Hết thảy sức chiến đấu cùng sức mạnh khoa học kỹ thuật của một quốc gia căn bản đều ký thác vào trên người Resse cùng Arthur, có thể tuổi thọ của bọn họ cơ hồ chỉ bằng một nửa người bình thường. Tỷ lệ sinh ra thấp, tỷ lệ tử vong giảm xuống, tuổi tác hôn nhân của nhân loại bởi vậy cũng sớm là tuổi. Như Xích Linh tuổi còn chưa kết hôn, coi như là số ít. Bất quá hắn có thể thông cảm được, lấy tình trạng thân thể của hắn như vậy, cũng không cho phép hắn có hài tử.
Xích Linh cũng không ngoài ý muốn khi Nam Cẩn nhìn thấu thân phận anh, dưới tình huống như vậy, chỉ cần anh vận dụng năng lực, dựa vào độ nhạy cảm của Nam Cẩn, nhất định sẽ nhìn ra được.
Về phần hài tử... Vậy cũng không cần anh quan tâm.
Dịch ra thân thể, để Đồ Tân tiến vào.
Đồ Tân nghênh ngang đi tới, hướng trên ghế salon ngồi xuống, đốt một điếu thuốc, chậm rãi hút.
Đầu ngón tay dài nhỏ kẹp thuốc lá, tư thái tao nhã không nói ra được, làm người ta vui ta vui mắt. Nếu như có thể đem mặt nạ giả của Đồ Tân bỏ xuống, hiệu quả không chừng sẽ tốt hơn.
Xích Linh ngồi xuống đối diện hắn, thuận tiện đem Sa Nặc Nhân đang run sợ trong lòng cũng kéo tới ngồi xuống bên cạnh mình.
"Cân nhắc thế nào rồi?" Xích Linh hỏi.
Đồ Tân lành lạnh liếc anh một cái, ngạo mạn mà hất cằm, từ từ phun ra một vòng khói, chậm rãi nói: "Ngươi tìm đến ta, đơn giản là coi trọng thân phận cơ giáp chế tạo sư cấp tám của ta. Bất quá đáng tiếc a, trình độ hiện tại của ta, cao nhất cũng chỉ là trình độ của cơ giáp chế tạo sư cấp năm, cho dù như vậy, ngươi vẫn muốn ta phải đi Huyền Minh tinh vực?"
Xích Linh cau mày, chuyện như vậy anh không nghĩ tới.
Bất quá, anh bây giờ, đã không phải anh của hai ngày trước. Hai ngày trước, anh chỉ có thể nắm lấy tất cả khả năng, tâm tình vì phụ thân lôi kéo đến nhiều người hơn. Hiện tại, anh muốn vì chính mình tìm kiếm càng nhiều trợ lực, anh đã có cơ hội tham chiến, liền sẽ không thua bất cứ người nào!
Đồ Tân thấy Xích Linh cau mày, hiểu lầm ý tứ của anh, khinh bỉ xì một tiếng.
Xích Linh nói: "Chỉ cần ngươi nguyện ý, Huyền Minh tinh vực lúc nào cũng đợi ngươi."
Đồ Tân sầm mặt lại, cả giận nói: "Ngươi hãy chấm dứt việc đó! Thứ ngươi muốn chỉ là thân phận cơ giáp chế tạo sư cấp tám, mà không phải ta!"
Xích Linh bất động thanh sắc, "Hai ngày trước, đây đúng là ý nghĩ của ta, bất quá bây giờ, đã không phải."
"Bây giờ cùng hai ngày trước khác nhau ở chỗ nào?" Đồ Tân chất vấn.
Xích Linh nhìn về phía Sa Nặc Nhân, hai người liếc mắt nhìn nhau, nội tâm đều có mức độ chấn động khác nhau.
"Ta không thèm để ý tài nghệ của ngươi bây giờ cao bao nhiêu, ta chỉ để ý, người này là ngươi." Xích Linh nói thẳng.
Lần này đến Đồ Tân ngoài ý muốn, tỉ mỉ quan sát anh nửa ngày, không có phát hiện ý tứ nịnh nọt, cũng có chút không rõ.
"Thân phận Đồ Tân này phỏng chừng đã khó dùng, ngươi không nghĩ đến đổi về thân phận ban đầu sao?" Xích Linh hỏi.
