Nhà bọn họ ăn cơm ngược lại rất hòa khí, phân hai cái bàn ăn, một cái bảo mẫu ngồi, một cái lái xe, còn có một bảo tiêu niên nhân tên gọi Dương Bảo hay đi theo Dương Thụ Sơn, mặt khác chính là Dương Thụ Sơn, Dương Phi và Trương Dương ba người.
Dương Tĩnh bởi vì tăng ca nên không về, cha các nàng Dương Tu Quốc tiếp khách bên ngoài cũng không trở về, về phần mẫu thân của nàng, không ai nhắc tới, Trương Dương tự nhiên cũng không dám lắm miệng.
Cơm nước xong, Trương Dương liền cáo từ, Dương Thụ Sơn gọi hắn lại, sau đó nói với Dương Phi rằng:
- Phi Phi, giúp ông tiễn cậu ta!
Dương Phi nhìn nhìn đồng hồ trên cổ tay, lại liếc mắt nhìn Trương Dương một cái, đáp:
- Cháu biết rồi. Ông ơi, cháu còn phải về trường học.
- Không ở lại sao?
Trên mặt Dương Thụ Sơn rõ ràng có chút thất vọng.
- Không được ạ, hôm nào đi, gần đây cháu có chút bận rồi.
Dương Phi quét qua Trương Dương một cái không nhanh không chậm mà đáp, đây rõ ràng là đang nói chuyện dạy tiếng Anh cho Trương Dương.
Trương Dương còn có thể nói cái gì.
Thừa dịp Dương Phi đi ga ra lấy xe, Dương Thụ Sơn thở dài, nhìn Trương Dương, đột nhiên lộ ra một tia cười khổ:
- Cháu biết không, năm nay đây là lần thứ hai nó về nhà.
Trương Dương không kịp hỏi vì cái gì, xe của Dương Phi đã tới rồi.
Dương Phi lái xe vẫn không nhanh không chậm như trước, dọc theo đường đi rất ít khi nói chuyện, mãi đến khi sắp đến Mai Đại, nàng đột nhiên mới cau mày, nhìn Trương Dương một cái, hỏi:
- Tôi có khó nói chuyện như vậy sao?
- Hả . . . nguồn TruyenFull.vn
Đột nhiên bị hỏi, Trương Dương giật mình một cái, vội vàng theo bản năng mà lắc đầu:
- Không có, không có.
- Nếu không có, sao cậu không nói lời nào.
- Nói chuyện?
Trương Dương quay đầu nhìn bốn phía một lần, hỏi:
- Nói cái gì?
Trên mặt Dương Phi hiện lên một tia u ám, lông mi thật dài rũ xuống, đầu quay trở về, vẫn lái xe như trước, không nói.
- Cô Dương à, không phải tôi có ý tứ kia, tôi . . . Ôi, buổi tối hôm nay cũng thật lạnh!
Trương Dương biết mình không thể không nói, bắt đầu xả loạn bát nháo với Dương Phi.
Nhưng Dương Phi hiển nhiên đã bị hắn làm cụt hứng, không thèm để ý đến hắn.
Đến cửa ký túc xá của nàng, Dương Phi lại nâng cổ tay nhìn đồng hồ tay một chút, nhìn chằm chằm Trương Dương, nói rằng:
- Còn có phút mới đến bảy giờ, bảy giờ cậu đến tìm đến tôi học bổ túc tiếng Anh.
Trương Dương vẻ mặt hắc lại, nữ nhân này, xếp thời gian chặt như vậy sao?
Nhưng Trương Dương không dám có lời nào vô nghĩa, ngoan ngoãn mà đợi cho đến bảy giờ, mới ngoan ngoãn mà gõ cửa phòng nàng.
Dương Phi cũng chưa thay đổi quần áo, hành động duy nhất chính là đem cột tóc xõa trên vai thành một bó đuôi ngựa, cả người lập tức dào dạt một khí tức thanh xuân.
Đồng thời thay đổi như vậy, cũng làm cho bộ ngực đầy đặn của nàng hiển lộ ra, một đôi bầu vú rất tròn no đủ bị giữ chặt đến là gắt gao, chỗ ngực chữ V thực rõ ràng mà có thể nhìn thấy một khe rãnh thâm thúy, ngực nàng hẳn là cũng khoảng size , so với Cao Kỳ còn nhỏ hơn chút, nhưng lớn hơn so với Kiều Hi Nhi, vừa vặn là cái loại xích thốn làm người ta phát điên.
Phòng bài trí có vẻ rất đơn giản, phòng khách nhỏ và giường cùng một chỗ, ở giữa dùng một bình phong cổ ngăn trở, phòng khách bày một cái sô pha màu lam nhạt, trên ghế sa lông bày hai con gấu Teddy rất lớn, một TV LED inch, một cái bàn học, trên bàn một laptop quả táo (Apple), một cái IPAD, bên cạnh là một giá sách, trên giá sách thậm chí còn đặt một cái bình cá nhỏ, trong bình cá nuôi mấy con cá rất xinh đẹp.
Toàn bộ căn phòng tản ra một mùi thơm ngát, khiến người ta có loại cảm giác an bình và thoải mái.
- Ngồi đi!
Dương Phi chỉ chỉ sô pha, nói. Sau đó tự mình ngồi vào ghế xoay duy nhất trong phòng, lại từ giá sách lấy một quyển sách ra, có vẻ là tiếng Anh cơ bản.
