực rỡ hẳn lên.
Mặc cho ngươi có bản lãnh thông thiên, trừ phi ở trong cơ thể Xích Lam cấy vào chíp giám thị, bằng không ngươi đều không thể tiếp tục giám thị hắn.
Xích Lam đương nhiên biết đến, Hall Griffith không có cấy chíp vào trong người mình, hắn giám thị đều rất bí mật, sợ y phát hiện, làm sao có khả năng sẽ để y phát hiện ra chíp giám thị đâu? Cho nên, lần này chạy thoát cũng là tất nhiên.
Sau hai giờ, Hall Griffith vội vã rời khỏi cung điện của Đại hoàng tử, đến thẳng nơi Xích Linh ở.
Thời điểm gõ cửa, Hall Griffith vô cùng gấp gáp, hắn sợ Xích Lam đi thật, hắn không dám tưởng tượng chính mình sẽ biến thành hình dáng gì.
Khi cánh cửa được người mở ra, trong lòng Hall Griffith buông lỏng, lại sinh ra hi vọng mới, nhìn thấy người mở cửa chính là Xích Linh, không nói hai lời, liền đẩy anh ra đi vào trong.
"Xích Lam đâu? Lam!" Hall Griffith hô một tiếng, bước nhanh vào trong phòng khách, trong nhà chỉ có một mình Xích Linh, nào còn có người khác.
Xích Linh chậm rãi theo sau, Hall Griffith ngơ ngác đứng một chốc, mới đột nhiên quay người nhìn về phía Xích Linh, hai mắt trợn lên giận dữ nhìn anh, "Xích Lam?! Người đâu?!"
Xích Linh không nhanh không chậm tiêu sái ngồi xuống trên ghế salon, "Về nhà."
"Không thể, y căn bản không..." Hall Griffith lúc này mới nhớ tới, Xích Linh nói "nhà", không phải là cung điện của Tứ hoàng tử hắn!
Phản ứng đầu tiên của Hall Griffith không phải gào thét, không phải trả thù, mà là nhanh chóng bấm truyền tin tới cảng hàng không, nhanh chóng truyền đạt mấy mệnh lệnh, để người đi chặn lại, đồng thời bản thân cũng xoay người rời đi, hắn muốn đích thân đem Xích Lam đoạt về!
Xích Linh lạnh lùng nói: "Vô dụng, ngươi không đuổi kịp."
Hall Griffith quả thực hận không thể xé xác nam nhân trước mắt, quay người lạnh nhạt nói: "Không quản em ấy trốn tới chỗ nào, ta đều sẽ bắt em ấy trở lại!"
"Ngươi đừng lầm, y không phải tù nhân của ngươi! Y là đại vương tử Tinh Diệu đế quốc, ngươi không có tư cách cũng không có quyền lợi giam cầm y!" Xích Linh phát hỏa, đấu khí quanh thân bạo động, anh đang cực lực nhẫn nại không giết chết nam nhân này.
Hall Griffith híp mắt lại, đấu khí hùng hậu trên người Xích Linh làm cho hắn cảm thấy nguy hiểm, chỉ bằng sức chiến đấu cấp đỉnh cấp của hắn, cũng không đỡ nổi đấu khí của đối phương, có thể thấy được thực lực của anh đã vượt qua mình. Chỉ là, trong thời gian ngắn như vậy, anh làm sao có khả năng nâng lên nhanh như vậy?
Hết thảy ý nghĩ đều chỉ trong nháy mắt, Hall Griffith chẳng hề sợ anh, lạnh nhạt nói: "Từ lúc phụ thân ngươi đem y giao cho ta, ta đã nói, từ đó y là của ta rồi, ngay cả như vậy, ông ta vẫn để ta mang Xích Lam trở về, điều này nói rõ cái gì? Quyết định ban đầu hiện tại đổi ý? Ta giữ y mười năm, hiện tại y bình phục, liền muốn rời ta mà đi! Đừng hòng mơ tới!"
Xích Linh cả giận nói: "Ngươi có tư cách gì không cho y rời đi?!"
Hall Griffith không chần chừ rống lên, "Ta yêu y! Y nhất định phải ở bên cạnh ta!"
Xích Linh cười lạnh một tiếng, "Thật buồn cười, ngươi cuối cùng vẫn là dùng danh nghĩa yêu đến cưỡng ép Xích Lam làm các loại sự tình, y cũng là người, y cũng có tư tưởng của mình, ngươi có từng một lần nghe ý kiến của y? Cái gì cũng là ngươi định đoạt, ngươi quả thực bá đạo đến điên rồi! Ngươi đừng nói mấy lời như yêu y nữa, anh của ta chưa từng yêu ngươi, thậm chí còn hận ngươi."