Nói đến cài này Đồ Tân đã nổi giận, "Nếu như không phải tại ngươi ta làm sao sẽ bại lộ?! Ngươi tưởng chính mình gắn lên cái danh hiệu "Phượng Ảnh" là sẽ không ai nhận ra ngươi sao? Tự cho là đúng! Cuộc sống yên tĩnh của ta đều bị ngươi làm rối loạn!"
"Lão... Lão sư..." Sa Nặc Nhân cần thận từng li từng tí một nhấc tay, biểu thị có lời muốn nói.
"Nói!" Đồ Tân đồng ý.
"Những người kia... Tại sao lại muốn bắt ngươi?" Sa Nặc Nhân đánh bạo hỏi.
Cái này Xích Linh cũng muốn biết.
"Mắc mớ gì đến ngươi? Cái này cùng việc ngươi không đi học có liên quan sao?!" Đồ Tân giống như ăn dược hỏa, nòng súng lập tức nhắm ngay Sa Nặc Nhân.
Sa Nặc Nhân trong nháy mắt biến thành chim cút, ngồi ở trên ghế salon không còn dám hỏi.
Xích Linh an ủi vỗ vỗ cậu.
Như vậy động tác nhỏ, tự nhiên không thoát khỏi đôi mắt Đồ Tân.
Gảy gảy tàn thuốc, Đồ Tân quay mặt đi, nhìn nơi nào đó ngốc một chút, ngữ khí mới hòa hoãn lại, "Đáp ứng ta một điều kiện."
"Ngươi nói." Xích Linh đã đoán được hắn sẽ đáp ứng, lúc trước hắn còn không có nắm chắc, sau khi gặp phải lần tập kích kia, hắn nhất định sẽ đáp ứng.
"Ta muốn đối phó Phổ Nhĩ Sinh • Lữ Lực! Ta muốn hắn thân bại danh liệt!" Đồ Tân hận đến cắn răng.
Xích Linh rất bất ngờ, anh cũng không biết đến Nam Cẩn cùng Phổ Nhĩ Sinh có thù cũ.
"Người tập kích ngươi là Phổ Nhĩ Sinh phái tới?" Xích Linh một lời nói ra.
Đồ Tân dẵm nát tàn thuốc, ném vào trong cái gạt tàn, cười lạnh nói: "Hắn không phải cũng có thù hận với các ngươi sao? Vừa vặn, kẻ thù của kẻ thù chính là bằng hữu."
Xích Linh dựa vào trong ghế salon, tư thái thận trọng, "Có thể nói một chút nguyên nhân sao?"
Đồ Tân nhìn nam nhân đối diện, nếu như không phải là bởi vì loại phóng xạ hạt nhân không biết tên đó, cuộc đời của hắn hẳn là quang mang vạn trượng, không ai có thể ngang hàng. năm trước, thời điểm hắn bị thương chỉ có tuổi, sức chiến đấu đã lên đến bậc , lúc đó người người đều mong mỏi hắn trưởng thành, Đế Quân sủng ái trưởng bối thân yêu, huynh trưởng quan ái, nguyên bản có cuộc đời làm người ước ao, lại đều bị lần phục kích kia làm hỏng.
"Ngươi biết thì có ích lợi gì." Đồ Tân thở dài.
"Ta cho là, chúng ta đã đứng chung một trận doanh, không phải sao?" Xích Linh nói.
"Kia chỉ là vì chúng ta cùng có chung kẻ địch." Đồ Tân xì cười một tiếng.
Xích Linh làm một cái động tác không đáng kể.
Sa Nặc Nhân vẫn luôn không lên tiếng, đột nhiên nói: "Tinh thần lực của lão sư là bị thương sao? Nếu không làm sao giáng cấp?"
Này vừa nói, liền đưa tới ánh mắt tựa đao của Đồ Tân.
Sa Nặc Nhân lập tức rút về, không nói.
Tinh thần lực giáng cấp, không phải bị thương vậy là vì cái gì? Cũng chỉ có Sa Nặc Nhân dám trắng trợn hỏi ra.
"Ngày mai không cần tới trường học nữa, ngươi sau đó đều không cần đi!" Đồ Tân tàn bạo mà ném ra câu nói tiếp theo, đứng dậy rời đi.
Sa Nặc Nhân chỉ ngây ngốc mà quay đầu lại, nhìn về phía Xích Linh, "Tôi nói sai sao?"
"Không có. Có khả năng hắn không muốn cậu nói tới vấn đề này." Xích Linh nói.