Nàng ngồi ghế xoay dịch đến trước mặt Trương Dương, đối mặt với hắn, Trương Dương ngẩng đầu, lập tức liền phát hiện mình thấy được thứ không nên nhìn, tuy rằng hai chân Dương Phi cũng quá chặt chẽ, thậm chí một bàn tay còn bưng kín mép váy ngắn, nhưng Trương Dương đang ngồi trên sô pha, mà Dương Phi thì chính là ngồi ghế xoay.
Độ cao chênh lệch, ánh mắt Trương Dương vừa mới lướt qua mép váy nàng, khoảng cách gần như thế, váy ngắn kia cho dù có bó sát đến đâu, phong cảnh bên trong vẫn lộ ra, cho nên nháy mắt liền thấy được quần lót màu lam giữa hai chân nàng.
Hình như chính mình lần đầu tiên đã thấy nàng, cũng không cẩn thận nhìn thấy quần lót màu lam của nàng, thật đúng là đặc biệt trùng hợp. Dương Phi liếc hắn một cái, rõ ràng bắt giữ được ánh mắt Trương Dương và dị thường trên mặt của hắn.
Tên gia súc này rõ ràng thấy được phía dưới của mình!
Dương Phi hết chỗ nói rồi, có lẽ duyên cớ vì chính mình trong ngày thường cực ít khi tiếp xúc với nam nhân, nàng biết mình ăn mặc rất thời thượng, váy cũng rất ngắn, cho nên nàng cực kỳ chú ý tư thế ngồi của mình, quyết không để bất cứ một người đàn ông nào được đỏ mắt.
Tại văn phòng, luôn có cách chống đỡ.
Khi đi học cho tới bây giờ nàng chưa từng ngồi.
Ăn cơm cũng nhất định một mình đi bên ngoài tìm quán cà phê, cho dù là đi mua sắm, nàng cũng sẽ thay đồ mặc nhà.
Trở lại ký túc xá hoặc là nhà mình mua ở nơi đó, một sự kiện nàng làm đầu tiên chính là đi đóng cửa sổ chặt chẽ, không lọt một tia ánh sáng trong phòng khiến người ngoài nhìn thấy.
Có thể nói, nàng là một người con gái xinh đẹp biết bảo vệ mình vô cùng kín đáo.
Nhưng vì nguyên do nghĩ rằng ký túc xá hoặc là trong phòng của mình, có lẽ là nơi mình cảm thấy rất an toàn, nàng sẽ thoáng có chút làm càn, nhưng cho dù là làm càn, cũng không phải không hề kiêng kỵ .
Cho nên những người muốn nhìn Dương Phi ở trần hoặc là lộ hàng tuyệt đối không có nửa cơ hội.
Duy độc có người kia, làm cho mình cao thấp thất thủ, cảnh xuân tiết lộ ra ngoài, hơn nữa hiện tại đã là lần thứ hai, nàng rất dễ dàng mà bắt giữ được trong ánh mắtTrương Dương cái loại dục vọng, nói cách khác hắn lại còn có phản ứng dựng lên đối với việc nhìn thấy quần lót của mình.
Tên gia súc này, quả thực không thể tha thứ.
Cho nên một động tác tiếp theo của nàng chính là lập tức đem sách giáo khoa vỗ thật mạnh trên bàn trà một cái, mang theo âm điệu phẫn uất lên tiếng, nói:
- Học đi!
Trương Dương rùng mình, phục hồi lại tinh thần, yết hầu cảm giác có chút tắc, chân Dương Phi cũng từ động tác vừa rồi khép lại biến thành mở rộng, lộ ra chân dài trắng nõn mịn mà bên cạnh cho Trương Dương nhìn.
- Tôi đã đọc những bài thi tiếng Anh của cậu trước kia, kết quả phát hiện, nếu như cậu có thể lựa chọn một chương trình học không có tiếng Anh có lẽ sẽ tốt hơn, nhưng việc đã đến nước này, thời gian không thể kéo dài, cậu liền ngoan ngoãn mà bắt đầu học từ chương trình trung học (cấp ) của người ta mà học đi.
- Cho nên, bản giáo án này là chuẩn bị cho tôi?
Trương Dương lúc này mới phát hiện nàng cầm trong tay chính là tiếng Anh cơ bản, cũng chính là tài liệu luyệntrình độ tiếng Anh trung học, hắn nhất thời liền tuôn lệ, mình có kém cỏi như vậy không? Tốt xấu thi vào trường đại học cũng không tồi mà, nhưng được rồi, cho dù thực kém như vậy, cô cũng đừng nói ra chứ, tốt xấu lưu chút mặt mũi cho tôi!
- Có vấn đề sao? Tôi tìm không thấy sách giáo khoa cấp thấp hơn, mới miễn cưỡng lấy bản này.
- Không thành vấn đề.
Trương Dương không dám nói gì, sợ chính mình nói thêm gì đi nữa, nàng thực sẽ đi tìm tài liệu tiếng Anh lớp hay cho mình.
Khi Dương Phi giảng bài thì rất chăm chú, ít nhất Trương Dương cảm thấy nàng đem ân oán cá nhân vứt sau đầu, lại có lẽ là nguyên nhân chính mình có được năng lực sơ cấp não vực khai phá từ hệ thống cung cấp, chương trình học hơn hai giờ của nàng, chính mình gần như toàn bộ nắm được.