Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn

chương 77: phượng hoàng thuộc về

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Địa vị của Diễm Vương, trong ba bị Vương không thể lay động, ông lên tiếng, không ai dám phản bác. Nguyên nhân khiến người kiêng kỵ, ngoại trừ thân phận ở ngoài, ông cũng thuộc loại người tính khí ngay thẳng táo bạo, cùng với giá trị vũ lực khiến người e ngại.

Diễm Vương trợn lên giận dữ nhìn Sa Nặc Nhân đang đứng trên không, "Bây giờ là thi đấu, ngươi đừng vội hồ nháo!"

Sa Nặc Nhân bị phẫn nộ làm choáng váng đầu óc, trong nháy mắt kia, cậu quả thực muốn giết người, ai tới cướp Phượng Hoàng của cậu, cậu liền giết kẻ đó!

Xích Linh cũng bị dọa cho phát sợ, hướng cậu đưa tay ra, "Nặc Nặc, lại đây."

Sa Nặc Nhân nhìn thấy ánh mắt lo lắng của Xích Linh, chần chờ một chút, cất bước đi về phía anh. Cậu cất bước trên không trung, mỗi một bước đi đều sẽ có một miếng huyền phù màu vàng, giống như thang trời, một đường trải tới trước mặt Xích Linh, mỗi khi cậu đi qua một khối, khối huyền phù kim sắc này sẽ biến mất không còn tăm hơi. Thời điểm Sa Nặc Nhân đứng dưới mặt đất, một vạch kim quang giống như rắn trườn, chui vào từ ống tay áo, quấn lấy cánh tay phải của Sa Nặc Nhân.

Xích Linh vẫn chưa hết sợ hãi, nắm chặt tay Sa Nặc Nhân, "Em đang làm gì? Muốn hù chết tôi sao?"

Tình cảnh này làm cho tất cả mọi người đều trợn to hai mắt, đây là cái tình huống gì? Không phải nói Xích Linh Vương tử muốn cùng Fick gia Metz đính hôn sao? Kia Xích Linh Vương tử làm sao lại ở dưới con mắt mọi người thân cận cùng tiểu tử Sa gia như vậy?

Diễm Vương phi cũng rất bất ngờ, Diễm Vương thì mặt tối sầm lại, ho khan một tiếng, ra hiệu bọn họ chú ý trường hợp.

Sa Nặc Nhân ánh mắt kiên định nhìn về phía ba vị Vương, "Cơ giáp này là của ta, ta sẽ không giao cho bất luận kẻ nào!"

Fick gia tộc cùng nhau tiến lên, đứng trên sàn đấu, Fick gia chủ Brian bi phẫn nói: "Vương thượng! Xin hãy làm chủ cho Fick gia! Đây rõ ràng là cơ giáp của nhà ta, tên tiểu tử này dùng cái yêu pháp gì, đem cơ giáp của ta biến mất rồi!"

Sa Nặc Nhân nói: "Ta rất cảm tạ các ngươi giúp ta tìm được Phượng Hoàng, nhưng xin hãy ăn ngay nói thật, cơ giáp này thật sự là của các ngươi?"

Brian hận không thể xé xác Sa Nặc Nhân, "Là của chúng ta!"

Sa Nặc Nhân cười lạnh một tiếng, nhấc tay vung lên, cơ giáp lần nữa xuất hiện trên sàn thi đấu, "Nếu ngươi nói là của các ngươi, vậy ngươi thử một chút xem, Phượng Hoàng có đáp lại ngươi không."

Brian cũng không xác định, lén lút liếc mắt nhìn Metz bên cạnh, Metz khẽ gật đầu, biểu thị có thể. Phượng Hoàng là được Fick gia ở trong một quặng mỏ đào ra, khi đó, Phượng Hoàng tiếp thu đầu tiên chính là Metz, nó ở bên trong tinh thần lực của Metz nói một câu, chỉ cần Metz cung cấp cho nó năng lượng thạch, nó sẽ nghe Metz dặn dò.

Sa Nặc Nhân nói ra phương pháp này là cách trực tiếp nhất, Xích Linh không rõ nhìn cậu, Sa Nặc Nhân ngắt tay anh một chút, ra hiệu anh an tâm.