Trong lòng Hall Griffith chấn động mạnh, đồng tử cũng bỗng nhiên co lại, hắn không nhúc nhích đứng ở nơi đó, giống như đã thành hóa thạch.
Hắn chưa từng nghĩ tới liệu Xích Lam có hận hắn, hắn chỉ biết là, hắn làm tất cả, cũng chỉ vì tốt cho Xích Lam, nên người kia nhất định phải phục tùng an bài của mình.
Tác phong của hắn trước sau như một, chính là cảm thấy đối với Xích Lam có lợi, liền nhất định sẽ đi làm, căn bản sẽ không cân nhắc tới ý nguyện của Xích Lam, càng không nghe đến ý kiến của y. Như Xích Lam rất ghét ăn thứ gì đó, thế nhưng hắn cảm thấy ăn vào sẽ tối cho thân thể của y, nhất định sẽ buộc y ăn vào, cho dù y phản kháng cũng không được.
Hall Griffith trầm mặc hồi lâu, mới nói: "Coi như ngươi nói như vậy, ta cũng vẫn sẽ đi tìm y."
Xích Linh không có ngăn cản hắn, chỉ nói: "Tùy ngươi, chỉ cần anh của ta nguyện ý đi về cùng ngươi, chúng ta cũng sẽ không ngăn cản, chỉ cần y không muốn, ai cũng đừng nghĩ cưỡng ép nữa."
Hall Griffith bước nhanh ra môn, đem hộ vệ canh giữ ngoài cửa cùng dưới lầu phạt nặng, hắn thì lại chạy về an bài mọi chuyện, hắn phải chạy tới Tinh Diệu đế quốc nhanh một chút, hắn muốn mang Xích Lam trở về, nhất định phải mang Xích Lam trở về, Xích Lam là của hắn, chỉ là một mình hắn!
Hall Griffith trên đường trở về cũng đã hạ lệnh cho cấp dưới sắp xếp xong xuôi tinh hạm, khẩn cấp vận chuyểnvật tư, hắn muốn nửa giờ sau xuất cảng.
Chờ lúc Hall Griffith về đến nhà, lại thấy đại ca đang ngồi trong chính điện chờ hắn.
Trước đó Hall Griffith vội vội vàng vàng từ chỗ hắn rời đi, Schleyer liền biết chắc là chuyện của Xích Lam, nếu không sẽ không có chuyện gì có thể làm cho đệ đệ này của hắn để ý như vậy.
"Ngươi điều động tinh hạm, muốn đi đâu?" Schleyer biết rõ còn hỏi.
"Ta muốn tói Tinh Diệu đế quốc, Lam đã trở về." Hall Griffith không có che giấu, trực tiếp nói cho hắn biết, mình thì chuẩn bị đi thu dọn đồ đạc.
"Đứng lại!" Trong giọng nói Schleyer tràn đầy lửa giận, "Hiện tại là thời gian quan trọng ngươi muốn đuổi theo một người bình thường đến quốc gia khác, có kỳ cục hay không?!"
Hall Griffith kiên định nói: "Dù ngươi có nói cái gì, ta đều sẽ đi."
Schleyer nghẹn một hơi, nửa ngày không nuốt xuống được, "Ngươi... Ngươi quả thực chính là cái thứ hồ dồ! Qua nhiều năm như vậy không cầu tiến thủ, cả ngày vây quanh một nam nhân. Hiện tại đế quốc rơi vào tình huống tồn vong, ngươi nghĩ có thể buông tay không quản trực tiếp rời đi sao?! Lúc trước ta muốn dùng hắn đổi Thủy Ủy nhân kia từ Tinh Diệu đế quốc, ngươi không đồng ý, hiện tại thế nào? Chính y tự chạy về, một điểm lợi ích không được, ngươi uổng phí mười năm!"
"Lam không phải thương phẩm! Ta không cho ngươi lợi dụng y! Coi như ngươi là đại ca ta cũng không được!" Hall Griffith nổi giận đùng đùng, tàn nhẫn trợn mắt nhìn đại ca ruột của mình.
Hall Griffith lần đầu tiên thấy hắn phản kháng mãnh liệt như vậy, Schleyer không nói được là tư vị gì, anh em ruột a, bọn họ chính là anh em ruột cùng phụ cùng mẫu, tại bước ngoặt quan trọng này, hắn không tới giúp đại ca một chút, cư nhiên còn muốn vì một người ngoài mà đối địch với hắn đến cùng, hảo a, quả nhiên rất tốt!
Schleyer thở hổn hển nửa ngày, mới nói: "Muốn đi có thể, nhưng ta cũng nói rõ cho ràng, sau khi ngươi rời đi, lai sách đế quốc rất có thể sẽ rơi vào hoàn cảnh bốn phía thụ địch, đợi thời điểm ngươi trở lại quốc không chắc có còn tồn tại."