Sa Nặc Nhân đột nhiên nghĩ đến, "Lão sư đây là đáp ứng đứng ở bên phía chúng ta sao?"
Cái "chúng ta" này dùng rất tốt, Xích Linh tâm tình sung sướng, lại cứ bày ra vẻ mặt vô cảm, "Ừm."
Xa xôi trong vũ trụ, có hai người đang chạy tới Huyền Minh tinh vực vương tinh ――― Gambra.
Trên phi thuyền khổng lồ có khắc biểu tượng gia tộc bắt mắt, rõ ràng là Fick gia tộc. Gia tộc này vẫn luôn chiếm cứ cái ghế khoáng sản thế gia của Đế Quốc, công ty khoáng sản Fick có mặt trên toàn bộ Đế Quốc, cơ hồ lũng đoạn() tài nguyên khoáng sản Đế Quốc, tài lực khổng lồ không thể nghi ngờ. Ở bên trong tranh đoạt chính quyền, Fick gia tộc không thể không được nhiều người nịnh hót lấy lòng.
: chi phối, thao túng nhằm gây rối loạn để giành lợi riêng
Fick gia tộc nguyên bản cũng chỉ là một thế gia bình thường trong bảy đại thế gia, bởi vì đời này có một người thức tỉnh năng lực tinh thần hệ, toàn bộ địa vị gia tộc Fick đều nước lên thì thuyền lên, tại thời điểm chính quyền hỗn loạn, Fick gia tộc không thể nghi ngờ chính là đối tượng được khắp nơi tranh nhau lôi kéo. Fick gia tộc vẫn luôn bảo trì tư thái trung lập, đối với thái độ lôi kéo khắp nơi cũng chỉ là thái độ quan sát, không nghĩ tới bất động thì thôi, đã động là kinh người, tin tức phi thuyền gia chủ gia tộc, trực tiếp tiến tới Huyền Minh tinh vực vương tinh Gambra, đã thể hiện rõ thái độ không cần nói cũng biết.
Chuyện này lập tức khiến Đế Quốc nổ tung, có người chứng kiến khẳng định phi thuyền kia là phi thuyền gia chủ Fick gia tộc, cứ lộ liễu như vậy mà tiến vào Gambra. Có nhân sĩ lan truyền tin nóng, Fick gia chủ ――― Brian • Fick vì con riêng ――― Metz • Fick, năm nay tuổi, nghe nói cách đây không lâu Brian đã tự mình đứng ra, mang theo nhi tử tới bộ ngành tương quan tiêm vào "Mang thai thể", bây giờ lại gióng trống khua chiêng tiến vào Gambra, mục đích có thể đoán ra được.
Tin tức này lần lượt được các đài chuyển phát, người chủ trì nói thẳng giới chính trị Đế Quốc sắp sửa thay đổi, lựa chọn của gia tộc Fick, sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến bố cục chính quyền của Đế Quốc, bởi vì Fick gia tộc không chỉ là một thế gia, mà còn là một thế gia có được một người thức tỉnh năng lực tinh thần hệ!
Có phóng viên tùy ý phỏng vấn mấy người đi đường, hỏi đến việc này, người kia cười nói: "Đây là chuyện rất rõ ràng đi? Người thông minh đều có thể nhìn ra, đây là xu thế muốn kết thân a."
Phóng viên lại hỏi: "Ngươi đối với chuyện này có ý kiến gì không?"
Người qua đường: "Fick gia tộc thực lực tài lực đều có, thêm vào đó còn có một nhi tử là người thức tỉnh năng lực tinh thần hệ, cho nên xứng với vương tử điện hạ cao quý rồi. Nghe nói Metz • Fick luôn luôn nghiên cứu chuyên sâu về dược tề học, nói không chừng không lâu sau, bệnh của điện hạ hắn có thể chữa trị."
Một người trẻ tuổi đứng ở bên đường, đoán chừng là bằng hữu của người qua đường, giờ khắc này xen vào nói: "Có người phỏng chừng phải hối hận, xem trước mắt, đem việc kết hôn định ra sớm như vậy, hiện tại coi như hối hận phỏng chừng cũng không kịp."
Người qua đường cười đánh bạn tốt một cái, "Ai nói, nhân gia lựa chọn chưa chắc không đúng, Metz • Fick tiềm lực tốt như vậy cũng không nên chờ, tính tính tuổi tác, vị nào bây gờ đã tuổi, có ai tốt có thể chờ như vậy, huống hồ cũng không có ai có năng lực biết trước, vạn nhất chờ tới khi công dã tràng() đây không phải là tổn thất lớn rồi sao?"