Không có ai hiểu rõ Phượng Hoàng hơn so với cậu, lúc ban đầu chế tạo ra Phượng Hoàng, cần phải nhỏ máu nhận chủ, một khi đã nhận định chủ nhân, liền sẽ không thay đổi. Hiện tại thân thể cùng huyết dịch của cậu đã không còn giống như khi còn là Á Liên, chỉ có tinh thần lực vẫn là bộ dáng ban đầu, chỉ cần cậu phóng thích tinh thần lực, Phượng Hoàng nhận ra cậu, sẽ không cách nào lung lay được chủ nhân của nó.

Sa Nặc Nhân hoàn toàn vui mừng, may là trước đó khôi phục tinh thần lực, nếu không thật sự phải trơ mắt nhìn Fick gia chiếm đoạt Phượng Hoàng.

Diễm Vương tuy rằng thấy ngứa mắt Sa gia tiểu tử cùng nhi tử chính mình ôm ôm ấp ấp, nhưng cái phương pháp trực tiếp phán đoán ra cơ giáp thuộc về ai này... Không đúng! Làm cơ giáp đi theo người?!

Metz lặng lẽ phóng thích tinh thần lực, ra lệnh cho cơ giáp, cơ giáp đều thờ ơ không động lòng. Hắn lén lút kéo lại phụ thân, ra hiệu không được.

Thanh Vương nói: "Ta không nghe nhầm chứ? Cơ giáp đi theo người?"

Brian vội hỏi: "Không sai, hắn quả thực là đang quấy nhiễu! Ngươi cho rằng cơ giáp sẽ có tự chủ phán đoán sao?"

Sa Nặc Nhân một bước cũng không nhường, "Phượng Hoàng quả thật có ý thức tự chủ, không phải các ngươi cũng đạt thành giao dịch cùng nó sao?"

Người nhà Fick trên trán mồ hôi lạnh ứa ra, lẽ nào cơ giáp thật sự là của tiểu tử nhày? Nếu không sao lại biết rõ ràng như vậy?

Không, không có khả năng, cơ giáp này quá mức tiên tiến, tuyệt đối không thể nào là kết quả của tinh hệ này, tuyệt đối không phải Sa gia!

"Ngươi quả thực nói hươu nói vượn! Ta không biết giao dịch gì!" Brian cự tuyệt không tiếp nhận, "Dương Vương thượng, ngài nhất định phải vì Fick gia ta lấy lại công đạo."

Xích Linh nói: "Nặc Nhân đã nói, cơ giáp có ý thức, hào phóng để các ngươi mang đi, các ngươi lại không có biện pháp, bây giờ còn nói cơ giáp là của các ngươi?"

Dương Vương hòa giải nói: "Xích Linh, không thể tùy tiện nhẹ dạ tin người như vậy, hắn nói gì chính là cái đó, như vậy còn loạn đến mức nào nữa?"

Xích Linh lật lọng trả lời: "Chú nói đúng lắm, không thể Fick gia nói cái gì chính là cái đó, coi như sự thực bày ra trước mắt cũng không nhận."

Diễm Vương phi vẫn luôn không có lên tiếng xem như là hiểu rõ, nhi tử cùng Sa Nặc Nhân này quan hệ không tầm thường đâu, nếu không nhi tử quạnh quẽ lãnh tâm, từ khi nào có thể ra mặt giúp người?

Diễm Vương phi Phượng Khuynh Lưu mở miệng nói: "Cơ giáp kia không có người điều khiển sao?"

Sa Nặc Nhân: "Ngoại trừ chủ nhân nó đã nhận định, sẽ không cho phép người khác tiến vào buồng lái của nó."

Diễm Vương phi: "Trước đó Fick gia có nói đo lường, là dự định làm sao đo lường?"

"Chuyện này..." Brian nhất thời không nghĩ ra cách giải thích tốt.

Metz tiếp lời nói: "Hắn đang nói láo, cũng không có chuyện như hắn nói, nhân viên đo lường có thể đi vào đo lường."

Diễm Vương phi: "Ngươi chắc chứ?"

Metz có chút do dự, "... Xác định."

Diễm Vương phi nói: "Như vậy, mọi chuyện liền dễ giải quyết. Nếu ngươi nói nhân viên đo lường có thể đi vào, đó chính là nói, ai cũng có thể đi vào. Sa Nặc Nhân nói chỉ có chủ nhân mới có thể đi vào, người khác không được. Phái ra mấy người, xem xem ai có thể tiến vào buồng lái. Ai đang nói dối, lập tức có thể biết."