: việc làm vô ích, chẳng có kết quả gì dù cố gắng đến mấy
Bạn tốt của người qua đường đột nhiên chiếm đoạt ống kính, hô to: "Xích Linh điện hạ! Còn chờ cái gì, đối tượng tốt như vậy, cưới đi! Chúng ta ủng hộ người!"
Sa Nặc Nhân một bên ăn cơm một bên xem TV, nghe đến một câu hô to, biểu tình kỳ quái nhìn chằm chằm Xích Linh cũng đang xem phía đối diện.
Xích Linh mặt lạnh đứng dậy, đi qua tắt TV, trở về tiếp tục ăn cơm.
Sa Nặc Nhân nhìn anh chằm chằm trong chốc lát, hỏi: "Cái người bọn họ ám chỉ kia là ai? Đã tuổi, cần phải kết hôn rồi chứ?"
Xích Linh mặt lạnh, nói: "Ăn cơm." Tiện tay gắp một đũa đồ ăn cho cậu.
Tâm hiếu kỳ của Sa Nặc Nhân bị gợi lên, "Nói cho tôi mà, có thể tương đối đặt cùng một chỗ với anh, rốt cuộc là ai? Rất lợi hại đúng không?"
Xích Linh mặt lạnh, "Ăn, cơm!"
Sa Nặc Nhân đem đũa để xuống, "Vậy tôi ngày mai chuyển ra ngoài đi, việc kết hôn của anh và cái Metz • Fick kia phỏng chừng đã định xuống, chúng ta lại ở cùng một chỗ, không thích hợp."
Xích Linh liền không nhìn cậu, "Chúng ta kết hôn rồi."
"Chỉ là hôn nhân hình thức, không phải sao?" Sa Nặc Nhân khó giải thích được cảm thấy rất bực mình, đặc biệt là mỗi cái đài đều phát cái tin tức này, đâu đâu cũng có tin tức Xích Linh sắp sửa cưới Metz • Fick, càng có người tin tưởng, sau đó không lâu bệnh của Xích Linh liền được Metz • Fick chữa trị, nghe được điều này trong cậu bùng lên nột ngọn lửa vô danh!
Xích Linh mới vừa muốn nói chuyện, quang não liền nhắc nhở có tin nhắn, liếc mắt nhìn, phát hiện là tin người trong nhà gửi tới, liền đứng dậy trở về phòng.
Lưu lại một mình Sa Nặc Nhân ngồi trước bàn sinh khí.
Xích Linh mở ra tin nhắn, là một đoạn video, mở ra, mấy người xuất hiện trong video.
Diễm Vương phi ngồi ở vị trí chủ thượng, có hai người khác ngồi ở thứ vị, hai người kia, một là trung niên, một là thiếu niên.
Diễm Vương phi quan sát thiếu niên vài lần, "Đây chính là ái tử() Metz đi?"
: ái: yêu thương: tử: nhi tử, con trai
Thiếu niên vừa nghe nhắc tới hắn, lập tức cung kính đứng lên, ngại ngùng nói: "Vương phi các hạ, chào ngài, ta là Metz."
Diễm Vương phi gật đầu, không tiếp tục nói nữa.
Nam nhân trung niên chủ động mở miệng, "Không biết Vương thượng có đang bận hay không?"
Diễm Vương phi nói: "Thực sự là không khéo, Vương đang bế quan, ngươi là tới tìm anh ấy sao?"
Nam nhân trung niên vội vàng nói: "Cũng không phải, cùng Vương phi ngài nói cũng giống như vậy."
Diễm Vương phi nói: "Có thể khiến cho Brian gia chủ tự mình tới đây, là có chuyện quan trọng gì sao?"
Tiểu kịch trường:
Sa Nặc Nhân: Cái vị được mọi người ám chỉ là ai vậy?
Xích Linh: sầm mặt Ăn cơm.
Sa Nặc Nhân: Nói cho em đi. Cái người đó là ai vậy? Còn có hôn ước của anh đã được định ra rồi. Mai em sẽ chuyển ra ngoài đi.
Xích Linh: nhìn chằm chằm thỏ nhỏ trước mắt Xem ra tôi cần phải trừng phạt em một chút.
________________Đường phân cách đêm xuân vô hạn______________________