Diễm Vương phi lại nói: "Dương Vương cùng Thanh Vương không bằng cũng phái ra một người đến thử xem?"

Thanh Vương nói: "Đã như vậy, vậy chúng ta cũng đi thu thập tham gia trò vui. Xích Kính."

"Vâng, phụ thân." Xích Kính đã đi lên trước.

"Vậy ta cũng không khách khí, Cơ Thinh, ngươi đi thử xem." Dương Vương nói.

"Được, phụ thân." Cơ Thinh cũng đã đứng lên.

Sa Nặc Nhân quay đầu lại hỏi, "Anh cũng phải thử một chút sao? Tôi có thể mang anh đi vào."

Xích Linh lắc đầu, "Không cần."

Anh mặc dù đối với đài cơ giáp này cũng có hiếu kỳ, nhưng cũng không có mơ ước giống hai vị kia.

Diễm Vương phi nói: "Lâu như vậy liền bắt đầu đi, phương pháp tùy thích, chỉ cần có thể tiến vào cơ giáp là được."

Cơ Thinh ngửa đầu nhìn thẳng vào cơ giáp cao lớn kia, "Nút không gian đâu? Không có nó ngồi xổm xuống, chúng ta làm sao đi lên?"

Sa Nặc Nhân xì cười một tiếng, "Phượng Hoàng không cần thứ đó."

Cơ Thinh đối với cười nhạo của Sa Nặc Nhân rất khó chịu, cau mày không nói.

Xích Kính cười hỏi, "Nặc Nhân muốn làm sao đi vào?"

Sa Nặc Nhân nói: "Phượng Hoàng sẽ tự đưa ta vào."

Xích Kính cười cười, không hỏi nữa, hỏi lại Sa Nặc Nhân cũng sẽ không để cơ giáp đưa hắn đi vào.

Bên này trao đổi, ở hiện trường chính là phát sóng trực tiếp, cảnh tượng bị khuếch đại vô hạn, âm tần cũng truyền khắp các nơi.

Ba người Karni ngồi trên thính phòng, cũng nóng lòng muốn thử, "Không biết có thể để người bên ngoài tới thử được không, ta cũng muốn vào xem xem."

Ysaye tóc đỏ miễn cưỡng nói: "Hết hy vọng đi, ngoại trừ cái thiếu niên gọi là Sa Nặc Nhân kia, ai cũng đừng nghĩ đi vào."

Karni kích động nói: "Ta đi ôm cái đùi lớn của hắn, để cho hắn mang ta tiến vào chơi một chút."

Ysaye: "Cẩn thận bị xem là gián điệp bắt lại."

Karni phẫn nộ: "Mới sẽ không!"

Ysaye moi moi móng tay nói: "Ngươi có thể đi so tinh thần lực cùng cái thiếu niên kia, thời điểm vừa mới cướp cơ giáp, hai người đều không thể cản hắn, có thể thấy được lực lượng tinh thần lực của hắn cao không lường được."

Karni không hiểu nói: "Theo tin tình báo tới xem, thế hệ trẻ Tinh Diệu Đế Quốc, người có tinh thần lực cao nhất không phải là một thiếu niên gọi là Metz • Fick sao? Nghe nói là người thức tỉnh tinh thần hệ, giá trị tinh thần lực gần tới , còn có người cao hơn nữa sao?"

Ysaye chỉ tay một cái, "Thiếu niên kia,tinh thần lực tuyệt đối cao hơn rất nhiều so với cái Metz • Fick kia."

Karni phẫn nộ, "Mấy cái gián điệp kia đều là đang nói dối sao?!"

Ysaye: "Xuỵt, nhỏ giọng chút, chuyện như vậy không thể lộ ra."

Karni còn đang oán giận, "Ta phải nói cho phụ hoàng, trừ tiền lương!"

Mấy người chuẩn bị tiến vào cơ giáp vẫn còn ở dưới ngửa đầu nhìn xung quanh, nhất thời đều không tìm ra nổi biện pháp đi lên.

Metz đã phóng thích tinh thần lực trao đổi thời gian rất lâu, cơ giáp sững sờ không có bất kỳ phản ứng nào.

Xích Kính cùng Cơ Thinh càng là bó tay toàn tập, lại không thể điểu khiển cái thang leo lên, nên làm cái gì bây giờ?

Tả Nhan vẫn ngồi ở chỗ Vân gia, từ lâu hưng phấn ngồi không yên, thừa dịp Vân Hoán không chú ý, cũng chà xát chạy tới, "Ta cũng thử ta cũng thử, tính thêm ta nữa!"

Sa Nặc Nhân vừa thấy Tả Nhan liền đen mặt, những người khác đều không hiểu ra sao đột nhiên nhô ra một cái tiểu tử.

Tả Nhan một chút cũng không sợ người lạ, ai nhìn hắn hắn cũng khà khà cười lại, bộ dáng ngu ngốc, khiến người không có biện pháp.

Karni đã sớm ngồi không yên, vừa nhìn thấy có người thực sự như vậy chạy tới, không quản thị vệ ngăn cản cũng nhảy dựng lên, bạch bạch bạch chạy tới, "Ta cũng thử ta cũng thử, tính thêm ta nữa!"

Mọi người quay đầu lại, liền nhìn thấy một thiếu niên tuấn tú, hấp tấp xông lại.

Tả Nhan mặt tối sầm lại, khó chịu nói: "Đó là lời của ta."

Karni khà khà cười, "Tráng sĩ, đừng hẹp hòi như vậy mà, mượn dùng một chút cũng sẽ không thiếu một miếng thịt."

Tả Nhan: "..."

Sa Nặc Nhân: "..."

Trăm miệng một lời nói: "Ngươi là ai vậy?"

Karni cười đến vô cùng quyến rũ, "Ta là Karni, hai vị tráng sĩ hảo."

Tả Nhan đánh giá hắn nửa ngày, hỏi: "Ngươi là nam hay nữ?"

Nụ cười của Karni cứng đờ, cả giận nói: "Mở to đôi mắt chó hợp kim titan của ngươi nhìn cho rõ ràng, lão tử là nam."

"Phốc ―" Tả Nhan cười phun.

Sa Nặc Nhân: "..."

Karni: "..."

Đây đều là chuyện gì vậy, không phải muốn nghiệm chứng Phượng Hoàng thuộc về người nào sao? Như thế nào lại lôi hết chuyện xấu ra đây vậy.

Sa Nặc Nhân nhìn về phía Diễm Vương phi, dùng ánh mắt cầu xin định ra thời gian đi, cứ ngước nhìn như vậy, phải biết rằng như thế rất lãng phí năng lượng, năng lượng thạch của Phượng Hoàng rất khó tìm.

Diễm Vương phi thần kỳ đọc hiểu ý tứ của Sa Nặc Nhân, mở miệng nói: "Nếu như không được, đừng lãng phí thời gian, giới hạn thời gian nửa tiếng đồng hồ."

Sa Nặc Nhân quay đầu lại, Tả Nhan cùng cái tên Karni vừa mới nhảy ra kia đã chụm đầu vào bắt đầu thương lượng, một người muốn điều khiển xe huyền phù bay lên, một người khác đi lên sau, người ở trên vứt sợi dây thừng xuống dưới, hắn phải dựa vào sợi dây thừng leo lên, kia mới uy vũ bla bla...

Sa Nặc Nhân quả thực muốn khóc, mới được có mấy phút thôi, hai người này đã trở thành bạn tốt.

Hai người nói làm liền làm, Tả Nhan thật muốn dùng xe huyền phù, bị Sa Nặc Nhân kéo lại, "Ngươi đừng dính vào, đã đủ loạn rồi, đừng lại thêm phiền!"

Tả Nhan cười hì hì, "Loạn loạn càng khỏe mạnh hơn mà."

Karni phụ họa, "Đúng thế đúng thế."

Sa Nặc Nhân phẫn nộ, "Đúng thế em gái ngươi!"

Tả Nhan: "Nếu không chúng ta tới trên tay đi lên đi?"

Karni: "Té xuống làm sao bây giờ?"

Tả Nhan: "Không có chuyện gì, Nặc Nhân sẽ tiếp được chúng ta, ngao?"

Sa Nặc Nhân: "..."

Tất cả mọi người đang quan sát màn ảnh lớn hiện trường phát sóng trực tiếp, ba người tuổi tác xấp xỉ, lớn lên đều là thiếu niên tuấn tú dụ nhân, chụm đầu lại thương lượng đối sách, làm ra từng trận tiếng cười còn không tự biết.

ed: có chương mới nè m.n =))))

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio